Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 15: Đến hồ nước

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: Đến hồ nước


Trần Hổ ngồi trên trực thăng cúi đầu nhìn xuống phía dưới, ngồi cạnh hắn là Cuồng Phong cũng nhìn theo.

" Nhưng vẫn còn hai đứa bé...chúng ta không thể cứ thế dằn vặt rồi c·h·ế·t đói ở đây "

Hô — phốc

Không biết.

" Những tổ còn lại nhanh chóng lấy hàng mẫu đưa vào Thiết Ưng, Hắc Ưng đưa người xuống lập tức tăng độ cao, yểm hộ trên không "

...

" Nhưng cứ chuẩn bị trước, chờ bọn hắn thành công trở về ngươi liền tự mình dẫn người đi chiếm lĩnh kho dự trữ "

...

Cánh quạt dần đập mạnh, tạo ra sóng không khí khiến nhân viên bên dưới phải lùi lại, hai chiếc trực thăng dần dần bay lên không trung.

" Không có gì "

Tất cả đều rất tốt, nếu bỏ qua mười mấy xác sống đang lượn lờ tìm con mồi.

... (đọc tại Qidian-VP.com)

...

Đang suy tư, bên tai hắn đột ngột vang lên tiếng bẻ khớp tay, theo đó là giọng điệu vô cảm.

...

Hắn không do dự đi lại, vứt bỏ lá cờ, cầm cột cờ bằng sắt đập vào mặt sàn bê tông.

Nuốt nước bọt, nhìn qua ma nữ tóc trắng bên cạnh, Cuồng Phong vội gật đầu. " Tất nhiên, ta luôn rất tập chung "

Tổng cộng mười sáu người, Cuồng Phong cùng Phong Vũ cũng đứng cạnh.

Nếu là nhân viên của cục dự trữ, lại có lãnh đạo ở đó thì phiền phức hơn rất nhiều, nhỡ hắn có thể liên lạc được với quân đội thì càng khó xử lí.

" Là nhân viên của cục dự trữ còn sống sao ? "

" Một nhà bốn người, hai cái trung niên hẳn là vợ chồng, một nam một nữ còn lại chắc là con của họ "

" Kế đó liền phát hiện bên trong có người sống sót, ít nhất mười mấy người "

Nam nhân trung niên nhìn nàng một chút, hít sâu một hơi.

" Ta yêu ngươi "

" Trần giáo quan, người nhìn cái gì ? " Cuồng Phong thấy hắn ngẩng ra, quay sang hỏi.

Cạch, cạch,

Ngay trên sân thượng của một căn nhà bốn tầng, khoảng cách quá xa người thường không thấy rõ, nhưng Trần Hổ thì khác.

Ba tổ, tổng cộng chín người theo đó xông lên, đều là vũ khí lạnh, mấy món này đều là hàng vừa chế tạo bằng phương pháp hiện đại, uy lực không kém. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khục khục —

" Cha...bọn hắn không thấy khói sao ? " Nam hài lớn hơn một chút, tầm mười mấy tuổi, không rõ hỏi cha mình.

Hắn sợ trốn đi cũng là có lí do, nhưng ngoài cái đó ra nàng còn là ' nghiên cứu cuồng nhân '.

Định liều một lần sao ?

" Đừng có đoán bừa, tập chung tinh thần chuẩn bị thực hiện nhiệm vụ đi "

Rất, rất đặc biệt là đằng khác,

...

Hắn khá gầy gò lại để mái tóc dài tới gần eo, mặc áo thun trắng rộng thùng thình với quần tây, đôi mắt sắc lẹm đến quái dị, còn đeo khuyên tai với xăm một hình ngôi sao sáu cánh ở bàn tay trái.

Nhìn cách đó không xa cắm một cây cờ liên bang,

" Có chút phát hiện..." Ngân Xà cẩn thận báo cáo, bình thường hắn thuộc dạng cà lơ phất phơ, không sợ trời không sợ đất nhưng phải trừ ma nữ tóc trắng ra mới được.

