Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 175: Biến thân chiến sĩ

Chương 175: Biến thân chiến sĩ


Lúc này, dây thanh quản của Đổng A đã hồi phục cực nhanh . Hắn chậm rãi ngồi dậy, lấy ra một bộ quần áo bình thường mặc vào, mở miệng hỏi:

“Các ngươi cần dược nhân và Thuốc an thần vĩnh cửu làm gì?”

Hỏa Long b·ị đ·au đớn làm cho mặt mũi vặn vẹo nhưng trả lời rõ ràng:

“Giao dịch với căn cứ T. Đừng hỏi tiếp, ta chỉ làm nhiệm vụ, còn nguyên nhân vì sao thì phải hỏi Huy Điền.”

Đổng A hơi nhíu mày, lướt qua vẻ mặt dửng dưng của Hỏa Long. Hắn biết rõ Huy Điền chính là trưởng căn cứ Bắc Sơn, nhưng lời của tên kia như cắt đứt đường truy vấn. Đổng A gật đầu, không ép hỏi thêm, thoáng ngả người vào Sở Tuyết cho dễ chịu hơn một chút, chuyển chủ đề với giọng điệu bình thản:

“Gieo ám chỉ tâm lý là gì?”

Hỏa Long nhếch môi:

“Tà giáo Khởi Nguyên Giáo Đoàn, ngươi nghe qua chưa? Bọn họ hoạt động ở vùng duyên hải phía tây, rất gần thủ đô. Chúng sở hữu tinh thần lực khá cường đại, nghe nói có thể gieo tâm lý ám chỉ.”

Đổng A khẽ nghiêng đầu, như nhớ đến điều gì đó rồi nói:

“Lần đầu tiên nghe.”

Hỏa Long cười khẩy, chế nhạo:

“Ngươi vô tri.”

Đổng A nhướng mày, không phản bác ngay lập tức mà hỏi:

“Ta biết đến Đảng Khởi Nguyên của Cứu Thế Thành. Không biết quan hệ thế nào?”

Hỏa Long chợt khựng lại, ánh mắt tối sầm, lắc đầu đầy dứt khoát:

“Ta không biết.”

Đổng A nhếch môi, cười nhẹ pha chút châm chọc:

“Cũng vậy! Ngươi vô tri.”

Hỏa Long hết chỗ nói, kẻ trước mắt này đúng là chẳng bao giờ chịu thiệt, dù chỉ bằng lời nói.

“...”

Đổng A khoanh tay trước ngực, ánh mắt sắc lạnh nhìn thẳng vào Hỏa Long, giọng nói dò xét:

“Căn cứ Z vô cùng mạnh, bọn họ chắc chắn đã biết các ngươi và căn cứ Bắc Sơn phản bội rồi.”

Hỏa Long hơi nheo mắt, vẻ mặt thể hiện sự mệt mỏi pha lẫn bất mãn. Hắn thở dài, giọng đầy chán ghét xen lẫn chút bất lực:

“Ta làm sao biết căn cứ Z đang nghĩ thế nào. Ngươi nghĩ căn cứ Bắc Sơn không muốn chính thức phụ thuộc vào căn cứ Z ư? Là bọn họ từ chối chúng ta. Căn cứ Z lười phản ứng đến những kẻ bên ngoài. Gia nhập căn cứ T chỉ là hạ sách để cầu con đường sống mà thôi.”

Đổng A chưa thay đổi nét mặt, nhưng ánh mắt lóe lên một tia khinh thường, hắn ra hiệu cho Sở Tuyết cầm thanh đao nhiệt dung đến, vừa xem xét vừa nói:

“Các ngươi chẳng phải đang rất tốt sao? Từ trên danh sách trao đổi của căn cứ Z đổi được kha khá "đồ chơi" hay ho. Ta thấy đôi bên cùng có lợi là tốt nhất; Tận thế mới 4 năm mà thôi, vì sao nóng lòng cầu bảo hộ?”

