Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 12: Sinh viên nội đấu
Dưới sự xung kích của xác sống, số lượng người sống sót liên tục giảm mạnh, mỗi phút mỗi giây đều có hàng ngàn người t·ử v·ong.
Tên mập lại khập khiễng tới lui một hồi, cuối cùng ngửi thấy mùi đồ ăn, từ từ đi sang phía khác. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tên mập thấy mồi ngon ở trước mặt, gầm một tiếng liền giơ vuốt nhào lên, nhưng đáp lại nó là hai con mắt ngọc lục bảo tràn ngập thú tính.
Ở nơi này là dãy lầu dạy học, tình hình đang khá náo nhiệt, mấy chục con, cả đám xác sống đang bu trước cửa một phòng học, chúng cào cấu vào cửa kính gào thét liên hồi như fan gặp được idol.
Không khí tràn ngập mùi thuốc s·ú·n·g, lúc này lớp phó học tập Trần Nhược Ly liền nói.
Trong lớp nàng không thua gì giáo hoa, chỉ là không biết làm giả thanh cao thôi, nhưng hiện tại giáo hoa đã không còn, vậy nàng chẳng phải là...đương nhiệm giáo hoa sao ?
Kèn kẹt....Kẹt kẹt
Trong phòng học, mười mấy học sinh quần áo nhấm nhem ngồi bệt dưới sàn, một mặt c·h·ế·t lặng không quan tâm đám zombie điên cuồng cào cửa.
Thân cao một mét tám, dáng dấp to lớn không khác gì gấu đen, Lục Lâm chỉ cảm thấy mình bị một cái bóng đen che phủ.
Tên tóc vàng là Lục Lâm, cha hắn mở một công ty thương mại lớn hành đầu thành phố, gia cảnh hậu đãi, có thể xưng là phú nhị đại, lại phóng khoáng giỏi vung tiền nên rất có uy vọng trong lớp.
" Lớp, lớp trưởng...cúp nước mất rồi " Lúc này một nữ sinh hướng về góc lớp hô to.
Cũng may, trường học làm cửa rất tốt, mấy chục cái xác đè lên đều miễn cưỡng chịu được hơn tuần lễ.
Dựa theo tình thế này thì không quá ba tháng, số lượng người sống sót sẽ giảm xuống dưới mười phần trăm.
Một con xác sống béo mập lượn lờ ngang qua một cây cột cờ, ánh mắt tràn đầy c·h·ế·t chóc đột ngột chuyển về hướng khác. (đọc tại Qidian-VP.com)
Rống —
Cộc — cộc...
" Cái gì ? "
Ầm —
Vả lại nàng còn là bạn gái của Lý Dương...
Châm chọc, lại là châm chọc, Trần Nhược Ly đều bị nghẹn đỏ cả mặt, bình thường ai dám nói chuyện với nàng như thế.
" Ha ha " Lục Lâm cười lạnh một tiếng, khinh miệt nhìn nàng.
Zombie: ?
Mèo trắng nhảy vào bụi lùm, chớp mắt liền không thấy bóng dáng.
Dưới chậu cây cạnh hiện ra một cái bóng, nhìn lại thì đó là một con mèo trắng, đôi mắt xanh lục lập lòe ánh sáng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặc trên người quần áo đẹp đẽ đắt tiền nhưng nhốm đầy máu đen, hai mắt đỏ tươi lộ ra vô số tia máu, bàn tay không còn non nớt với những móng tay đen kịt mọc dài ra như thể vuốt nhọn.
Chúng là xác sống, những quái vật không có lí trí sẽ nuốt chửng bất kỳ vật sống nào trong tầm mắt.
Tất cả đều một mặt tối sầm xuống, có người lộ rõ hoảng loạn trên mặt.
Trần Nhược Ly bị hắn nói đến nghẹn cả cổ, vẫn kiên cường đáp trả. " Có thể là cảnh sát không đủ nhân lực, hỗn loạn quá nên cần xử lí từ từ, phải mất một khoảng thời gian mới đến được chỗ chúng ta "
...
Lục Lâm chỉ có ba người, xông ra ngoài chính là tự tìm cái c·h·ế·t nên chỉ có thể bất đắc dĩ từ bỏ.
Meo !!
Loại vết thương này đối với người thường là chí mạng, nhưng với xác sống tương đương gãi ngứa, vết thương nhẹ, đứt đầu mới đáng nói.
Đã tám ngày kể từ khi t·hảm h·ọa buông xuống, virus t·ấn c·ông não người khiến 80% dân số thành quái vật không có lí trí, nhân loại xưng nó là zombie, hay xác sống.
Trước đó ba ngày, Lục Lâm không chịu nổi ở yên trong phòng nơm nớp lo sợ zombie phá cửa xông vào, nên đề nghị phá bỏ bàn ghế lấy thanh sắt làm vũ khí, mười mấy người hợp lực xông ra thì tỷ lệ thành công không thấp, cùng lắm ngủm vào người nhưng bị lớp trưởng là Lý Dương bác bỏ.
Kèn kẹt, kèn kẹt.
Lục Lâm dù có ba tên tiểu đệ trong phòng, chuyên theo hắn lăn lộn nhưng Lý Dương vì là lớp trưởng nên càng có uy vọng, lớp phó lao động và học tập đều nguyện ý nghe theo, mấy bạn học khác lại sợ c·h·ế·t, sợ hãi trước vẻ dữ tợn của zombie nên càng đồng ý cách làm của lớp trưởng.