Cuồng Phong mơ hồ có một cái suy đoán, rất nhiều người đều thấy thái độ đặc biệt của giáo sư Thương Bạch với Trần Hổ.

Vù vù vù ~

Đừng nhìn,

Răng — rắc —

" Điều tra bên kho dự trữ lương thực sao rồi ? "

Nhưng chỉ là một đám người sống sót...chỉa s·ú·n·g vô đầu thì sao ? Ngoan ngoãn như mèo là chuyện bình thường.

Hơn một giờ sau,

Dùng vải đốt, làm cho khói đen bốc lên nghi ngút.

Đến sân thượng,

Chỉ là người sống sót thôi ? Thế thì dễ giải quyết.

Hắn tên Ngân Xà, từng là đội phó ở tầng sáu, thủ hạ của Phong Vũ, nhưng hiện tại được bổ nhiệm làm đội trưởng tầng năm chuyên quản lí hậu cần.

Cô nàng này rất hiếm khi tỏ rõ cảm xúc, muốn nhai đầu hắn cũng chỉ che che giấu giấu, nhưng lâu ngày tích tụ lại nhiều sẽ bộc lộ một cách quá mức.

Nhưng vì vài lí do, hắn hiện tại chỉ là tạm giữ chức đội trưởng, mặc kệ làm gì đều phải thông qua Phong Vũ mới có thể thực hiện, nói chung vẫn là thủ hạ của nàng ta.

Từng cái nhân viên vũ trang mang trang phục tác chiến màu đen đáp vào mặt đất, Hắc Ưng dần thăng lên không trung, đạt đến độ cao nhất định để tránh cánh quạt tạo ra tiếng ồn quá mức.

Cộc, cộc, cộc...

Một đội viên vung đao, cực kỳ tinh chuẩn chém trúng cổ zombie, nhưng không đứt...

Chín người đấu với mười mấy con xác sống, yếu về nhân số, nhưng trang bị cùng kỹ thuật thì cách xa mười vạn tám ngàn dặm.

Giờ là tận thế, mặc kệ là phe nào, bao gồm cả quân đội, chỉ cần biết có mấy chục ngàn tấn lương thực ở đây tất nhiên sẽ có ý tưởng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vậy mới đúng chứ,

Vù vù vù ~

Ma nữ cho hắn một cái ánh mắt cảnh cáo, sau đó mới đi lên đón Trần Hổ, không tâm sự hay bàn luận gì thêm, tất cả đã được lên kế hoạch hết từ trước. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cuồng Phong nhìn qua thăm dò ý kiến, nhưng đáp lại hắn là Phong Vũ với vẻ mặt không biểu tình. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dưới sự cố gắng của hắn, đầu cột sắt trở nên xiêu xiêu vẹo vẹo, nhưng một phận cũng trở nên bén nhọn.

Phong Vũ nói thầm trong lòng.

Chương 15: Đến hồ nước

Thương Bạch đi rồi, không theo Trần Hổ lên sân thượng mà là quay về phòng thí nghiệm.

" Thời điểm ban đầu phòng thông tin dùng UAV không phát hiện ra nguy hiểm gì, nhưng vì lí do an toàn ta vẫn cử một tổ trinh sát đi qua trước..."

" Ngươi, ngươi muốn làm gì " Nữ nhân nhận ra gì đó, có chút sợ hãi nói lắp bắp.

Nữ hài chỉ mới bảy tám tuổi, vì đứng gần liền bị khói đen làm cho sặc sụa, nàng được mẹ giúp vỗ vỗ lưng, bớt ho rồi dùng một mặt mờ mịt nhìn trực thăng bay xa.

Nhìn hai đứa mờ mịt, khuôn mặt co rúm và tái xanh vì thiếu nước cùng thức ăn, sắc mặt của hắn ngày càng thêm kiên định.

