Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 19: Kết toán

Chương 19: Kết toán


“Gần 300” Cao Phương hơi suy tư sau đó quyết định nói: “ta cần ra ngoài một chuyến nữa”

Chỉ là Cao Nguyệt ngăn lại hắn: “Còn vài nhóm chưa trở về, chỉ cần bọn hắn trở về chắc chắn sẽ đủ”

Nhìn một chút em gái của mình, Cao Phương chỉ thốt ra một từ: “Tốt”

“Khi nào đủ 300 báo với ta một tiếng, để ta đi gặp Nguyệt Sinh ca” hắn tiếp tục nói.

“Hắn đang ở ngoài, chưa trở về” Cao Nguyệt nói ra.

Cao Phương hơi nhăn mày, dù sao hôm qua vừa nói 100 zombie đổi 1 viên linh hạch. Không phải đã chạy rồi chứ? Hắn không nhịn được suy nghĩ miên man lên.

“Ta nghĩ hắn sẽ sớm trở về thôi” Cao Nguyệt biết ca của mình đang lo lắng điều gì, lên tiếng trấn an.

“Tốt, khi nào xong lên gặp ta một chút” Cao Phương để lai lời như vậy rồi lên lầu.

“Tốt” Cao Nguyệt đáp lời.

Cao Nguyệt định quay người lại thì sau lưng truyền đến tiếng nói.

“Ninh Thanh Phong 5, Đường Y 4” âm thanh của Ninh Thanh Phong vang lên.

Nhìn Trước mặt lôi thôi Ninh Thanh Phong đang kéo 7 con zombie, cùng một bên hơi tái nhợt sắc mặt Đường Y kéo 2 con zombie, Cao Nguyệt không nghĩ tới hai người này sẽ tận lực như vậy. Trong nội tâm nàng đánh giá hai người cao hơn một chút.

Cao Nguyệt xác nhận là zombie sống sau đó ghi vào sổ cũng không quên đọc lên số lương mà hai người đã đạt được:

“Ninh Thanh Phong tổng 35, Đường Y tổng 27” nhìn lại một chút cháy xém zombie, nội tâm nàng xác nhận một chút, sau đó nhìn về hai người nàng lại lên tiếng:

“Hai người có dị năng, ta sẽ đề xuất cho 2 người trở thành cao tầng của căn cứ. Hai người thấy được không?”

Đường Y không lên tiếng chỉ nhìn về phía Ninh Thanh Phong, cuối cùng Ninh Thanh Phong đáp:

“Vậy thì làm phiền Cao Nguyệt ngươi rồi”

“Đây là hai người xứng đáng đạt được, ta không làm được gì” Cao Nguyệt khách sáo.

Nhưng nàng cũng không quên xác nhận một chút: “Hai người đều dị năng hỏa?”

“Đúng vậy” nói Ninh Thanh Phong cùng Đường Y trên tay đều xuất hiện một đốm lửa.

“Tốt, trời đã hơi muộn. Tốt nhất không nên tiếp tục ra ngoài, hai người nên nghỉ ngơi trước” Cao Nguyệt lên tiếng nhắc nhở.

“Tốt, vậy chúng ta rời đi trước” Ninh Thanh Phong cùng Đường Y rời đi.

Lại có mấy người tầng trên xuống lôi zombie đi lên.

Nhìn thấy một đám lôi thôi Thanh nguyên, Cao Nguyệt lên tiếng chào hỏi: “các ngươi vất vả rồi.”

Thanh Nguyên mỉm cười hồi đáp: “không vất vả, không vất vả” dừng lại sau đó hắn tiếp tục:

“ Trường Cửu 3, Cao Kiến 2, Lý Bác 2, Thanh Nguyên 2, Nghiên thải vi 2, Cao Đường 2”

“Tốt, đợi ta kiểm tra lại một chút. Các ngươi đi ra ngoài 2 lần tổng cộng là Trường Cửu 6, Cao Kiến 5, Lý Bác 5, Thanh nguyên 5, Nghiên Thải Vi 4, Cao Đường 4. Các ngươi kiểm tra xem đúng không?” Cao Nguyệt đọc lại một lần số lượng cho đám người nghe.

