Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tận Thế Xuyên
Unknown
Chương 51: Không hiểu chuyện đám người
Trường Cửu đi tới trước một căn nhà 2 tầng lầu, hắn ra hiệu cho đám người dừng lại, sau đó tiến lên gõ cửa.
CỐC CỐC
Chỉ là bên trong không có ai đáp lại.
CỐC CỐC
Lần này vừa gõ cửa, Trường Cửu vừa hô lên: “Đoàn Soái, là chúng ta”
Vừa dứt lời, bên trong truyền ra tiếng bước chân, sau đó cửa được mở ra.
Xuất hiện trước mặt đám người, là một người thanh niên có dáng người cân đối, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng. Chỉ là lúc này khuôn mặt trắng bạch, khí tức có chút uể oải.
Nhìn thấy Trường Cửu, Đoàn Soái suy yếu lên tiếng: “Các vị, ta đã tốt hơn rất nhiều, các vị không cần phải vất vả đến đây thăm ta như vậy”
Chỉ là hắn không thấy Trường Cửu lên tiếng mà chỉ dịch người ra một bên, làm hắn hơi nghi ngờ. Nhưng khi nhìn thấy được người đứng phía sau Trường Cửu, Đoàn Soái có chút khó có thể tin.
Đã hơn mười năm rồi, nàng cũng đã lớn hơn rất nhiều. Nhưng vừa nhìn đã biết được người trước mặt là ai. Hắn có chút kích động, tay phải đưa về phía Thải Vi, miệng thì lắp bắp lên tiếng: “Thải Vi, là… là ngươi?”
Thải Vi thấy được Đoàn Soái chuẩn bị nắm lấy tay trái của mình, nàng lùi ra phía sau một nhịp. Sau đó bình tĩnh lên tiếng: “Là ta”
Đoàn soái hơi sững sờ, nhưng hắn rất nhanh cũng hiểu được, sau đó nhẹ nhàng rút tay về. Chỉ là trong lòng hắn có một chút hụt hẫng, lại một chút gì đó tiếc nuối.
Cố gắng bình phục lại tâm tình, hắn lên tiếng xin lỗi: “Là ta thất lễ”
Sau đó hắn ra hiệu mời đám người vào trong.
Đám người cũng chỉ biết nhìn nhau, sau đó nối đuôi nhau đi vào.
Nhưng đứng một bên liên tục nháy mắt ra hiệu cho đám người không được vào Cao Đường, lại không được để ý tới.
Nhìn thấy đám người cũng đã vào trong, Cao Đường cũng chỉ có thể dẫm chân tại chỗ một cái sau đó đi theo vào. Chỉ là nàng cũng không quên chỉ trích nhỏ đám người một đợt:
“Mấy tên đần này, vào trong rồi chỉ biết nhìn nhau cho mà xem.”
Đúng như dự đoán, khi nàng đi vào thì đã thấy đám người đứng đó nhìn nhau.
Ở giữa phòng khách đúng là có một bộ ghế sô pha, nhưng mà chắc chắn là không đủ chỗ cho những kẻ to xác này ngồi.
Thêm nữa hôm nay nhân vật chính là Thải Vi cùng Đoàn Soái, nếu đám người ngồi vào thì lại có chút không đúng.
Nhưng bây giờ một đoàn người đứng giữa nhà nhìn nhau thật cũng không phải là cách.
Cảm nhận được bầu không khí có chút lúng túng, Đoàn Soái lên tiếng: “Để ta tìm kiếm thử xem thứ gì có thể ngồi được không, các ngươi dùng tạm sô pha đợi ta một chút”
Chỉ là âm thanh của Thải Vi vang lên đánh gãy hắn:
“Thôi được rồi, không cần tìm nữa. Chúng ta chỉ muốn qua nhìn xem một chút ngươi, bây giờ chúng ta phải đi rồi.”
Nói nàng móc móc từ trong túi ra vật gì đó đẩy về phía Đoàn Soái.
Đoàn Soái hơi nghi ngờ đưa tay ra đón lấy, hắn đột nhiên thấy bàn tay hơi nặng trĩu. Nhìn xuống thì thấy được là 3 viên tinh hạch bóng loáng.
“Cái này” Đoàn Soái đang muốn trả lại cho nàng, nhưng hắn thấy nàng đã quay lưng rời đi.
Hắn chỉ nghe được nàng để lại một câu trước khi biến mất khỏi tầm mắt: “Nó sẽ giúp v·ết t·hương của người lành nhanh hơn”
Đoàn Soái chỉ biết im lặng, nắm chặt lấy 3 viên tinh hạch rồi nhìn nàng rời đi.
Đám người Trường Cửu thấy được Thải Vi rời đi, cũng chỉ có thể cáo từ Đoàn Soái rồi rời đi.
Thấy đám người đã rời đi, Đoàn Soái cúi đầu nhìn lấy trong tay 3 viên tinh hạch, hắn thở dài một hơi. Cuối cùng hắn cũng không lập tức dùng nó, mà chỉ đặt nó lên trên bàn, sau đó đi lên tầng trên.
…
Nhìn lấy có chút thờ thẫn bước đi Thải Vi, Lý Bác đột nhiên lên tiếng: “Có vẻ như chúng ta đã làm gì đó sai thì phải?”
Cao Kiến một bên phụ họa: “Ta cũng nghĩ vậy”
Trường Cửu cùng Thanh Nguyên gật đầu đồng ý.
