Tại hắn làm ra quyết định, ở Cửu U thành hay nói cách khác là Bạch Tuyết Sơn Trang, Cửu U tộc đang diễn ra hàng loạt chuyện kinh động lòng người.
Ở đây không có quái điểu liệng đầy trời, cũng không có tồn tại cấp Yêu Quái nhìn chằm chằm ở cửa nhưng nội tranh ngoại đấu đa mưu tính kế hãm hại lẫn nhau so với cái gì đều đáng sợ.
Hội Đồng Trưởng Lão mặt ngoài thì đoàn kết nhưng bên trong âm thầm đấu tranh, Nhị Trưởng Lão bị phế, kẻ cầm quyền mới là Tam Trưởng Lão. Hội Đồng Trưởng Lão chính thức còn tám vị, mà lúc này vị Nhị Trưởng Lão kia thì đang ngồi tại một nơi nào đó đánh câu.
Một đứa bé, tay nắm dây thừng móc vào mũi trâu đi tới, thanh âm non nớt nói: “Tổ gia gia, ngài lại ra đây ngồi sao ? Phụ thân ta nói hồ này căn bản không có cá a, vì sao lão nhân gia ngài một mực đánh câu đây ?”
Nhị Trưởng Lão ánh mắt hòa ái mỉm cười: “Ha hả, tổ gia gia không câu cá, ta đang câu lòng người.”
Đứa bé cau mày: “Lòng người !?”
Nhị Trưởng Lão khoát khoát tay, đem cần câu để một bên, ôm lấy đứa bé vào lòng nhìn về phía mặt hồ bao la ở trước nói: “Sau này Khả nhi muốn trở thành người thế nào ?”
Đứa bé hớn hở: “Ta muốn trở thành người giống Tộc Trưởng đại nhân a ! Ta muốn trở thành người như tổ gia gia !”
Nhị Trưởng Lão cười lớn: “Đứa trẻ ngốc, chỉ có thể thành một người a. Tiểu tử ngươi quá tham lam, tổ gia gia dặn dò ngươi dù là trở thành ai đi nữa cũng phải biết lấy đại cuộc làm trọng.”
Ánh mắt hắn nhìn về phía xa xăm nơi chân trời nói: “Có những thứ tai nghe mắt thấy nhưng chưa đủ, có những thứ bản thân cũng không thể định đoạt, có lẽ từ nơi xâu xa đã có quyết định sẵn.”
Sống đến mấy trăm năm, hắn ngồi vị trí Nhị Trưởng Lão này cũng rất lâu đủ để cảm giác một thứ không tưởng. Đó là Hội Đồng Trưởng Lão dường như luôn bị một bàn tay thao túng, hội chưa từng đi lệch quỹ đạo, nó luôn hoàn thành tốt một nhiệm vụ là thủ hộ gia tộc.
. . .
Tam Trưởng Lão căn bản không cảm giác được như vậy, cái hắn muốn đâu chỉ khiến hội đồng đoàn kết mà cũng như Cửu Linh, muốn đem Hội Đồng Trưởng Lão làm thành đồ vật cá nhân, bánh trướng quyền lực của bản thân hắn.
Như vậy, là đi lệch khỏi quỹ tích mà bàn tay thao túng kia mong muốn !
. . .
Bạch Tuyết Sơn Trang, phủ chính.
Ở đây không chỉ có Cửu Linh, mà một đám nịnh thần thuộc phe phái dòng chính đều hiện mặt, tại thời khắc này ai không tới là không nể mặt Cửu Linh.
Cửu Linh nhìn một vòng, hài lòng nói: “Các vị làm tốt lắm, cứ dâng cho ta đủ trung thành, bổn Trang Chủ tuyệt đối không bạc đãi các ngươi a.”
Một gã trung niên chắp quyền: “Có câu nói này của Trang Chủ chúng ta tuyệt đối yên tâm, hôm nay ngài muốn chúng ta có mặt đầy đủ như vậy là có chuyện gì giao phó a ? Có cái nào trốn thuế sao hay là dính đến Hội Đồng Trưởng Lão ?”
Nói đến đây tuy mặt hắn hiện lên một tia lo lắng nhưng vẫn cười rất nham nhở, mấy tên khác cũng như vậy giống như rất hứng thú đồng dạng. Đây là đám nịnh thần hám lợi mà Cửu Linh một mực dung túng, tham ô hám lợi, vơ vét của dân không gì là bọn hắn không làm nhưng bởi vì là thân tín nên Cửu Linh một mực nhắm mắt cho qua.
Cửu Linh đưa tay ra hiệu, tất cả im lặng mới nói: “Trong Cửu U tộc ngoại trừ cao nhất Cửu U Tộc Trưởng, chính là Sơn Trang chi chủ, mới tới Hội Đồng Trưởng Lão. Về phần Đại Trưởng Lão hay Thái Thượng Trưởng Lão sớm đã chỉ là hư danh, nghe nói Đại Trưởng Lão đã mai danh ẩn tích cả nghìn năm trước còn Thái Thượng Trưởng Lão thì là Cửu U tộc Thủy Tổ sớm đã mất đi.”
