Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tận Thế Cũng Chỉ Như Vậy
Unknown
Chương 83: Truy kích
Đổng A may mắn không thôi. Nếu viên đ·ạ·n kia xuyên qua đầu, hắn có hồi phục được hay không còn chưa biết được. Quả nhiên dù đã tận lực đánh giá cao đối thủ, nhưng bọn họ vẫn có thể đem đến cho hắn bất ngờ.
Lập tức mở ra trạng thái “quan sát” Đổng A liền đại khái đoán được vị trí của xạ thủ, dùng bộ đàm liên hệ cho các đội viên khác.
Tên bắn tỉa ở vị trí không xa lắm, chỉ khoảng 800m, Lập Thành đang ở hướng đó, Đổng A trực tiếp hạ lệnh cho hắn tìm thời cơ phù hợp dùng tên buộc thuốc nổ q·uấy r·ối, để cả hai tận dụng sát na đó thoát khỏi tầm mắt đối phương.
Thấy tro bụi bắt đầu lắng xuống, Đổng A không lo lắng, rút ra bom khói bên hông hướng về một chỗ vừa phải gần đó ném ra. Bom khói mau chóng phun trào khói trắng đem tầm nhìn khu vực này nhiễu loạn. Tuy vậy, nơi này dù nằm ở góc khuất nhưng vẫn có gió thổi, cả hai hướng về nơi có khói bụi dày đặc nhất không ngừng bò, hòng thoát khỏi tầm mắt của xạ thủ trước khi bụi mù bị thổi bay.
Thời gian từng giây trôi qua, đang đợi tin tức của Lập Thành thì một bên khác tiếng AK loạn xạ không ngừng, đồng thời truyền tới vài tiếng nam tử kêu thảm thiết, có vẻ như đội của Thanh Nhã đã lập công, mai phục còn có rất nhiều người.
Xem ra,phải thực hiện kế hoạch dự phòng, Đổng A liền trực tiếp liên lạc với đội của Tiểu Nguyệt. Các nàng chỉ “Vâng” một tiếng xem như hồi phục, rồi từng quả bom khói ở xa xa được kích hoạt, nhờ gió đem sương trắng lan rộng không ngừng.
Nếu cứ cái đà này phát triển, khói trắng chẳng mấy chốc sẽ bao phủ nơi đây. Đến lúc đó Đổng A từ con mồi nháy mắt sẽ biến thành thợ săn. Có vẻ như người mai phục đã nhận ra điểm này, tên bắn tỉa quyết định dứt khoát đứng dậy tháo xuống lớp ngụy trang muốn đổi vị trí.
Tên bắn tỉa cũng là biến dị, nhưng ngoài tầm mắt tốt ra, các hạng năng lực khác lại chẳng khác người thường là mấy. Vì vậy, hắn vừa động đậy, ngay tức khắc lọt vào tầm bắn của Lập Thành và Tiểu Ân đang chờ sẵn.
Hai người đã mon men đến bên này từ lâu, hành động cực kỳ cẩn thận nên không có bị phát hiện; nhưng tên bắn tỉa ngụy trang quá hoàn mỹ nhất thời cũng không phát hiện được đối phương đang ở đâu chỉ lẳng lặng chờ đợi đối thủ mắc sai lầm.
Thấy kẻ địch sơ hở, khỏi cần phải q·uấy r·ối... Lập Thành liền dùng dúng AK bắn quét, đồng thời lao lên nhằm rút ngắn cự ly, tăng độ chính xác. Tiểu Ân cũng từ một hướng khác rút ra hai tay hai khẩu s·ú·n·g ngắn, không ngừng nổ s·ú·n·g.
Tên bắn tỉa bị tiếng s·ú·n·g ngay kế bên cho giật nảy mình, muốn làm ra né tránh nhưng đã quá muộn, bị 2 người Lập Thành bắn thành cái sàng.
Tên đó có nằm mơ cũng không ngờ tới Đổng A có “trạng thái quan sát” loại kỹ năng nghịch thiên này, chỉ thông qua một phát đ·ạ·n là nháy mắt có thể xác định vị trí, hắn c·hết rất oan.
Bộ đàm truyền ra tiếng nói hưng phấn của Lập Thành:
“Đội trưởng, người bắn tỉa đã bị tiêu diệt!”.
Đối phương là siêu nhân loại, mình lại là người thường. Có thể b·ắn c·hết đối phương chứng tỏ quá trình huấn luyện đã rất thành công, vì vậy hưng phấn là chuyện đương nhiên.
