Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 9: Chương 9

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9: Chương 9


Giờ nghĩ lại, có lẽ bà cũng có nhiều nỗi khổ tâm.

Người dân ai nấy đều bị thời thế đè ép đến không ngóc đầu lên nổi, duy chỉ có hoàng thành, vẫn còn ca tụng cảnh thái bình thịnh thế.

Trên đường đi, ngược lại, phụ mẫu lại là cửa ải dễ vượt qua nhất. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dù vậy, cũng gặp phải mấy vụ cướp bóc, may mà những tiêu sư được mời đều võ nghệ cao cường, tuy tổn thất của cải, nhưng người thì ai nấy đều bình an. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bọn chúng muốn ngăn chặn tất cả những điều này xảy ra, cho nên bây giờ không chỉ Tạ Vân Trì không thể quay về được nữa, mà ngay cả ta, người đến biên cảnh quyên góp vật tư, cũng cần phải c.h.ế.t cùng hắn ở đây.

Dân chúng mới là gốc rễ của quốc gia, mà nay dân chúng đã sắp không sống nổi nữa rồi.

Trước đây khi còn giao du ở kinh thành, hắn đã coi ta là bạn tri kỷ.

Ai nấy đều gầy gò ốm yếu, trong mắt gần như không còn chút sinh khí.

Phụ thân nghe nói ta đắc tội với Trưởng công chúa trong buổi tiệc, chỉ hận không thể tống khứ ta đi càng sớm càng tốt.

"Tướng quân rõ ràng biết, vẫn còn cách mà." Ta đứng dậy từ phía sau hắn, nhẹ nhàng lên tiếng, "Rút củi đáy nồi, dốc sức một trận."

"Con là thân con gái, từ nhỏ đến lớn chỉ biết quanh quẩn trong khuê phòng, giờ đây một mình bôn ba, chẳng biết là phúc hay họa. Nhớ kỹ, thân cô thế cô, gặp chuyện đừng có dại dột xông pha."

Ta nhớ lại những gì mình đã thấy trên đường đi và kết cục của Tạ Vân Trì ở kiếp trước.

"Tướng quân nên sớm tìm đường lui." Lời này thực sự có chút đại nghịch bất đạo, nhưng Tạ Vân Trì hiểu ý ta.

Nay thân ở biên quan, hắn cũng không hề có nửa phần sơ suất với ta. (đọc tại Qidian-VP.com)

Càng gần biên giới, càng thấy khắp nơi là dân tị nạn không nhà không cửa.

Một bên là đất đai hạn hán hai năm, nay đã gần như mất trắng, một bên là tô thuế ngày càng chồng chất.

Tạ Vân Trì nghe vậy, quay người lại nhìn ta, trên mặt tràn đầy vẻ kinh hãi.

Lúc đó ta đã sớm nhìn rõ sự bạc bẽo của phụ thân, chỉ không ngờ mẫu thân lại nhẫn tâm đến vậy, hóa ra những yêu thương bà dành cho ta trước đây đều là giả dối.

Khi chúng ta còn cách biên giới ba mươi dặm, hắn đã phái phó tướng ra thành nghênh đón.

Càng rời xa hoàng thành, thế giới ta nhìn thấy càng thêm thảm đạm tiêu điều.

Mấy năm gần đây, khắp nơi đều xảy ra thiên tai, tiền cứu tế triều đình phái đi gần như bị quan lại tham ô bớt sạch.

Nhưng thứ đập vào mắt nhiều hơn cả vẫn là cảnh tượng dân tình lầm than đói khổ.

Càng gần biên giới, đường đi càng thêm gian nan, may mắn là trước đó khi xuất phát, ta đã phái người báo tin cho Tạ Vân Trì.

Vật tư ta mang đến không nhiều, nhưng cũng có thể giải quyết được phần nào nhu cầu cấp bách của tướng sĩ khi đông đến gần.

Nếu hoàng đế muốn thanh trừng, người bị liên lụy chắc chắn sẽ rất nhiều.

Đoàn thương đội của chúng ta trên đường đi không dám phô trương, cũng chỉ có thể giả dạng dân lưu vong mà tiến về biên quan.

Quan lại địa phương thì đục khoét của dân, dối trên gạt dưới. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cuối cùng ta cũng hiểu, vì sao cuộc bạo loạn của dân lưu vong kiếp trước lại bùng nổ mạnh mẽ đến vậy, chấn động gần như toàn bộ Vân triều.

Kiếp trước, những quyền quý trong kinh thành bất chấp nguy cơ chiến bại, cũng phải bóp c.h.ế.t Tạ Vân Trì, chẳng qua là vì bọn chúng thấy hắn là người ngay thẳng, sớm muộn cũng sẽ đem những gì mắt thấy tai nghe ở biên giới tâu hết lên hoàng đế.

Nước có thể nâng thuyền, cũng có thể lật thuyền.

Kiếp trước, khi vừa biết chuyện Cố Thời Tuế và Trưởng công chúa tư thông, ta đã từng cầu cứu đến nhà mẹ đẻ.

Nhưng cha mẹ lại bảo ta đừng làm ầm ĩ, thân là Tể tướng phu nhân, phải có lượng khoan dung độ lượng.

Chương 9: Chương 9 (đọc tại Qidian-VP.com)

Đêm đó, Tạ Vân Trì vừa giao chiến với Khuyển Nhung trở về đã đến doanh trướng tiếp đón ta.

Trên đường đến biên giới, ta được chiêm ngưỡng nhiều cảnh sắc mà trước đây chưa từng thấy.

Có người đang cố sức bới lớp cỏ úa vàng bám trên nền đất khô cằn, có người thì sáng sớm tinh mơ đã gánh theo giỏ trên vai đứng chờ ở đầu đường, mà trong giỏ lại là những đứa con cũng gầy trơ xương.

Ta nghe những lời dặn dò của mẫu thân, nhìn mái tóc mai đã điểm bạc của bà, trong lòng trào dâng một cảm xúc khó tả.

Vẻ mặt trở nên ngưng trọng, thở dài một hơi.

Nhưng những quyền quý trong hoàng thành kia, vẫn cứ mải mê cuộc sống say sưa tối ngày.

Ngược lại, mẫu thân và tổ mẫu, trước khi ta lên đường, còn bí mật cho ta thêm không ít tiền bạc.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9: Chương 9