Trải qua không ít khó khăn trắc trở, cuối cùng đi tới căn cứ Z. Đã một tuần kể từ lúc đ·ộng đ·ất xảy ra. Nhìn bên ngoài tường cao xác zombie bị chất thành từng đống cao như núi đủ thấy chiến đấu ác liệt, cũng phải mấy triệu con zombie bị giải quyết chứ không đùa. Xe cơ giới cỡ lớn xuất hiện đầy bên ngoài dọn dẹp hăng say.
Kể từ khi xác zombie có thể bị tinh chế làm nhiên liệu, bọn chúng từ quái vật đáng sợ liền biến thành tài nguyên di động. Tận thế trong tưởng tượng của mọi người quả thực không phải như thế này…
Thủ tục tiến vào trung tâm thương mại vẫn nhanh gọn như vậy. Thời gian trôi qua thật nhanh, từ lần cực quang trước kết thúc, đã một tháng rưỡi đi qua. Trung tâm thương mại vẫn nhộn nhịp như xưa, có chăng thay đổi chính là số lượng lính đánh thuê tăng lên không ít.Ngoài thu thập vật tư,thu thập xác zombie cũng có thể đảm bảo bọn họ sống sót.
Bởi vì trung tâm thương mại không cấp giấy phép cho người sống sót bên ngoài mua đất tư nhân, nghe nói là cùng mục tiêu ban đầu không hợp, nó là nơi buôn bán, không phải nơi trú ẩn. Do đó, nhà trọ, khách sạn, nhà nghỉ mọc lên như nấm sau mưa. Bằng cách thuê phòng liên tục liền có thể ở trong căn cứ Z được bảo hộ an toàn, hình thức này có thể xem như lách luật.
Động đất đi qua có vẻ không ảnh hưởng mấy tới căn cứ Z, s·óng t·hần lần này so với trước nhỏ hơn nhiều nên cũng không có kéo tới dưới chân tường cao như lúc trước.
Đứng ở cửa hàng tạp hóa Kẹo Đường tối om om, xung quanh đèn LED của những cửa hàng khác sáng choang mang cho mọi người cảm giác tương phản. Bầu trời lúc nào cũng tối mờ, khó phân rõ ngày đêm, đèn điện chiếu sáng được bật liên tục mang lại cho khu thương mại thêm phần sinh khí.
Dọn dẹp một chút, bên trong khá trống trải, không tốn quá nhiều thời gian, sau đó ra bãi đỗ xe cùng với đội viên khác hội hợp, mang vác hàng hóa trở về chất đầy cửa hàng tạp hóa. Đồ vật quá nhiều, Đổng A không muốn quá rêu rao, mỗi lần khuân vác không phải rất nhiều do đó mất 3 tiếng đồng hồ mới xem như hoàn tất.
Bởi vì nhân số bên trong khu thương mại tăng lên quá nhiều, an ninh có chút áp lực nên người không được phép ở lại khu giữ xe như trước kia nữa. Chiếc xe bán tải lần trước để lại ở bãi giữ xe, cũng được mọi người đi làm thủ tục chuộc về, chi phí không rẻ tẹo nào, để Thanh Nhã buồn bực không vui.
Lần này, ở lại lâu dài Trung Tâm Thương Mại gồm có ba người: Thanh Nhã, Tiểu Thi, Tiểu Hổ. Tiểu Hổ là đi theo học việc. Sau khi thu xếp cửa hàng tạp hóa ổn thỏa, không có chần chừ, Lão Tân dẫn theo Sở Tuyết và Đổng A cùng nhau đi gặp Người Trợ Lý.
Thanh Nhã ở lại không có rảnh rỗi mà đi liên lạc đội ngũ lính đánh thuê bán cho họ vài tọa độ. Cả đội tiến về căn cứ Z lúc, giải quyết không ít zombie, xác của bọn chúng cũng được dồn lại giấu đi ở ven đường không xa. Bọn hắn ít người không có khả năng vận chuyển về căn cứ Z, nên mới nghĩ tới việc bán địa điểm như thế này. Dù cho kiếm không được bao nhiêu nhưng thịt muỗi cũng là thịt, không thể lãng phí.
Trên đường người qua lại khá nhiều, thời tiết lạnh lẽo, mọi người ra ngoài đều mặc những bộ áo khoác dày, trên mặt còn có khẩu trang chống bụi, ai nghèo thì cũng bịt vải che kín mít, chỉ chừa lại đôi mắt, cảm giác thật giống như đang đi lạc vào dị thế giới…
Qua một hệ liệt thủ tục khá rườm rà cuối cùng gặp được Người Trợ Lý ở văn phòng làm việc của Lý Tuấn.
“Chúng ta lại gặp mặt!” Vừa vào phòng người trợ lý liền lại bàn làm việc của Lý Tuấn ngồi xuống rồi bắt chuyện ngay một bộ lôi lệ phong hành, không có nâng lên giá đỡ, càng giống như chiến hữu cũ gặp lại.
“Không nghĩ tới các ngươi lại đến tìm ta nhanh như vậy.” Hắn nói tiếp.
