Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 184: Thu hoạch

Chương 184: Thu hoạch


Quản trị viên để ý vẻ mặt ngơ ngác của hai người trẻ trước mặt, cố nhịn cười rồi nói:

"Còn nữa, vì các ngươi đã vượt mức hoàn thành nhiệm vụ, ta có thứ này muốn tặng. Là thiện ý của chúng ta dành cho Dr. Vô Danh."

Nói xong, hắn đưa cây gậy ba toong đang cầm trong tay đưa Đổng A.

Thực chất, Quản trị viên bịa chuyện, kiếm cớ để tặng món quà mà thôi.

Đổng A nghe vậy, trong lòng thầm nghĩ:

"Thật sự có chuyện tốt như thế sao? Đối phương quá hào phóng rồi. Liệu có âm mưu gì không đây?"

Quản trị viên đâu thèm để ý Đổng A nghĩ gì, hắn tiếp tục giải thích:

"Ngươi đừng thấy nó là cây gậy ba toong mà khinh thường. Chỉ là lớp ngụy trang. Thứ này quá quý giá, đừng tùy tiện lộ ra ngoài.

Nó được làm từ Cryspisium - vật chất ngoài vũ trụ. Thế gian chưa có thứ gì cứng và bền hơn nó. Ngoài ra, còn rất nhiều công năng khác, các ngươi cứ từ từ khám phá sẽ rõ."

Nghe vậy, cả Đổng A và Sở Tuyết đều khá kinh ngạc. Đổng A hỏi:

"Chúng ta đã làm gì để được nhận thứ quý giá như thế?"

Quản trị viên chưa trực tiếp trả lời, hỏi ngược lại:

"Ngươi không nhớ sao?"

Đổng A thành thật đáp:

"Không nhớ!"

Quản trị viên nhún vai:

"Không nhớ là việc của ngươi. Ta không có nghĩa vụ phải giải thích. Mau nhận thù lao rồi rời đi thôi."

Thấy Quản trị viên không muốn nói thêm, Đổng A đành cùng Sở Tuyết đứng dậy, chào qua loa vài câu rồi rời đi.

Trên đường đến thang máy, Đổng A liên tục tìm cách dò hỏi. Tuy nhiên, Quản trị viên, như con cáo già, trả lời rất mơ hồ, khiến hắn chưa thu hoạch thêm được bất kỳ thông tin hữu ích nào.

Đổng A một đường thuận lợi lạ kỳ, rời khỏi khu phức hợp cao ốc ngầm. Sau khi vượt qua rừng c·hết dưới lòng đất, hắn quay lại hố màng nhầy. Ai ngờ, chất lỏng đỏ giống máu bên trong hố đã đầy trở lại, chặn đứng lối ra cũ. Chẳng còn cách nào, buộc phải đi theo lối khác để tới hố sâu.

Từ hố sâu, Đổng A trằn trọc qua nhiều địa hình, cuối cùng cũng thoát khỏi vùng đầm lầy và trên đường trở về trại Soca. Dọc đường, lương thực dần cạn kiệt.

Trên hành trình, cả hai chạm trán một số quái vật không có mắt, đều bị giải quyết hết. Nhờ tủy xương quái vật làm tiếp tế, trở thành cứu cánh giúp hai người trụ vững.

Thời gian nghỉ ngơi, cặp đôi tranh thủ kiểm tra hành lý.

Khi đọc thông tin trong cuốn sổ tay, hắn đừng hỏi có bao nhiêu kinh ngạc. Những dòng chữ chẳng biết được ghi lại từ khi nào, nhưng nội dung cực kỳ hữu ích, bao gồm cả công thức chế biến thịt quái vật đã từng áp dụng. Các kiến thức này mở rộng tầm mắt của Đổng A lên nhiều.

"Phương pháp điều hòa ư? Làm sao nghe có vẻ không đáng tin cậy." Hắn thầm nghĩ.

Trong khi kiểm tra hành lý, Đổng A đọc được tin tức gây chấn động: Đoàn đội của Nguyễn Văn Hồng đã toàn quân bị diệt rồi.

Kiểm tra balo của Thằng Hề, môn đồ của căn cứ Z, sở hữu nhiều thứ quý giá làm hắn thèm thuồng không thôi. Hắn biết thứ ấy phải đem về giao cho căn cứ Z đấy, cảm giác còn rất tiếc nuối.

Nhớ lại, Đổng A và Nguyễn Văn Hồng vốn chỉ là quen biết sơ giao, cùng uống rượu một lần. Đâu có ngờ người mạnh mẽ như Nguyễn Văn Hồng chẳng thể sống qua bốn năm sau tận thế. Tin tức khiến hắn không khỏi cảm khái về số mệnh vô thường.

Đổng A cũng tự hỏi làm thế nào mà bản thân vẫn sống sót rời khỏi viện nghiên cứu kia. Hắn suy đoán rằng khi rơi vào trạng thái điên cuồng, thay vì mất đi lý trí, lại càng tỉnh táo hơn, với lực chiến tăng vượt bậc.

Nhưng chính điều này khiến Đổng A lo ngại. Hắn sợ ngày nào đó nhân cách khác sẽ chiếm lấy cơ thể, xóa sạch mọi thứ bản thân đang bảo vệ.

Âm thầm, Đổng A quyết định sẽ không để bản thân rơi vào trạng thái ảo giác nữa.

