Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 74

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 74


Vân Phi Trần lên tiếng sửa lại, thấy cả hai đều nhìn thì giải thích:

Vân Phi Trần sắp xếp để Diệp Hành Chi ở lại sân của mình, rồi đưa Tầm Mạch Mạch và Đồ Thanh đến khách viện. Không phải vì phân biệt đối xử mà bởi Tầm Mạch Mạch là linh căn hệ thủy, sợ nóng, hiện tại lại không có áo choàng hàn băng thiền ty, ở khách viện sẽ dễ chịu hơn.

"Vậy trứng phượng hoàng này có thể ấp nở không?"

"Sư muội, vào cùng đi."

Mảnh vụn áo choàng tan tác rơi xuống đất.

"Chẳng lẽ ngươi biết?"

Tầm Mạch Mạch thở phào nhẹ nhõm, đang định quay lại giải thích với Đồ Thanh thì bất chợt cảm thấy áo choàng bị giật ra. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ta nghĩ khả năng đó không lớn."

Huyết mạch hắn không đủ, ngộ tính cũng kém, chỉ sau năm mươi năm mà tu vi đã bị bỏ xa.

Cơ Hồi ngẩn người, chuyện đã lâu nên hắn phải mất một lúc mới nhớ ra lời hứa cũ.

Người này dám ngang nhiên hủy sính lễ mà môn chủ chuẩn bị cho phu nhân trước mặt bọn họ, chẳng khác nào công khai gây chiến.

"Lớn mật."

"Lúc trước ta đồng ý giúp ngươi phục kích Cơ Trần, ngươi hứa sẽ làm giúp ta một việc."

Sao hắn có thể không muốn, khát khao đến trong mơ, vì thế phối hợp với nàng phục kích Cơ Trần.

"Nói nhiều làm gì, không đưa ta thì ta đoạt."

"Ban đầu ngươi nói đưa trứng phượng hoàng này cho Mạch Mạch, thực chất là ngươi muốn có nó, chỉ sợ ta không cho nên mới viện cớ đưa nàng." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ám Ma tộc? Các ngươi sẽ không định dùng phượng hoàng cuối cùng làm tế phẩm chứ?"

Nữ đệ tử ngẩn người một chút, nhưng cũng không phải chuyện khó nói, liền đáp ngay:

Tầm Mạch Mạch hít sâu một hơi, khiếp sợ nhìn Vân Phi Trần.

"Hiểu lầm chỗ nào?"

Không trách lúc trước Mộ Vân nhắc đến áo choàng, nàng còn tưởng Mộ Vân bất mãn hoặc muốn k*ch th*ch, ám chỉ nàng đang mặc áo choàng do Mộ Vân thiết kế. Bây giờ mới biết áo choàng này lại chứa hàm ý như vậy.

Đệ tử Chu Tước Môn đều mang linh căn hệ hỏa, nhưng đạo lữ của họ thì chưa chắc. Bộ tộc Chu Tước coi trọng hậu duệ, hầu hết mỗi đệ tử khi trưởng thành đều lo liệu hôn sự, và để đạo lữ sống thoải mái ở Chu Tước Môn, họ thường chuẩn bị một áo choàng mang ấn ký riêng, tượng trưng cho thân phận đạo lữ.

Đệ tử Chu Tước Môn cung nghênh môn chủ xong đều tản đi. Mộ Vân đứng cuối hàng, nhìn Tầm Mạch Mạch khuất bóng mới thu hồi ánh mắt.

"Không sao, truyền tin về Dược Lâu là được." Diệp Hành Chi đáp.

"Ta là đệ tử Chu Tước Môn, tuyệt đối không làm gì tổn hại đến môn phái."

"Có lẽ bọn họ hiểu lầm quan hệ của ngươi với Mạch Mạch nên mới đưa nàng đến đây."

Diệp Hành Chi chứng kiến cảnh này, ngược lại có chút hiểu ra lý do Tầm Mạch Mạch bị đưa đến Chu Tước Môn.

Diệp Hành Chi trầm ngâm một lát, cuối cùng cũng gật đầu.

Hắn và Cơ Trần tuy là huynh đệ cùng mẹ nhưng tư chất lại cách biệt. Cơ Trần chỉ mới Trúc Cơ đã thức tỉnh huyết mạch Chu Tước cấp tám, còn hắn chỉ đạt cấp bốn.

Đúng là đáng tiếc!

"Ngươi muốn huyết mạch Chu Tước của Cơ Trần?"

Đồ Thanh cầm áo choàng băng lam trước mặt mọi người, tung lên không rồi vung kiếm chém nát.

"Ngày mai là đại điển kế nhiệm môn chủ, trước khi diễn ra hắn sẽ không làm gì chúng ta, đây là cơ hội cuối cùng."