“Chúng ta tới là muốn tiếp nhiệm vụ.” Hai người quen biết đã lâu, Lão Tân cũng đi thẳng vào vấn đề nói.
“A Tân, ngươi dự định quay lại? Suy nghĩ kỹ?” Người trợ lý nghe được câu nói đường đột kia không có nổi giận, ngược lại trên mặt còn mang lên nét mừng.
Lão Tân biết được là hiểu nhầm bèn vội vàng nói:
“Không phải là ta, mà là hai người họ.” Nói xong hắn liền nâng lên gậy chống chỉ vào Đổng A và Sở Tuyết đang lúng túng đứng bên cạnh ghế sofa, hiển nhiên là thấy người trợ lý tiến vào đang định đứng dậy chào, nhưng bị ngó lơ đi.
Người trợ lý nghe thấy lời ấy, trên mặt không có biểu hiện cái gì, nhưng thái độ lãnh đạm đi có thể thấy rõ. Trong mắt ông ta, giá trị của hai người này kém xa Lão Tân.
“Ồ! Chỉ hai người kia? Nếu ngươi dẫn đội thì ta biên chế một đội mới là không thành vấn đề, thế nhưng 2 cái cải tạo chiến sĩ là không đủ. Các biên đội khác không biết có nhận người hay không? Nể mặt ngươi, ta sẽ đi điều tra một phen.”
Lão Tân nghe vậy, chỉ mỉm cười nói:
“Đừng xem nhẹ hai người họ, trình độ không kém ta. Là trường hợp đặc biệt cải tạo thích ứng cao. Ta muốn hai người kia có tư cách của một đội.”
Người trợ lý lần đầu nghe Lão Tân đánh giá cao một người khác như vậy, không khỏi hiện lên vẻ thích thú:
“Ồ! Tình nghĩa là tình nghĩa, công việc là công việc. Không thể cứ nói miệng là có biên chế một đội được. Phải làm công tác kiểm tra.”
“Cái này là đương nhiên, tùy ngươi bố trí.” Lão Tân một bộ tự tin ăn chắc nói.
Người trợ lý cũng hiện lên vẻ tươi cười:
“Ok. Cứ về cửa hàng của các ngươi mà đợi, ngày mai sẽ có nhiệm vụ tới, hoàn thành thì chuyển chính thức.”
“À, ta đã đưa căn cứ của các ngươi vào danh sách bảo hộ của căn cứ Z. Từ tuần sau, mỗi ngày máy bay tuần tra sẽ bay qua đó một lần, nếu nhìn thấy thì đừng có lo lắng. Cái này là phần thưởng thêm về tin tức cực quang lần trước. Tiền thưởng thì liên lạc với Lý Tuấn để nhận. Ta còn có chút việc, đi trước.”
Nói xong người trợ lý đứng dậy khỏi bàn làm việc, nhanh chóng rời đi, trừ lão tân, xem hai người còn lại như là không khí, không nói với Đổng A và Sở Tuyết thêm một câu. Lão Tân thấy những hành động này chỉ cười khẽ nói:
“Đừng để ý, Quyền cao chức trọng lâu ngày, tính cách sẽ biến thành như vậy. Hắn cũng chỉ là cái sản phẩm thất bại như ta mà thôi!”
Sở Tuyết thấy lão sư mình không kiêng nể gì ở phòng làm việc của người ta nói như thế có chút trố mắt.
“Lão Sư ngươi cũng ngạo mạn không kém.” Sở Tuyết không dám nói ra miệng, chỉ nói ở trong lòng.
Người trợ Lý vừa rời đi, Lý Tuấn liền đi vào phòng làm việc, xác nhận tiền thưởng. Đổng A lúc này không còn ngại ngùng đứng đó nữa mà tiến lên muốn sử dụng số tiền này giao dịch pin hydro. Mọi chuyện thuận lợi được tiến hành, ngày mai là có thể tới nhận. Cả 3 người nghe tới đây mới nhẹ nhàng thở phào. Có pin hydro vậy thì chiến lực sẽ nâng cao một bước, an toàn càng được bảo đảm rồi…
Ba người trở lại cửa hàng, đã thấy cơm canh dọn sẵn, mọi người đang ngồi bên bàn chờ đợi bọn họ trở về.
Đổng A đem cửa đóng thật chặt, cởi ra áo khoác rồi mới ngồi vào bàn. Sở Tuyết đã dìu Lão Tân ngồi xuống bàn từ lâu. Bên trong cửa hàng khá ấm áp, hệ thống sưởi, chiếu sáng đều được cải thiện, có thể chống chọi với cái lạnh bên ngoài.
Nhiệt độ ngoài trời đã xuống dưới 0 độ C, khí trời lạnh lẽo tiếng gió rít bên ngoài không ngừng truyền vào, trong cửa hàng nhỏ, hàng hóa để chật ních xung quanh vài người ngồi chen chúc dùng cơm dưới ánh đèn le lói, cảm giác ấm cúng như một gia đình làm bữa cơm đạm bạc cũng ngon miệng hơn phần nào.
0