Gạt phăng suy nghĩ hỗn loạn sang một bên, Hắn tiếp tục kiểm kê hành lý. Thu hoạch từ viện nghiên cứu số 9 cực kỳ phong phú. Trong ba lô chứa các vật phẩm trân quý như:

Cryspisium,

tinh chất bậc 5,

2 viên pin hydro,

một viên pin nguyên tử,

nhiều loại lựu đ·ạ·n,

một thanh đao nhiệt dung, đã hỏng.

Trứng bọ rùa huỳnh quang, thứ mà hắn không rõ công dụng. Sổ tay chỉ ghi chú cách ấp nở, chưa giải thích công dụng của nó.

Đổng A vừa đi vừa ngắm nghía cây gậy ba toong, vẻ yêu thích không rời tay. Từ lời của quản trị viên, hắn hiểu rằng món đồ này chẳng phải vật tầm thường, có lẽ là thứ quý giá nhất từng sở hữu đến nay.

Cầm cây gậy trong tay, đao nhiệt dung bỗng chốc trở nên không quá đáng sợ như trước. Đổng A tin rằng cây gậy ẩn chứa nhiều công dụng trân quý hơn, những bí ẩn ấy cần được khám phá thông qua thực nghiệm.

Ngoài trứng bọ rùa huỳnh quang và thanh đao nhiệt dung, vật phẩm khác trong hành lý đều là các món vũ khi trực tiếp gia tăng chiến lực. Đặc biệt nguồn năng lượng như pin nguyên tử và pin hydro, thực sự là chiến lợi phẩm quý giá, giúp hắn "kiếm bộn" theo đúng nghĩa.

Đổng A không thể chờ đợi lâu hơn, đầy háo hức muốn trở về căn cứ trên núi, ở đó hắn sẽ biến chiến lợi phẩm thành chiến lực thực sự.

"..."

Trong lúc Đổng A cuốc bộ trở về trại Soca, một chiếc máy bay hình bầu d·ụ·c khá kỳ lạ lướt thấp qua ngọn cây, bay với tốc độ cao, hướng về khu định cư mới của thành El Dorado. Ba người trên máy bay chính là Thiên Đường, Alex Dương, và Lan.

Dường như sau khi được cứu ra, cả thiên đường và Lan đều bình an vô sự.

Chiếc máy bay ba người đang lái cực kỳ hiện đại, bên ngoài lắp đặt nhiều thiết bị liên tục biến đổi, giúp nó tàng hình theo đúng nghĩa đen. Với chiến thuật bay thấp trên ngọn cây, nó né tránh được hầu hết các mối nguy hiểm. Chỉ trong vòng một giờ, nhóm ba người đã đến gần khu định cư mới của El Dorado.

Nhờ hai chiến binh sinh học cải tạo siêu cường và sự hỗ trợ của công nghệ hiện đại, họ lặng lẽ đột nhập vào khu vực dành cho dân nghèo. Tại đây, ba người nhanh chóng tìm thấy hai anh em trong tình trạng chẳng mấy tốt đẹp. Khu định cư còn hỗn loạn, hai đứa trẻ mồ côi, không nơi nương tựa, đã sống sót tới hiện tại phần lớn nhờ may mắn. Cả hai vô cùng bất ngờ khi thấy chị Lan đột ngột trở lại.

Anh trai: "Chị Lan, chúng ta chờ được chị rồi!"

Em gái: "Chúng ta rất nhớ chị!"

Lan ôn tồn: "Khi ấy ta bị người hãm hại, may mắn còn sống, lại chưa kịp dặn dò. Để các ngươi phải chịu khổ như vậy, thật áy náy vô cùng."

Bé trai an ủi: "Chị đừng lo, chúng ta tự xoay xở được. Đúng rồi, chúng ta được hai người kỳ lạ cứu mạng."

Lan khẽ nhíu mày, hỏi: "Ngoài cứu mạng, họ làm gì khác không?"

Bé gái trả lời: "Họ chỉ dặn dò chúng ta phải lẩn trốn khỏi người có làn da nhạt màu. Dù chưa hiểu lý do, nhưng vẫn nghe theo."

Nghe vậy, Lan lập tức giật mình. Thiên Đường và Alex Dương, vốn đang trò chuyện rời rạc phía sau, cũng nghiêm túc chú ý đến cuộc đối thoại.

Lan hỏi tiếp: "Hãy kể kỹ hơn, hai ngươi nhìn thấy rõ họ không?"

Bé trai lắc đầu: "Đó là một đôi nam nữ, ngụy trang rất kỹ nên chúng ta không thể nhìn rõ tướng mạo. Họ cực kỳ kỳ lạ, xuất hiện yên ắng như ma, vào phòng của chúng ta, hỏi thăm về người tên Tô Dự."

Nghe cái tên này, Lan nhíu mày chặt hơn. Tô Dự - dược nhân tinh khiết khác, cái tên ấy gợi lên nhiều ký ức xưa cũ trong tâm trí nàng.

Ngày đại dịch Zombie bộc phát, các dược nhân được chia nhỏ, vận chuyển đến Tập đoàn Tống Thị, nhờ hỗn loạn, không ít người trong số họ đã thoát khỏi tay Tống Viễn.

Lan thầm nghĩ: "Thật lâu rồi chưa nghe tin tức về Tô Dự. Ta và hắn cùng tuổi, từng chung số phận bị biến thành dược nhân. Ta đã được cứu, nhưng chẳng biết bây giờ ai sẽ cứu được hắn đây?"

"..."

Chương 184: Thu hoạch