Lý Bác cười lên tiếng: “Cao Nguyệt cô nương làm việc chúng ta tất nhiên an tâm rồi”

Đám người liên tiếp đồng ý. Dù sao số lượng này là bọn hắn dựa vào đóng góp quyết định đi ra, tuy không cân bằng lắm nhưng khá ổn rồi.

“Trời cũng đã muộn, các vị cũng nên về nghỉ ngơi không nên tiếp tục nữa” Cao Nguyệt tiếp tục đưa ra lời khuyên.

Đám người liên tục nói phải sau đó lên lầu.

Nhìn sắc trời dần dần tối, đám người cũng đã rời đi hết, Cao Nguyệt cảm thấy hơi lo lắng. Tại vì đến giờ này Nguyệt Sinh vẫn chưa thấy đâu, đang lúc nàng nghĩ là hắn đã bỏ trốn thì đằng xa có một thân hình đang tiến đến.

Nhìn thấy người tiến đến là Nguyệt Sinh, nàng mới an tâm sau đó tiến lên chào đón: “Nguyệt Sinh ca, ngươi đã về”

“Ừ” hắn chỉ đơn giản trả lời, nhưng nhìn thấy đang nắm trong tay cuốn sổ Cao Nguyệt hắn dừng lại: “được bao nhiêu rồi?”

Cao Nguyệt biết hắn hỏi là gì, nhanh nhẹn đáp: “Đến bây giờ đã được 307 con zombie”

“Không tồi” Nguyệt Sinh không nghĩ tới tối rồi còn thêm được hơn 300 con zombie: “Dẫn ta đi tới chỗ bọn chúng”

“Tốt” Cao Nguyệt cao hứng dẫn đầu, nàng biết món chính tới rồi, không phải vất vả cả ngày chính là vì điều này sao.

Đi lên tầng 1, trên sàn nhà dính đầy chất mủ màu xanh. Nhưng Cao Nguyệt cùng Nguyệt Sinh không quan tâm, chỉ nhẹ nhàng bước qua chúng.

Đi đến trước phòng 0101, Cao nguyệt tiến lên trước nhẹ nhàng mở cửa ra sau đó nhẹ nhàng nói: “Trong này là 100 con”

Nguyệt sinh nhìn đến 100 con zombie tàn khuyết tay chân không nói gì, chỉ nhẹ nhàng bước vào trong nắm lấy đầu 1 con zombie nâng lên. Sau đó nhẹ nhàng bóp, đầu lâu zombie nhẹ nhàng bị bóp vỡ, hỗn hợp óc cùng máu xanh chảy xuôi trên tay của hắn.

Cứ như vậy hắn bóp c·hết 100 con zombie.

Nhìn Nguyệt Sinh vô cảm bóp vỡ 100 đầu zombie, Cao Nguyệt có chút không hiểu lắm, tại sao lại mất thời gian để g·iết zombie như vậy.

Sau đó có vẻ như biết làm vậy hơi lâu, Nguyệt Sinh cầm theo côn sắt khi đi vào 2 phòng còn lại, rất nhanh 300 con zombie chỉ còn lại là những cái xác.

“Vứt đống xác này cho đống dây leo ngoài kia” cho tay vào trong túi áo lấy ra 3 viên tinh hạch đặt vào tay của Cao Nguyệt hắn ra lệnh.

Nhìn biến mất trong tầm mắt Nguyệt Sinh, Cao Nguyệt rất muốn hỏi tại sao nhưng có vẻ như hắn không muốn nói nên lại thôi.

Nhưng nhìn vào trong tay 3 viên tinh hạch, nàng vui vẻ đi gặp Cao Phương. Nàng cũng muốn hỏi ý kiến hắn một chút.

Nhìn thấy vui vẻ ngồi trước mình Cao Nguyệt, Cao Phương biết là việc thành công.

Nàng đưa ra đang nằm trong bàn tay 3 viên sáng lấp lánh tinh hạch chứng minh suy đoán của hắn.

Cao Phương đưa tay ra lấy về 2 viên, để lại trong tay Cao Nguyệt 1 viên: “Ngươi cũng vất vả rồi, 1 viên là ngươi nên có”

Cao Nguyệt cũng rất cao hứng, nhưng cuối cùng nàng đẩy viên tinh hạch về phía Cao Phương rồi nói: “Ngươi sớm ngày lên cấp 2 sau đó đưa về tinh hạch bù đắp cho ta là được, hiện tại ta chưa thực sự cần”

Thấy vậy Cao Phương cũng không nói nhiều đưa tay liền lấy.

