Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tận Thế Xuyên
Unknown
Chương 24: Tính toán
Nguyệt sinh xem xét mặt bảng.
Tính danh: Cổ Nguyệt Sinh
Tổng hợp thể lực: 40
Tuổi thọ: 32/42
Dị năng:
Cường hóa tốc độ cấp 2 (1%)
Khống hỏa cấp 1 (94%)
Số lần có thể mở cửa thế giới: 1
Thanh kinh nghiệm hiển thị 22%.
Phía trên bảng biểu hiện ra một số liệu mới ‘số lần có thể mở cửa thế giới’ đây chính là hắn hôm nay g·i·ế·t đầy 100% thanh kinh nghiệm sau đó có.
Hắn từ mặt chữ có thể đoán được có thể chỉ cần hắn tiêu hao 1 điểm kia là có thể mở ra cửa thế giới. Nhưng hắn nhìn thế từ ‘cửa thế giới’ làm hắn hơi chần chờ, nó mang đến cho hắn cảm giác hơi đao to búa lớn.
Ngươi nói một kẻ có sức mạnh mới ngang cấp 3 biến dị giả lại đi tiếp xúc đến thứ như cửa thế giới. Không phải nực cười sao.
Nhưng nghĩ đến hệ thống đã nói là có thể mở ra, hắn có thể yên tâm một chút. Nhưng hắn cũng không vội, dù sao nó cũng không mất đi đâu được.
Hơi chuyển động suy nghĩ một chút, thanh kinh nghiệm chỉ còn 2% mà tuổi thọ hắn tăng thêm tối đa 62.
Nhìn trên mặt bàn 7 viên tinh hạch cùng 1 viên thức tỉnh dị năng. Hắn lấy lên 2 viên tinh hạch bỏ vào miệng, sau đó dung nhập vào dị năng Cường hóa tốc độ.
Sau chưa tới nửa khắc, hắn cảm nhận được một chút thay đổi trong cơ thể, sau đó nhìn lại mặt bảng.
Cường hóa tốc độ cấp 2 (11%)
Hắn hơi có chút thất vọng, quyết định không dùng tinh hạch nữa. Quá không lợi ích.
Dù sao hiện tại tỉ lệ quy đổi zombie thành thanh kinh nghiệm của hắn vẫn là khoảng 300 - 400 con là được 10% tương đương với 10 năm tuổi thọ. Cũng có nghĩa là hắn tăng thêm được 1 cấp lớn. Không biết sau này có thay đổi không nhưng hiện tại chính là như vậy.
Nhưng từ hấp thụ tinh hạch cho thấy hắn cần ít nhất 20 viên tinh hạch cấp 1 mới có thể trở thành dị năng giả cấp 3. Đây là hắn hiệu suất cao hấp thu năng lượng, từ hôm qua 2 viên tinh hạch có thể đẩy hắn từ 11% cấp 1 lên cấp 2 là có thể thấy rõ.
Nếu hắn dùng 20 viên tinh hạch này trao đổi với người khác sẽ thu về khoảng 2000. Đủ để hắn thăng liền mấy cấp.
Hôm nay hắn đi săn có thể cảm nhận được tuy là zombie bình thường, nhưng nó cũng đang dần mạnh. Hắn không biết chúng có thể tự tiến hóa lên cấp được không, nhưng có nhiều con zombie đã rất tiệm cận cấp một rồi.
Nếu zombie có thể tự tăng cấp, như vậy sau này zombie cấp 1 cũng sẽ trở nên nhiều hơn. Mà dị năng giả cũng từ đó thu hoạch được tinh hạch cũng ngày càng nhiều.
Hắn có thể cảm nhận được thời đại một người đỉnh 1 quốc gia đang tới rất gần rồi.
Giữ lại 5 viên tinh hạch cùng 1 quả thức tỉnh, Nguyệt Sinh nhắm mắt dưỡng thần. Bây giờ hắn cảm giác được cơ thể có thể nhịn ăn, nhịn ngủ nhiều ngày cũng không có vấn đề gì. Cho nên hắn thường nhắm mắt dưỡng thần thay cho đi ngủ. Như vậy cũng có thể ứng biến được nếu có dị biến xảy ra.
…
Rất nhanh trời lại sáng.
