Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 15 : Bài kiểm tra giữa kì.(4)

Chương 15 : Bài kiểm tra giữa kì.(4)


“ Yêu châu, lần đầu tiên được cầm luôn. Cảm giác có hơi mát lạnh một chút” Quốc Hùng cầm nắm một hồi. Đối với nhân loại tu luyện linh châu nâng cao cảnh giới thi triển linh kỹ thì đối với yêu thú có Yêu châu để tu luyện.

Linh đồ chứa bên trong linh châu rất ít, đa phần là nhân loại tự học hỏi khai sáng thêm, còn với Yêu châu, nó chứa hết tất cả yêu kỹ ở trong đó, chỉ cần tăng cường cảnh giới là sẽ học được.

Yêu kỹ nhiều hay ít, mạnh hay yếu theo nghiên cứu phụ thuộc vào huyết mạch, đẳng cấp của từng giống loài.

“ Theo quy định của trường, học sinh nào tiêu diệt yêu thú kiếm được Yêu châu thì có thể làm của riêng mình không cần nộp lại cho nhà trường” Quốc Hùng bây giờ trên mặt biết bao nhiêu hưng phân. Mặc dù cái này trên thị trường bán rất nhiều cũng không tốn quá nhiều linh thạch để mua nhưng cái cảm giác tự làm tự ăn thật khó tả.

Trong cơ thể của Quốc Hùng, trái chakra đang phản ứng nhè nhẹ không ngừng rút năng lượng bên trong yêu châu, tốc độ hấp thu nhanh đến mức nhanh cả mắt thường cũng có thể nhìn thấy. Quốc Hùng nhìn cảnh này hơi ngạc nhiên bởi vì hắn đã chứng kiến trái chakra hấp thu thảo dược, đan dược suy ra nó có thể hấp thu năng lượng của yêu châu cũng không có gì là lạ.

“ Hừ, nhà ngươi hấp thu vừa thôi, chừa lại cho ta tí cặn chứ”

Trong khi Quốc Hùng đang càu nhàu về trái chakra thì lúc này ở bên ngoài thầy hiệu phó đang cười ha hả ở bên ngoài

“ Tốt tốt tốt, trường ta năm nay lại có một thiên tài rồi, trong cuộc họp thường niên sắp tới để ta xem xem sắc mặt đám hiệu trưởng trường khác khi nghe tin này sẽ như thế nào, Quản lý Hồng ông cứ lại đây xem tiếp ta phải đi về báo cáo với hiệu trưởng đây” Không để Quản lý Hồng lên tiếng lão liền nhanh chóng bước ra khỏi phòng, người không còn nhưng tiếng cười vẫn vang lên không ngớt.

“ Hừ, thiên tài thì ở đâu chẳng có, chỉ là người này có hơi đặc biệt một chút thôi, mặc dù các yêu thú cùng cấp với nhau nhưng giữa chúng lại có sự chênh lệch về sức mạnh. Điều này liên quan đến huyết mạch và chủng loài. Cự Nhãn Tinh Thử về huyết mạch và chủng loại đều thuộc hàng yếu kém về sức mạnh cũng không thể phủ nhận về độ yêu nghiệp của Quốc Hùng được. Không cần phải quan sát làm gì nữa rồi” Quản lý Hồng nói tới đây liền đi ra khỏi trường.

Quay trở lại 20 phút trước…

“ Nguyễn Ngọc Tuyết sau khi nghe tới tên mình ánh mắt kiên định bước lên phía trước

“ Em muốn chiến đấu với 2 yêu thú nhất giai trung kì, 1 yêu thú nhất giai hậu kì, 1 yêu thú nhị giai sơ kì”

“ Lại nhị giai. Trời đất, lại một người muốn khiêu chiến với nhị giai sơ kì”

“ Gì chứ, người ấy là ai, trời sinh song hệ Nguyễn Ngọc Tuyết, không phải tên Quốc Hùng kia, tu vi đã đạt tới linh đồ nhị giai sơ kỳ.Ta tin rằng Ngọc Tuyết đồng học sẽ đánh thắng yêu thú nhị giai sơ kì”

Lúc này đám học sinh phía dưới lại xôn xao một lần nữa. Trong số bọn họ đã có một vài người thi ra. Đối với họ yêu thú nhất giai hậu kì đã cực kì khó khăn rồi chứ đừng nói chi yêu thú nhị giai sơ kì.

