Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 9: Ổn định nội bộ
" Khục...ặc..."
Phong Vũ vươn tay nắm tóc đối phương kéo lên, nhìn dáng vẻ yếu đuối làm người ta thương tiếc của Tuyết Nguyệt, nàng không hề thương hại, không có thương hương tiếc ngọc, hai tay với găng tay đen sờ qua đầu, bắt thình lình quay một vòng.
Vương Thừa mắng một câu liền tìm một chỗ ngồi xuống xem đồng sự từng nhát đâm thủng đầu xác sống.
" Ai tin ngươi thì đó là kẻ ngu " (đọc tại Qidian-VP.com)
Những kẻ bất tỉnh còn lại cũng lần lượt bị xử lí, khác với Tuyết Nguyệt, những kẻ này bị tiêm kali chloride vào tĩnh mạch, cuối cùng c·h·ế·t do tim ngừng đập, đây cũng là cách tử hình của rất nhiều quốc gia hiện đại.
Tắt bộ đàm nội bộ, Thương Bạch cuối cùng cũng có thể thở ra một hơi, mọi uy h·i·ế·p đều bị xử lí, cuối cùng thì căn cứ nghiên cứu này cũng hoàn toàn rơi vào tay nàng.
" Không sao, nó thỏa mãn tâm lí trả thù của ta là được " Lý Văn cười cợt nói rồi đưa một tay ra.
" Cứ chờ đi, giờ là tận thế..."
" Làm gì ? "
Suýt nửa đập đầu vào cạnh bàn, Tuyết Nguyệt nhận ra người đứng sau tất cả là ai.
Kèn kẹt,
Bắt đầu từ hai năm trước, phía trên đã có lòng đề phòng với giáo sư Thương Bạch, cũng cử không ít nhân thủ vào căn cứ để làm tai mắt, Tuyết Nguyệt chính là một trong số đó, cũng là cấp độ cao nhất.
Hắn vừa nói xong liền thấy Lý Văn móc ra một thanh sắt dài được mài nhọn đầu, đây là thứ mà vào ban sáng bọn hắn dùng đâm c·h·ế·t zombie phía dưới.
" Ta thấy ngươi không giống người của đội lính đánh thuê, vả lại ban đêm ngươi thường tìm cớ tuần tra gần biệt thự là vid cái gì ? "
C·h·ế·t ngay lập tức, không có đau đớn, đây chắc là nhân từ duy nhất rồi.
Hẳn là để nghiên cứu,
" Cho một điếu, g·i·ế·t xác sống mà, không có chất xúc tác thì còn gì vui " Lý Văn cười hì hì nói.
Tuyết Nguyệt còn muốn nói gì nữa nhưng toàn thân đã trở nên mềm nhũn, lúc này lỗ thông gió trên trần nhà vậy mà trực tiếp phun ra khói trắng.
Nói rồi, nàng tự mình đi đến trước mặt nữ nhân tóc đỏ.
Chương 9: Ổn định nội bộ
Bên tai vang lên mệnh lệnh, Phong Vũ chờ ở ngoài từ nãy đến giờ liền dẫn người xông vào, tất cả đều mặc trang phục tác chiến, đeo mặt nạ chống độc.
Rồi chỉ về phía hai thân ảnh nằm ngửa dưới sàn.
" Đã đưa đến phòng y tế ở tầng ba, bọn hắn có chuẩn bị nhưng vẫn hít vào rất nhiều khí gây mê, phải mất ít nhất một tuần mới có thể phục hồi hoàn toàn "
"..."
Hai phút sau, ông chú râu kẽm Phong Lâm cũng leo lên. " Hai vị rất có nhã hứng nhỉ, ta cũng chẳng ngủ được "
Lí do của việc này là giáo sư định giữ lại thi thể của bọn hắn, còn để làm gì thì Phong Vũ không rõ ràng.
Mạc Thương Bạch !!!
Nhìn chằm chằm vào màn hình đen kịt, nàng khẽ lẩm bẩm.
" Trương Tam cùng Cuồng Phong thế nào ? "
...
" Vô nghĩa, ngươi đâm c·h·ế·t hết bọn chúng cũng lại tới " Vương Thừa lắc đâu, từ trong túi áo đốt một điếu thuốc.
" Đây "
Tuyết Nguyệt, đội trưởng tầng bốn, nghi ngờ là tai mắt cấp cao nhất của tổng công ty ở căn cứ.
" Mang Trương Tam, Cuồng Phong, cùng đội phó của bọn hắn đến phòng y tế, còn những kẻ khác..."
Phong Lâm cười nói đi đến sau Vương Thừa, ánh mắt mờ mịt nhìn về phía cổ đối phương, lạnh lẽo như đang xem kẻ sắp c·h·ế·t.
...
" Hoàn tất thưa giáo sư, không mục tiêu nào còn sống "
Hiện tại chỉ cần nhất trí đối ngoại, đối phó với nguy cơ từ ngoài là được, bao gồm xác sống cũng như trả thù từ tổng công ty.
Là cô ta làm !
" Ư..."
" Ta cũng thấy phiền " Vương Thừa vừa ngáp vừa nhún vai, dáng vẻ không quan tâm mấy. " Vậy ngươi muốn làm gì ? Bọn này chỉ cần nghe chút âm thanh liền bu lại, chúng ta g·i·ế·t một nhóm liền xuất hiện một đám khác "
Hô...
