Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tận Thế Xuyên
Unknown
Chương 21: Lý giải đối với dị năng
Nhìn lại dị năng quả còn lại hắn có một ý tưởng, như nuôi một vài thủ hạ của riêng mình. Bởi vì đối hắn tuổi thọ mới chính là căn nguyên, dùng thứ này ngay lập tức thì chiến lực hầu như là không có thay đổi.
Cùng lắm là bắn ra lửa nhìn nghệ thuật hơn chút thôi, nhưng hắn lại thích dùng nắm đấm g·iết người hơn.
Nếu là nuôi một đám dị năng giả, sau đó ra ngoài bắt zombie về cho hắn g·iết, như vậy cũng không phải là không được. Việc gì cũng đến tay mình, thì ý nghĩa của việc mạnh lên của ngươi là gì.
Thêm nữa là càng nhiều dị năng, thì càng nhiều loại năng lượng trong cơ thể. Trong người hắn mới có 2 loại năng lượng thôi, nhưng đã xảy ra c·hiến t·ranh ở đây rồi.
Do cơ thể của hắn quá mạnh so với 2 dòng năng lượng này, nên có thể áp chế, nếu không 2 dòng năng lượng này mà đánh lên nhau hậu quả khó mà tưởng tượng.
Cao Nguyệt dùng hết năng lượng đã mất ý thức, nếu trong nàng có 2 dòng năng lượng mạnh mẽ đang đánh nhau, thì chuẩn bị đào hố cho nàng là vừa rồi.
Còn đối với hắn cũng có 1 trường hợp khác có thể xảy ra đó chính là cá lớn nuốt cá bé, dòng năng lượng lớn sẽ nuốt dòng năng lượng bé.
Nhưng vẫn là câu nói kia cơ thể hắn có thể ngăn chặn điều này.
Vì nhiều thêm một loại dị năng trong cơ thể thì thêm một phần nguy hiểm. Cho nên hiện tại những dị năng giả ngoài kia truy tìm nhiều tinh hạch cũng như trái thức tỉnh, chính là để nuốt lấy năng lượng trong nó làm cho năng lực của mình mạnh hơn.
Nhưng trái thức tỉnh đặc điểm của nó chính là 100% thức tỉnh dị năng cho một người, nên nó thường dùng cho người bình thường muốn giác tỉnh dị năng, ít khi dùng để tăng cấp hơn.
Tinh hạch cũng có thể dùng để giác tỉnh, nhưng nó là một phần cơ thể của zombie cấp 1, cho nên năng lượng mà nó mang mạnh hơn cũng như b·ạo l·ực hơn nhiều.
Mà một người bình thường rất khó để chống lại nó sau khi hấp thu, nếu chống lại được tính b·ạo l·ực thì năng lượng mà ngươi có thể hấp thu được cũng sẽ rất ít so với nguồn năng lượng mà trong tinh hạch nắm giữ. Có thể nói là ngươi đang dùng vượt cấp bậc vật phẩm.
Nguyệt Sinh chính là một ví dụ, hắn hấp thu chỉ được 10%.
Nhưng nếu ngươi đã có sẵn dị năng, thì ngươi có thể dùng năng lượng dị năng trong cơ thể của ngươi để hấp thu năng lượng trong tinh hạch. Cách này có thể thu được nhiều năng lượng hơn so với dùng cơ thể để hấp thu.
Chính vì vậy, tinh hạch thường được dùng để thăng cấp hơn.
Đây là những thông tin mà hắn thu được từ trên internet cũng như kinh nghiệm mà hắn tự trải nghiệm tổng kết ra.
Cuối cùng, hắn vẫn quyết định là giữ lại quả thức tỉnh sau này có cơ hội lại dùng.
Nhìn lại đống linh hạch, hắn lấy lên 2 viên bỏ vào miệng, hắn không phải muốn thêm nhiều dị năng mà là tăng năng lực cho dị năng tốc độ.
Đã dị năng có khả năng làm cho cơ thể có thể thích nghi với nó, thì hắn muốn tăng dị năng tốc độ này. Nó sẽ làm cho cơ thể của hắn có thể linh hoạt hơn.
Hắn tập trung điều chỉnh dị năng tốc độ hấp thu lấy năng lượng từ trong linh hạch, tuy linh hạch có sự chống trả nhưng rất nhanh sau nửa khắc năng lượng trong linh hạch bị hấp thu hầu như không còn bởi dị năng tốc độ.
Cảm nhận bị đẩy ra một góc dị năng hỏa, còn dị năng tốc độ chễm chệ ở trung tâm Nguyệt Sinh cười. Hắn cũng không phải có chứng cân bằng cái gì, hắn chỉ ưu tiên hiệu quả nên cũng không quan tâm quá nhiều.
Thử điều động dị năng, một dòng năng lượng như giang hà nhanh chóng lao nhanh trong cơ thể làm cho hắn cảm giác được bây giờ hắn nhanh hơn trước một chút.
Đây cũng không phải là thứ hắn mong muốn, thứ mà hắn mong muốn chính hiệu quả lâu dài mà dị năng này mang lại. Nó sẽ thay đổi cơ thể hắn để có thể nhanh hơn linh hoạt hơn.
Nhìn về phía bảng hắn thỏa mãn nhắm mắt nghỉ ngơi.
Dị năng: Tốc độ cấp 2 (0%)
Khống hỏa cấp 1 (92%)
…
Rất nhanh trời mặt trời ló rạng từ đằng đông, đám người cũng dần dần tỉnh dậy.
Đám người hậu trường như thường lệ chuẩn bị đồ ăn, còn những người đi săn thì chuẩn bị công cụ cho công cuộc đi săn hôm nay.