Đổng A gấp rút ra lệnh.“Tốt nhanh đổi vị trí, đừng để cho kẻ địch phát hiện.”
Lập Thành và Tiểu Ân lục soát t·hi t·hể thu được cây s·ú·n·g bắn tỉa cùng đ·ạ·n liền chạy vào phía trong sương trắng, triệt để biến mất trong tầm mắt.
Thanh Nhã và Tiểu Thi sau khi b·ắn h·ạ 3 được ba tên đang tìm cách tiếp cận về sau, cũng dứt khoát bỏ chạy vào trong sương trắng biến mất không thấy.
“Đổng A và Sở Tuyết cũng lợi dụng cơ hội, bức tốc thật nhanh chạy vào trong sương trắng, thế là cả hai bên đều không thể nhìn thấy đối phương.…
Báo ca đang ở một hang động cách đó khoảng 1,5km thấy nơi giao dịch vang lên từng t·iếng n·ổ mạnh, rồi tiếng s·ú·n·g, sương trắng bốc lên liền giận dữ, khuôn mặt vặn vẹo.
Không lâu lắm, liên lạc đối với người trao đổi và tên bắn tỉa đều biến mất càng làm hắn điên tiết lên nói:
“#@$#@ Đến cả chúng ta mà cũng dám c·ướp g·iết, lũ người sống sót ở vùng này thật không biết sống c·hết, Tốt! Để ta cho các ngươi biết nước biển vì sao lại mặn.
Vạn vật đều quy về tịch diệt! Giáo đoàn tùy tùng,lên!!!! truy kích cho ta!”
Cùng lần trước ở kho đông lạnh không giống, lần này có người, v·ũ k·hí, lực lượng, hắn không có lựa chọn bỏ chạy mà muốn tiến lên truy kích lũ người sống sót ngu xuẩn, hèn yếu kia trả thù.
"…"
“Mau chạy trở về đoạn đường chúng ta đã đặt bẫy, mọi người nhớ chú ý cẩn thận” Đổng A thấy đội của mình triệt để biến mất khỏi tầm mắt của kẻ địch, liền nhanh chóng đổi một mệnh lệnh.
Những cái bẫy kia vốn dĩ định sau khi phục kích c·hết Báo ca về sau, dùng để ngăn cản truy binh, không nghĩ tới Báo ca chưa c·hết, bên mình trước hết phải dùng tới.
Bởi vì đã xác định minh xác tuyến đường, nên cả đội rút lui rất nhanh. Đổng A không có đi với mọi người cùng lúc mà liên tục mở ra trạng thái quan sát, dựa vào động tĩnh nhỏ nhất suy đoán địch nhân hành động, tiến hành phục kích bất ngờ. Bây giờ sương trắng mông lung, kẻ “nhìn” rõ nhất chỉ có mình hắn.
Rất nhanh phát hiện có đồ vật đang chuyển động cách 100m, Đổng A di chuyển chậm lại, dự đoán tuyến đường, giống như thợ săn ở phía trước phục kích sẵn, chỉ chờ con mồi chui vào lưới.
Đợi cho hình người lọt vào tầm bắn, “phụt” một tiếng mũi tên vọt ra khỏi nỏ, lực nỏ quá lớn đem kẻ địch xỏ xuyên. Nếu là người bình thường đã sớm gục xuống tại chỗ, nhưng tên kia vậy mà không c·hết, loạng choạng rút lui.
“Cải tạo chiến sĩ, hoặc vật dị thường gì?” Đổng A đã làm đủ dự tính xấu nhất, thấy vậy cũng không có ngạc nhiên, bèn tiếp tục lên dây nỏ, bức tốc đuổi theo bồi thêm một phát.
Kẻ địch chạy không kịp, bị một tên xuyên qua đầu, c·hết không thể c·hết lại.
Đổng A chạy tới nơi thu lại mũi tên, quan sát kỹ lưỡng mới thấy rõ được người kia, làn da l·ở l·oét nghiêm trọng, quấn băng vải khắp người lỗ mũi không biết bị ai cắt đi chỉ còn lại hình tam giác nhìn giống xác ướp, khá dọa người.
“Quả nhiên có bị cải tạo qua, nhưng so với cải tạo chiến sĩ thông thường yếu hơn.” Đổng A lẩm bẩm, sau đó thu thập s·ú·n·g ngắn trên xác c·hết rồi ẩn vào trong sương trắng.
