Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tận Thế Cũng Chỉ Như Vậy
Unknown
Chương 252: Kẻ địch trong tối
Sau khi quan sát cẩn thận, Đặng Chiến nói với thủ vệ trưởng:
"Từ giờ trở đi, ta sẽ ở lại đây để trông coi. Ngươi dẫn thêm người đi tuần tra khắp căn cứ. Chỉ cần có bất kỳ động tĩnh bất thường nào, phải lập tức báo cho ta!"
Thủ vệ trưởng sắc mặt nghiêm nghị hơn, tiến lên một bước, hỏi:
"Thủ lĩnh, ý của ngài là gì?"
Đặng Chiến đưa mắt nhìn quyền trượng trong tay, nét mặt thoáng hiện vẻ lo lắng. Nhưng ngay sau đó, dưới ánh đèn trắng lạnh lẽo, khóe miệng hắn lại nhếch lên, để lộ một nụ cười tà quái, âm lãnh nói:
"Cảm giác của ta từ trước đến giờ chưa bao giờ sai. Có lẽ sẽ có kẻ không biết sống c·hết đến t·ấn c·ông căn cứ."
Thủ vệ trưởng là một tà giáo đồ, sức mạnh đã đạt đến cấp 3 đỉnh phong, miễn cưỡng có thể xem là cường giả. Tuy nhiên, nếu so với Đặng Chiến, hắn vẫn kém xa.
Thêm vào đó, thủ đoạn của vị Thần sứ này không có đơn giản như vẻ ngoài hiền lành có tính mê hoặc kia. Hắn có thể liên tục túc trực không còn gì tốt hơn.
Thủ vệ trưởng nghiêm trọng đáp:
"Mấy ngày trước, đám quái vật biển liên tục chịu tổn thất. Có lẽ lần này sẽ có 'tên to con' xuất hiện."
Đặng Chiến gật đầu, lạnh lùng ra lệnh:
"Ngươi nâng cấp độ đề phòng lên mức cao nhất. Đồng thời đánh thức thêm nhiều Thần Sủng."
Thủ vệ trưởng khom người, đáp:
"Tuân mệnh!"
Hắn hít sâu một hơi, nhận ra tình hình đã cực kỳ nghiêm trọng, liền xoay người nhanh chóng rời đi để thực thi mệnh lệnh.
Bên ngoài, gió tuyết vẫn gào thét không ngừng. Thời gian từng phút từng giây trôi qua, nhưng mọi thứ vẫn im lặng đến kỳ lạ, không hề có dấu hiệu bất thường nào xảy ra.
Đặng Chiến ngồi yên giữa bầu không khí lạnh giá, thân thể như hóa thành một pho tượng, tựa như hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi cái rét cắt da cắt thịt.
Bỗng dưng, hắn đột ngột mở mắt, hai con ngươi sáng rõ, lẩm nhẩm:
“Đến rồi!”
Quả nhiên, chỉ một lúc sau, từ bên ngoài căn cứ vang lên tiếng thét chói tai, tiếng s·ú·n·g nổ dữ dội, tiếng bom siêu nhiệt áp bùng lên, hòa cùng những tiếng mắng chửi hỗn loạn.
Đặng Chiến khẽ cau mày, trong lòng xuất hiện một tia nghi hoặc:
"Không đúng! Tại sao tiếng s·ú·n·g và tiếng bom lại khác lạ như vậy?"
Cảm giác bất an dâng lên, khiến hắn càng thêm cảnh giác.
Ngay lúc đó, một kẻ biến dị từ phương hướng chiến đấu chạy tới, mặt mày tái mét, kinh hoảng hét lớn:
"Thần Sứ! Xương Vỏ Ngoài Thiết Giáp đang t·ấn c·ông từ phía Đông!"
Nghe báo cáo, lòng Đặng Chiến thoáng chấn động, nhưng hắn nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Không hề hoảng loạn, hắn liền kích hoạt quyền trượng trong tay.
