Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 154: Huynh đệ tỏ lòng, Thầy Mười hiển pháp

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 154: Huynh đệ tỏ lòng, Thầy Mười hiển pháp


Canh chuẩn thời gian, bằng một động tác ngoặt chân điệu nghệ, Thầy Mười Khó dẫn dắt lôi cầu đập trúng vào tia Xích Lôi tiếp theo đang bổ xuống.

“Oành!”

Những ngày qua, nhóm người Ngộ Không đã cho hắn cảm giác như được nhìn thấy những sư huynh đệ năm xưa ở Đại Trúc Phong. Sự nhiệt tình, hết lòng của Đường Tăng lại cho hắn cảm nhận được sự quan tâm của sư phụ Điền Bất Dịch. Tất thảy những thứ đó, đã thôi thúc hắn phải tự nhìn lại những gì mình đã làm sau bao năm qua.

Ngộ Không hí hửng nói.

Lão Sa chất phác nhún vai bày tỏ.

Quay trở lại diễn biến, Xích Lôi cầu trong chân của Thầy Mười Khó cũng là một gánh nặng lớn, khiến hắn phải không ngừng duy trì tuyệt chiêu xoay compa để không bị sét đánh thành cặn bã, cực kỳ hao tổn thể lực. Nhưng rất may, thứ mà Thầy Mười Khó chờ đợi cuối cùng cũng đã đến, đó chính là Tia Xích Lôi tiếp theo.

Hơn thế nữa, Thầy Mười Khó có kế hoạch khác tương đối khả thi hơn, an toàn hơn. Chính vì vậy, Thầy Mười Khó quyết định sẽ dùng kỹ năng và chiến thuật này để vượt qua lần Lôi Phạt này.

Dưới này, được sự giúp đỡ của mọi người, Quỷ Lệ nhanh chóng điều động pháp lực, nâng Tru Tiên Cổ Kiếm lên đối kháng với Lôi Phạt. Cứ như thế, cả đám đồng tâm hiệp lực chống chọi được tia thứ 47, 48, 49, 50… Cho đến tia thứ 54, tức là 8 tia Xích Lôi, thì mọi người chính thức sức cùng lực kiệt, bị Xích Lôi đánh cho trọng thương, da tróc thịt bong, kinh mạch vỡ nát, đau đớn, t·ê l·iệt không thể nào gượng dậy nổi.

Trong lúc hắn nhẫn nhịn cơn đau, định nâng Tru Tiên Cổ Kiếm lên liều mạng ngạnh kháng với Lôi Phạt, thì hắn phát giác có mấy bàn tay đang đặt lên vai hắn.

Soái ca Ngao Liệt nhíu chặt lông mày nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cũng phải thôi, những năm qua hắn đã làm biết bao nhiêu chuyện xấu, mặc dù không đến nỗi thương thiên hại lý, nhưng cũng gây ảnh hưởng không nhỏ tới quy tắc vận hành của thiên địa. Nếu không phải đang trong lượng kiếp, quy tắc thiên địa phán định hắn đang là kiếp nạn của thầy trò Đường Tăng, thì không khéo trận Lôi Phạt này đã diễn hoá thành Thiên Phạt rồi.

Chương 154: Huynh đệ tỏ lòng, Thầy Mười hiển pháp

Đoạn, từ trong người Đường Tăng hư ảnh 2 con Lục Sí Kim Thiền bay ra, nhanh chóng bay tới Thầy Mười Khó, đậu lên mắt hắn. Thầy Mười Khó như thần long trên hoạ đồ được điểm nhãn, ánh mắt trở nên vô cùng linh động, thần thái sáng láng mười phần, cơ thể vốn hư ảo cũng dần trở nên ngưng thực.

Thực chất, vừa rồi Đường Tăng đã hiến tế hết 2 bậc tu vi, để đổi lấy khoảng khắc hoá thân thành Thầy Mười Khó và làm cho Thầy Mười khó ngưng thực, chỉ có như vậy mới có thể ra tay trong trạng huống này. Nhưng cũng chính vì vậy, tu vi Tam Khí Quy Nhất Đại Luân Chuyển của Đường Tăng tu luyện gian nan từ Địa cảnh đệ bát chuyển viên mãn, cũng thoái hoá về Địa cảnh đệ lục chuyển viên mãn, không biết sắp tới phải tốn bao lâu mới phục hồi lại được.

Tất thảy ở đây, có thể nói, Quỷ Lệ là “tội” nặng nhất, chính vì vậy hắn cũng được Lôi Phạt “chiếu cố” nhiều nhất. Minh chứng là Xích Lôi đánh xuống hắn có màu sẫm hơn, tia sét thì to bằng cả bắp chân của người trưởng thành.

“Chủ yếu là nếu không ngươi giúp thì tất cả chúng ta sẽ c·hết chung ở đây!”

