0
2 giờ 55 phút chiều
Vũ Phàm ngước nhìn lên bầu trời, cả người hắn run lên nhưng không vì sợ hãi mà là kích động.
Bởi vì hắn được sống lại,hắn có lợi thế là biết được các sự kiện xảy ra ở kiếp trước.
“Sau khi bạo phát virus xong Địa Tinh Cầu ý chí sẽ thức tỉnh mọi người trên khắp thế giới đều có thể thức tỉnh dị năng và có thể thông qua việc g·iết tang thi để tiến hóa mạnh hơn nữa”
“Kiếp này ta sẽ đứng trên đỉnh cao, những kẻ ngăn cản ta, hãm hại ta, đều phải trở thành những viên gạch lót đường để ta bước l·ên đ·ỉnh cao.” Vũ Phàm thầm suy nghĩ nhưng trong con ngươi của hắn lóe lên sự sắt bén và tàn nhẫn.
Trước tận thế vài phút bắt đầu hắn quay qua nắm cổ Vương Tân lôi đi mà nói:
“ Này mập mạp đi thôi, ta cần một số thứ để sống sót đấy”
Cả hai bước tới hành lang Vương Tân mang vẻ mặc khó hiểu đạo
” Chả phải ở trong lớp học thì an toàn hơn hay sao?”
“ Nếu ngươi không có v·ũ k·hí trong tay để chiến đấu tang thi thì ngươi làm sao sống sót được?”
“ Nhưng Vũ Phàm ngươi lấy v·ũ k·hí thế nào, chúng ta ở trường lấy đâu ra v·ũ k·hí?“
“ Này Mập Mạp ngươi còn tiền không!!” Vũ Phàm nghiêng đầu qua hỏi.
“Ta còn một ít thì làm sao?”
“ Ngươi cầm theo tiền của ta, nên mua được gì thì mua tốt nhất là mua đồ ăn có nhiệt như chocolate, và thật nhiều nước”.
“Mua xong lương thực tư nguyên thì hãy chạy thẳng đến kho dụng cụ cũ gặp ta đấy!”
Vương Tân gật đầu chạy thẳng một mạch rất nhanh, khác với thân hình mập mạp của hắn tuy to lớn và mập nhưng hắn lại không hề chạm chạp một chút nào.
Bước xuống tầng lầu học Vũ Phàm ngó nghiêng một hồi thì quyết định chạy thẳng tới kho để dụng cụ thể dục cũ.
Lúc này hắn tìm thấy được một cái rìu c·ứu h·ỏa cây xà beng cũ và vài cây gậy bóng chày kim loại.
“Tiếc là không có kiếm hay đao nhưng với ta có cây rìu c·ứu h·ỏa này khí lực lúc vung lên cũng vướng víu nên để cho Vương Tân cầm với hắn cầm nó thì dễ dàng dùng đủ lực để chặt đứt một bộ phận trên người tang thi .” Vũ Phàm lắc đầu thầm nghĩ.
“Lúc tận thế bạo phát thì nhà kho này là nơi trú ẩn tốt nhất, tang thi giai đoạn đầu tốc độ rất chậm nên ta cần giữ khoảng cách với chúng, chỉ cần không cào trúng thì ta có thể dễ dàng g·iết chúng.”
“ Lần này ta sẽ không mắc sai lầm như kiếp trước nữa!!”
Lúc này cửa nhà kho mở ra Vương Tân tay cầm nhiều bọc thức ăn và nước, hắn mồ hôi chảy nhễ nhãi thở hồng hộc như trâu.
3 giờ chiều đúng, toàn thế giới bắt đầu xuất hiện những viên thiên thạch trên bầu trời.
Trên trời khắp nơi trên thế giới đều rơi rất nhiều thiên thạch tạo nên mưa sao băng vào ban ngày.
Rất nhiều người nghĩ nghĩ rằng đây là một hiện tượng mới và đẹp, nhưng trong những viên thạch đó chỉ là khởi đầu của sự diệt vong và tận thế.
