Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 26: Cả kinh đám người

Chương 26: Cả kinh đám người


Hạ Lỗi thu tất cả vào mắt, hắn hạ giọng nói:

“Thời gian qua chăm sóc Thần Thần vất vả các vị rồi” nói hắn lôi từ trong túi áo ra 5 viên tinh hạch đưa về phía gần nhất Trường Cửu.

Đám người ánh mắt sáng lên thầm nói thủ bút thật lớn, nhưng cũng có chút do dự.

Trường Cửu nhìn về phía Thanh Thần, thấy nàng gật đầu hắn mới bước lên đưa ra 2 tay đón lấy.

Đang muốn thu tay lại Trường Cửu đột nhiên toàn thân cứng đờ, bởi bàn tay của hắn không biết lúc nào đã bị ông lão trước mặt giữ lại. Hắn cố rút lại nhưng không cách nào làm được.

Đang lúc hắn muốn dùng cách nào để thoát, thì thấy được ông lão dùng tay kia móc từ trong túi ra 5 viên hạt đậu bỏ vào tay hắn sau đó thu tay về.

Nhìn thấy 5 viên hạt đậu trong tay, Trường Cửu hơi nghi ngờ.

Hạ Lỗi giải đáp cho hắn: “lúc thức tỉnh phục dụng hạt này sẽ đảm bảo cho các ngươi thành công” sau đó hắn quay người dùng bàn tay già nua nắm lấy cổ áo đằng sau của Thanh Thần, khi xuất hiện lại thì đã ở trên trực thăng.

Hạ lỗi ra lệnh cho thanh niên tràn đầy cơ bắp ngồi trên ghế lái: “Đi thôi”

Người kia đáp: “Rõ”

Vừa mới xuất phát không bao lâu, Hạ Lỗi như có cảm ứng nhìn ra ngoài cửa sổ.

Ngồi một bên Thanh Thần trở lại cư xử bình thường như thể màn nhận lỗi lúc nãy không phải là nàng, nàng tò mò hỏi: “Gia gia có phát hiện gì sao?”

“Không có gì. Lúc nãy ngươi muốn nói gì?” Hạ Lỗi biết lúc nãy cháu gái của mình có điều muốn nói, nhưng trở ngại đám người kia không nói được.

Thanh Thần đáp: “Trong căn cứ đó có một kẻ rất mạnh, có thể là đỉnh phong của cấp 2, thậm chí đã là cấp 3. Ta muốn mời chào hắn nhưng ngươi xuất hiện quá sớm”

“Ngươi đang trách ta?” Hạ Lỗi âm thanh khàn khàn.

“Ý ta không phải vậy, ta chỉ muốn giúp gia gia ngươi thôi” Thanh Thần nũng nịu.

“Lúc nãy ta cũng cảm nhận được một kẻ ngang cấp của ta nhìn về phía chúng ta, có lẽ đó là người mà ngươi nói”

“Hắn hay ra ngoài săn zombie, nên người ngài nói rất có thể là hắn” Thanh Thần có tỏ vẻ đồng ý sau đó nói tiếp:

“Dù sao người mạnh như vậy không thể cùng lúc xuất hiện nhiều như vậy được. Ngài cũng nghĩ hắn là đỉnh phong cấp 2?”

“Không là cấp 3” Hạ Lỗi đính chính.

Thanh Thần vui mừng: “Ngài đã lên cấp 3?”

“Nhờ ơn của ngươi nên đã lên cấp 3” Hạ Lỗi Liếc Thanh Thần một chút.

Thanh Thần không để ý vui vẻ nói: “Ta biết ngài sẽ làm được mà”

Chỉ là như thể nhớ ra gì đó Thanh Thần hỏi: “Ngài đưa hạt hồi phục cho bọn họ không sao chứ?”

Hạ Lỗi không để ý: “Rất nhiều người đã biết, thêm vài người biết không ảnh hưởng gì. Bây giờ ta đã cấp 3, cũng không cần sợ mấy kẻ ngấp nghé nó nữa”

“Cũng đúng” Thanh Thần đồng ý nói.