Giọng nói của Hỏa Long mang theo một chút cay đắng:

“Căn cứ T đã chứng minh, điều kiện tự nhiên trong tương lai sẽ càng thêm khủng bố, đến độ con người khó mà tưởng tượng. Chúng ta cũng chẳng còn cách nào.”

Hắn dừng lại một chút, ánh mắt trở nên trầm ngâm, giọng nói thấp đi như thể đang kể một câu chuyện ám ảnh:

“Ta nghe nói Tần Vô Song đã điên rồi. Cái đó chưa đáng sợ, càng đáng sợ hơn là Người trợ lý và 20 tên môn đồ cũng điên theo.

Hơn nữa căn cứ Khương Bắc cũng đang mạnh lên rất nhanh. Chúng ta không muốn liên hệ với đám tà giáo ấy. Căn cứ Bắc Sơn chẳng sớm thì muộn phải đại di dời đến đại hoang mạc tìm căn cứ T nương tựa.”

Đổng A nghiêng đầu, chuyện căn cứ Khương Bắc mạnh lên, hắn từng nghe Thanh Nhã đề cập, nhưng chuyện căn cứ Z bị điên thì chưa rõ lắm, đôi mắt nheo lại đầy vẻ tò mò xen lẫn hoài nghi:

“Ồ? Điên như thế nào?”

Hỏa Long lắc đầu, vẻ mặt bày ra sự bất đắc dĩ:

“Ta nghe thủ lĩnh căn cứ Bắc Sơn nói như vậy, điên như thế nào cụ thể thì chịu. Chỉ biết tránh ra bọn họ càng xa càng tốt.”

Đổng A cạn lời, phẩy tay như thể vừa nghe một chuyện vô nghĩa, mỉa mai:

“Xùy, Ta còn tưởng ngươi biết đây.”

Hỏa Long chưa để ý tới lời mỉa mai của Đổng A. Thay vào đó, ánh mắt hắn không che giấu nổi sự kinh hãi khi nhìn thấy đối phương đang phục hồi thần tốc. Lớp da cháy sạm bên ngoài đã gần như hoàn toàn lành lặn, chỉ trong thời gian ngắn ngủi như thế. Hắn nhíu mày, giọng nói vừa mang theo chút run rẩy vừa là sự thán phục:

“Ngươi hẳn là biến thân cải tạo chiến sĩ trong truyền thuyết chứ? Tốc độ hồi phục này thật khủng bố! Tại sao khi chiến đấu với ta lại chưa biến thân?”

Đổng A dừng động tác chỉnh tay áo, ánh mắt hơi lộ ra vẻ cảnh giác nhưng đồng thời cũng lộ vẻ tò mò. Hắn khẽ nghiêng đầu, giọng nói có phần lạnh lùng, vẫn mang theo sự chú ý:

“Biến thân cải tạo chiến sĩ? Ngươi nói nghe một chút.”

Hỏa Long hơi nhướng mày, rõ ràng không ngờ tới câu hỏi này. Hắn chớp mắt, trong lòng thầm nghi hoặc, giọng điệu thoáng bất ngờ:

“Ngươi không biết?”

Đổng A khoanh tay, mắt sắc lạnh, nghĩ tới tên kia cũng sắp c·hết, không ngại lộ ra một chút, nói:

“Ta không phải biến thân cải tạo chiến sĩ. Mặc dù ta cũng là cấp 4.”

Hỏa Long hơi sững người, hỏi lại:

“Cấp 4 là gì?”

Đổng A không để sự tò mò của Hỏa Long làm phân tâm. Hắn phẩy tay, giọng nói lạnh lùng:

“Trả lời câu hỏi của ta đi đã.”

