Thời gian hai tuần nhanh chóng trôi qua, Đổng A và đồng đội chỉ đi ra ngoài một lần tìm kiếm xe bồn chở xăng, may mắn là tìm được một chiếc, sau đó dùng bơm điện vào trạm xăng hút đầy xe. Có nó nhiên liệu coi như được đảm bảo.
Sau đó, bọn họ chia làm 2 nhóm người tiếp tục hành động. Sở Tuyết cùng chúng nữ thì đi ra ngoài tìm kiếm thông tin về gia đình mình. Trong các nàng, ngoài Thanh Nhã là chúng ta đã biết ra, bốn cô gái còn lại có tên là Tiểu Thi, Tiểu Khả, Tiểu Ân, Tiểu Nguyệt.
Nhà của các nàng cũng nằm ở Thành Nam, đều nằm xung quanh kho trung chuyển. Do gần khu lầu trọ hơn nhà của Lập Thành, nên lần này Đổng A không có dẫn đội. Hơn nữa xung quanh kho trung chuyển là khu bình dân, nằm ở ngoài rìa của thành phố, nên zombie không nhiều.
Sở Tuyết dẫn đội, vừa giúp các nàng tìm kiếm người thân, vừa cùng nhau luyện tập chém g·iết zombie. Sau một tuần, các thành viên phối hợp ăn ý với nhau hơn nhiều.
Nhưng chuyện đáng buồn đã xảy ra, người thân của các nàng, phần thì m·ất t·ích, phần thì hóa thành zombie, để cho chúng nữ vừa khôi phục một chút tâm tình, phút chốc lại chìm xuống đáy cốc, tính tình cũng trở nên u tối hơn. Sở Tuyết thấy vậy rất buồn, nhưng không còn cách nào khác, chuyện này, người ngoài là không thể giúp được gì, chỉ trông mong cho thời gian chữa lành tất cả.
Cũng không biết là liên tiếp gặp biến cố đã thay đổi tính cách của các nàng hay không? Mà sau đó, ai cũng dám đánh dám liều đi lên, một bộ không s·ợ c·hết, dẫn đến tiến bộ cực kỳ thần tốc, chém g·iết zombie càng thêm ra sức, quyết tuyệt.
Không biết tín niệm hiện tại của các nàng là gì? Nữ nhân trong tận thế thường được nghĩ đến như thành phần yếu thế, không có nam nhân là không sống nổi. Ai lại lầm tưởng tai hại như vậy chứ, dù cho thể trạng không bằng nhưng có v·ũ k·hí sắc bén trong tay, nam nữ bình đẳng cả thôi. Bây giờ, trong đội của hắn nếu được chỉ huy bài bản, sức chiến đấu không thua đàn ông chút nào.
Đổng A và Lập Thành thì ở lại, độ lại chiếc xe container thường kia. Thời gian gấp gáp, bọn họ cũng chẳng quan tâm tới xấu đẹp cái gì, chủ yếu là thực dụng.
Chiếc xe container được mở thêm một cái cửa phụ ở bên hông cho tiện ra vào, đầu thùng container là nhà bếp, có đầy đủ dụng cụ nấu ăn, từ bếp điện, đến nồi niêu, xoong chảo đủ cả. Kế bên để một hàng ghế xếp nối liền với bờ tường, khi nào không sử dụng, có thể xếp lại, tiết kiệm không gian.
Bên trong còn có 1 cái giường ngủ, chủ yếu là dành cho 3 đứa trẻ. Đuôi xe có nhà vệ sinh, kết hợp với nhà tắm, và một bồn nước khoảng 1000 lít nước. Hắn không quên dành ra một góc nhỏ để chứa bàn làm việc của mình. Không chế cháo vài thứ, rất khó mà đi ngủ.
Trên nóc thùng container, có làm một cái bệ quan sát nho nhỏ. Dừng xe là có thể leo lên nóc xe, quan sát xung quanh. Bên trên được che chắn cẩn thận, cũng coi như an toàn.
Phần còn lại trên nóc thùng xe là không gian của các tấm pin năng lượng mặt trời, sạc điện cho bình ắc quy để ở bên dưới. Có điện, hắn sẵn tiện lắp luôn một cái máy điều hoà, bảo đảm cho bên trong thùng container luôn được mát mẻ. Chỉ đơn giản như vậy, mà tiêu tốn của bọn họ một tuần lễ. Sợ zombie gây phiền toái nên phải dựng tường rào cách âm quá tốn thời gian, nếu không có thể hoàn thành sớm hơn nhiều.
Dù cho tiểu Thất không có biểu hiện cái gì, nhưng mọi người đều có cảm giác gấp gáp thay cho cô bé. Nhất là chúng nữ, đã gặp phải quá nhiều bi thương, cũng không muốn Tiểu Thất phải chịu đựng nỗi đau ly biệt người thân mà các nàng đã phải chịu.