“Gia gia ngài không muốn thu phục tên kia sao?” Thanh Thần tò mò hỏi.

“Chuyện đó có cơ hội rồi nói sau, ta hiện tại không nắm chắc sẽ thu được hắn. Hơn nữa hiện tại không có ai có thể quản được hắn.” hơi trầm ngâm Hạ Lỗi lên tiếng.

Cứ thế trực thăng đưa 3 người dần dần biến mất khỏi đường chân trời.


Đứng trên đỉnh tòa nhà cao tầng nhìn thấy trực thăng đang từ từ bay đi, Nguyệt Sinh thu hồi tầm mắt.

Lúc nãy hắn cảm nhận được một người mạnh mẽ xuất hiện, nên qua xem xét một chút, cũng không có ý gì. Chỉ là tìm được một người cùng cấp bậc khá khó khăn nên hơi tò mò mà thôi.

Thu hồi tâm thần hắn rời khỏi đây.


Đám người vây quanh nhìn về phía trong tay Trường Cửu đang nằm 5 viên lấp lánh tinh hạch.

“Đây chính là muốn cho 5 người chúng ta?” Cao Kiến hơi nghi ngờ nhân sinh, hắn không nghĩ tới lại có chuyện tốt này.

Đám người cũng chính là cảm giác không chân thực, đây chính là được bố thí, nhưng bọn hắn thích.

Chỉ là đám người không ngờ Hạ Thanh Thần có bối cảnh như vậy, vung tay chính là 5 viên tinh hạch.

“Đằng kia chính có căn nhà để trống, chúng ta qua đó thức tỉnh” Trương Cửu đề nghị.

“Tốt” đám người đồng ý. Dù sao đây là chuyện trọng đại cần an toàn, nhưng cũng không thể để quá lâu, quá lâu thì sinh chuyện. Bọn hắn cũng ngầm hiểu là không thể đem về căn cứ.


Tuy đã đến nơi an toàn, nhưng đám người nhìn nhau không ai nguyện lên thử trước, cuối cùng Trường Cửu lên tiếng: “để ta thử trước” nói hắn phát cho mỗi người 1 viên tinh hạch cùng 1 viên hạt đậu.

Trường Cửu chọn ngồi khoanh chân dựa tường, như vậy lát nữa có đau quá cũng có thể dựa vào sau.

Chỉ là ngắm lấy viên tinh hạch cùng hạt đậu, hắn không biết bắt đầu từ đâu.

Nhìn được sự do dự của Trường Cửu, Lý Bác gợi ý: “người kia đã nói là viên hạt đậu có thể chắc chắn khả năng thành công, ngươi cũng không nên lo lắng quá.” dừng một chút hắn lại nói:

“Có thể nuốt trước tinh hạch sau đó nuốt viên hạt đậu kia”

“Tốt” hít sâu một hơi Trường Cửu nhét vào trong miệng viên tinh hạch nhưng qua hồi lâu hắn cũng không nuốt xuống được, hơi đỏ mặt hắn mở miệng: “ta cần một ít nước”

Thanh nguyên nhanh chóng lấy từ trong ba lô ra một chai nước lọc đưa cho hắn.

Trường Cửu cảm nhận được viên tinh hạch trôi xuống dạ dày của mình, rất nhanh hắn cảm nhận được có thứ gì đó nóng rực dâng lên.

Chỉ là hắn không nghĩ tới nhiệt độ lại có thể tăng nhanh như vậy, khuôn mặt hắn bắt đầu vặn vẹo, hai tay bấu chặt vào đầu gối.

Nhận thấy được không đúng Lý Bác bình tĩnh nói: “Nhanh nuốt viên hạt đậu kia”

Nhưng Trường Cửu đưa lên tay phải ra hiệu không cần.

Sau nửa khắc cơn đau bắt đầu biến mất, tâm trí mơ hồ Trường Cửu hơi mở mắt, mơ hồ tâm trí làm hắn còn chưa nhận thức được nhiều thứ.