Rống —
Chạy đến khi tới được đây chỉ còn lại mười mấy người, cũng may, đây là phòng để chuẩn bị bất ngờ cho giáo hoa nên có không ít thức ăn, nhờ thế mà bọn họ miễn cưỡng sống sót được hơn tuần, nước thì đã có máy lọc ở góc lớp.
Chương 12: Sinh viên nội đấu
Trường đại học tây thành,
Phốc — giữa cổ tên mập ngay tức khắc có một vết thương sâu hoắm, máu đen chảy ra tí tách.
Gào — rống !!!
Rất nhiều người đều giật mình, như tỉnh lại từ trong mộng.
" Cười ở đây có cái đồ ngu, mắt mù hay sao không thấy đám quái vật bên ngoài ? Nếu có cứu viện thì đã sớm tới, vả lại..." (đọc tại Qidian-VP.com)
Tên mập lại tiến công, mèo trắng biết không làm gì được đối phương liền quả quyết rút lui.
Giờ tình hình ngày càng xấu, Lục Lâm liền đem việc này ra chỉ trích Lý Dương. (đọc tại Qidian-VP.com)
" Cha của Lý Dương không phải phó cục trưởng cục cảnh sát thành phố ư ? Vậy có cứu viện tới sao ? Ta còn không tin cha hắn không muốn cứu hắn "
Dù không có não như xác sống cũng biết, trong phòng có người sống sót, thế là tên mập cũng lao vào góp vui.
Hiện tại đến uống nước để cầm chừng đều không làm được, chờ c·h·ế·t đi thôi.
" Sao lại thế ? " Một tên đầu vàng, khí thế hung hăng bước lại kéo vòi máy lọc nước nhưng rất đáng tiếc không có gì cả.
" Lý Dương ! Ngươi câm à ? "
Lý Dương chính là lớp trưởng, im lặng một hồi hắn thật sự không cách nào phản bác.
" Đều tại ngươi, rõ ràng là muốn hại c·h·ế·t tất cả mọi người ! "
Gừ —
Phần lớn người sống sót hiện tại đều tìm được nơi trú ẩn tạm thời, nhưng trong tình thế không cách nào ra ngoài thì thức ăn và nước uống sẽ biến thành vấn đề lớn nhất.
" Mẹ nó ! "
Trước khi đi còn không quên thị uy,
Khi tận thế bắt đầu cả lớp đang chuẩn bị làm sinh nhật cho giáo hoa của lớp, ai ngờ tận thế bùng phát, giáo hoa xinh đẹp chớp mắt biến thành zombie, một ngụm cắn đứt cổ giảng viên.
Ngao — aooo !!!
" Mẹ nó " Tên đầu vàng khó chịu tung ra một cước vào máy lọc, quay đầu liền hướng về phía một nam sinh đeo kính mắt trông rất điển trai quát to.
Một vài học sinh khác cũng hóa thành zombie, các bạn học còn lại theo sự hướng dẫn của hắn cùng lớp phó lao động chạy tới phòng này lẩn trốn.
" Đúng đúng, ngươi nói đúng " Lục Lâm lại cười lạnh, hôm nay hắn cười không ít, nhiệt độ trong phòng đều phải giảm cả chục độ.
Mèo trắng đột ngột bắn mạnh về trước, tốc độ nhanh đến mức hóa thành một cái bóng trắng.
Rống —
...
Giữa sân trường rộng lớn, mấy chục gần trăm thân ảnh khập khiễng đi lại, đây vốn nên là sinh viên tràn đầy vẻ thanh xuân nhưng hiện tại chỉ có máu me cùng dữ tợn.
" Không còn nước, không có thức ăn, đây không phải là muốn c·h·ế·t sao " Một tên mập kêu rên nằm ngửa dưới sàn, nhịn ăn mấy ngày nay chỉ uống nước cầm chừng làm hắn không còn tí sức lực nào.
Nhưng chỉ đến đây thôi, thức ăn gần như cạn kiệt, phải dùng cực kỳ tiết kiệm, giờ đến cả nước cũng bị cắt.
" Lý Dương, đều tại ngươi ! Mấy ngày trước ta đã sớm nói cùng hợp sức xông ra, hiện tại thì hay rồi, hết nước hết cả thức ăn, rồi thì cả đám không còn sức lực, chờ c·h·ế·t hết đi ! "
" Ôn Hùng, ngươi muốn làm cái gì " Ba tên tiểu đệ của Lục Lâm cũng theo đó đứng lên.
" Lục Lâm ! Ngươi vừa phải thôi, Lý Dương cũng đâu có ý xấu, thay vì ra ngoài nguy hiểm chúng ta hoàn toàn có thể ở lại đây chờ đợi cứu viện "
" Ha ha mọi người thấy sao, chờ cứu viện trong miệng lớp phó học tập tới thì chắc chúng ta chỉ còn lại bộ xương vì đói, cỏ trên mộ đều phải cao tám mét là ít "
Chờ đấy cho ta !
" Ngươi cười cái gì " Trần Nhược Ly bị hắn làm cho có chút tức nổ tung, gắt giọng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.