“Bổn Trang Chủ ý tứ là, các ngươi không cần sợ Hội Đồng Trưởng Lão, trừ khi cả 11 vị Trưởng Lão đều tập hợp đủ thì quả thật đáng sợ. Nhưng thời hoàng kim đó sớm đã lụi tàn, bây giờ Nhị Trưởng Lão đều đã lui xuống tấm màn nhung, các ngươi còn quan tâm bọn hắn sao ?”
Đám nịnh thần lên tiếng: “Quả thật Nhị lão đã sớm lui, nhưng Tam lão hay mấy vị Trưởng lão khác không phải quả hồng mềm. Đừng nói công phu thâm hậu, còn là kỳ nhân dị sĩ nổi danh cho nên rất khó trêu chọc a.”
Cửu Linh mỉm cười: “Quả thật rất khó trêu chọc a, phải không Tam thúc ?”
“Ha ha ha ! Hay ! Một tiếng Tam thúc rất hay Linh nhi ngoan.”
Theo tiếng cười, tự khi nào một gã trung niên to lớn xuất hiện, không phải Tam Trưởng Lão đang cầm trịch quyền thượng ở hội đồng thì là ai ?
“Từ xưa đến nay, xưa tới mức bổn Trưởng Lão hay bất cứ ai trong Cửu U tộc đều không nhớ rõ, vì lý do gì mà có một luật lệ. Không biết nó là do Thái Thượng Trưởng Lão đặt ra hay tồn tại nào đó đề biểu thành, nhưng muốn trở thành một thành viên của Hội Đồng Trưởng Lão thì phải thay tên đổi họ đem bản thân xem như thành viên nòng cốt của Cửu U tộc không dung bất luận tâm tính thay đổi nào.”
Nói, Tam Trưởng Lão liếc mắt toàn trường, ánh mắt như hổ không rét mà run.
“Chỉ có ngoại lệ duy nhất, là Đại Trưởng Lão đại nhân người tài hoa xuất chúng đứng đầu trong hội đồng mang mật danh riêng. Còn lại, bao quát ta, đều là như vậy bổn Trưởng Lão họ Cửu xưng Tam.”
“Ha hả nói nhiều sao, ta chỉ tiếc là không thể đổi một cái tên khác. Tỉ như Cửu Nhị, hay là thậm chí Cửu Nhất ?”
“Ngươi nói thú vị sao ?”
Hắn chòm thấp người xuống, cái đầu ghé gần tai của một tên nịnh thần mà nói nhỏ, khiến cho tên nịnh thần sợ đến run cầm cập.
Đây là một vị cảnh giới Kết Đan a !
“Ha hả, không cần sợ, không cần trả lời. Bổn Trưởng Lão theo lời mời của Linh nhi đến, chúng ta là minh hữu không phải địch nhân.”
Nói, hắn ngồi xuống chiếc ghế được đặt song song ngang hàng Cửu Linh.
Một tên nịnh thần lâu năm vội a dua lên tiếng: “Tam Trưởng Lão quả nhiên khí độ phi phàm cho nên ngài mới có thể cầm trịch quyền ở Hội Đồng, rửa mắt tại hạ a !”
“Trang Chủ anh tài tuấn tú, Luyện Khí kỳ lại có thể ngồi ngang hàng cùng Kết Đan kỳ cao thủ a !”
Cửu Linh sóng lưng cũng thẳng tắp, rét lạnh trong lòng nhưng cố giữ phong độ, mỉm cười: “Có thể mời Tam thúc tới đây đã là nói hiện tại không còn phe phái đấu tranh trong tộc. Chúng ta phải đoàn kết hướng ngoại, đem đầu mâu chỉ ra bên ngoài.”
Tam Trưởng Lão vuốt râu cười: “Linh nhi nói không sai, từ khi Tộc Trưởng đại nhân rời đi mặc dù ngài là đệ nhất trong Lục Đại Tướng nhưng rời đi đã lâu như vậy, sớm trêu nên dòm ngó của các Đại Tướng khác. Nhân Hoàng tuy tại thế nhưng ít quản thương sinh, Cửu U tộc ta phải tự chủ bảo vệ bản thân mà không cần mong chờ phụ thuộc vào ai.”
Cửu Linh nối tiếp lời: “Ta cùng Tam thúc đã cùng nhau bàn bạc, chỉ có liên tục không ngừng tạo ra nhân tài mới để cho Cửu U tộc tiềm năng bộc phát, các tộc mới không dám khinh thường. Thậm chí Nhân Hoàng bệ hạ cũng không dám rét lạnh chúng ta, Tam thúc sẽ liên hệ với Cửu U Tông chuyện này, đem Cửu U Tông dời về trong Sơn Trang, toàn biểu hoang lâm sẽ thành nơi tu luyện.”