Chỉ là sau vài hơi thở, một dòng nước ấm chảy toàn thân bắt đầu cọ rửa cơ thể hắn, xua tan đi mệt nhọc. Lúc này hắn mới phát hiện là mình đang nằm giữa sàn nhà.

Dùng hai tay chống đỡ bản thân, hắn bắt đầu ngồi dậy. Nhìn thấy đám người đang nhìn mình như nhìn một con khỉ trong sở thú, hắn hỏi: “Tại sao lại nhìn ta như vậy?”

Đám người nhìn vào mặt mũi bầm dập, máu chảy lênh láng. Trên cơ thể không chỗ nào là không bị móng tay cào rách, đến nỗi còn bật cả móng tay lên. Đám người suy nghĩ là không nhìn ngươi thì nhìn ai.

Nhưng nhìn thấy hắn như vậy, đám người cũng có chút bóng ma tâm lý, thật sự là đau đến mất tâm trí để rồi hành hạ bản thân như vậy sao?

Thanh Nguyên tiến lên vỗ vỗ vào vai của hắn khích lệ nói: “Ngươi chắn chắn sẽ trở thành Cao Phương thứ hai của căn cứ”

Hắn nói đúng cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng bởi vì hiện tại Trương cửu cơ thể đã to ra gấp 2 có thừa, chiều cao có thể cũng đã vượt qua 2 mét.

Trương Cửu ý thức được gì, hắn nhìn lại mình toàn thân không chỗ nào không bị thương, thậm chí trên sàn nhà còn có vết máu rất khớp với mặt của hắn. Cho thấy hắn đã dùng mặt chà xát lên đó rất nhiệt tình.

Nhưng khi cảm nhận được trong cơ thể tràn đầy lực lượng hắn lại an tâm, hiện tại hắn đã là biến dị giả. Chỉ là bộ áo quần này giờ đã chật làm hắn rất khó chịu.

Nhìn thấy đã thành công Trương Cửu, Lý Bác bước ra nói: “tiếp theo đến ta”

Lý Bác chỉ đơn giản khoanh chân ngồi xuống đất, cũng không có dựa vào tường. Hắn nhìn thấy Trương Cửu dựa vào tường cũng không hề tác dụng, nên hắn dứt khoát ngồi giữa sàn luôn.

Nhìn thấy tinh hạch sắp bị bỏ vào miệng, Trương Cửu có muốn tiến lên cướp xúc động. Nhưng nghĩ đến mấy ngày chung đụng hắn lại thôi, thêm một điều nữa là đám người này lúc đầu không nói. Bây giờ đều là một đám nhân tinh rồi, hắn không chắc sẽ nhanh gọn g·i·ế·t 4 người được.

Có kinh nghiệm của Trương Cửu, khi cảm nhận được cơn đau dần không chịu được, Lý Bác nhanh chóng bỏ hạt đậu vào miệng nhai nhai lấy rồi nuốt xuống. Đây là hắn thấy được Hạ Thanh Thần như vậy ăn.

Hắn cảm nhận được có một dòng nước ấm đang tăng cường cơ thể của mình, kèm theo đó làm dịu cơn đau của hắn lại, cảm giác bị xé rách từ bên trong cũng bớt hơn rất nhiều.

Tuy còn rất đau, nhưng cũng trong tầm chịu đựng của hắn.

Sau nửa khắc, đám người nhìn bình yên vô sự Lý Bác, hòn đá trong lòng cũng được thả lỏng. Viên hạt đậu kia thật sự giống như lời của người kia nói, công hiệu rất tốt.

Nhìn thấy Lý Bác thành công, Cao Kiến bước ra: “đến lượt ta”

Hắn không giống đám người, hắn đã có sắn dị năng. Bây giờ hắn muốn làm chính là hấp thu năng lượng của viên tinh hạch sau đó tăng cường dị năng của mình.

Nhưng bởi vì che giấu đám người nên hắn quyết định ăn viên hạt đậu kia, nếu không hấp thu tinh hạch lại không gây ra đau đớn sẽ khiến đám người nghi ngờ.