Lúc này một viên thiên thạch có kích thước 60km đang b·ốc c·háy rực rỡ và rơi thẳng xuống Vũ Hán.
"Đùngggggg"
Cả Địa Tinh Cầu đều rung lắc
“Đùngggg….uỳnh……!”
“Cái gì vậy... Động đất à !!!!!”
“Aaaaa..aa….”
“…”
Vũ Phàm gương mặt trở lên lạnh lùng hẳn hắn biết sẽ trong 24 tiếng nữa thôi sau khi thiên thạch đâm vào khu v·ũ k·hí s·inh h·ọc thì viruss sẽ phát tán ra khắp nơi trong không khí mọi người trên thế giới đều sẽ ngất đi vì chấn động, và một đợt phong bạo linh khí quét sạch khắp Địa Tinh Cầu.
3 giờ 01 phút ngày 7/4.
Khi tất cả họ thức tỉnh thế giới này đã bắt đầu kỷ nguyên g·iết chóc vô tận, thế gian sẽ trở thành một địa ngục trần gian. Kẻ mạnh sẽ sống sót, kẻ yếu thì sẽ c·hết hoặc trở thành tang thi.
“Hờ…hộc…..hộc…”
“À… ta đã ngất được gần một ngày rồi a.” Vũ Phàm nhìn sang bên cạnh Vương Tân thì đá vào mông hắn một phát.
“Mập mạp dậy đi”
“A…. ta kháo, Vũ Phàm ngươi đá ta làm gì vậy.”
“Không xong, ta nhớ là khi nãy ta ngất đi thì phải, trận đ·ộng đ·ất khi nãy thật là đáng sợ.” Vương Tân nhớ lại với vẻ mặt hoảng hốt
“Đừng lo, đấy chỉ là do việc thiên thạch va đập Địa Tinh Cầu” Vũ Phàm biết tất cả họ lẫn hắn đều ngất vì cơn phong bạo linh khí chẳng qua hắn không nói ra vì không muốn làm Vương Tân thêm hoảng sợ.
Thời gian trôi qua từng phút một, bỗng một tiếng nói trầm thấp to lớn và ôn hòa mang theo tia mê muội thanh âm vang lên tai của khắp tất cả người trên Địa Tinh Cầu.
“Hỡi loài người ta là ý chí Địa Tinh Cầu, kẻ đã dựng dục ban sinh mệnh cho các ngươi, giờ đây ta không thể che chở cho các ngươi được nữa.”
“Giờ theo ý chí của ta, ta cho phép các ngươi tiến hóa và trở thành sinh mệnh cao cấp hơn, trở thành chúa tể của viên tinh cầu này, thành chúa tể của vạn vật.”
“Bây giờ các ngươi hãy tiếp nhận ta phần quà tặng này, nó giúp các ngươi có thể sống sót tốt hơn để loài người trở nên tiến hóa thành một dạng sống mạnh mẽ hơn trong vũ trụ này.”
Rất nhanh sau đó mỗi người trên võng mạc đều xuất hiện một hình ảnh và dữ liệu về bản thân
“Keng….bắt đầu phân tích dữ liệu hóa dạng sống”
Tên : Vũ Phàm
Tộc: Nhân loại
Level : 1
Sức mạnh: 8 (10)
Sinh lực : 9 (10)
Tốc độ: 8 (10)
Thể lực : 7 (10)
Tinh thần : 10 (10)
Cường độ ( cường độ thân thể): 10 (10)
Vũ Phàm tâm niệm vừa suy nghĩ một luồng tin tức tràn vào trên võng mạc của hắn.
"A... Vũ Phàm ngươi có nghe giọng nói ban nãy không?"Vương Tân giật mình khi nghe thấy âm thanh ý chí của Địa Tinh Cầu.
"Ta có nghe, ngươi thử tâm niệm nghĩ về bản thân một chút đi, đấy là quà tặng của thứ vừa nói chuyện xong đấy." Vũ Phàm chậm rãi giải thích.
"A...đây là thứ gì số liệu hóa? Đây là võng du chơi game ư?"