“Cái gì !”
. . .
Không ai không kinh hoảng, Cửu U Tông thế nhưng là đệ nhất đại tông môn, phạm vi liên miên trăm vạn dặm. Tuy bên trong Sơn Trang rộng lớn vô biên nhưng để có thể chứa Cửu U Tông, sợ là không kham nổi.
Tam Trưởng Lão hừ lạnh: “Đừng nói các ngươi không biết thương vụ này lợi ích ra sao ? Cửu U Tông thế nhưng toàn tông đều là tu sĩ, một địa phương càng nhiều tu sĩ tỉ như Đại Đế Đô thì phẩm lượng linh khí địa trạch khác biệt ở đây ra sao các ngươi hiểu rõ sao ?”
“Nếu có thể dời Cửu U Tông thành công, toàn bộ Cửu U Thành hay là mảnh địa vực này sớm nhất phi trùng thiên a, đến lúc đó gà chó cũng có thể tu luyện. Còn sợ không có học phí ? Thiếu cách để thu lợi sao, các ngươi cũng không phải loại lương thiện đừng dở trò khóc mèo trước mặt bổn Trưởng Lão!”
Nói đến đây, Tam Trưởng Lão xung nổi bá khí, Kết Đan cảnh khí tức bùng phát không ai không khiếp sợ.
. . .
Cửu U Tông là đại tông môn đứng đầu trong Nhân Thổ, ở đây mỗi một ngày đều liên miên không dứt tu sĩ từ lũ lượt tứ phương kéo về học đạo. Đạo, là từ Cửu U Quân truyền dạy, người được xem là đệ nhất Đại Tướng, là một chiến thần trong lòng Nhân tộc.
Nhân Hoàng Đại Thiên từng nói: “Trong thiên hạ, tiềm năng nhất duy một, Cửu U !”
Đương nhiên “thiên hạ” mà hắn nhắc đến là thiên hạ của hắn, là Nhân tộc Nhân Thổ. Bởi vì hắn không dám nói rộng hơn, vì xa xa ngoài kia còn có những thứ vượt qua khỏi phạm trù của tiềm năng, điển hình như Sát Tẫn Vương.
Gặp Sát Tẫn Vương đệ nhất Đại Trụ tại Yêu tộc, ngay cả Cửu U Quân cũng phải cúi đầu hành lễ !
Quay lại chuyện Cửu U Tông, nó được ví như một mắt xích, mắt xích này liên đới với hàng trăm hàng vạn số lượng mắt xích khác. Bao nhiêu đệ tử trong Nhân Thổ, bao nhiêu thế lực bao nhiêu phe phái đều có thể có một điểm chung là Cửu U Tông.
Mà Cửu U Tông người cầm quyền, kẻ quản giáo tử sĩ tu đạo chính là Cửu U tộc. Hiện tại là do Hội Đồng Trưởng Lão cầm quyền, nói cách khác Tam Trưởng Lão hoàn toàn có tư cách định đoạt nơi tọa lạc cho Cửu U Tông.
Tin tức này bị người cố ý truyền đi, một đồn trăm, trăm đồn vạn khuấy đảo Nhân tộc. Dù cho những tai to mặt lớn biết được cũng không thể đả động mà chỉ có thể quan sát tình thế, đây là điểm lợi hại của Cửu U tộc.
Bọn hắn đều cho rằng, có một bàn tay đang thao túng ý chí của Cửu U tộc, tỉ như Cửu U Quân chỉ đang giả vờ mất tích thực chất đang âm thầm làm ra chuyện này, cũng nghĩ rằng một Đại Trưởng Lão mai danh kia thật chất đang dòm ngó, thậm chí những tồn tại xa xưa đều cho rằng đây là việc làm của Thái Thượng Trưởng Lão Cửu U tộc.
Hoặc là một ai đó đang ép Cửu U tộc vắng chủ làm ra, mà có thể ép Cửu U tộc như vậy chỉ có thể là Triều Đình !
Nói chung, vũng nước này rất sâu, không ai nguyện dẫm bước đi vào !
. . .
Trương Thượng tại đỉnh Thiên Ma Lĩnh không hề hay biết một đại kiếp nạn đang đến, hắn bây giờ đang trong tình trạng cách biệt ngoại giới, hoàn toàn tự cô lập thông tin không hề hay biết.
Lúc này, tại mỏm đá chết chóc kia.
Chỉ gặp một con Quái Điểu màu đen đang khom sát đầu lâu xuống đất, xung quanh mấy chục con Tinh Điểu chao lượng thiên không. Quái Điểu bái, là một con hầu tử mặc áo đen, nó là Trương Thượng.
“Ta là Yêu Thú, ngươi là Yêu Quái. Yêu tộc cấp bậc sâm nghiêm vì sao ngươi nguyện ý ?” Trương Thượng ánh mắt thanh tĩnh đạo.
. . .
__________
manhgamee
0