Nhưng không sao, còn thở là còn gỡ, Thầy Mười Khó lại hốc một đống Tiên Đan vào mồm, mặc kệ khuôn mặt khắc khổ dính đầy bụi đất, gắng gượng chống người dậy tiếp tục đón đỡ đợt Lôi Phạt tiếp theo. Tất nhiên, theo sự thúc đẩy của Tiên Đan, cái gót chân bị mất của hắn cũng nhanh chóng được bổ khuyết lại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng mấy tiểu tử kia là dùng cả nhục thân và Linh Bảo đối kháng Lôi Kiếp nó khác. Còn hiện tại, trạng thái của Thầy Mười Khó chỉ là tạm thời ngưng thực, đang rất không ổn định, nếu chẳng may cầm Linh Bảo lên đối kháng, không khéo Lôi Kiếp lại diễn hoá mạnh hơn thì khổ.

Mặc dù thời gian qua bọn chúng đã biết Quỷ Lệ thực sự không phải là “Lão Tử” chuyện thu bọn hắn làm đồ chắc cũng có ẩn tình, nhưng cho dù như thế nào đi nữa thì Quỷ Lệ cũng là sư phụ của bọn chúng, công ân dạy dỗ, truyền pháp cũng không thể nào quên được. Huống hồ, nếu bây giờ mà không đồng lòng, thì sau khi Quỷ Lệ bị Xích Lôi đ·ánh c·hết, kẻ tiếp theo chính là bọn hắn.

Thì ra, không biết từ khi nào, nhóm Ngộ Không và bọn Hổ Lực đã hồi phục được 5 – 6 phần, tiến đến sau lưng Quỷ Lệ, truyền thêm pháp lực đã thông kinh mạch cho hắn. Bên vai trái, Ngao Liệt đặt tay lên vai Sa Tăng, Sa Tăng đặt tay lên vai Bát Giới, Bát Giới đặt tay lên vai Ngộ Không, Ngộ Không mới đặt tay lên vai Quỷ Lệ. Tương tự, bên vai phải, Hổ, Lộc, Dương Lực cũng xếp thành 1 hàng như vậy, truyền pháp lực cho sư phụ bọn hắn.

“Lão Tôn nói rồi, ngươi phải gọi bọn ta là sư huynh đấy, sư huynh giúp sư đệ là chuyện thiên kinh địa nghĩ nha.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Để rồi từ đó, hắn nhận ra rằng, quyết tâm của mình là không sai, nhưng cách làm của mình lại chưa bao giờ đúng. Có lẽ nếu lý trí hơn, nếu làm theo cách khác, thì mọi chuyện sẽ không đến nỗi gần thành công, lại sắp thất bại như bây giờ.

Nói thì lâu mà diễn biến thì nhanh, tia Xích Lôi thứ 55 chính thức hạ xuống, quả nhiên màu sắc của nó trông nhợt đi hơn nhiều, chứng tỏ là Lôi Phạt đã giảm cường độ xuống đôi chút.

Theo động tác chân điệu nghệ của Thầy Mười Khó, Xích Lôi bị dẫn dắt hoá thành môt dạng hình cầu, để cho mọi người biết rằng Thầy Mười Khó đang tái hiện lại tuyệt chiêu xoay compa của mình. Thực sự mà nói, Đường Tăng không biết vì sao Thầy Mười Khó lại có được kĩ năng kì quái này, thậm chí hắn chỉ vừa biết là Thầy Mười Khó sở hữu nó trong vụ chạm chán với Mụ Bạch Tuộc.

Toàn thân đau đớn tê tái như tắm trong dung nham, phủ tạng như chiên trong dầu sôi, nguyên thần như bị ngàn con kiến cắn xé, kinh mạch toàn thân đều t·ê l·iệt, vận chuyển pháp lực vô cùng khó khăn, Quỷ Lệ cắn răng, nhẫn nhịn cơn đau, quệt máu mồm một cái.

Bát Giới cũng phụ hoạ.

Chuyện đó để sau, hiện tại là giải quyết mối lo trước mắt cái đã. Thầy Mười Khó nhanh chóng lấy một nắm các thứ Tiên Đan, Diệu Dược, viên nan linh ta linh tinh bỏ vào mồm đề thăng pháp lực, xong xuôi đưa mọi người qua một nơi an toàn rồi đứng chờ Lôi Phạt giáng xuống.

Thực chất, năm đó Quỷ Lệ thu ba kẻ này làm đồ đệ, cũng là do có người thôi thúc. Người kia bảo rằng “vị đại nhân đó” thôi diễn ra được, ba tên này sẽ là một trong những kiếp nạn trên đường đi của người thỉnh kinh, chỉ cần thu ba kẻ này thì kế hoạch sẽ thuận lợi hơn.