“Nguyệt Sinh hắn làm gì với số zombie đó?” Cao Phương lấy được tinh hạch quay qua hỏi vấn đề mà hắn thắc mắc.

“Hắn g·iết hết chúng” Cao Nguyệt đáp.

“G·i·ế·t hết?” Cao Phương nghi ngờ, ngươi mất tinh hạch thuê người khác bắt zombie về để g·iết, hơn nữa còn là tàn khuyết zombie. Với sức mạnh mà ngươi đó, ngươi ra ngoài g·iết không thoải mái hơn sao.

“Ta nghĩ hắn muốn nuôi đống dây leo ngoài kia, sau khi g·iết hết đám zombie hắn nói ta là vứt đống zombie cho dây leo” Cao Nguyệt đưa ra phán đoán của mình.

“Đống dây leo ngoài kia? Ta đang định thực lực mạnh hơn một chút sau đó xử lý đống dây leo đó. Hiện tại hắn lại muốn nuôi đống dây leo đó?” Cao Phương hơi suy nghĩ một chút sau đó nói:

“Được, hắn đã muốn nuôi thì để hắn nuôi. Ta cũng muốn biết đống dây leo đó trưởng thành thì sẽ như thế nào.”

“Vậy còn vấn đề đường đi thì sao?” Cao Nguyệt nói ra nghi ngờ của mình.

“Cho người phá khóa cửa sau đi, sau này chúng ta sẽ dùng cửa đó” Cao Phương đưa ra cách giải quyết.

“Còn có chuyện gì nữa không?” Cao Phương nhìn còn có chuyện muốn nói Cao Nguyệt mở miệng hỏi.

“Hôm nay có 4 người không về, rất có thể đã trốn hoặc đ·ã c·hết ngoài kia rồi” Cao Nguyệt đáp.

“Bốn người?” Cao Phương nhăn mày nhưng rất nhanh giãn ra tiếp tục nói:

“Không sao, chỉ 4 người không ảnh hưởng toàn cục. Đám người hôm nay đi săn zombie nhất định sẽ có kinh nghiệm, ngày mai tất nhiên sẽ săn tốt hơn hôm nay rất nhiều. Nếu thiếu người thì có thể tuyển thêm, dù sao quanh đây người sống cũng khá nhiều”

“Tốt, chỉ là ca ngươi vẫn tiếp tục cho người đi săn sao? Hôm qua Nguyệt Sinh hắn chỉ có 4 viên tinh hạch” Cao Nguyệt hơi nghi ngờ.

“Đã hắn chưa nói dừng lại, nói rõ hắn vẫn còn tinh hạch. Hơn nữa hôm nay không phải hắn vừa ra ngoài sao, nhất định là đi săn zombie rồi” Cao Phương tự tin.

Ngồi một bên Cao Nguyệt vẫn rất không hiểu, nàng nhìn ca ca của mình nói ra:

“Ngươi nói tại sao hắn lại không hấp thu tinh hạch, nếu mỗi ngày tầm 3 viên tinh hạch cho đi thì sau mười ngày chính là 30 viên, với số tinh hạch đó rất có thể hắn sẽ đề lên được cấp 3”

Cao Phương hơi trầm ngâm: “Có thể hắn có rất nhiều tinh hạch, hoặc hắn đang có một mục đích nào đó không người biết với đống dây leo dưới kia. Dù sao hiện tại chính là 2 bên cùng vui vẻ. Không phải sao?”

“Ngươi nói nếu như mục đích đó nhằm vào chúng ta thì sao?” Cao Nguyệt đưa ra đáp án xấu nhất.

Cao Phương âm trầm: “Hắn hiện tại có thể đã mạnh hơn chúng ta rất nhiều với đống tinh hạch đó, nên muốn ra tay thì chúng ta sẽ rất khó đề phòng. Đợi ta mạnh hơn một chút, nếu phát hiện ra vấn đề khác thường hãy trốn thôi”

Chương 19: Kết toán