Sau đó, bọn họ định dùng thêm một ngày để vận chuyển vật liệu lên xe container, rồi rời đi thành phố. Cho những bạn nào chưa biết, trong thùng container lạnh có chia thành nhiều khoang nhỏ hơn, nhiệt độ có thể điều chỉnh linh hoạt. Do đó có thể bảo quản một số loại rau củ, cùng đồ đông lạnh một cách đồng thời.
Một ngày để vận chuyển tất cả vật phẩm đã thu thập được lên xe, cũng không phải là chuyện đơn giản, phải nói là làm việc cật lực. May có Đổng A, dạo này sức lực tăng lên nhiều, một mình cáng đáng rất nhiều việc, cả đội mới hoàn thành đúng tiến độ đã đề ra.
Một ngày này, Nhìn lại khu lầu trọ xập xệ đổ nát, ký ức trong ba năm qua cứ như một đoạn phim tua nhanh, chạy qua trong đầu Đổng A. Ba năm bám trụ mưu sinh ở cái thành phố này, vậy mà đem lại cho hắn ký ức không sâu sắc bằng mấy tuần tận thế. Hắn cảm thấy có phải mình sống quá uổng phí một chút. Thời thanh xuân đã đi được hơn một nửa chặng đường, hắn đã đạt được cái gì? Lần này rời đi, có lẽ vĩnh viễn không quay trở lại, nhưng có vẻ như cũng không có gì đáng để tiếc nuối.
Những đội viên khác không biết có cảm tưởng gì. Khác với hắn, bọn họ là dân bản địa. Lần này rời đi, tương lai chưa biết, ánh mắt cũng trở nên phiêu hốt đi lên. Đổng A không biết phải làm sao an ủi đội viên của mình, nhưng biết rõ việc tiếp theo phải làm. Đã đến lúc thực hiện lời hứa của mình đối với Tiểu Thất, đi tìm kiếm bố mẹ giúp cho cô bé, dù chỉ là tin tức, dù đã biến thành zombie, hắn không muốn cô bé phải chịu đựng tiếc nuối giống như những người khác, bọn họ đã lỡ hẹn với cô bé quá lâu, quá lâu...
Đổng A không dám vượt ngang thành phố từ thành nam qua thành tây, mà lựa chọn biện pháp an toàn hơn, đó là quay lại kho trung chuyển vượt qua một đoạn đại lộ, rồi rẽ theo đường nhỏ ngoại ô, đi vòng qua thành Tây. Như vậy sẽ an toàn hơn một chút.
Đã gần một tháng rưỡi kể từ ngày zombie bộc phát, Zombie bây giờ về cơ bản có thể hoạt động vào ban ngày, chỉ có điều hành động chậm chạp hơn ban đêm. Hơn nữa, cả tháng nay trời chưa mưa, hắn không biết trận mưa tiếp theo, có thể hay không mãnh liệt như trận bão trước. Do đó, phải quy hoạch lộ tuyến một cách hợp lý, nhất là khi rời xa thành phố.
Mọi người cùng nhau lên xe, nổ máy động cơ, một đoàn 5 chiếc xe, đi đầu là xe 16 chỗ Sở Tuyết cầm lái chở theo Tiểu Thi và Tiểu Khả, theo sau theo thứ tự là: xe container lạnh do Lập Thành điều khiển, Nhà ở di động do Thanh Nhã Điều khiển, xe bồn do Tiểu Ân cùng tiểu Nguyệt điều khiển. Tiểu Thất và bọn nhỏ thì ở trên nhà ở di động.
Đổng A cũng ngồi trong nhà ở di động, điều khiển Flycam do thám xung quanh, đồng thời dùng bộ đàm chỉ dẫn phương hướng cho đội viên. Một đoàn xe nối thành hàng dài cùng nhau xuất phát. Bước lên con đường mới mà chẳng ai biết được tương lai sẽ như thế nào.
Đoạn đường này, so với lúc trước, phải nói là khó đi hơn không ít. Nhưng xe mười sáu chỗ đã được cải tạo qua, mở đường phi thường nhẹ nhõm.
Đoàn xe trước khi lên đại lộ, Đổng A có điều khiển Flycam quan sát nhà kho trung chuyển một phen. Chỗ nhà kho, có một số người tay cầm v·ũ k·hí cung nỏ xa xa đề phòng, không có ý định đi ra chặn đường. Hắn thấy vậy, thở phào nhẹ nhõm.
Đám người nọ có vẻ như không phải là nhóm của Báo ca. Không biết thế lực cường đại nào đang nắm giữ kho trung chuyển. Sở Tuyết thì tò mò không biết các nữ nhân bị bỏ lại còn sống hay không. Đổng A chỉ cảm thấy đáng tiếc, có một số vật liệu tốt lúc trước còn chưa thu thập xong, đành coi như thôi.
(cảm ơn kirito 123, người đề cử đầu tiên)
0