Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tận Thế Cũng Chỉ Như Vậy
Unknown
Chương 77: Nguyên nhân
Xe cộ nhanh chóng được sửa xong, Đổng A một đường gập ghềnh đi tới căn cứ A31. Cả hai không lập tức tiến vào mà tìm kiếm điểm cao, lợi dụng thị lực siêu cường, không cần dùng ống nhòm đại khái quan sát được tình hình.
Căn cứ A31 là một mỏ đá bỏ hoang, bên ngoài có tường rào đã được cải tạo, so với căn cứ trên núi thì có vẻ vững chắc hơn một chút.
Thấy không có dấu hiệu bất thường, hai người mới lái xe tới, dùng bộ thiết bị căn cứ Z phát cho liên lạc với người đứng đầu nơi đây.
Rất nhanh năm người đi ra khỏi tường rào chào đón Đổng A đang chờ đợi. Sở Tuyết ngồi trên xe, động cơ vẫn đang nổ, đề phòng bất cứ tình huống nào xảy ra có thể nhanh chóng lái xe rời đi.
Đổng A xuất ra bằng chứng mình là lính đánh thuê của căn cứ Z, người thủ lĩnh kia cũng xuất ra thiết bị xác nhận, giao tiếp rất nhanh hoàn tất.
Theo như lời của người kia, bên này đêm xuống sẽ có rất nhiều quái vật ẩn hiện, do đó 2 người nhanh chóng được mời vào bên trong căn cứ.
Tiến vào bên trong, cảm giác đầu tiên của Đổng A chính là sạch sẽ. Dù đây chỉ là mỏ đá bỏ hoang nhưng có lẽ được người trong căn cứ này thường xuyên quét dọn, nên ngay ngắn gọn gàng.
Bên trong động, chiếu sáng không nhiều nhưng đủ để nhìn rõ. Không có bí bách như tưởng tượng, không khí còn ấm áp hơn bên ngoài một chút. Quy hoạch cũng khá bài bản, có khu sinh hoạt, khu trồng trọt, còn có cả khu giải trí.
Người thủ lĩnh ở đây tên Trương Vĩ, dáng người gầy gò, râu tóc đều đã điểm bạc, miễn cưỡng xem như lão nhân, nhưng thân hình còn khá săn chắc, hẳn là người thường xuyên rèn luyện sức khỏe.
Người bên trong hầm có đầy đủ thành phần: nam, nữ, già, trẻ, qua khuôn mặt còn thấy được có chút sinh khí, không giống với người sống sót lang thang bên ngoài.
Bọn họ bây giờ đều đã tập trung ở phòng sinh hoạt chung chào đón 2 người Đổng A. Họ không hiểu vì sao căn cứ Z chỉ cử 2 người đến hộ tống nhưng không ai thể hiện thái độ bất mãn gì, chỉ đối với chuyến đi sắp tới lo lắng.
Không lâu lắm thức ăn được dọn lên, 2 người cùng cư dân trong căn cứ cùng nhau dùng bữa tối. Hơn 130 người cùng dùng bữa, giống đám tiệc. Đã rất lâu rồi Đổng A mới gặp tràng diện này, có chút hoài niệm.
Thức ăn trên bàn cực kỳ đơn giản: Món chính là khoai tây, khoai sắn, ăn cùng với rau muối, một đĩa côn trùng rang không biết là côn trùng gì, một ít cá khô, thịt hoàn toàn không có.
Nhìn cách ăn ngấu nghiến của những người kia, đủ thấy “bữa tiệc” không phải bữa ăn thường ngày có thể so với, sinh hoạt tương đương kham khổ. Nghĩ tới quái vật xuất hiện ngày một nhiều, chỉ tiếc thịt của bọn chúng không thể ăn, nếu không sinh tồn trong tận thế sẽ dễ chịu hơn một chút.
Thức ăn tuy đơn giản, 2 người là khách cũng không khách sáo hay kiêu ngạo xa cách, cả hai ăn được ngon lành. Trước khi bữa tiệc diễn ra, hắn còn lấy ra một ít thức ăn đem theo xem như quà, tặng cho mọi người, do đó trên bàn mới có cá khô. Dù chia đều ra mỗi người chỉ gắp được một mẩu chút xíu, nhưng ai cũng đều vui vẻ, đã quá lâu bọn họ chưa ăn cá rồi.
Trong lúc dùng bữa, Đổng A cũng đem nghi hoặc của mình nói ra, nghe xong Trương vĩ mới cặn kẽ giải thích:
“Nguyên bản chúng ta sinh tồn ở nơi đây rất tốt, cũng xem như có tương lai, trận đ·ộng đ·ất lúc trước khủng kh·iếp như vậy, hang động không có đổ sụp cũng ấn chứng suy nghĩ này, mọi người ai cũng yêu thích nơi đây.
Tuy nhiên không biết tại sao dạo gần đây quái vật tăng lên thật nhiều, tình trạng tín hiệu cũng bị nhiễu nghiêm trọng, lúc trước thông qua thiết bị được căn cứ Z phát cho, là có thể trực tiếp liên lạc với bên kia, bây giờ thì lúc được lúc không được.