Chậm rãi mở mắt Nguyệt Sinh, hôm nay đã là ngày thứ 5 hắn xuyên qua đây.
Đứng dậy đi ra ban công, vẫn là khung cảnh quen thuộc đó, nhưng đối với hắn chỉ cần như vậy là đủ.
Nhưng đây là đối hắn mà nói, ngoài kia đầy người còn phải chống chọi với cơn đói, chống cự với zombie, thậm chí chống cự với cả đồng loại. Nhưng hắn cũng không quá nhiều để ý, đây chính là cách thế giới vận hành. Hắn nếu không có thực lực, thì hoàn cảnh ngoài kia cũng chính là hoàn cảnh của hắn.
Ngắm cảnh được một lúc, thì như thường lệ tiếng chuông đúng giờ vang lên, hắn cũng chỉ đơn giản nói: “Vào đi”
Nhìn thấy vẫn là được cuốn quanh bởi đống rèm cửa Nguyệt Sinh, Nghiên Thải Vi thở dài trong lòng: “haiz, tuy là dị năng giả, nhưng như vậy cũng mất vệ sinh quá đi”
Nàng nhẹ nhàng bước vào chuẩn bị để đồ ăn xuống bàn như thường lệ.
Nhưng khi nhìn thấy trên bàn để 5 viên tinh hạch cùng 1 thức tỉnh quả, nàng hô hấp hơi đình trệ. Nhưng rất nhanh nàng lấy lại tinh thần, nhẹ nhàng đặt khay đồ ăn xuống bàn sau đó hô lên: “trưởng căn cứ, ta giao đồ ăn cho ngài”
Như thường lệ, Nguyệt Sinh ngồi xuống sau đó rất nhanh đống đồ ăn đã biến mất.
Chỉ là lần này Nghiên Thải Vi không lập tức rút lui mà có vẻ rất xoắn xuýt.
Cuối cùng như thể đưa ra quyết định quan trọng gì đó,nàng biết đây là cơ hội hiếm có, nàng quỳ xuống đối với Nguyệt Sinh nói:
“Trưởng căn cứ, xin ngài hãy cho ta một cơ hội.” đến đây nàng dừng lại, nàng đang chờ, nàng chờ Nguyệt Sinh phản ứng.
Nhìn xuống đang quỳ Nghiên Thải Vi, sau đó nhìn trên bàn quả thức tỉnh, Nguyệt Sinh hỏi như thể hắn không biết: “Cho ngươi cơ hội gì?”
Nghiên Thải Vi cảm thấy còn có cơ hội, nàng sợ rằng Nguyệt Sinh sẽ ngay lập tức từ chối, nhưng hắn đã hỏi lại có nghĩa là còn có cơ hội. Nàng đáp:
“Cho ta một cơ hội trở thành một dị năng giả, sau đó ngài muốn ta làm gì cũng được” đứng trước cơ hội trời cho, nàng quả quyết phản bội lại những suy nghĩ của nàng trước đó.
Nhìn da thịt trắng noãn, khuôn mặt thanh tú cùng cơ thể như thể ép chày ra nước của Nghiên Thải Vi, hắn cười. Nhưng sau đó khí thế của hắn bắt đầu thay đổi.
Nghiên Thải Vi cảm thấy như có một con hồng hoang mãnh thú đang để ý đến mình, nàng ngẩng đầu lên. Chỉ là khi ánh mắt của nàng chạm mắt với ánh mắt của Nguyệt Sinh, một suy nghĩ hiện lên trong đầu của nàng TA SẼ C·H·Ế·T.
Rất may khí thế đáng sợ tới cũng nhanh đi cũng nhanh, Nghiên Thải Vi cảm thấy nếu nàng phải chịu đựng thêm 1 giây thôi nàng sẽ phải són ra quần, sau đó ra đi với sự ô nhục đó.
Nhìn thấy phản ứng của Nghiên Thải Vi, Nguyệt Sinh hài lòng, tinh thần không quá yếu. Đây chính là chênh lệch 3 cấp độ sinh mệnh, hơn nữa gần đây hắn g·i·ế·t quá nhiều sinh mệnh nên có một chút sát ý ở vào đó.