"Nó là một phần ý chí phân thân của kẻ vừa gọi là ý chí Địa Tinh Cầu ban nãy, ngươi cũng có thể gọi nó là hệ thống." Vũ Phàm liếc mắt mà nói
"Không lẽ ta phải đánh quái để thăng cấp, rồi có thể lụm đồ rớt như trong game a" Vương Tân thoáng cái trở nên hào hứng vì hệ thống này.
Vũ Phàm lắc đầu bó tay với tên này, chợt ngoài bắt đầu có tiếng ồn ào.
“ Grư….gào….”
“Ầm…ầm..ầm” cửa nhà kho đang bị thứ gì đó đập phá Vương Tân với khuôn mặt kinh nghi và nhìn sang Vũ Phàm hỏi đạo
“Vũ Phàm ngươi nói bên ngoài là thứ gì thế”
“Hmmm….nó đánh hơi nhanh đấy!” Vũ Phàm cầm cây xà beng lên nheo mắt lại nói
“Mập mạp, nhanh cầm rìu lên ta có vị khách tới đấy, không tiếp thì thật quá đáng nhỉ.”
Thấy Vũ Phàm cầm v·ũ k·hí hắn kinh nghi biết được điều gì đó không ổn sắp xảy ra.
“A…Vũ Phàm ngươi tính làm gì???”
“Lấy đồ rồi đi theo ta, ta sẽ cho ngươi thấy Địa Ngục sẽ ra sao.”
Cửa kho mở ra trước mặt hắn là một người trung niên mập, có lẽ hắn là lão sư trong trường điều kỳ lạ là hắn khác với Vương Tân và Vũ Phàm bởi đôi mắt trắng bệch, dáng đi khập khễnh.
-Sơ cấp cảm nhiễm giả ( tang thi) level : 1 – những tang thi này đều mang virus ăn mòn hủy hại cơ thể, chỉ khát vọng máu thịt đối với sinh mệnh sống. Trong cơ thể virus có thể l·ây n·hiễm qua việc tổn hại da thịt, sau khi bị virus ăn mòn bất kỳ sinh mệnh căn cứ từ 1 – 3 phút ý chí bị ăn mòn sẽ dần biến thành sơ cấp cảm nhiễm giả. Đúng 5 phút sinh mệnh bị nhiễm virus ăn mòn sẽ hoàn toàn trở thành cảm nhiễm giả.
“Nguyên tắc đầu tiên trong tận thế….là “
“Không được do dự khi g·iết tang thi.”
“Xoẹt….phập..”
Vũ Phàm cầm xà beng đập thẳng vào đỉnh đầu của trung niên đã bị nhiễm. Đầu của tang thi toát phun ra máu và dịch não màu đen.
“A….aaaaa….”
Vương Tân mặt trở nên trắng bệch hắn ngay cả g·iết gà cũng chưa từng làm huống chi nhìn thấy việc g·iết tang thi nên hoảng sợ rất là bình thường.
“Không lẽ những điều Vũ Phàm nói với ta đều thật sự xảy ra? Thế giới này bắt đầu trở nên sụp đổ.” Vương Tân nhìn cái xác tang thi trung niên.
Sau khi đánh g·iết tang thi hắn đã lên cấp
Level : 2
Sức mạnh: 9 (12)
Sinh lực : 11 (12)
Tốc độ: 9 (12)
Thể lực : 8 (12)
Tinh thần : 12 (12)
Cường độ : 11 (12)
“Đi thôi mập ta cần phải lên lớp cứu một số người đấy”
Vũ Phàm nói là đi cứu người nhưng lòng hắn lại nghĩ khác đó là trả thù cặp đôi cẩu nam nữ đã hãm hại hắn.
Nghĩ tới đây cả người hắn loang tả ra một luồng sát khí làm cho Vương Tân bên cạnh giật mình nhìn hắn đạo rằng.
“Ngươi sao vậy ?”
“Không sao…đi thôi.”
