Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 149: Bạo loạn

Chương 149: Bạo loạn


Tọa lạc tại trung tâm thành phố, Phủ Thành Chủ hiện lên như một quần thể kiến trúc đồ sộ, uy nghi. Nơi đây được ví như "thành trong thành" với đầy đủ các hạng mục kiến trúc. Tuy nó không nguy nga tráng lệ, nhưng lại thực dụng và hùng vĩ.

Những ngày gần đây, thành phố chìm trong bầu không khí hỗn loạn bởi những vụ khủng bố liên tiếp xảy ra. Tin đồn thất thiệt bay đầy trời, khiến lòng người hoang mang, lo sợ.

Người trong thành không nhiều, từng con phố trở nên vắng vẻ đìu hiu, không làm cho công việc của lực lượng an ninh nhẹ nhõm hơn, mà lại khiến cho họ càng thêm bận rộn, vất vả hơn bao giờ hết.

Thành chủ của El Dorado, vốn nổi tiếng là một vị quan liêm chính, cương trực và luôn hết lòng vì dân, từng là điểm tựa tinh thần vững chắc cho người trong thành.

Sau khi ra lệnh trục xuất toàn bộ dân thường khỏi thành phố, thái độ của ông ta bỗng thay đổi hoàn toàn.

Thành chủ trở nên thờ ơ với mọi chuyện, mặc cho thành trì rơi vào cảnh hỗn loạn.

Các cấp dưới càng không hiểu, vì sao lại đón người của căn cứ Z và căn cứ C vào thành trong thời gian n·hạy c·ảm này.

Nói là lực lượng được mời về hỗ trợ chống chọi quái vật. Lúc đầu có rất nhiều người tin, nhưng thời gian càng dài, lý do ấy càng bộc lộ ra nhiều vấn đề bất cập.

Tiếp tục tình trạng này, cả cơ cấu sụp đổ là điều rất dễ xảy ra. Lòng người dao động, dị tâm nảy sinh ngày càng nhiều.

Trong phòng hội nghị, một vị thư ký sau khi đọc xong bản báo cáo, tiếng nghị luận lập tức sôi nổi lên:

“Khủng bố chủ yếu là người căn cứ C làm. Bọn họ đã sắp phá hủy hết máy cảm ứng địa chất.. Bọn họ tưởng chúng ta là dễ xơi hay sao? Ta cần lệnh của Thành Chủ, dạy cho đám ngông cuồng kia một bài học.

"Đúng thế! Tại sao thành chủ lại không làm gì?”

“Thành Chủ đi đâu rồi? Đây đã lần thứ 5 ngài ấy vắng mặt rồi? Thực sự không phải như lời đồn bị thực vật biến dị ăn rồi chứ?”

“Các ngươi có điều tra qua chưa? Là ai tung tin đồn?”

“Lính đánh thuê của căn cứ Z có động tĩnh gì không? Bọn họ đang đến đây nghỉ dưỡng ư?"

"Đám đó rời khỏi quán bar còn ít nữa là, không biết có m·ưu đ·ồ xấu xa gì.”

"..."

Sự lan truyền nhanh chóng của tin đồn khiến Đổng A và Sở Tuyết không khỏi bất ngờ. Cả hai bắt đầu nghi ngờ rằng ngoài nhóm của mình, còn có thế lực khác đang âm thầm thúc đẩy sự việc.

Đổng A âm thầm theo dõi Phủ Thành Chủ, nấp mình trong bóng tối, ẩn nhẫn chờ đợi thời cơ. Tuy trong lòng nóng như lửa đốt, hắn buộc phải kiên nhẫn.

Tối hôm đó, thời cơ mà Đổng A chờ đợi đã đến.

Lực lượng căn cứ Z, vốn im lìm suốt quãng thời gian qua, bất ngờ tung toàn bộ lực lượng t·ấn c·ông phủ thành chủ.

Ngay sau đó, quân căn cứ C cũng xuất hiện, phối hợp bao vây, siết chặt vòng vây.

Cải tạo chiến sĩ va vào nhau, tiếng v·a c·hạm lanh lảnh của binh khí, tiếng s·ú·n·g nổ giòn giã, tiếng bom mìn rung trời... đủ thấy khốc liệt.

Phủ thành chủ tuy đã có sự đề phòng, nhưng cũng không thể lường trước được sức mạnh áp đảo của đối thủ.

Ẩn mình trong bóng tối, cách chiến trường không xa, Đổng A mở ra trạng thái quan sát, theo dõi từng diễn biến của trận chiến.

Nhìn cảnh tượng hỗn loạn trước mắt, khuôn mặt hắn không khỏi cau có:

"Lũ lính đánh thuê của căn cứ Z chiến đấu kiểu gì thế này? Chúng không phải luôn áp đảo đối thủ bằng v·ũ k·hí sao?"

"Thằng Hề đâu? Thằng Hề không hề xuất hiện."

"Quân đội phủ thành chủ có vẻ đã đề phòng, nhưng sao ta lại có cảm giác kỳ lạ? Lực lượng của chúng yếu hơn dự kiến nhiều."

Bộ não Siêu tốc vận hành, thu thập và phân tích dữ liệu. Đổng A kinh ngạc khi kết luận được:

"Lực lượng t·ấn c·ông phủ thành chủ không phải từ căn cứ Z."

Câu hỏi xoáy vào tâm trí hắn: "Vậy thì đám người vây công phủ thành chủ cùng với căn cứ C là ai?"

