Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 5: Hoàn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 5: Hoàn


"Thật ra thì lúc đầu anh không hiểu vì sao người ta lại thích chơi game, mãi đến khi anh và em bắt đầu chơi game, anh mới hiểu được một phần ý nghĩa."

28

[Khi nào thì kết hôn để tôi biết mà mang quà cưới đến!]

Ban đầu tôi nghĩ lần này anh ấy cũng sẽ ngại ngùng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhớ lại lần trước tôi hôn anh ấy ngượng ngùng như thế nào, tôi hơi nhướng mày.

[Chắc chắn phải hạnh phúc!]

27

Nhưng anh quay lại ép tôi vào tường, một tay nắm chặt tay tôi, cúi đầu nói nhỏ vào tai tôi:

Tôi nhanh chóng mặc một chiếc váy trắng và trang điểm nhẹ nhàng.

25

Bây giờ là "Tê Giác Đang Yêu". (đọc tại Qidian-VP.com)

Các quán thịt nướng ven đường lần lượt đón tiếp rất nhiều khách hàng, mọi người cùng trò chuyện, cười đùa và chia sẻ tâm tư với nhau.

Dưới đây là những lời chúc:

Cứu tui, chú cún con của tui đâu rồi?

Vô cùng nhẹ nhàng, vô cùng lãng mạn.

Khi anh ấy nói điều này, tôi đáp lại bằng một nụ cười:

Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó mình sẽ xuất hiện trên weibo của anh ấy và theo cách này.

26

Ah???

Hóa ra đây là tỏ tình.

………

Đây là lần đầu tiên trong đời có người tỏ tình với tôi, cũng là lần đầu tiên có người chỉ ra nhiều khuyết điểm của tôi như vậy, cũng là lần đầu tiên có người sẵn sàng chủ động chịu đựng mọi thứ về tôi.

Chẳng lẽ là giả heo ăn thịt hổ sao?

24.

Tôi thở phào nhẹ nhõm, may mắn là tôi đã không đến muộn.

Dưới ánh trăng dịu nhẹ, vẻ mặt anh trông cực kỳ trìu mến.

"Nhưng anh hi vọng em thích con người thật của anh chứ không phải Tiểu Cốt chỉ chơi game với em, cũng không phải vì anh là Jassp."

“Rồi anh cứ nghĩ sẽ tuyệt biết bao nếu chúng ta có thể cùng nhau nuôi mèo.”

Mọi thứ dần dần trở nên rõ ràng trong sự hư ảo. Tôi nhấp vào trang trò chơi và đổi tên trò chơi mà tôi đã sử dụng trong ba năm.

Con mèo con nép dưới chân tôi, rúc vào và ngủ thiếp đi.

Khi đồng hồ điểm chín giờ, tôi tình cờ xuất hiện trước cửa quán cà phê.

Lần này sau khi trở về, anh lập tức đăng thông báo chính thức trên weibo.

[Chắc chắn phải hạnh phúc!]

Trong lúc suy nghĩ, anh nhẹ nhàng c ắn môi dưới của tôi.

Bức ảnh đính kèm là hình ảnh chúng tôi nắm tay nhau dưới ánh đèn đường.

“Anh vẫn nhớ khi mới bắt đầu chơi game với em, em nói rằng em thích mèo.”

"Em đang nghĩ gì đó?"

Khi tôi đi ngang qua chốt bảo vệ, người bảo vệ luôn bất cẩu ngôn tiếu hỏi tôi:

"Tương tác với em trong trò chơi trông giống như em đang bên cạnh anh vậy."

Đêm nay quả thực rất tuyệt.

“Em hôn anh chậm quá.” (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ăn mặc đẹp mà còn vội vàng thế này thì chắc là đi hẹn hò đúng không?"

Tôi kiễng chân hôn lên môi anh, đôi môi ấm áp.

[Ngọt ngào quá, khi nào tôi mới có được một tình yêu ngọt ngào như vậy đây?]

“Anh tưởng là em sẽ không tới.”

Hơi thở của hai người hòa quyện vào nhau, động tác của tôi càng ngày càng nhẹ nhàng hơn.

"Gọi chồng anh nghe xem nào."

Hai má tôi lại bắt đầu nóng bừng, tuy không còn dè dặt nữa nhưng tôi vẫn cảm thấy có chút ngại ngùng.

“Hôn anh mà còn phân tâm thế à.”

Chương 5: Hoàn

Anh ấy có một nụ cười đẹp.

Tôi bước chậm rãi và vuốt v e con mèo giống anh ấy.

[Tiểu Cố của chúng ta đã tu thành chánh quả với Tê Giác U Sầu rồi!]

Anh ấy tỏ tình rất đúng lúc.

Tiểu Cố dừng lại, dùng tay nhẹ nhàng vuốt v e những chiếc lá rơi trên vai tôi.

"Em tới."

Tôi nhìn chằm chằm vào những lời này một lúc lâu. Đột nhiên tôi cảm thấy hạnh phúc đến mức muốn khóc.

"Em tự hỏi sao anh rành quá vậy."

Lần đầu tiên anh ấy đứng ra bảo vệ tôi trong một trò chơi và chúng tôi đã cùng mắng chửi đối thủ suốt hai tiếng đồng hồ.

Chỉ trong nửa giờ, nó đã được tweet lại hơn 100.000 lần.

Lần đầu tiên, chúng tôi thêm WeChat và bạn bè trong trò chơi với nhau, bảo đối phương phải chú ý đến mình, mặc định coi nhau là bạn game và bạn tâm sự.