Hỏa Long bật cười, nhưng nụ cười nhanh chóng phai đi, để lộ vẻ mệt mỏi và chán chường. Hắn nhắm mắt một thoáng, như thể buông xuôi, rồi mở mắt nhìn thẳng vào Đổng A, nói:

“Thôi, dù sao cũng sắp c·hết, biết được hay không cũng chẳng còn ý nghĩa. Hy vọng ngươi giữ lời hứa...”

Đổng A nhịn không được, cắt đứt:

“Bớt dài dòng.”

Hỏa Long bị cắt đứt dòng cảm xúc, cũng chẳng giận giữ hay xấu hổ, chỉ nhàn nhạt trả lời:

“Ta biết đến không nhiều, nghe đồn biến thân cải tạo chiến sĩ là loại chiến sĩ cấp cao. Khi biến thân, họ có đủ khả năng solo một đối một với xương vỏ ngoài thiết giáp.”

Hắn ngừng lại, liếc nhìn biểu cảm chưa đổi của Đổng A rồi nói tiếp, ánh mắt đăm chiêu:

“Sức hồi phục của họ rất khủng bố, không còn cần gấp rút ăn người để kéo dài tuổi thọ. Nhưng để mạnh hơn nữa... họ buộc phải ăn người.

Bọn họ có thể thay đổi hình dạng cơ thể để thích ứng với tình huống chiến đấu: như tăng cường sức mạnh, tốc độ, hoặc phòng thủ.

Một số trường hợp, họ có thể thúc đẩy cơ thể mọc thêm một ít móng vuốt, vảy, gai thịt, hoặc lớp giáp tự nhiên... khi cần.

Ngươi đừng xem thường chúng, ta đã thấy trưởng căn cứ của chúng ta phối hợp nó với v·ũ k·hí và giáp tối tân, rất lợi hại.”

Hỏa Long thở ra một hơi dài, ánh mắt dừng trên khuôn mặt trầm tư của Đổng A. Hắn thở dài một cái như thể vừa buông một gánh nặng, rồi nói khẽ:

“Chỉ biết tới đó; Có lẽ còn nhiều năng lực thần kỳ khác mà ta chưa biết."

Đổng A đem thông tin vừa nghe đối chiếu với bản thân. Hắn nhớ lại ở cánh đồng đá, sau khi ăn chuột hoang tưởng và tưởng chừng bỏ mạng trong trận chiến với quái vật, cơ thể từng trọng thương cực kỳ nghiêm trọng, còn hơn cả việc mất tay chân. Thế nhưng, đến giờ, hắn đã hoàn toàn hồi phục. Nếu xét về tốc độ hồi phục, hắn cũng chẳng thua kém những gì Hỏa Long miêu tả.

Hiện tại, bỏ qua v·ũ k·hí hiện đại, nếu phải vật lộn cận chiến, Đổng A tự tin rằng mình đủ khả năng tháo xương vỏ ngoài thiết giáp thành linh kiện mà chẳng gặp khó khăn gì. Dù vậy, vẫn cảm thấy khác biệt: hắn không thể "biến thân".

Từ những lời lắm chuyện của Hỏa Long, Đổng A thu thập được kha khá tin tức hữu ích. Hắn bất giác cảm thán, ánh mắt trầm tĩnh nhìn về phía Hỏa Long:

“Ngươi làm người không tệ. Dù tình báo chưa biết có thật hay không, nói chuyện với ta miễn cưỡng tính là hợp gu. Chỉ tiếc, ngươi đã ăn quá nhiều người, chẳng thể mời nhập đội nữa.”

Hỏa Long nghe vậy cười khẩy, giọng nói mang theo chút mỉa mai:

“Các ngươi chẳng phải cũng ăn hay sao?”

Sở Tuyết, đang ở một bên yên lặng theo dõi, không nhịn được liền lên tiếng phản bác, giọng nói rõ ràng pha chút tức giận:

“Chúng ta chưa từng!!!!”

Chương 175: Biến thân chiến sĩ