Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 7

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 7


Ngước lên liếc trộm một cái.

Tống Trình nhắn cho tôi lúc 2 giờ sáng.

[Nhớ cẩn thận nhé.]

Chúng tôi hẹn nhau đi dạo trung tâm thương mại gần đó trước, đến giờ mới đến địa điểm tổ chức hoạt động.

Tôi chớp chớp mắt, rồi nhắn lại.

Hoàng tử của hành tinh Pheros? Người kế vị ngai vàng?

[Có phải đi chơi với bạn không?]

Vừa ra khỏi ký túc xá, ngẩng đầu lên là thấy Tống Trình.

Vừa dứt lời, tôi nắm lấy tà váy rồi chạy nhẹ nhàng về phía cổng trường.

Nửa tiếng sau, anh lại gửi thêm một tin.

Tôi cảm thấy hôm nay Tống Trình hơi lạ.

Tôi cắt ngang lời anh: “Cậu ấy chưa từng liên lạc với em, em cũng không quen người này.”

“Thẩm Tu… gì cơ? Em không quen người này mà.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Tôi vừa xuống lầu vừa nhắn tin cho mấy chị em.

Tống Trình nhíu mày càng sâu.

[Tối nay em có việc à?]

Anh cũng thấy tôi, ngạc nhiên một chút.

Thành phố nơi trường tôi đóng đô còn có hoạt động mừng sinh nhật cho anh ấy, nghe nói còn có một coser nổi tiếng đến nữa, nghĩ thôi đã kích động rồi!

Sao tôi lại phải báo cáo hành tung của mình với Tống Trình nhỉ?

Tôi nghĩ xem nên giới thiệu Thẩm Tinh Hồi với anh thế nào.

Kỳ nghỉ Quốc Khánh đã đến, tôi về nhà ở mấy ngày.

Tôi ngơ ngác. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chẳng vì gì khác, chỉ vì anh chồng 2D của tôi – Thẩm Tinh Hồi sắp đến sinh nhật rồi!

Tôi chưa kịp đáp, anh đã nói: “SXH, là Thẩm Tu Hoa bên lớp Kỹ thuật Mạng phải không?”

[SXH, đêm nay gặp anh nhé. (Love)]

Vài giây sau, tôi đành khẽ ho một tiếng.

Tống Trình mím môi, dường như đang do dự điều gì đó.

“Vậy… em đi trước đây, có gì cứ đợi em về rồi nói nhé.”

Hay là anh chồng 2D của tôi?

Đêm ngày 12 tháng 10, nghĩ đến hoạt động ngày mai, tôi hưng phấn đến mức không thể nào ngủ nổi.

Đăng xong, tôi còn hơi ngại, đặt úp điện thoại xuống đầu giường rồi tự nhủ phải nhắm mắt lại ngủ ngay.

Đúng lúc ấy, điện thoại tôi reo lên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dù giới thiệu cách nào cũng thấy hơi xấu hổ.

Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi mới nhìn thấy tin nhắn trên WeChat.

Toàn nói những chuyện chẳng hiểu từ đâu ra. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nói xong câu đó, tôi cũng giật mình.

Nhất định phải trang điểm ăn mặc thật xinh đẹp, vì tối còn phải chụp ảnh cùng với các coser nổi tiếng nữa.

“Anh không có ý gì đâu, chỉ muốn nhắc em một chút thôi, cậu ta tuy học giỏi nhưng hơi lăng nhăng, thích trêu đùa con gái, lại không có trách nhiệm, em đừng để bị lừa đấy.”

Anh đâu phải bạn trai thật của tôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vậy là gần 1 giờ sáng, tôi nằm trong chăn, lén lút đăng một bài lên trang cá nhân.

Tôi gật đầu: “Đúng vậy, đã hẹn với người khác rồi.”

Tôi đã hẹn với các chị em từ lâu sẽ đi cùng nhau.

[Dạ.]

“SXH… chỉ là một người bạn qua mạng bình thường thôi.”

Buổi chiều, tôi trang điểm từ lúc 5 giờ, mặc vào chiếc váy mới mua.

Tống Trình hơi giãn mày ra, nhưng nhanh chóng lại nhíu mày: “Không phải Thẩm Tu Hòa, vậy là Tống Tây Hách bên Viện Thể d·ụ·c à? Cậu ta có bạn gái rồi, lại còn qua lại với mấy người cùng lúc, nếu cậu ta tiếp cận em, chắc chắn là không có ý tốt đâu…”

“Lâm Đào, em định ra ngoài à?” Anh hỏi.

Anh ngập ngừng một lát, rồi hỏi tiếp: “Là đi với người mà em nhắc đến trên trang cá nhân à?”

Bạn tôi nhắn rất nhiều tin, cậu ấy đã đứng đợi sẵn ở cổng trường rồi!

Chương 7

“Em chỉ ra ngoài tham gia hoạt động một chút, khoảng tám, chín giờ sẽ về.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 7