Cả hai chạy thẳng ra sân trường thì thấy cảnh tượng kinh khủng, khắp nơi đều là tang thi mặc đồng phục nhiều học sinh cố gắng bỏ chạy thì bị từng tang thi kéo lại đè xuống cắn yết hầu, khắp nơi đều là tiếng kêu gào, khóc cầu cứu trong vô vọng.
“A..thật kinh khủng, nhiều người bị biến thành tang thi vậy a.” Vương Tân nhìn khắp nơi đều là tang thi hốt hoảng hô lên.
“Cận thận đấy mập, ngươi chỉ cần bị tang thi cào trúng hay bị chúng làm xước một ít thì sẽ trở thành đồng bọn với chúng đấy.”
Vũ Phàm nhìn trước mặt hắn tới là một tang thi nữ nếu trước tận thế nữ sinh này không bị biến thành tang thi thì nàng có lẽ sẽ sống rất tốt được nhiều người thích vì khuôn mặt xinh đẹp giờ đây tang thi nữ khắp khuôn đầy máu và những vết cắn loang lỗ.
Không chút do dự nào bước lên trước Vũ Phàm vung ngang đầu tang thi một phát cố nén mùi h·ôi t·hối hắn nắm đầu tang thi rút cây xà beng đa dính chặt vào đầu, máu đen tanh tưởi bay lên dính khắp người hắn.
Tuy rằng tang thi nhất cấp di chuyển chậm là nhược điểm vô cùng rõ ràng,nhưng nếu hắn bị mười con tang thi vây quanh t·ấn c·ông vậy thì hắn nhất định sẽ c·hết.
Thở ra một hơi hắn cùng Vương Tân tiếp tục chạy thẳng lên cầu thang dẫn lên phòng học chính, trên đường hắn thấy có 4 nam sinh chạy ngang qua bầy tang thi bỗng trong đấy có một tên đeo kính không cận thận chạy ngang qua một t·hi t·hể nữ sinh đã bị tang thi cắn xé, thì cỗ t·hi t·hể ấy đột nhiên nắm cổ chân hắn kéo mạnh tên nam sinh đeo kính bị nắm liền té ngã.
“ Diệp Lục…cứu với!!”
Nam sinh tên Diệp Lục thân cao khoảng 1 thước 7 khuôn mặt dễ nhìn nghe thấy tiếng đồng bạn kêu la hắn quay đầu lại nhìn thoáng qua thì thấy nam sinh kia bị tang thi nữ nhảy lên người bổ nhào trên mặt đất, tang thi nữ cắn yết hầu của nam sinh đeo kính, chốc lát thêm 3 4 tang thi nữa nhào vào cắn xé, và chỉ còn lại tiếng la hết thảm thiết của nam sinh.
Diệp Lục thấy tình cảnh như thế mặt, bị dọa mặt trắng bệch kém chút nữa là chân nhũng ra ngã trên mặt đất. Hắn tức khắc cũng không quay đầu lại hướng thẳng phía Vũ Phàm bỏ chạy.
Lúc này tiếng la của nam sinh đeo kính đã nhanh chóng biến mất chỉ còn nghe thấy được tiếng gặm nhấm huyết nhục.
Bây cả sân trường đều hỗn loạn thành một đoàn, khắp nơi học sinh đều chạy trốn và sau lưng là đám tang thi khập khễnh đuổi theo sau.
Nguyên bản Vũ Phàm cùng Vương Tân cận thận chạy và né tránh bầy tang thi, giờ hắn thấy Diệp lân và 2 nam sinh kia kéo theo 6 7 con tang thi chạy về phía hắn.
Giống như cảm thấy nhiều khí tức của người sống nhiều tang thi khác cũng bắt đầu kéo về phía hắn.
“Phiền phức thật nếu không g·iết những tang thi này thì đợt khác sẽ lại đến nữa”
“Mập mạp chuẩn bị chiến đấu nếu không thì ta sẽ c·hết tại đây đấy”
“Mập ngươi giải quyết hai tang thi nữ bên trái ta sẽ giải quyết bốn tên bên đây” Vũ Phàm nói Vương Tân rồi chỉ qua hai con tang thi đang rượt theo Diệp Lân.