Bầu không khí hôm nay cũng náo nhiệt hơn so với mọi hôm, phần lớn chính là đang thảo luận ngày hôm qua ngươi đã đi con đường nào? bắt được bao nhiêu? có thu hoạch được gì ngoài ý muốn không? hôm nay ngươi muốn cùng nhóm với ta không?...
Bước vào phòng ăn Cao Nguyệt chuẩn bị kiểm tra một chút đồ ăn hôm nay, thấy đám người vui vẻ trò chuyện làm nàng cũng rất cao hứng.
Thấy nàng đám người cũng nhiệt tình chào hỏi: “Cao Nguyệt cô nương”
Dù sao hôm qua có một vài người b·ị t·hương được nàng chữa khỏi, cho nên cảm thấy thân thiết hơn cũng bình thường.
Bước vào trong Cao Nguyệt thấy được bưng khay thức ăn chuẩn bị rời đi Nghiên Thải Vi, nàng ngạc nhiên: “Thải Vi vẫn cho Nguyệt Sinh ca đưa đồ ăn? không phải ngươi ở trong nhóm đi săn sao?”
Nghiên Thải Vi chỉ trả lời qua loa: “dù sao cũng là ta quen thuộc với Nguyệt Sinh trưởng căn cứ nhất. Thôi ta đi trước”
“Mới có 2,3 ngày mà ngươi đã có đủ tự tin nói quen thuộc với hắn đến vậy à?” trong lòng Cao Nguyệt nhả rãnh.
…
Nhìn trước mắt lại già lại đen hơn Nguyệt Sinh, Nghiên Thải Vi cảm thấy nếu hắn trẻ hơn, ưa nhìn hơn một chút nàng có thể dùng một cách khác để tiếp cận hắn.
Nhưng khi nhìn thấy người trước mắt mở ra miệng to như cái chậu để lộ hàm răng sắc bén như răng cá mập, sau đó đồ ăn liền chui tuột vào miệng hắn như thể đó là cái động không đáy.
Nghiên Thải Vi liền loại bỏ suy nghĩ kia trong đầu của nàng ra, cho dù c·hết nàng cũng không dùng cách đó để tiếp cận hắn.
Đột nhiên, một bóng đen che phủ tầm nhìn của nàng để lại một câu nói sau đó rời đi: “dọn đi”
Nghiên Thải Vi cảm thấy bản thân như bị Deja vu vậy. Nhưng rất nhanh nàng lấy lại tinh thần sau đó dọn một chút rồi rời đi.
Nàng tiếp tục đưa đồ ăn cho Nguyệt Sinh chính là đang tìm cho mình một cơ hội, một cơ hội mà từ đó nàng có thể thu hoạch được dị năng. Đây ý nghĩ mà khi nàng biết được trên thế giới tồn tại dị năng giả đã đi theo nàng đến bây giờ.
Nàng biết ở thế giới hiện tại, chỉ có dị năng giả mới là người trên người. Còn người bình thường chỉ là tầng dưới đáy xã hội mà thôi, chỉ có thể còng lưng lên phục vụ cho kẻ mạnh hơn.
Nhất là phụ nữ chân yếu tay mềm lại có tư sắc như nàng, càng dễ dàng bị để ý.
…
Nhìn trước mắt đám đám người đang không ngừng vận chuyển đ·ã c·hết zombie vứt lên đang trườn bò dây leo bên ngoài tòa nhà, sau đó nhìn lên cơ thể đang bị bao phủ bởi cái rèm cửa của nguyệt Sinh, Cao Nguyệt cảm thấy có chút quái lạ, lại có chút thần bí.
Hiện tại nàng cùng Nguyệt Sinh đang đứng trên đám dây leo trong đại sảnh nhìn ra ngoài. Nàng muốn hỏi một chút Nguyệt Sinh mục đích của việc làm này.
Nhưng nàng cảm thấy nếu hỏi thẳng mục đích sẽ không nhận lại được câu trả lời, nên hơi biến đổi câu hỏi một chút:
“Nguyệt Sinh ca, ngươi cảm thấy đám dây leo này có gì đặc biệt à?”
“Có chút quen thuộc” Nguyệt Sinh thản nhiên hồi đáp.
“Có chút quen thuộc?” Cao Nguyệt thầm nghĩ, sau đó nhìn biểu cảm của Nguyệt Sinh để tìm kiếm thêm chút thông tin, nhưng để nàng thất vọng là hắn vẫn không để lộ ra biểu cảm gì khác. Cuối cùng nàng mới đáp lại:
“Thì ra là vậy” nàng biết được có hỏi thêm với tính cách của Nguyệt Sinh cũng sẽ không tiết lộ thêm gì.
Chỉ là để nàng ngạc nhiên là đột nhiên Nguyệt Sinh đột nhiên đặt câu hỏi cho nàng: “Ngươi cho đám người đi bằng cửa sau chung cư à?”
“Đúng vậy, ta muốn để dành không gian cho cây leo hấp thu zombie tốt hơn, sợ đám người đi qua làm ảnh hưởng đến nó nên đã cho người phá khóa cửa sau để làm đường ra vào sau này.” dừng một chút nàng lại tiếp tục:
“Tuy nói là cửa sau nhưng nó cũng rất lớn sẽ không ảnh hưởng gì.”
Nhìn một chút nét mặt vui vẻ như thể muốn nói ta làm rất tốt đi của Cao Nguyệt, Nguyệt Sinh cũng không đáp lời.
“Tốt, hôm nay cứ như hôm qua mà làm” nói Nguyệt Sinh rời khỏi nơi này.