Rất nhanh đám người hoàn thành dị biến của mình.

“Viên hạt đậu kia thật thần kì, không ngờ Thanh Thần lại có thể dùng nó thay thế cho đồ ăn vật. Thật hâm mộ” Cao Đường cảm thán.

Đám người cũng rất hâm mộ, nhưng rất nhanh chúng nhân điều chỉnh lại tâm tính.

“Bây giờ chúng ta đều đã trở thành dị năng giả, mọi người có suy nghĩ gì không?” Trường Cửu lên tiếng thức tỉnh đám người.

Đám người biết ‘suy nghĩ gì’ có nghĩa là gì. Cả đám đều trầm mặc, dù sao bọn hắn giờ cũng đã có chút thực lực, có thể chọn nơi dừng chân phù hợp hơn với bản thân.

“Ta cảm thấy ở lại căn cứ cũng rất ổn, hơn nữa ta đã quen thuộc ở đây, giờ ta đã trở thành dị năng giả cũng có thể trở thành cao tầng giống như Ninh Thanh Phong cùng Đường Y.” Lý Bác đưa ra ý kiến của mình.

“Ta cũng ở lại” Cao Đường cũng quen thuộc ở đây nên nàng không muốn thay đổi.

“Ta tin tưởng vào Nguyệt Sinh ca, có hắn căn cứ sẽ an toàn hơn, ta chọn ở lại” Thanh Nguyên là người tiếp xúc với Nguyệt Sinh nhiều nhất ở đây, từ vào nhóm tìm kiếm vật tư đến lần đầu ra ngoài săn zombie. Nên hắn biết được Nguyệt Sinh rất mạnh, với lại đây cũng chỉ là một lý do thôi, đâu cần thiết biết thật giả.

Trương Cửu nhìn về phía Cao Kiến.

Cao Kiến cảm thấy ở đâu cũng được miễn là an toàn, hắn cũng cảm thấy Nguyệt Sinh rất mạnh nên ở lại đây sẽ khá là an toàn, cuối cùng hắn chọn ở lại: “ta chọn ở lại”

Nhìn thấy đám người đều lựa chọn ở lại, Trường Cửu cuối cùng lên tiếng: “Ta cũng chọn ở lại. Đã vậy chúng ta sau này sẽ làm việc với nhau, nên chia sẻ dị năng cho nhau để tiện kết hợp. Ta đầu tiên, mọi người nhìn có lẽ cũng đã biết chính là lực lượng”

Nhìn mọi người một vòng Cao Kiến lên tiếng đầu tiên, bởi vì hắn đẵ biết dị năng của mình: “dị năng của ta có vẻ là nhìn trước tương lai”

Đám người nghi ngờ, nếu là thật thì đây cũng là quá ghê gớm đi.

Thấy ánh mắt của mọi người đổ dồn lên người mình hắn giải thích: “hiện tại ta chỉ nhìn được trong 10s thôi”

“Dù sao cũng rất đáng gờm, của ta là cường hóa tốc độ” Thanh Nguyên hâm mộ.

“Của ta là cường hóa ngũ giác” Cao Đường lên tiếng.

“Vị trí trinh sát sau này chắc chắn là của ngươi rồi” Trương Cửu mở ra cười đùa.

Cao Đường chỉ đáp tốt.

Lý Bác hơi chần chờ: “ta không chắc dị năng của ta là gì, ta cảm giác là da của mình trở nên co dãn hơn, ta tạm thời gọi nó là co dãn đi”

Sau đó hắn dùng tay phải kéo dãn da tay trái như thể đó là slime vậy.

“Tốt bây giờ cũng đã buổi chiều, chúng ta còn có thể bắt thêm mấy con zombie trước khi trời tối” Trương Cửu lên tiếng

Đám người đáp tốt.

Dù sao đến cả Cao Phương cũng phải ra ngoài bắt zombie, bọn hắn làm sao dám lơ là.

Chương 26: Cả kinh đám người