Nga rốnggggg —
" Các người làm ta mất đi một thân nhân "
Cảm giác này...là khí gây mê ?
" Các ngươi coi trọng cái gì ? Coi trọng mấy cái kháng thể đó ư ? "
" Không có gì, chỉ là ngươi phải làm ma c·h·ế·t sớm "
" Ta hận, hận tất cả đi c·h·ế·t, những kẻ có liên quan đều phải xuống địa ngục bằng cách đau đớn nhất "
Nhìn mấy tên đội trưởng nằm dưới đất, Phong Vũ nâng cao cảnh giác, suy nghĩ một chút liền kêu lên hai người, để bọn hắn đặt s·ú·n·g bên ngoài tránh tình huống bất ngờ.
" Lâm Văn, ngươi muốn nói cái gì ? " Vương Thừa mặt không thay đổi hỏi ngược lại, nhưng trong mắt lóe lên vẻ nghiêm nghị.
" Oáp..kêu ta làm gì, nửa đêm nửa hôm, oáp..." Vương Thừa một mặt buồn ngủ đi lên nóc, từ chỗ này nhìn xuống có thể thấy gần chục con xác sống dáng vẻ dữ tợn đang đập rào sắt.
" Khụ, làm gì có, trò chuyện, trò chuyện "
" G·i·ế·t sạch ! "
Chuyện dưới tầng hầm bị giữ kín nên người ở trên biệt thự không ai biết gì hết.
" Xuống địa ngục vui vẻ, lần sau nhớ chọn đúng chủ " (đọc tại Qidian-VP.com)
Vương Thừa đang ngồi nghe nhạc thư giản, đột nhiên bị đồng sự Lý Văn kêu lên nóc trạm gác.
Phốc —
Tuyết Nguyệt phẫn hận ngã gục xuống, những người còn lại cũng giống vậy, đứng trước khí gây mê nồng độ cao thì dù cho bọn hắn là cao thủ trong cao thủ, sở hữu sức chiến đấu mạnh mẽ, lấy một địch mười cũng không chịu nổi, suy cho cùng vẫn là thân thể xác thịt.
Đáng c·h·ế·t !
Tất cả đều đã ngã xuống sàn, Cuồng Phong và Trương Tam cũng nằm trong số này.
...
" Hóa ra kêu ta lên đây chỉ để xin thuốc à ? "
" Chú Vương, ngươi không thấy bọn nó quá ồn sao ? Ta muốn nằm ngủ đều sắp bị làm phiền c·h·ế·t "
Gào —
Gừ —
Bịch — (đọc tại Qidian-VP.com)
" Làm rất tốt, dọn dẹp những thứ còn lại đi "
" A ! " (đọc tại Qidian-VP.com)
Máu tươi lập tức bắn ra, Vương Thừa ôm lấy cổ không dám tin quay lại, thấy nhìn Phong Lâm cầm dao quân đội đứng sau mình, nhưng đáp lại hắn là một cước từ Lâm Văn.
" Còn một phút, sao giáo sư vẫn chưa tới ? " Nàng khẽ nói thầm, vừa muốn đặt chân ngọc xuống liền cảm thân hai chân tê rần, thân thể gần như thoát lực.
Gào —
Lâm Văn lắc đầu, cười cợt.
Rắc ~
Có lẽ do ở đây có mùi nhân loại rất thơm, nên bọn chúng cào cửa từ sáng đến tối còn không biết mệt.
" Giải quyết ? "
...
" 10, 9, 8, 7, 6, 5, 4, 3, 2, 1, 0...Phong Vũ, vào giải quyết đi "
" Các người luôn nghi ngờ ta ghi hận công ty vào bốn năm trước vì cái tai nạn đó...hạn chế ảnh hưởng và quyền lợi của ta...cho kẻ theo dõi, đưa không ít tai mắt vào căn cứ, thậm chí..."
Hai tay thả lòng, Tuyết Nguyệt lập tức ngã xuống, cổ nàng vậy mà bị bẻ gãy ngay tức khắc.
Vừa gào vừa cào, hai cái tiếng xen lẫn biến thành đống hỗn tạp khó nghe, Lý Văn miệng ngậm một điếu thuốc sắp tàn, thả ra một hơi khói liền khó chịu nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đây là ?
...
Vương Thừa rất im lặng, đưa qua một điếu.
Rất rõ ràng, kẻ đứng đằng sau thấy không làm bí mật được liền không che giấu nữa.
Tuyết Nguyệt ngồi vắt chân lên bàn, lộ ra một đôi chân dài trắng nõn, nhìn thoáng qua đồng hồ.
" Nhưng đúng, các người đoán đúng rồi "
Bịch ~
" Hửm ? " Vương Thừa đáp lại, lúc này hắn đang rất thư giản, không khí mát lạnh, phun từng hơi khói thuốc, tâm tình thả lỏng.
Cổng chính vào nửa đêm,
Lí do thì nàng không quá rõ ràng, chỉ biết có liên quan đến vụ nổ viện nghiên cứu ở tây đại lục vào bốn năm trước.
" Đời ta chỉ xem hai người là thân nhân của mình, hắn cùng em ta Ngân Nguyệt "
" Rõ "
Kèn kẹt,
Ánh mắt Vương Thừa co rụt lại, vừa muốn đưa tay về hông rút đao ra nhưng không còn kịp rồi, không biết từ khi nào mà một lưỡi dao đã từ sau vòng đến cổ hắn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.