Mặc dù tôi đã tưởng tượng ra vô số viễn cảnh anh ấy tỏ tình với tôi trước khi tôi đến đây, nhưng khi tôi thực sự ở đó, nhịp tim tôi vẫn lỡ nhịp.

Tôi liếc nhìn đồng hồ, đã tám giờ rưỡi tối.

[Mặc dù tôi cảm thấy như mình đang thất tình, nhưng tôi khá vui khi thấy anh tôi hạnh phúc.]

Lời còn chưa dứt, tay anh đã ôm lấy eo tôi và hôn tôi.

……….

“Hơn nữa anh còn có thể hôn ai được chứ.”

Điều tôi muốn nói là:

Tôi muốn nói với mọi người rằng Tê Giác U Sầu cuối cùng đã không còn u sầu nữa rồi!

Tiểu Cố suy nghĩ một chút rồi trả lời tôi:

Cứu tui, sao anh ấy giỏi tán tỉnh quá vậy?

Thời gian dừng lại ở tám giờ năm mươi chín.

"Em ngủ đến trưa, em trì hoãn, em bật khóc khi chúng ta cãi nhau, và em là người dễ bị sạm da khi ăn đồ cay. Em chấp nhận mọi khía cạnh của em."

Anh ấy chưa bao giờ vượt quá giới hạn, ngay cả trong game, tôi cũng thường xuyên lợi dụng nhân vật của mình để lợi dụng anh ấy, hôn và ôm anh ấy.

Tim tôi đập càng lúc càng nhanh, hơi thở dần mất đi nhịp điệu ban đầu. Trong bầu không khí này, luôn có cảm giác như sắp có chuyện gì đó xảy ra.

"Trời sinh đã thế."

Hôn nhau mười phút, tôi dùng tay đẩy anh, nhưng anh vẫn không buông tôi ra mà ôm tôi chặt hơn.

"Dư Hủy, anh thích em."

Hơn một năm qua, mỗi khoảnh khắc ở bên Tiểu Cố đều vụt qua tâm trí tôi như một chiếc đèn lồ ng xoay tròn.

"Vâng."

"Em là người đầu tiên."

Khoảnh khắc tôi ngẩng đầu lên thở hổn hển, tôi nhìn anh ấy bên trong.

"Chúng ta còn chưa hôn đủ mà, tiếp tục nhé."

"Em làm bạn gái anh nhé?"

[Cuối cùng tôi cũng theo đuổi được cô gái mà tôi hằng mong ước.]

"Lần trước em nói em nợ anh một nụ hôn, hiện tại em có thể trả lại cho anh."

Chúng tôi chia sẻ tâm tư với nhau, giúp nhau giải quyết những khó khăn trong cuộc sống nhưng phần lớn thời gian, anh ấy lại là người soi sáng cho tôi.

"Em thích anh, không chỉ vì anh là bạn game Tiểu Cố của em, cũng không chỉ vì anh là thần tượng Jassp của em."

Được rồi, tôi sẽ không dè dặt nữa.

Ấm áp và nóng bỏng, không còn e dè như trước nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Một nụ cười thực sự có tính lây truyền. Tôi mỉm cười lại với anh ấy.

Tiểu Cố thích ứng với tốc độ đi bộ của tôi, chậm rãi đi cùng tôi bên lề đường. Vai của hai người thỉnh thoảng chạm vào nhau rồi bật ra một cách có ý thức. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Là vì...em cũng muốn gặp anh."

(Hết toàn văn)

Anh ngồi xổm xuống cạnh tôi, giọng đầy vẻ trẻ con:

Khi tay anh buông lỏng, tôi hít một hơi thật sâu:

"Anh yêu từng khoảnh khắc bên em, từng giây và mọi thứ em cho anh thấy."

Thời gian trôi qua từng phút, tôi chỉ có thể chạy từng bước nhỏ tới đó.

"Như giới trẻ các con thường nói, gặp được người mình thích là phải chạy. Tốt thật!"

Tôi đã hơn một lần mơ ước được đi dạo phố cùng người mình thích, ánh sáng mờ ảo chiếu vào hai người họ.

Lần đầu tiên anh gọi tôi là đồ ngốc, tôi cũng không hề tức giận, tôi thiếu đòn nói mình muốn bị đánh, điều này khiến anh ấy tức chớt.

Không cần phải suy nghĩ, cũng không cần phải do dự quá nhiều.

Khoảnh khắc những chiếc lá rơi xuống đất, một giọng nói trong trẻo và chân thành của anh vang lên bên tai tôi:

"Để anh dạy em."

Tôi ngây người, đây là điều tôi đã nói vào ngày thứ hai sau khi chúng tôi biết nhau.

Tôi vẫy tay chào chú rồi chạy đi.

Lần đầu tiên chúng tôi tổ chức sinh nhật trực tuyến và anh ấy đã hát chúc mừng sinh nhật tôi, tôi nói giọng anh ấy có phần giống với giọng thần tượng của tôi.

Tôi hào hứng vòng tay ôm cổ và nhìn anh ấy.

Tôi không khỏi hưng phấn, ngay cả con c·h·ó hoang bẩn thỉu ở tầng dưới trông cũng dễ nhìn hơn rất nhiều.

[Cuối cùng anh tôi cũng có tình yêu rồi, độc thân nhiều năm như vậy cũng không dễ dàng gì!]

Anh mặc chiếc áo sơ mi màu xanh trái cây, đứng cạnh mèo con, nhếch mép cười với tôi, để lộ hai lúm đồng tiền nông hình quả lê.

Khi tôi chạy dọc ven đường, cơn gió mùa thu nhẹ nhàng tốc váy tôi lên.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 5: Hoàn