“Tốt, không phải ngươi nói ngươi sẽ làm bất cứ thứ gì sao? Tới đây phục vụ ta, ta sẽ cho ngươi một cơ hội” Nguyệt Sinh híp mắt nhìn nàng lên tiếng.
Nghiên Thải Vi nhắm mắt, cắn chặt răng. Nàng đã đâm lao nên phải theo lao, nàng không biết nếu từ chối sẽ phải như thế nào. Nhưng nghĩ đến nàng sẽ có cơ hội trở thành dị năng giả, nàng cắn răng làm liều.
Nàng đứng người lên, bắt đầu cởi bỏ y phục của mình.
Nhìn thấy cơ thể trắng như tuyết của nàng lộ ra hết ở trước mặt mình. Hỏa tính trên người Nguyệt Sinh từ từ dâng lên.
Gần đây hắn thực lực tăng lên quá nhanh kèm theo đó hỏa tính cũng tăng mạnh, nhưng khi nhìn thấy cơ thể trước mắt này, hỏa tính của hắn rốt cục kìm không được.
Hắn đứng người lên, sau đó đặt nàng xuống ghế sô pha.
Nhưng cuộc vui chóng tàn.
Chỉ mười mấy hơi thở sau, nhìn trước mặt quá sức mà ngất đi Nghiên Thải Vi, Nguyệt Sinh nhăn mày.
Nhưng cũng không thể làm gì, hắn mang lên y phục sau đó dùng màn cửa cuốn quanh người sau đó rời đi.
Vừa bước xuống tầng 7, hắn bắt gặp vừa ra khỏi cửa Cao Nguyệt. Nhìn thấy cơ thể nóng bỏng cùng cái cổ thon dài của nàng, hỏa tính chưa giảm hắn đột nhiên lại tăng phá trần.
Trong đầu hắn một suy nghĩ bỗng nhiên hiện lên làm hắn vung không được ý nghĩ: “nàng chính là dị năng giả, cơ thể đã được rèn luyện qua, nếu là nàng…”. Nhưng cuối cùng hắn đè xuống được.
“Hôm nay giảm hỏa bằng zombie tạm vậy” trong lòng hắn thầm nghĩ.
Nhìn thấy đột nhiên rời đi Nguyệt Sinh, Cao Nguyệt còn chưa kịp chào hỏi. Dù sao khi nãy ánh mắt của hắn nhìn nàng như thể nhìn con mồi, làm nàng không được tự nhiên.
Nhưng nàng rất nhanh vung nó ra khỏi đầu của mình.
…
Từ từ mở mắt Nghiên Thải Vi, nàng cảm thấy cơ thể của mình trở nên nặng nề, nàng muốn đứng lên nhưng cơn đau nhức làm nàng chỉ có thể nằm trở lại.
Nhưng khi nàng nhớ lại những gì đã xảy ra trước đó, nàng nhắm mắt thở dài.
Chỉ là nhớ lại cơn đau lúc đó làm cho nàng cảm thấy rùng mình, lúc đó nàng muốn hét lên nhưng nó quá đau như có thứ gì nghẹ ở cổ vậy, âm thanh không thoát ra được.
Rồi nàng lại trở nên lo lắng, bởi vì nàng mất ý thức quá nhanh. Chắc chắn là không thể thỏa mãn được hắn.
Nàng chịu đựng cơn đau cố gắng ngồi dậy, cầm lấy y phục mệt mỏi xuyên lên. Sau đó lại nhìn vết máu trên ghế. Nàng biết nàng đã mất đi thứ quan trọng nhất.
“Phải dọn dẹp lại một chút” nàng thì thầm.
Chỉ là khi quay người lại, nàng cảm thấy mọi thứ mình làm đều đáng giá.
Chỉ thấy trên bàn ngoài khay đồ ăn chỉ còn lại một viên quả thức tỉnh.
Ánh mắt nàng tìm kiếm xung quanh, biết được có thể đã ra ngoài Nguyệt Sinh, biến mất còn có 5 viên tinh hạch. Nàng biết được đây là hắn để lại cho mình.
Nàng nhẹ nhàng cầm lấy quả thức tỉnh bỏ vào túi áo. Cuối cùng dọn dẹp một chút vết máu, sau đó cầm lên khay thức ăn rồi quay người rời đi.