Đi sau cùng Cao Đường chỉ có thể dùng tay phải che mặt lại, để thể hiện sự bất lực. Trong lòng nàng thầm nhủ ‘nếu không phải là tại các người, hai người bọn họ rất có thể đã có thể ngồi xuống, nói thêm được vài câu’.
…
Rất nhanh, ba ngày nữa lại trôi qua.
Ngồi trước bàn làm việc, Cao Nguyệt liên tục lật các loại sổ sách, sau đó lại không ngừng nghỉ ghi chép gì đó.
Hiện tại, căn cứ đã có chút quy mô, số lượng người cũng đã gấp 3 có thừa, dị năng giả cũng đạt tới 15 người. Cho nên công việc mà nàng phải giải quyết cũng trở nên nhiều hơn.
Chỉ là bởi vì Nguyệt Sinh yêu cầu nàng giảm bớt công việc, tập trung vào việc lên cấp 3. Vì vậy, có một số công việc đơn giản hơn, nàng đã giao cho Hồ Tuy làm, nên áp lực cũng không quá lớn.
Nhưng cũng bởi vì vậy, mà dị năng của nàng đang tiến bộ rất nhanh, theo nàng suy đoán chỉ trong vòng 1,2 ngày nữa là nàng có thể hoàn thành tấn cấp 3.
Tiến bộ nhanh như vậy, một phần công lao là bởi Nguyệt Sinh cung cấp cho nàng số lượng lớn tinh hạch. Một phần là do dị năng của nàng là hồi phục, cho nên khả năng hồi phục của cơ thể nàng rất tốt. Nhờ vậy mà một ngày nàng có thể hấp thu 7,8 tinh hạch là chuyện thường, chỉ là vì vấn đề an toàn, nàng lựa chọn chỉ hấp thu 7 viên mà thôi.
Nếu không, có lẽ bây giờ nàng đã là dị năng giả cấp 3 đầu tiên của căn cứ. À không, có lẽ là thứ 2, bởi vì phía trước nàng còn có Nguyệt Sinh.
CỐC CỐC
Đúng lúc này bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.
“Vào đi” Cao Nguyệt cảm nhận được người tới là ai, nên không chờ người bên ngoài lên tiếng, nàng lên tiếng trước.
Hồ Tuy đẩy cửa đi vào, hắn đi tới trước bàn làm việc của Cao Nguyệt, sau đó lên tiếng: “Cao Nguyệt tỷ, phía bên căn cứ Mộc Thanh đưa tin qua”
Cao Nguyệt không ngẩng đầu, mà vừa nhìn sổ sách vừa hỏi: “Là vấn đề cung cấp zombie? Chẳng lẽ bọn hắn muốn thay đổi tỉ lệ đổi tinh hạch?”
Hồ Tuy đáp: “Không phải, bọn hắn nói là ở phía nam thành phố chúng ta, đã phát hiện một số cây hoa ăn thịt người”
“Nhưng bọn hắn nói thêm, xung quanh những cây hoa này, thường mọc ra những dây leo nhỏ. Những dây leo nhỏ có thể dựng d·ụ·c ra loại quả dài màu xanh lục, ẩn chứa nguồn năng lượng không thua tinh hạch cấp 2”
Cao Nguyệt nghi ngờ: “Chẳng lẽ bọn hắn muốn hợp tác cùng chúng ta, để thu hoạch những quả kia? Nhưng theo ta biết thì nơi đó hiện tại rất nguy hiểm”
Hồ tuy gật đầu:
“Ta có điều tra được nơi đó trước đây là một khu rừng nhỏ, nhưng hiện tại bị biến dị nên rất nguy hiểm. Nhưng bọn hắn nói, những cây hoa ăn thịt người chỉ ở vòng ngoài, nên không cần phải tiến vào trong. Thêm nữa, bọn hắn đã xác nhận là căn cứ Thanh Kiến cũng sẽ tham gia nhiệm vụ lần này”
Cao Nguyệt có điều suy nghĩ, sau đó quyết định:
“Tuy bọn hắn giao dịch zombie cùng chúng ta rất thuận lợi, nhưng cũng không thể không đề phòng. Ngươi đi điều tra thêm một chút về những cây hoa ăn thịt người kia, sau khi có kết quả thì báo lại ta”
Hồ Tuy đáp: “Hiện tại đám người căn cứ Mộc Thanh đã cho người tới đó để kiểm soát, nên sẽ rất ít người có thể tiếp xúc, vì thế hiện tại sẽ rất khó để tìm ra được quá nhiều thông tin qua internet.”
Hắn dừng lại một chút, sau đó tiếp tục:
“Nên để ta cho người trực tiếp qua đó để kiểm tra. Nhưng bởi từ đây qua đó hơn 200 cây, thêm nữa đường xá khá không thuận tiện, cho nên dù có đi bằng xe cũng sẽ mất chút thời gian”
“Tốt. Cứ làm vậy, tốt chút thời gian không sao, tìm hiểu rõ ràng là được. Nhớ là thông báo bên kia chờ chúng ta trả lời” Cao Nguyệt đồng ý.
“Tốt” Hồ Tuy đáp tốt, sau đó lui ra.
Hồ Tuy vừa rời khỏi không bao lâu, thì Cao Nguyệt cũng rời đi nơi này, nàng muốn thông báo chuyện này cho ca ca của nàng.