“A…đượ.c…rồi!” Vương Tân bất ngờ nói
“A……. cứu với làm ơn cứu với”
2 nam sinh chạy lên phía Vũ Phàm thấy hắn cầm v·ũ k·hí thì như tìm thấy được lối thoát liền bèn la lên.
Vũ Phàm tiến lên đạp thẳng vào tang thi đầu tiên làm nó ngã nhoài ra trên mặt đất rồi vung xà beng lên hung hăng đập 1 phát vào não.
Còn lại 4 tang thi nữa không úy kỵ gì vẫn tiếp tục lao lên về phía hắn, sau khí g·iết một tang thi thì hắn đã lên cấp 2 nhưng lần này hắn muốn lên cấp thì phải g·iết thêm 4 tang thi.
Liếm khóe môi hắn híp mắt lại trong đôi mắt ấy bắn ra một tia sáng lạnh lẽo. Hắn không dám khinh thường mình mạnh sau khi đánh g·iết một tang thi thì hắn lui lại đằng sau ngay lập tức.
Lần này Vương Tân run rẩy cầm rìu hắn không dám vung rìu lên chém tang thi vì hắn chứng kiến tang thi với khuôn mặt rách nát, đôi mắt trắng dã đã mất đi sinh mệnh gây ra cho hắn áp lực lớn và sợ hãi.
“ Tỉnh lại mập, nếu ngươi c·hết thì cha mẹ ngươi sẽ như ra sao?” Vũ Phàm quát lên đề tỉnh hắn.
“A..đúng ta không thể c·hết”
“A…..aaaaa” Vương Tân thoáng trở nên tàn nhẫn hắn đã bị kích thích.
Vương Tân hung hăng vung rìu lên bổ xuống một phát ngay cổ tang thi, đem đầu lâu tang thi đấy chém bay xuống.
“Hộc..hộc..ọe…..”
Vương Tân nhìn cái đầu lâu của tang thi và ói hắn có thể chứng kiến việc Vũ Phàm g·iết tang thi hay tang thi cắn xé người khác, việc hắn phải đích thân g·iết tang thi lần đầu tiên cảm giác này làm cho bụng hắn sôi lên, nôn ra những gì hắn đã ăn.
Vũ Phàm nhìn vậy thì không trách gì Vương Tân bởi hắn đã quen với việc g·iết chóc suốt nhiều năm nên g·iết tang thi với hắn thì nhẹ nhõm hơn không có tâm trạng gì xấu.
Vũ Phàm nhìn quanh tang thi còn lại thấy Vương Tân vẫn chưa hoàn hồn lại hắn đành phải đánh với chúng.
“Phập…phụt…”
“…”
Sau vài phút hắn tiêu diệt gọn ghẽ bốn con tang thi còn lại, hắn thở hổn hển nhìn vào bảng thuộc tính của bản thân
Level : 3
Sức mạnh: 11 (15)
Sinh lực : 15 (15)
Tốc độ: 10 (15)
Thể lực : 7 (15)
Tinh thần : 15 (15)
Cường độ : 13 (15)
Chiến đấu với tang thi làm hắn hao tổn rất nhiều thể lực nếu không có thể lực đầy đủ thì hắn ngay cả v·ũ k·hí cũng không nhấc lên được huống chi là chém g·iết tang thi.
“Mập đi thôi, chúng ta không nên ở đây lâu.” Vũ Phàm cố nén mệt mỏi nói.
Diệp Lân và 2 nam sinh kia giật mình hắn thầm nghĩ khi nào trong trường lại có một người lợi hại như vậy.
“A….bạn học đợi bọn tôi với” nói xong hắn chạy theo Vũ Phàm và Vương Tân, hắn không dám ở lại đây một phút nào.
...
...
Nguồn link gốc web của tác giả https://vtruyen.com/truyen/tan-the-bat-dau-tu-dau-1