Thở hổn hển, Sở Tuyết lao đến bên Đổng A, vội vã thông báo:

"Em vừa từ tường thành chạy về. Đội phòng thủ đang trong tình trạng hỗn loạn, không rõ họ đang làm gì.

Có thể quái vật chuẩn bị t·ấn c·ông thành El Dorado rồi chăng? Nếu chúng vượt qua giới tuyến sợ rằng rút lui sẽ không nhẹ nhõm. Chúng ta giờ nên làm gì?"

Đổng A không nghĩ ngợi bao lâu nói:

“Đương nhiên là chờ cơ hội vào phủ thành chủ. Nhưng không thể vội, đợi đánh cho kịch liệt hơn một chút nữa, kiến trúc sụp đổ còn chưa nhiều, chưa đủ hỗn loạn.

Cuộc t·ấn c·ông này còn nhiều ẩn số, lát nữa chúng ta vào trong tuyệt đối không được tách ra…”

"..."

Trận chiến đang diễn ra vô cùng căng thẳng, bỗng nhiên một t·iếng n·ổ rung trời chấn động vang lên. Hai bên đã sử dụng loại thuốc nổ siêu nhiệt áp có sức mạnh sánh ngang với thuốc nổ tetra, khiến cho một khu vực kiến trúc rộng lớn bị san phẳng hoàn toàn.

Đổng A vội vàng mở ra hai mắt sung huyết vội nói với Sở Tuyết:

“Chính lúc này! Theo anh…”

Vừa dứt lời, Đổng A đã nhún nhảy vài cái, thân hình di chuyển nhanh thoăn thoắt về phía phủ thành chủ. Sở Tuyết cũng dồn hết sức lực đuổi theo sát phía sau.

Vượt qua mấy tòa kiến trúc bị thuốc nổ đánh sụp, Đổng A dù có trạng thái quan sát cũng không thể nào né khỏi lính phòng thủ đông nghịt của phủ thành chủ.

Trận chiến diễn ra chớp nhoáng, kết thúc trong tích tắc. Đổng A bị hai viên đ·ạ·n s·ú·n·g trường t·ấn c·ông găm vào người, chỉ để lại v·ết t·hương ngoài da.

Hắn nhanh gọn lẹ giải quyết đối thủ, c·ướp được s·ú·n·g, hướng về xung quanh xả đ·ạ·n. S·ú·n·g đang ở chế độ liên thanh, nhưng từng viên đ·ạ·n bắn ra đều không bao giờ trượt mục tiêu.

Tuy binh lính biến dị sở hữu sức mạnh vượt trội so với người thường, nhưng chúng lại không thể nào so được với cải tạo chiến sĩ. Nhờ vậy, Hai người đã có cơ hội để tung đòn phản công hiệu quả.

Sở Tuyết tận dụng điểm yếu này, lao lên từ phía sau và nhanh chóng hạ gục những tên lính địch đang bị khựng lại.

Với sức mạnh chiến đấu kinh người, chỉ trong vòng 5 giây ngắn ngủi, cả hai đã xé toạc hàng phòng thủ kiên cố và biến mất vào mênh mông những tòa kiến trúc.

Lính biến dị còn lại biết mình gặp phải cao thủ, không đuổi theo truy kích, mà vẫn giữ vị trí hiện tại, ngăn chặn kẻ đến sau. Cao thủ bên địch tất nhiên có cao thủ bên mình phụ trách.

Đổng A ném toẹt khẩu s·ú·n·g đã hết đ·ạ·n, chờ Sở Tuyết đuổi kịp, vội hỏi:

"Hướng của dược nhân?"

Sở Tuyết không nói nhảm, rút thiết bị ra xem rồi thông báo:

"Độ chính xác 67 phần trăm, hướng 3 giờ. Độ chính xác 55 phần trăm, hướng 10 giờ."

Đổng A gật đầu, quyết định:

"Đi theo hướng 3 giờ trước!"

Ngay lập tức, họ thay đổi hướng di chuyển. Trong lúc chạy, Đổng A linh cảm được điều gì đó. Tốc độ quá nhanh, không thể phanh kịp, hắn liền thuận thế nhảy sang một bên.

Không phải cú nhảy dốc hết sức, mà chỉ nhằm né tránh chướng ngại vật dưới chân. Tuy nhiên, cú nhảy ấy cũng giúp hắn vọt lên cao tới gần 3 mét.

Ngay lúc đó, một quả mìn được chôn dưới lòng đất bất ngờ phóng lên không trung, nổ tung "bùm" một phát.

Trong tích tắc, Đổng A chỉ kịp lóe lên ý nghĩ "Mìn điều khiển?" Rồi bị ngọn lửa và khói mù của quả mìn nuốt mất.

Sở Tuyết, đang chạy theo sát phía sau với khoảng cách tương đối, cũng bị ảnh hưởng bởi luồng xung kích mạnh mẽ, khiến nàng bị hất văng về sau một đoạn.

Từ góc khuất gần đó, kẻ đặt mìn nheo mắt nhìn thấy đối phương dính bẫy, một tiếng cười đắc ý vang lên. Khác với những quả mìn thông thường, quả mìn này được thiết kế tinh vi, ẩn giấu hoàn hảo, có sức công phá đủ mạnh để hạ gục cải tạo chiến sĩ.

"Cải tạo chiến sĩ thì như thế nào, cũng không phải đã bị nổ tan xác hay sao!"

Hắn ra hiệu cho đồng bọn đang ẩn núp phía sau, lệnh cho chúng tiến lên tiêu diệt người nữ.

Chương 149: Bạo loạn