"Vân sư huynh, mau giải thích đi."

Loại sức mạnh này chính là điều mà mỗi tộc nhân Chu Tước đều khát khao.

Vân Phi Trần chất vấn, bởi tộc Ám Ma nổi tiếng tham lam, ngay cả phượng hoàng cũng muốn làm tế phẩm.

Khi Cơ Trần đạt Nguyên Anh đỉnh, hắn mới chỉ vừa Kết Đan.

Chương 74

Đồ Thanh nhíu mày, nhớ ra điều gì đó, liền kéo tay Tầm Mạch Mạch lướt qua Vân Phi Trần mà vào trước, như thể chính hắn là tân môn chủ vậy.

"Không thể cho ngươi."

"Nếu vậy thì càng không thể đưa ngươi."

"Ngươi có phải đã quên, máu Chu Tước trên người ngươi là đoạt từ hắn. Giờ hắn đã thức tình và trở thành môn chủ, g·i·ế·t ngươi chỉ là chuyện sớm muộn."

"Nàng là môn chủ phu nhân tương lai, động đến nàng, Cơ Trần sẽ không để yên cho chúng ta."

Vân Phi Trần mời Diệp Hành Chi đi trước.

"Đây là sư muội ta, đừng gọi bừa."

Nếu không phải máu phượng hoàng, sao lại mạnh mẽ đến thế?

"Cũng phải." Vân Phi Trần gật đầu, suy ngẫm.

Vân Phi Trần xấu hổ khẽ ho một tiếng, hướng đệ tử Chu Tước Môn nói:

Đệ tử Chu Tước Môn nhìn Tầm Mạch Mạch, vẻ mặt rõ ràng không tin nhưng không ai dám cãi lại Vân Phi Trần, chỉ đành đáp "dạ."

"Không sợ c·h·ế·t, vậy làm hay không làm khác nhau ở điểm nào?".

Tầm Mạch Mạch vui mừng nhìn Đồ Thanh, may mà Vân sư huynh đồng ý đưa trứng phượng hoàng, tránh được tranh chấp.

"!" Đồ Thanh nhớ ra điều không hay, thoáng trầm ngâm.

"Đây là gì?"

Sư bá, người bình thường không hay xen vào chuyện người khác mà.

Đồ Thanh hừ nhẹ, cất trứng phượng hoàng vào túi càn khôn, chuẩn bị ra ngoài tìm thời gian đưa về cho Chúc Ngôn.

Đồ Thanh cắn răng, nếu người đang giữ tay hắn không phải Tầm Mạch Mạch, có lẽ hắn đã vung kiếm một nhát rồi.

Mượn đao g·i·ế·t người không thành.

Mộ Vân dùng trận pháp giam giữ, hắn dùng pháp khí oanh tạc, và cuối cùng thành công.

"Thì ra là vậy."

Vân Phi Trần cố gắng khuyên nhủ.

Đồ Thanh chìa tay về phía Vân Phi Trần.

Tầm Mạch Mạch thực sự cũng không biết hiểu lầm ở đâu, đành mộng bức một mặt, vừa nháy mắt ra hiệu cho Vân Phi Trần.

"Phượng hoàng là loài bất tử, ngươi chắc chắn trứng này thật sự đã c·h·ế·t?"

"Chúc Ngôn là tiền bối trong tộc của phu quân, am hiểu nghiên cứu linh thú, có lẽ ông ấy biết cách giúp phượng hoàng con hồi sinh." Tầm Mạch Mạch giải thích.

"Vật gì vậy?"

Cơ Hồi nghe tiếng dừng bước. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đêm nay, đưa Tầm Mạch Mạch đến khe sâu phía bắc." Mộ Vân nói.

"Ừ." Vân Phi Trần đáp khẽ, vẻ chột dạ hiện rõ.

Tầm Mạch Mạch ngẩn ra, đầu tiên nhìn phu quân rồi kiên định lắc đầu.

"Ngươi giúp ta mang Tầm Mạch Mạch đến, ta có được thứ mình muốn, còn ngươi, đi theo ta có khi giữ được mạng sống."

"Trứng phượng hoàng." Đồ Thanh đáp.

"Đưa đồ đây."

Áo choàng Tầm Mạch Mạch mặc chính là sính lễ Vân Phi Trần từng chuẩn bị cho đạo lữ, bởi vậy đệ tử Chu Tước Môn mới xác định nàng là "phu nhân."

"Vân sư huynh, sao huynh không nói với muội rằng áo choàng này mang ý nghĩa như vậy?"

Tầm Mạch Mạch lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Diệp Hành Chi nhíu mày, đáp.