Ở đằng xa, Long Vân lúc này đang được băng bó, khi nhìn thấy sự việc Nguyễn Ngọc Tuyết liền vô cùng

“ Tại sao …. Tại sao tên nào tên nấy đều vượt qua ta, ta đã rất cố gắng rồi mà” Long Vân lúc này không giữ được bình tĩnh liền đấm một phát vào tường khiến cho v·ết t·hương đang dần phục hồi lại rách thêm một lần nữa.

Nguyễn Ngọc Tuyết đi bước vào bên trong phòng trang bị, sau khi nhìn thoáng qua một lượt cầm lấy thanh thập tự kiếm rồi đi vào căn phòng tiếp theo.

Trước mặt nàng bây giờ là yêu thú nhất giai hậu kì Tật Phong Lang đôi mắt hung dữ cùng với nước dãi chảy từng dòng xuống do bị bỏ đói lâu ngày. Nó ngửi thấy mùi thịt tươi sống liền hung dữ lao tới với tốc độ cực nhanh dường như mang theo cả nguyên tố phong.

Ngọc Tuyết không nhanh không chậm tập trung tinh thần vận chuyển linh khí

[Linh kỹ : Tật phong hành]

[Bạch Hạc bộ pháp]

Một màng phong cuộn bao bọc bàn chân của Ngọc Tuyết thi triển bộ pháp, Bạch Hạc bộ pháp chính là vận dụng sự di chuyển khó đoán của loài Bạch Hạc này để đánh bại kẻ địch. Ngọc Tuyết không chỉ né tránh được tật phong yêu lang mà còn chém vào mạn sườn bên trái của nó.

Nhưng với lớp da dày của loài Tật Phong Lang làm sao có thể b·ị t·hương, nó cực kì đắc ý quay lại đằng sau với ý định tiêu diệt con mồi nhưng đời không như là mơ, lúc này Ngọc Tuyết niệm phong pháp quyết từ khi nào cơ thể phát ra hỏa quang nhàn nhạt

[ Linh kỹ : Hỏa Phóng]

Một ngọn lửa mạnh mẽ phóng ra trúng vào đôi mắt của Tật Phong Lang,nó hú lên một tiếng cực kì hoảng loạn lao về phía tường mà đâm nhằm dập tắt ngọn lửa.

Ngọc Tuyết đương nhiên không thể để nó được theo ý nghiện liền nhảy lên dùng kiếm đâm mạnh vào ngay đầu của nó.

Tật Phong Lang nhận một cú chí mạng liền tắc thở c·hết đi.

“ Hừ, dù thân thể của ngươi có cứng cáp hơn loài người, nhưng không có nghĩa là không thể làm gì được bọn yêu thú các ngươi” Ngọc Tuyết nói

“Em muốn tiếp tục chiến đấu” Ngọc Tuyết nói to. Nàng không thấy mệt qua cuộc chiến vừa rồi bây giờ cơ thể vẫn còn nhiều khí lực lắm nên nghỉ ngơi cũng không có ích gì

Yêu thú tiếp theo lại là một con Tật Phong Lang, Ngọc Tuyết cũng không khó khăn tiêu diệt


“ Tới rồi” Ngọc Tuyết cảnh giác nói. Sau khi tiêu diệt con yêu thú nhất giai hậu kì kia, Ngọc Tuyết trong người cũng không còn nhiều linh khí cũng như thể lực cũng tiêu hao quá nhiều. Bởi vì nội quy trong bài kiểm tra không cho phép sử dụng đan dược mục đích nhằm đánh giá rõ ràng nhất thực lực của từng học sinh.

Bước ra sàn đấu lúc này chính là con Cự Nhãn Tinh Thử. Ngọc Tuyết khi thấy mục tiêu của mình liền lập tức phóng người t·ấn c·ông. Linh kỹ : tật phong hành với Bạch hạc bộ pháp được Ngọc Tuyết sử dụng thành thạo áp sát với Cự Nhãn Tinh Thử.

Cự Nhãn Tinh Thử liền phóng ra tia năng lượng mạnh mẽ về phía Ngọc Tuyết. Ngọc Tuyết thuận lợi tránh né được nhưng tia năng lượng kia đã làm cháy xém một phần tóc của Ngọc Tuyết.