Quyền trượng thoạt nhìn như một món đồ trang trí thông thường, nhưng khi được kích hoạt, các vật liệu phản quang trắng trên thân trượng lập tức sáng lên, chạy dọc theo những đường vân khắc tinh xảo. Ánh sáng lạnh lẽo và rực rỡ tạo cảm giác vừa ma huyễn vừa hiện đại, khiến ai nhìn vào cũng bị thu hút vào.
Đặng Chiến cất giọng trầm ổn, hỏi rõ:
"Là Xương Vỏ Ngoài Thiết Giáp, không phải Điên Cuồng Máy Chóc Chiến Sĩ?"
Người báo tin gật đầu đáp, giọng run rẩy:
"Đúng vậy! Xương Vỏ Ngoài Thiết Giáp! Có tới 10 cỗ! Hỏa lực của chúng quá khủng kh·iếp, chúng ta cơ bản không thể chống đỡ nổi!"
Nghe vậy, Đặng Chiến khẽ thở phào, khóe miệng nhếch lên thành nụ cười lạnh lẽo:
"Ha ha! Chỉ có 10 cỗ Xương Vỏ Ngoài Thiết Giáp mà cũng dám t·ấn c·ông căn cứ Hoàng Tảo của ta? Đúng là không biết tự lượng sức mình. Cho dù bọn chúng có tới gấp đôi, ta cũng sẽ khiến chúng có đến mà không có đường về."
Hắn lập tức phân phó thủ hạ:
"Mau đánh thức tất cả Thần Sủng! Khi bọn chúng đến đủ gần, ta sẽ kích hoạt thiết bị phòng thủ bằng trường năng lượng, đánh cho bọn chúng trở tay không kịp."
Một toán lính canh trước cửa nhanh chóng tách ra khỏi đội hình, đồng thanh hô:
"Tuân lệnh!"
Sau đó, bọn họ vội vã chạy đi đánh thức Thần Sủng như được lệnh.
Phân phó xong, Đặng Chiến thầm thở phào, cảm thấy bản thân thật may mắn vì luôn tỉnh táo, tin vào trực giác của mình. Việc túc trực sẵn trước ở cửa hầm giúp hắn giảm đi rất nhiều phiền phức.
Không chậm trễ, hắn leo lên một tòa tháp gần đó, giơ cao thiền trượng trong tay như đang thực hiện nghi thức. Quyền trượng chỉ về phía nào, nơi đó lập tức phát ra sóng xung năng lượng cực mạnh.
Đây chính là một loại v·ũ k·hí hủy diệt diện rộng. Bất kỳ sinh vật bình thường nào nằm trong phạm vi trường năng lượng đều không thể sống sót, thiết bị điện tử cũng bị phá hủy hoàn toàn, và ngay cả Xương Vỏ Ngoài Thiết Giáp cũng không tránh khỏi suy giảm sức mạnh.
Nhìn không khác gì pháp sư ma huyễn, vô lý tới cực điểm.
Tuy nhiên, khi quyền trượng hướng về phía Tây, Đặng Chiến nhanh chóng nhận ra điều bất thường.
"C·hết tiệt! Tại sao trường năng lượng ở phía Tây lại yếu như vậy? Thiết bị gặp sự cố từ lúc nào? Làm sao có thể?"
Hắn lập tức hoảng hốt, tâm loạn như ma, các mối nghi vấn liên tục hiện lên trong đầu:
"Đám xương vỏ ngoài thiết giáp không thể tiếp cận được thiết bị, mỗi máy phòng thủ đều có Thần Sủng canh giữ. Vậy thì... là Sinh Học Cải Tạo Chiến Sĩ! Hơn nữa, chiến lực không hề thấp! Là biến thân cải tạo chiến sĩ? Căn cứ Z từ khi nào lại dùng biến thân cải tạo chiến sĩ rồi?..."
Đặng Chiến cảm nhận rõ ràng đối phương đã có sự chuẩn bị kỹ lưỡng, khiến hắn không thể dễ dàng ứng phó như đã nghĩ.
Trường năng lượng ở phía tây yếu đi, rất nhanh, tường cao phía đó cũng bộc phát ra chiến đấu. Cường độ không thua mặt phía đông là bao. Hơn nữa không có trường năng lượng áp chế, sức t·ấn c·ông còn mạnh mẽ hơn phía đông một cấp bậc.