Tầm Mạch Mạch ngẩn ra, không ngờ phu quân và sư huynh còn có chuyện phải trao đổi.

"Cơ Hồi." Mộ Vân khẽ gọi.

Vân Phi Trần trầm tư một lúc, sau cùng đồng ý, buông tay để Đồ Thanh lấy trứng phượng hoàng.

Mộ Vân hỏi.

"Không chắc là phượng hoàng."

Cơ Vô Nhai cúi đầu đáp, nghiêng người nhường đường. Hắn đi đầu, phía sau đệ tử Chu Tước Môn tự động tản ra hai bên, cung kính mở lối cho tân môn chủ.

Dứt lời, Vân Phi Trần vươn tay về phía Đồ Thanh. Ở Chu Tước Môn, hắn không sợ đối phương không trả. Trước đó hắn nói đưa trứng là vì muốn kéo Đồ Thanh vào để giải thích rõ.

Cơ Vô Nhai tiến lên một bước, quát lớn với Đồ Thanh. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Tộc phượng hoàng chẳng phải đã tuyệt diệt?"

"Không được, sư tổ đang tìm muội, phải nhanh chóng trở về Dược Lâu."

Vân Phi Trần nói:

Tầm Mạch Mạch tỏ vẻ tiếc nuối.

Năm chữ ngắn gọn, nhưng đủ để giải thích tình hình.

Chỉ là Cơ Trần quá mạnh mẽ, không ai thành công, cho đến khi Mộ Vân đến tìm hắn.

"Không cần."

Đồ Thanh quay đầu, ánh mắt lạnh lùng, vẻ bất mãn hiện rõ.

"Phải thì sao?"

Chỉ cần không phải sính lễ là được, làm nàng sợ muốn c·h·ế·t.

Tầm Mạch Mạch nhỏ giọng đáp:

Đồ Thanh liếc qua một đám đệ tử Chu Tước Môn rồi dừng ánh mắt tại một nữ đệ tử mặc áo choàng cùng kiểu với Tầm Mạch Mạch, hỏi:

Phượng hoàng, Chu Tước đều tiêu tan từ đó, cho nên phượng hoàng không thể tồn tại ở Thiên Linh giới, cái này là trứng hỗn huyết giữa phượng hoàng và dị thú."

"Nhưng ngươi đâu biết cách cứu nó." Đồ Thanh lại nói.

Mỗi đệ tử Chu Tước tộc đều có lòng giác ngộ sẵn sàng đối diện với cái c·h·ế·t.

Mộ Vân nói:

Tầm Mạch Mạch chưa biết chuyện này, cũng nhìn qua.

Đồ Thanh không phủ nhận.

Mộ Vân nhìn phản ứng của Cơ Hồi.

"Vân sư huynh?" Tầm Mạch Mạch nhìn Vân Phi Trần.

Tầm Mạch Mạch tiến lại gần, hỏi:

"Trứng này bị phong ấn bởi một giọt máu phượng hoàng. Ta hấp thu giọt máu phong ấn ấy, qua ký ức phượng hoàng mà biết trứng này là hỗn huyết. Khi phượng hoàng ngã xuống, những con không phi thăng được đều yếu đi, chỉ còn trứng này sống sót, bị giấu dưới nham thạch nóng chảy. Tộc phượng hoàng ở nhân gian không còn hậu duệ, đành nhờ Chu Tước tộc chúng ta bảo vệ trứng, hy vọng một ngày nó sẽ được ấp nở. Giọt máu phượng hoàng kia là lễ vật của Chu Tước tộc, chỉ tiếc mấy vạn năm qua, không ai có thể xuống tận đáy nơi lửa cháy."

Sắc mặt Đồ Thanh không vì câu giải thích đó mà dịu đi. Mặc dù hắn đeo mặt nạ, mọi người không thấy được nét mặt nhưng bàn tay đang nắm chặt trường kiếm đã thể hiện rõ tâm trạng của hắn.

Cơ Hồi nhíu mày:

Vân Phi Trần cũng không để tâm, nhường Diệp Hành Chi đi trước rồi mới vào.

Vân Phi Trần vội vàng cất tiếng ngăn Cơ Vô Nhai.

"Sư phụ, mời."

"Vâng."

"Ta nhận lễ vật từ tộc phượng hoàng, không thể đem hậu duệ duy nhất của họ cho ngươi, dù trứng này đã không còn sự sống."

"Ngài tham gia đại điển kế nhiệm đi, có lẽ ta thời gian tới không thể về Dược Lâu, có vài vật muốn trả lại sư phụ."

Bốn người bước vào, kết giới phòng hộ lập tức dựng lại, khe sâu khôi phục trạng thái ban đầu.