Hắn có thu hoạch được thiết bị liên lạc của đối phương nhưng không biết tần số đành vứt bỏ, tình trạng tương tự không ngừng diễn ra, có tiếp 5 tên đã trở thành vong hồn dưới nỏ của mình.
Sau đó kẻ địch học khôn, không dám đi lẻ liền chia thành tiểu đội 5 người cùng lúc tiến lên, để Đổng A phục kích khó khăn hơn nhiều, thế là không còn dài dòng, rời khỏi nơi đây đi đến địa điểm có bẫy, dự định đến lúc đó sẽ cho lũ tà giáo này đẹp mặt.
"…"
Bên phía báo ca, hắn mang theo tiểu đệ, một số tên được “giác ngộ” có năng lực đặc thù trong người, dựa vào mùi, nhanh chóng truy đuổi. Hắn tin chắc bên mình người đông thế mạnh chẳng mấy chốc có thể đuổi kịp đám người kia.
Hai đoàn người một đuổi một chạy, mất vài phút liền xuyên qua màn sương trắng tiến vào bên trong khu rừng c·hết gần đó.
Đổng A thông qua bộ đàm biết được đội viên của mình đã tiến vào vị trí mai phục nên yên tâm phần nào. Lần này không có phục kích thành công, tên Báo Ca kia chắc chắn sẽ có đề phòng, lần sau muốn g·iết được càng khó.
“Đã dụ được "con Báo" kia ra khỏi địa bàn, không g·iết đáng tiếc.” Đổng A thầm nghĩ, rồi thông qua bộ đàm hướng cả đội nói:
“Trận đánh này không chắc chắn, rất dễ xuất hiện t·hương v·ong, các ngươi vẫn nhất quyết ở lại giúp đỡ một tay?”
Thanh Nhã nghe được liền nói ngay: “Đội trưởng đến bây giờ ngươi còn không tin chúng ta? Trên đời này có thứ gì 100% chắc chắn chứ? Kể từ ngày đi theo ngươi chúng ta không còn s·ợ c·hết nữa. Nếu lần này không thành công ta cũng không muốn sống uất ức như vậy…”
“Đội trưởng, Tiểu Minh có Hân Nhiên chăm sóc rất tốt, ta cũng yên tâm, chúng ta sống đến bây giờ coi như có lời rồi, sợ gì một trận chiến.” Lập Thành cũng bổ sung nói. Những người khác cũng nhao nhao gật đầu tán thành.
Đổng A nghe vậy, một cỗ cảm xúc vui vẻ xông lên đầu. Không phải nhiệt huyết mà là vui vẻ. Hắn hướng về đội viên nói:
“Ta rốt cục xem như có đồng hành rồi! Mọi người nhớ lấy cẩn thận làm chủ, đừng vì tham công mà phá hỏng kế hoạch chung.
Bọn chúng có cải tạo chiến sĩ, các ngươi phải bắn vào đầu mới triệt để g·iết c·hết đối phương, phải chú ý điểm đó, còn nữa một số tên có khứu giác rất linh mẫn, nhanh chóng dùng dung dịch amoniac cô đặc đánh dấu thật nhiều điểm vào, để làm cho mũi chúng mất linh. Ta và Sở Tuyết sẽ trọng điểm chiếu cố bọn này.”
“Ok đội trưởng” Trong bộ đàm đồng thanh vang lên tiếng trả lời.
Chẳng mấy chốc, đoàn người của Báo Ca đã tiến vào phạm vi đặt bẫy. Một tên đàn em không để ý chân dẫm vào hố sâu, mũi nhọn bằng gỗ đem chân đâm xuyên gắt gao kẹp lại để hắn la lên oai oái.
Bị lộ vị trí Đổng A biết được cách mình không xa, khoảng chừng 300m liền từ trong balo lấy ra lựu đ·ạ·n tự chế hướng về bên đó ném đi. Lực ném của hắn đâu phải chuyện thường, chuẩn xác trúng đích.
“Ầm” một tiếng bạo nổ vang lên tiếng kêu thảm nháy mắt tịt ngòi. Vẫn chiêu thức cũ, hình người pháo cối rất dễ dùng.
Mùi trong không khí bị nhiễu loạn dẫn đến trạng thái quan sát cũng bị nhiễu loạn đi chút ít. Nhưng các giác quan khác vẫn còn đang hoạt động bình thường nên trạng thái này không có biết mất, phương vị đại khái, Đổng A vẫn có thể nắm được.