Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tận Thế Xuyên
Unknown
Chương 34: Lần đầu mở cửa thế giới
Một ngày nữa trôi qua. Nguyệt Sinh hôm nay về căn cứ sớm hơn bình thường. Hắn muốn quan sát một chút cảnh hoàng hôn từ ban công của mình, để có thể bình phục được càng ngày càng sôi trào sát khí của mình.
Hắn đã để Cao Nguyệt thử dùng dị năng của nàng lên hắn. Đúng là có hiệu quả, nhưng quá nhỏ bé, nhỏ bé đến mức khó có thể nhận ra.
Có thể nếu Cao Nguyệt lên cấp sẽ ảnh hưởng nhiều hơn một chút, nhưng hắn cũng không đánh giá quá cao.
Hôm nay hắn muốn mở một chút cánh cửa thế giới, để xem hắn có thể thu được thứ gì hữu dụng từ nó không.
Nhưng trước đó. Giờ cơm đã đến.
“Vào đi” hắn lên tiếng.
“Trưởng căn cứ, thức ăn của ngài” Nghiên Thải Vi lên tiếng.
Rất nhanh đồ ăn đã vào trong bụng.
Hắn lấy ra 5 viên từ trong đống tinh hạch đẩy qua cho Thải Vi sau đó lên tiếng: “Nhanh chóng lên cấp 2”
Thải Vi vui vẻ nhận lấy.
“Lui đi” Nguyệt Sinh đuổi khách.
“Tốt” Thải Vi lên tiếng sau đó lui ra.
Nguyệt Sinh nhìn lại bảng hệ thống.
Thanh kinh nghiệm đã 99,9%. Chỉ cần 0,1% nữa là hắn sẽ có thêm một lần mở cửa thế giới.
Tuổi thọ: 32/62
Trong lòng hắn khẽ động, tuổi thọ hạn cuối của hắn giảm đi 10. Thể lực bắt đầu đi đến con số 50.
Rất nhanh một dòng năng lượng tràn vào, bắt đầu cải tạo lại cơ thể của hắn. Kèm theo đó là cơn đau đớn khủng kh·iếp đúng thời hạn dâng lên.
Sau nửa khắc, hắn bắt đầu cảm nhận được sức mạnh mới của mình. Rất mạnh. Mạnh đến mức mà hắn nghĩ mình có thể một đòn đánh sập cả tòa núi.
Thích nghi một chút với cơ thể mới, hắn đưa bàn tay ra trước mặt. Làn da của hắn lại đen hơn một chút. Móng tay dày hơn cũng nhọn hơn, nó như là móng vuốt của động vật săn mồi hơn là con người.
Nguyệt Sinh chuẩn bị chờ một đêm để thích nghi sức mạnh, đợi tới sáng mai mới dùng số lần mở cửa thế giới.
…
Rất nhanh trời đã sáng.
Mới mở mắt Nguyệt Sinh liền lên tiếng:
“Tốt. Cũng đến lúc mở cửa thế giới”
Trong lòng của hắn khẽ động, số lần mở cửa thế giới của hắn chỉ còn 1.
Trong đầu của hắn đang suy nghĩ như là sẽ có một cánh của thật lớn sẽ xuất hiện trước mặt. Đột nhiên hoàn cảnh xung quanh hắn bắt đầu thay đổi.
Hắn đứng người lên quan sát hoàn cảnh xung quanh. Nhìn xung quanh toàn cây cối, một suy nghĩ hiện lên trong đầu của hắn chính là hắn đang đứng trong một khu rừng.
Suy nghĩ khẽ động, mặt bảng hiện lên. Nhìn thấy số lần có thể mở của thế giới là 1. Nguyệt Sinh khẽ chau mày đánh giá xung quanh.
Có thể đây là một thế giới ảo, còn hắn chính là đang được đưa ra khảo nghiệm. Chỉ cần hoàn thành khảo nghiệm này là hắn có thể đạt được phần thưởng.
Đây chính là thứ mà hiện tại hắn có thể nghĩ ra được.
Đánh giá một chút hoàn cảnh, hắn rời khỏi nơi đây.
…
Cộc Cộc Cộc
Như thường lệ, Nghiên Thải Vi giao đồ ăn sáng cho Nguyệt Sinh.
Chỉ là hôm nay nàng gõ cửa nhưng không thấy ai trả lời.
Cộc Cộc Cộc
Nàng thử gõ cửa thêm lần nữa, chỉ là lần này đáp lại nàng cũng chỉ là im lặng.
“Chẳng lẽ là đã ra ngoài. Nhưng không có ai thấy hắn ra ngoài a” Thải Vi trong lòng thầm nghĩ.
Nàng trước đây mỗi lần giao thức ăn, nàng hầu như chưa gõ cửa xong thì bên trong đã truyền ra âm thanh. Nhưng hôm nay nàng đã gõ lần thứ 2, nhưng không có ai đáp lại.
Bình thường khi Nguyệt Sinh ra ngoài sẽ dùng thang bộ, nên mọi người sẽ thấy được. Như vậy, khi nàng đi lấy thức ăn sẽ được mọi người nhắc nhở là hắn đã ra ngoài.
Nhưng hôm nay không có ai nhắc nhở nàng như vậy.
“Chẳng lẽ hắn xảy ra chuyện gì?” một ý nghĩ điên rồ nảy ra trong đầu của nàng.
Nàng thử nhẹ giọng lên tiếng: “Trưởng căn cứ, đồ ăn của ngài”
Vẫn không có ai trả lời.