Trong lúc Đặng Chiến đang loay hoay tìm cách đối phó, cánh cửa hầm phía dưới bất ngờ mở ra. Từ bên trong, ba nhân loại bịt mặt bước ra.
Bọn họ nhanh chóng leo lên tháp, tiến đến chỗ Đặng Chiến. Do thiết bị liên lạc bị vô hiệu hóa bởi trường năng lượng, họ không nắm được tình hình bên ngoài nên lập tức hỏi:
"Căn cứ bị t·ấn c·ông ư? Đối thủ là ai?"
Đặng Chiến nói với giọng nghiêm trọng:
"Là căn cứ Z. Chúng điều động không chỉ 10, mà phải hơn 20 cỗ Xương Vỏ Ngoài Thiết Giáp, hư hư thực thực có biến thân cải tạo chiến sĩ định làm gỏi chúng ta. Các ngươi đã phát tín hiệu cầu viện chưa?"
Người bịt mặt trả lời nhanh chóng:
"Khi ngươi vừa kích hoạt trường năng lượng, tín hiệu cầu viện cũng được phát đi. Chỉ cần cầm cự 20 phút nữa là đủ."
Đặng Chiến áp chế nội tâm xao động, ngật đầu:
"Rất tốt!"
Người bịt mặt tiếp lời:
"Một khi mạng lưới phòng thủ bằng trường năng lượng vẫn còn hoạt động. Pháo tia năng lượng cao của căn cứ Z không thể uy h·iếp chúng ta."
Đặng Chiến nhìn cả ba người, trầm giọng ra lệnh:
"Các ngươi mau đến các thiết bị tạo trường năng lượng còn lại để bảo vệ. Trường năng lượng phía Tây có vẻ như đã bị biến thân cải tạo chiến sĩ phá huỷ. Chỉ khi các ngươi đích thân trông coi, ta mới yên tâm được."
Ba người bịt mặt đồng thanh:
"Rõ!"
Ngay khi ba người nọ vừa rời đi, t·iếng n·ổ lớn vang lên khắp căn cứ. Từng viên đ·ạ·n pháo từ trên trời rơi xuống, tuy có kích thước nhỏ, chỉ ngang một chai nước khoáng, nhưng mỗi viên lại tạo ra những v·ụ n·ổ cực dữ dội. Ngọn lửa bốc lên khắp nơi, khói bụi che kín cả bầu trời.
Một tên thủ hạ hối hả chạy đến báo cáo:
"Thần Sứ! Căn cứ Z đã thiết lập một trận địa pháo cách chúng ta 30 km về phía Nam!"
Đặng Chiến nhíu mày nhưng vẫn giữ vẻ bình tĩnh:
"Quấy rối mà thôi, không đáng lo. Các ngươi chỉ cần cầm cự thêm 20 phút nữa."
Đột nhiên, ánh sáng phát ra từ cây quyền trượng trong tay Đặng Chiến bắt đầu mờ đi. Cùng lúc đó, từng tiếng "Ùng! Ùng! Ùng!" vang lên, báo hiệu hai thiết bị duy trì trường năng lượng vừa bị phá hủy.
Mặc dù không cần thiết, nhưng kẻ địch ẩn trong bóng tối còn đặt thuốc nổ, phá tung cả nơi đó lên, như một lời mỉa mai gửi đến trưởng căn cứ Hoảng Tảo.
Hắn trợn to mắt nhìn cây quyền trượng trong tay, giọng nói đầy khó tin:
"Không thể nào! Xung quanh các thiết bị tạo trường năng lượng đều có Thần Sủng canh giữ, lại thêm ba Thần Sứ chi viện. Làm sao có thể bị phá hủy dễ dàng? Biến Thân Cải Tạo Chiến Sĩ mạnh đến mức đó sao?"
Không lâu sau, một t·iếng n·ổ vang trời khác lại phát ra. Một thiết bị phát trường năng lượng cuối cùng đã bị người ta nổ rớt.