“ Thật nguy hiểm” Ngọc Tuyết nghĩ. Nàng bây giờ đã thấm mệt, chiêu thức thi triển ra đã không còn hiệu quả như trước. Cự Nhãn Tinh Thử không để cho Ngọc Tuyết nghỉ ngơi, liền lập tức lao lên.

Ngọc Tuyết cắn môi cầm kiếm chém về phía Cự Nhãn Tinh Thử.

Một vết cào sâu vào trong bụng Ngọc Tuyết nhưng Cự Nhãn Tinh Thử cũng không lành lặn gì ở ngay bụng của nó bây giờ cũng có một vết chém nông.

“ Mặc dự Cự Nhãn Tinh Thử không phải yêu thú có phòng ngự tốt nhưng dù gì nó cũng là yêu thú nhị giai sơ kì, thể phách mạnh mẽ đã mạnh mẽ hơn nhiều” Ngọc Tuyết ôm bụng đang chảy máu nói.

“ Bây giờ mình chỉ có thể thi triển một linh kỹ nữa thôi, phải liều thôi”. Ngọc Tuyết sắc mặt tái nhợt vì thiếu máu nhưng ánh mắt ngoan cường, không chịu khuất phục.

Cự Nhãn Tinh Thử nhanh như chớp đã áp sát lấy Ngọc Tuyết, nàng không hề tránh né bỏ thanh kiếm của mình xuống hai tay thủ thế, canh đúng thời gian bắt được Cự Nhãn Tinh Thử.

“Đi c·hết đi” Ngọc Tuyết hét lên.

[Linh kỹ : Hỏa phóng]

Cự Nhãn Tinh Thử bị thiêu cháy đau đớn dãy dụa muốn thoát ra khỏi sự ghìm chặt của Ngọc Tuyết. Nhưng Ngọc Tuyết có cơ hội như thế này sao có thể buông tay liền điên cuồng hơn giữ chặt lấy Cự Nhãn Tinh Thử

Lúc này trong phòng bên cạnh qua camera quan sát, người bảo hộ thấy cảnh tượng này giật mình

“ Học sinh này quá liều rồi” Nói rồi, tức tốc đi ra khỏi phòng. Người giám hộ đi ra tới nơi thì thấy cả Ngọc Tuyết và Cự Nhãn Tinh Thử đã nằm bất động dưới đất bị thanh kiếm của Ngọc Tuyết đâm xuyên qua liền vội vàng lại gần kiểm tra cả hai

Về phần Ngọc Tuyết là do quá sức mà ngất đi nhưng hai bàn tay đã bị b·ỏng n·ặng. Còn về Cự Nhãn Tinh Thử thì nó đ·ã c·hết. Hắn cũng không quan tâm đến Cự Nhãn Tinh Thử liền vác Ngọc Tuyết đi vào phòng y tế.

Ở bên ngoài qua máy camera, thầy hiệu phó lúc này nhìn thấy sự liều mạng của Ngọc Tuyết liền lắc đầu.

“ Haizz, tính cách đứa nhỏ này thật không giống so với tên a, mặc dù trong một cuộc chiến sinh tử cách làm của đứa nhỏ không sai, thậm chí là đúng đắn nhưng mà b·ị t·hương như vậy không biết giải thích với nhân vật đó kiểu gì đây” Thầy hiệu phó nhăn nhó phức tạp rồi bước ra khỏi phòng thi.

“ Mẹ ơi, mẹ ơi, mẹ có thấy con đẹp không” Hình ảnh một bé gái đeo một bông hoa mai đang khoe trước mặt mẹ mình

“ Ha ha, con của mẹ lúc nào cũng đẹp nhất” Một người phụ nữ với vết nhăn trên mặt đang xoa đầu bé gái ấy

“ Khụ khụ”. Người phụ nữ kia đột nhiên ho liên tục thậm chí ra máu chảy khắp chăn. Điều kì lạ máu không phải màu đỏ mà trong đó còn có chút màu đen

“ Mẹ ơi, mẹ ơi” Đứa bé kia sau khi thấy mẹ mình đau đớn liền ôm lấy mẹ mà khóc.

….

Chương 15 : Bài kiểm tra giữa kì.(4)