Hít sâu một hơi nàng lên tiếng lần nữa: “Ngài nếu không trả lời, ta xem như là ngài đã xảy ra chuyện. Ta sẽ xông vào”
Vẫn không có ai trả lời.
Nàng muốn vào trong kiểm tra, nhưng có chút lo lắng.
…
“Thải Vi, ngươi nói là Nguyệt Sinh ca xảy ra chuyện?” Cao Nguyệt nghi ngờ.
Thải Vi có chút lúng túng giải thích: “Ta, ta chỉ là nghi ngờ”
Sau đó Thải Vi giải thích những suy nghĩ trước đó của nàng cho Cao Nguyệt nghe.
Cao Nguyệt nghe xong cũng có chút lo lắng. Hiện tại trong căn cứ, hắn chính là người mạnh nhất. Thêm nữa là dị năng giả bọn hắn còn phụ thuộc khá nhiều tinh hạch từ hắn đâu.
“Tốt, để ta gọi thêm ca ca đi cùng”
…
Cao Phương sau khi nghe xong Thải Vi cùng Cao Nguyệt phân tích liền dẫn theo 2 người đi đến phòng Của Nguyệt Sinh.
Dưới sự dẫn đầu của Cao Phương, 3 người đã đến nơi.
Chỉ là lúc đến trước cửa, Cao Phương lại có chút do dự. Dù sao Nguyệt Sinh trong căn cứ rất ít ra mặt, nhưng thực lực của hắn là không thể chối cãi, cộng thêm tính cách của hắn thích yên tĩnh.
Nếu bây giờ đám người xông vào trong, nhưng gặp hắn không làm sao. Lúc đó, không tránh khỏi có chút xấu hổ.
Nhưng rất nhanh Cao Phương điều chỉnh lại tâm tính. Dù sao hắn có lý do của mình.
Cao Phương lên tiếng xác nhận thêm một lần nữa: “Nguyệt Sinh ca, ta vào phòng được không?”
Im lặng~.
Hắn nắm tay cầm sau đó vặn nhẹ rồi đẩy vào, trong lòng thầm nghĩ: “Không khóa”
Ba người nhìn một vòng phòng khách không có người.
“Chẳng lẽ đã ra ngoài?” đám người suy nghĩ.
Trong lúc bọn hắn muốn tiến vào phòng ngủ để kiểm tra, trên bàn đồ vật thu hút ánh nhìn của bọn hắn.
Là một chồng tinh hạch đang được đặt tùy ý trên bàn.
Nhìn thấy cảnh này, Thải Vi nhăn mày. Bởi vì hôm qua chính là Nguyệt Sinh lấy ra từ đống đó đưa cho nàng 5 viên tinh hạch. Nếu đống này còn đây, có thể hắn cũng sẽ không rời đi.
Một bên Cao Nguyệt có chút kích động. Đây là lần đầu tiên nàng thấy nhiều tinh hạch như vậy. Nàng thật sự là tò mò làm sao mà Nguyệt Sinh có thể săn được nhiều như vậy tinh hạch.
Cao Phương ánh mắt bị thu hút bởi một viên tinh hạch to hơn đám còn lại một vòng. Viên tinh hạch này còn tỏa ra khí thế kinh người, như thể có một con zombie mạnh mẽ đang đứng trước hắn gào lên vậy. Hắn cảm nhận được chủ nhân của con zombie này lúc còn sống chắc chắn mạnh hơn hắn rất nhiều.
Cao Phương nuốt nuốt nước bọt, hắn thật sự động tâm khi nhìn thấy viên tinh hạch này. Hắn bây giờ cũng đã cấp 2, hơn nữa cũng đã đi được một đoạn đường rồi. Nhưng viện tinh hạch này cho hắn áp lực rất lớn, cho thấy đây rất có thể là đỉnh cấp cấp 2 thậm chí cấp 3.
Nếu là hắn có thể hấp thu nó cùng đám tinh hạch còn lại. Cấp 3 nhất định là trong lòng bàn tay.
Tuy hắn nhìn mà thèm viên tinh hạch kia, nhưng cuối cùng vẫn là nhịn được. Nguyệt Sinh có thể săn được quái vật cỡ này, hắn có thể chắc chắn rằng sau khi hắn hấp thu xong đống tinh hạch này. Rất có thể cũng sẽ trở thành mục tiêu đi săn của Nguyệt Sinh.
Bình phục lại tâm tình, hắn đi vào những phòng còn lại kiểm tra một lượt. Chỉ là không thấy bóng dáng một ai cả.
“Có thể Nguyệt Sinh ca đã ra ngoài” Cao Phương kết luận. Hắn không thấy vết tích gì kì lạ xuất hiện, cho thấy Nguyệt Sinh cũng không có chuyện gì.
Đứng một bên Cao Nguyệt chỉ có thể gật đầu đồng ý.
Chỉ là Thải Vi cảm thấy có chút không đúng. Thời gian qua nàng là người tiếp xúc nhiều nhất với Nguyệt Sinh, nên biết được Nguyệt Sinh chưa từng từ bỏ thói quen ăn sáng sau đó mới rời đi bao giờ.
Nhưng nghĩ lại thì nàng cũng mới tiếp xúc với Nguyệt Sinh chưa đầy một tuần. Nên nàng không tự tin lắm nói ra suy nghĩ của mình, cuối cùng cũng gật đầu xem như đồng ý Cao Phương.
“Tốt, đi thôi” Cao Phương dẫn đầu rời khỏi phòng, trước khi đi còn không quên liếc nhìn một lần nữa viên tinh hạch kia.
“Tốt” 2 nàng gật đầu.