Kĩ năng này chỉ duy nhất Thầy Mười Khó mới có thể làm được, nó kiểu như một loại thiên phú thần thông vậy, mặc cho hắn không phải là một sinh linh hoàn chỉnh. Suy đi nghĩ lại, Đường Tăng nghĩ chắc có lẽ là do chấp niệm đối với một đội bóng áo đỏ ở Trái Đất, nên mới thế, chỉ có lý do đó mới giải thích xuôi được.

“Các ngươi sao lại giúp ta?”

“Đúng, đúng! Mặc dầu ngươi được sư phụ truyền pháp trước, nhưng ngươi lại nhận sư phụ sau, tính theo quy củ, phải gọi bọn ta một tiếng sư huynh!”

Hai dòng Xích Lôi v·a c·hạm, tạo nên một v·ụ n·ổ lớn. Mặc dù tốc độ ra chân và thu chân của Thầy Mười Khó là rất nhanh, nhưng vẫn vị dư chấn của v·ụ n·ổ đánh cho văng ra xa, gót chân cũng bị nổ thành bột mịn.

“Nếu chúng ta c·hết, sư phụ sẽ có cách cứu lại chúng ta, nhưng nếu sư phụ c·hết thì tất cả đều tiêu đời,Tây Du đại kiếp cũng coi như xong.”

Xích Lôi đến, Thầy Mười Khó chủ động đưa chân lên đỡ, nhưng khi tia lôi điện sắp chạm tới chân, Thầy Mười Khó lại làm ra những động tác ngoặt chân vô cùng điệu nghệ. Động thái của Thầy Mười Khó nhanh tới nỗi tia lôi điện chỉ có thể đuổi theo chân hắn, vô hạn tiếp cận tới chân hắn mà không thể nào chính thức chạm tới.

Đường trưởng lão lúc này, dù vẫn còn trong trạng thái tác dụng phụ của Rocket 1 giờ, cũng như di chứng dùng Tuệ Nhãn quá lâu không gượng dậy được, không mở mắt được, nhưng vẫn cảm nhận được diễn biến tồi tệ nhất đã xảy ra. Hắn thở dài một hơi thầm nghĩ, cuối cùng vẫn phải sử dụng tới phương án cuối cùng này. Tuy là có hơi tiếc cho thời gian qua, nhưng vì các học trò, bấy nhiêu tổn thất có đáng là chi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chính vì lẽ đó, Quỷ Lệ mới dày công bỏ sức truyền pháp cho 3 yêu, chứ không phải thấy có duyên sư đồ hay gì. Nói trắng ra, trước giờ hắn chỉ xem 3 yêu là công cụ để đạt được mục đích cuối cùng mà thôi.Nhưng sau sự việc hôm nay, có lẽ Quỷ Lệ sẽ phải thay đổi suy nghĩ của mình.

Nói thì nói vậy thôi, nhưng thử hỏi, tự đặt mình vào hoàn cảnh như Quỷ Lệ, liệu có mấy ai không bị hoá cuồng, đánh mất thiên lương, sa vào đường nghiêng như hắn?

Những lần tiếp theo Thầy Mười Khó vẫn dùng chiến thuật cũ, tiến hành đối kháng Lôi Phạt. Trộm vía là lần nào cũng thành công, chỉ tội cái gót chân cứ tròn rồi lại khuyết, còn thân ảnh của Thầy Mười Khó cũng có dấu diệu mờ ảo dần.

Trong khi đó, ba sư huynh đệ Hổ, Lộc, Dương thì chỉ đưa ánh mắt biểu thị ủng hộ cho sư phụ. Nhưng chỉ bấy nhiêu thôi, cũng đủ làm Quỷ Lệ phải suy nghĩ lại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đến đây, chắc cũng không ít người thắc mắc, tại sao Đường Tăng lại không lấy Linh Bảo như Vô Địch Kim Chung ra để chống đỡ hoặc đưa cho đồ đệ chống đỡ. Thực ra lý do rất đơn giản, đó chính là do dùng Linh Bảo càng mạnh, thì Lôi Phạt đánh xuống càng mạnh, dùng Linh Bảo của người khác để đỡ Lôi Phạt thì lại càng bị “phạt” nặng hơn. Như Quỷ Lệ đấy, hắn cầm Tru Tiên Cổ Kiếm, gần như là hàng xịn nhất ở đây, cũng là một phần nhỏ lý do khiến hắn chịu LôI Phạt nặng hơn người khác.

Mọi chuyện thuận lợi như thế, cho đến khi tia Xích Lôi cuối cùng thành hình. Thầy Mười Khó cảm ứng được, nó... không khoá mục tiêu vào mình nữa mà chuyển sang một người khác.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 154: Huynh đệ tỏ lòng, Thầy Mười hiển pháp