Căn cứ của chúng ta vốn dĩ có 209 người, nhưng ngoài phần c·hết vì bệnh tật và t·hiên t·ai không nói tới, kể từ khi đ·ộng đ·ất phát sinh, quái vật tăng nhiều, cộng thêm đoàn người đi trung tâm thương mại trao đổi vật tư không hiểu thấu m·ất t·ích, trong thời gian ngắn mất đi tới 77 thành viên thật khiến cho mọi người lo lắng, nên mới đồng ý di chuyển.”
Đại khái hiểu được nguyên nhân, hắn tiếp tục hỏi lên nghi vấn khác:
“Các ngươi làm sao có thể trở thành đối tượng được căn cứ Z bảo hộ, còn chuyên phái chúng ta tới đây trợ giúp di chuyển? Theo ta biết căn cứ Z rất thờ ơ đối với những chuyện này.”
Trương Vĩ nghe vậy không nhịn được hồi ức nói:
“Lúc tận thế mới bộc phát, chúng ta đều là những người dân sinh sống xung quanh, đối với nơi đây tương đối quen thuộc, những người còn sống cùng nhau tập hợp lại chống chọi zombie, mới xây dựng được căn cứ như thế này.
Hôm đó chúng ta ra ngoài thu thập vật tư có cứu giúp một người thanh niên, nghe hắn nói là vượt núi tiến đến.
Ngươi cũng biết dãy núi này không dễ vượt qua, vận động viên chuyên nghiệp đi thành từng đoàn còn khó nữa là. Không nghĩ tới bộ dáng yếu ớt như thư sinh kia như thế nào làm được.
Hắn rời đi một thời gian sau dẫn người quay lại, lúc đó ta mới biết người kia vậy mà có quen biết với tướng quân Tần Vô Song. Với trình độ của chúng ta không thể nào gia nhập căn cứ Z, vì vậy xem như trả ơn, người đó liền trợ giúp căn cứ tiến vào danh sách bảo hộ, đồng thời chúng ta cũng là một trong những căn cứ liên lạc với căn cứ Z sớm nhất.”
…
Đổng A nghe được hết thảy mới vỡ lẽ ra, đến đây đối với nhiệm vụ này không còn hoài nghi. Sau đó hắn cùng Trương Vĩ bàn bạc vấn đề di chuyển vào ngày mai.
Chuyện này Trương Vĩ chuẩn bị từ sớm, vật tư đã để sẵn trên xe, những thành viên khác thu thập đủ hành lý, hôm sau có thể trực tiếp xuất phát. Đổng A cũng đem thiết bị trong tay ra, bàn về lộ tuyến, thấy không bất đồng gì liền chốt hạ việc này.
Vừa ăn vừa nói, bữa tối nhanh chóng kết thúc. Hai người được phân riêng một phòng tạm thời nghỉ ngơi.
Cả ngày đi đường mệt mỏi, cả hai vẫn chia ca trực như thường, không bởi vì tiến vào trong căn cứ mà có mảy may nới lỏng.
Sở Tuyết chợp mắt trước một lát, Đổng A vừa canh giữ cho nàng vừa kiểm tra lại bình khí nén hidro, đây là lúc trước ở căn cứ trên núi điện phân nước thu được, thứ này rất nguy hiểm, sức nổ rất cao, không định kỳ kiểm tra không được. Có nó đảm bảo pin hydro mang theo trong người có thể sạc nhanh bất cứ lúc nào.
Đang định gọi dậy Sở Tuyết thay ca cho mình đi ngủ, bỗng dưng Đổng A nghe thấy tiếng động lạ từ phía bên ngoài phòng. Đồng thời một cỗ cảm giác lạnh hết cả tóc gáy nổi lên.
Hắn giữ yên lặng tuyệt đối, mở thính giác lên hết cỡ nghe ngóng đồng thời rón rén đi lại cạnh giường, cầm tay Sở Tuyết ấn nhẹ. Sở Tuyết dù cho ngủ đi nhưng vẫn khá linh mẫn, mở mắt ra ngay, ánh mắt thanh minh, không có chút mơ màng nào.
Nàng có chút nghi hoặc nhìn về phía đội trưởng thì thấy một ngón tay đang đặt ở miệng ra hiệu giữ yên lặng. Sở Tuyết nháy mắt hiểu được dụng ý liền cẩn thận ngồi dậy, cầm đao lên cảnh giác nhìn xung quanh. Lúc này nàng cũng cảm nhận được thấu xương hàn ý, không nhịn được rùng mình một cái.
Đổng A mở ra não siêu tốc vận chuyển, khứu giác thính giác bật hết công suất, một vài hình ảnh mơ hồ dần dần hình thành trong đầu. Kỹ năng này phải nói tới lần s·óng t·hần ngày đó đã giúp hắn thoát c·hết, lúc lái xe cũng thường xuyên được sử dụng nên phi thường thuần thục. (Tạm gọi là trạng thái “quan sát”)
Chỉ thấy trong hành lang xuất hiện vài bóng người, tư thế đi lại kỳ quái đang vô định dạo qua, rất giống zombie. Bọn chúng không có mục tiêu cụ thể, biết không phải hướng về mình đến, hắn mới nhẹ nhàng thở ra.