" Ta hiểu rồi ! "

" Còn mười phút " Trần Hổ nhìn thoáng qua thời gian, một mặt bình tĩnh không quan tâm ánh mắt quỷ dị của hai tên nào đó.

" Ồ, có người vẫy tay về phía chúng ta " Cuồng Phong đột nhiên nói.

Ba phút nhanh chóng trôi qua, đập vào mắt họ là một cái hồ nhỏ với vài gợn sóng lăn tăn, bên cạnh là một vườn cây ăn quả, cách xa xa còn có vài ngôi nhà cấp ba.

" Chẳng lẽ là...giáo sư ? "

Nhìn thoáng qua liền không quan tâm, nam nhân trung niên bên dưới ngày càng gấp gáp, điên cuồng vẫy tay, thậm chí ba người kia còn đốt lên một đống lửa.

Thành phố khi này chỉ còn lại là đống hoang tàn, zombie thành đàn di chuyển giữa các đường phố, xe cộ cháy đen vứt bỏ nằm ở khắp nơi, những tòa nhà vỡ nát, trong số chúng còn có nơi đang bốc khỏi.

Rất rõ ràng, tiễn biệt tận nơi gì đó là rất nhàm chán và không cần thiết.

Cả nhà bọn họ bị vây trên sân thượng gần cả tuần, thức ăn không còn, bên dưới lại toàn là zombie, cửa thoát hiểm nối với tầng dưới cũng có mấy con, bọn họ căn bản không cách nào rời đi.

Nhìn thoáng qua địa hình, Cuồng Phong ra lệnh hạ cánh.

Có thể nói vừa ẻo lả vừa quái dị.

" Chắc, chắc thế " Nam nhân trung niên bất lực đáp lại,

" Chuyện quan trọng nhất bây giờ là chiến dịch đi đến cái hồ nước kia, toàn bộ nhân viên vũ trang đều phải sẵn sàng làm ra hành động chi viện nếu bọn họ gặp nguy hiểm, chúng ta không có dư thừa lực lượng "

Thiết Ưng là trực thăng dân dụng, còn Hắc Ưng chính là trực thăng chiến đấu, không chỉ pháo hay s·ú·n·g máy, mà còn có tên lửa với bom.

...

Oành —

Gừ ừ — zombie nhân cơ hội đao bị kẹt liền nhào lên, nhưng đối mặt với hắn là nòng s·ú·n·g lạnh ngắt.

" Hạ thấp độ cao, tổ một tổ hai tổ ba nhanh chóng thanh lí zombie ở lân cận, nhớ hạn chế sử dụng s·ú·n·g ống "

...

Trần Hổ cũng nhìn qua, đúng là có người thật.

Cuồng Phong quát một tiếng, lập tức rút từ hông ra một thanh đao hợp kim, vung mạnh một nhát chém bay đầu zombie ở gần nhất.

Chỉ có thể chúc ngươi may mắn,

Ở đây có nơi cho máy bay trực thăng cất cánh, hai chiếc máy bay đang chờ đợi tại chỗ, một tiểu đội vũ trang, phi công cùng nhân viên hỗ trợ đều có mặt.

Các giác quan của hắn trở nên vô cùng mạnh mẽ.

" Đội trưởng, chúng ta hiện tại liền hành động sao ? "

Phong Vũ hỏi nhưng hắn lập tức lắc đầu.

Ở tai...vết răng ?

" Không " Phong Vũ lập tức lắc đầu, nhìn thoáng qua phía chân trời.

" Trần giáo quan, Cuồng Phong đội trưởng, chúng ta còn cách mục tiêu ba phút "

Phốc !

Trực thăng bay mất, Phong Vũ thu hồi ánh mắt, bên cạnh nàng khi này xuất hiện một tên thanh niên cực kỳ ẻo lả.

" Được, tất cả chuẩn bị "

" G·i·ế·t ! "

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: Đến hồ nước