Vân Phi Trần ngạc nhiên nhìn nàng.

"Không phải phượng hoàng sao ngươi có thể thức tỉnh huyết mạch?"

Cơ Vô Nhai tuy là người chiến thắng trong lễ thức tỉnh trước nhưng lại không có khả năng thức tỉnh chu tước lực. Lúc này đứng trước mặt con trai mình, dù tu vi cao hơn nhưng vẫn bị huyết mạch áp chế, không dám sinh lòng phản kháng.

"Tầm Mạch Mạch?"

"Ta hấp thu không phải máu phượng hoàng trong trứng này."

Đồ Thanh hỏi lại.

"Ta đã cảm nhận, trong trứng không còn sinh cơ." Vân Phi Trần thờ dài, "Ta đã đến muôn."

Tầm Mạch Mạch vừa nghe gọi một tiếng "môn chủ phu nhân" liền biết có chuyện không ổn, lập tức nhanh nhẹn ôm lấy tay người nào đó đang chuẩn bị rút kiếm.

"Thật tốt quá."

Cơ Hồi trầm ngâm.

"Ngươi nghĩ ta yêu cầu ngươi làm gì tổn hại đến Chu Tước Môn? Tầm Mạch Mạch chỉ là sư muội của Cơ Trần, chính hắn cũng thừa nhận, không phải thê tử. Động đến nàng cùng lắm chỉ khiến hắn nổi giận. So với chuyện chúng ta từng làm với hắn, còn kém xa."

"Đồ nhi là tân môn chủ Chu Tước Môn, ngài là sư phụ ta, đến đây rồi sao có thể không vào?"

Vân Phi Trần nhìn sang Đồ Thanh.

Công pháp của Chu Tước Tộc xoay quanh Chu Tước lực, huyết mạch càng tinh thuần, tu luyện càng nhanh.

"Hàn thiền băng ty dệt thành, còn phải có ấn ký, áo choàng này không mang ấn ký của ta, chỉ là áo bình thường."

Đồ Thanh nhíu mày, im lặng.

Vân Phi Trần giải thích.

Vân Phi Trần nhìn Tầm Mạch Mạch đang ra sức trấn an Đồ Thanh.

"Chúc Ngôn là ai?"

Tầm Mạch Mạch bỗng nhiên lên tiếng.

"Lửa Chu Tước đã có thể thiêu hủy khe ước, huống gì lửa phượng hoàng."

"Đồ Thanh đạo hữu, ta còn có vật muốn trao cho ngươi, vào cùng đi."

Vân Phi Trần đáp:

"..."

Vân Phi Trần không nói gì, lấy từ túi càn khôn một vật, Tầm Mạch Mạch còn chưa nhìn rõ đã thấy Đồ Thanh cầm lấy. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Áo choàng này có ý nghĩa đặc biệt gì không?"

"Ngươi nghĩ hắn sẽ tha cho chúng ta?"

Đáng tiếc, thật đáng tiếc.

"Ngươi muốn gì?" Cơ Hồi hỏi.

"Cuối thời kỳ Thái Cổ, linh thú cường đại đều mai danh ẩn tích vì linh khí dần cạn kiệt.

Hắn hấp thu huyết mạch Chu Tước của Cơ Trần, chỉ trong một ngày từ Kim Đan sơ kỳ lên Nguyên Anh trung kỳ, thay thế vị trí của Cơ Trần trong Chu Tước Môn.

Tầm Mạch Mạch hiếu kỳ hỏi:

Đồ Thanh mất kiên nhẫn nói, hắn đã hứa với Chúc Ngôn nên nhất định phải mang trứng về.

"Phu quân, có hiểu lầm."

Vân Phi Trần ngẫn ra, nói:

"Đây là áo choàng dệt từ tơ thiền băng, có thể ngăn chặn linh khí hệ hỏa ở Chu Tước Môn, là sính lễ mà đệ tử Chu Tước Môn tặng cho đạo lữ."

Chu Tước Tộc mỗi đời chỉ có một Chu Tước, và đời này tất cả đều công nhận Cơ Trần là Chu Tước, do đó nhiều đệ tử khác muốn sống chỉ có thể cướp huyết mạch của Cơ Trần, và hắn cũng không ngoại lệ.

"Ta không sợ c·h·ế·t."

Nói thật, hắn thực sự mong Vân Phi Trần không đồng ý, khi ấy Chúc Ngôn biết trứng phượng hoàng ở Chu Tước Môn chắc chắn sẽ kéo quân đến.

Mộ Vân cười lạnh:

"Ngươi đã không sao, ta về Dược Lâu."

"Chúc Ngôn tiền bối."

"Phụ thân."

"Trở về tông môn trước."

Mộ Vân nói:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 74