Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 102: Giao dịch
Thời gian bây giờ cũng mới chỉ hơn 6 giờ mà thôi, cách hai người ước định vẫn còn một đoạn thời gian.
Nhưng cũng không cần gấp nhất thời, dù sao hắn vẫn đang còn là thương binh, muốn khỏi hết cũng cần mấy tuần. (đọc tại Qidian-VP.com)
Để cho các nàng ngủ thêm một chút nữa a.
"Ầy~ Lại ngủ thêm một chút nữa lại nấu ăn a~"
"Đến thời gian!"
Um~
"Haizz~ Bây giờ suy nghĩ còn sớm, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng a, không nghĩ, chờ tay phải lành lặn lại tính."
Nhìn thấy hai người thân ảnh dần dần đi xa, Nguyễn Thái lau đi trên trán vài giọt mồ hôi, thở nhẹ một hơi, thì thầm:
Mãi cho đến trong nhẹ vang lên hai tiếng ngáp nhẹ, Nguyễn Thái mới thu hồi ánh mắt đờ đẫn, lấy lại tinh thần. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cảm nhận được trên đầu ấm áp nhiệt độ, lại nghe được Nguyễn Thái ôn nhu âm thanh, trong lòng Khả Lỵ cuối cùng cũng bình tĩnh trở lại, nhu nhu gẩ đầu một cái.
"Ân!"
Nghe được Nguyễn Thái âm thanh, Sopia mơ hồ dụi đầu vào ngực hắn ủi vài cái, kêu lên:
Bất quá Nguyễn Thái cùng rắn nhỏ đều biết tính cách của nàng, cũng không có để ý gì mấy, cả hai nhìn xem Khả Lỵ khả ái phản ứng, trong lòng vui vẻ cười vài tiếng.
Thật đáng yêu a~
-----
Sau khi thăm dò xong đảo nhỏ kế tiếp chính là đóng thuyền.
Mười mấy phút sau.
Laa~ (Ngủ ngon.)
Lại năn nỉ một hồi, phát hiện Nguyễn Thái vô cùng cứng đầu, cũng không để cho hai nàng giúp một cái.
"Ngủ ngon."
Ân, nếu không thì làm một cây cần câu mới?
Trong ngực đột nhiên phát lên nhè nhẹ ánh sáng.
Bất quá cũng nhanh, mười mấy phút nữa thôi.
Mặc dù lượng công việc kế tiếp sẽ vô cùng nhiều, có thể nói là vô cùng bạn rộn!
Cho dù không có siêu phàm tài nguyên, kiếm chút củ quả gì ăn cũng là kiếm lời rồi a
Haha gãi đầi, Nguyễn Thái dặn dò nói xong liền vội vàng chạy đi.
Đang tại Nguyễn Thái vác lên trên vai một viên lớn tảng đá thời điểm,
Thở dài một hơi, Nguyễn Thái lắc đầu chuyển sang mạch suy nghĩ kế tiếp.
Thấy vậy, rắn nhỏ cùng Khả Lỵ vội vàng lấn người lên, tính toán trợ giúp hắn một chút.
(Nay về hơi trễ, viết không kịp, sáng bù)
"Đi, đi đi, Các ngươi liền đi xung quanh dạo chơi a, bất cẩn thận một chút, không cần đi xa, ầy, đừng quên buổi trưa nhớ trở về ăn cơm."
Không, quá tốn thời gian, hắn chờ không được.
"Oáp~ "
Từ trong nơi trú ẩn đi ra, hai người liền thấy Nguyễn Thái đang không ngừng chạy đông chạy tây, vác lấy đá lớn, khinh lấy gỗ nhỏ, trở về chất đống trước cửa.
Lắc lắc đầu, Nguyễn Thái ôn nhu xoa đầu Khả Lỵ một chút, trấn an cái này hốt hoảng loli.
"Haha~ Cái kia~ Các ngươi vệ sinh trước a, ta đi chuẩn bị buổi sáng cái."
"Buổi sáng tốt lành, Khả Lỵ~ "
Một buổi sáng yên bình cứ thế trôi qua. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn thấy Khả Lỵ không còn thẹn thùng nữa, Nguyễn Thái nhìn sang một mặt ý cười, giống như đang xem trò vui Sopia, trong lòng không khỏi chột dạ một cái
Nguyên bản mông lung cảm giác buồn ngủ chớp mắt liền biến mất, thay vào đó là tràn ngập cảm giác xấu hổ, để cho nabgf nhịn không được thẹn thùng, kêu lên một tiếng.
Nhìn xem trong tay đen xì tảng đá, Nguyễn Thái hắc hắc cười lên, lẩm bẩm:
Cúi đầu xuống, Nguyễn Thái nhìn thấy Sopia chậm rãi mở ra hai mắt, mông lung nhìn mình, khoé miệng nhẹ kéo lên, chào nói:
Lại nói, thời gian bây giờ cũng vô cùng sớm, cùng lắm cũng chỉ mới hơn 4 giờ sáng mà thôi.
Nói xong, Nguyễn Thái liền thu liễm nụ cười trên mặt, tiếp tục bận rộn một hồi.
"Tốt a" (x2)
Laa~ (Ân, biết.)
Kế hoạch trong đầu hắn theo thời gian trôi qua, dần dần từng chút một hoàn thiện ghép lại.
Trên đầu mềm mại đóa hoa vụt một cái liền tràn ngập màu đỏ.
-----
Nhưng, người có tâm nhưng không có lực, đừng nói là giường, ngay cả nệm hắn cũng không có, chỉ có thể lót ra một đống cỏ khô ngủ qua đêm.
Sáng hôm sau.
Mấy cái khác còn tốt, nhưng nghĩ tới [Cây Sắt Khổng] cường độ cứng rắn, Nguyễn Thái liền nhịn không được, đau đầu một hồi.
...
Nhẹ thì thầm một câu, Nguyễn Thái liền chìm vào giấc ngủ
Đáng tiếc hắn chỉ hiểu sơ kết cấu thuyền bè, cũng không xâm nhập bao nhiêu, chỉ có thể tạo một con thuyền nhỏ chịu đựng vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trước tiên liền đem hòn đảo nhỏ này mò từ trong ngoài mấy lần đã, còn 2/3 diện tích chưa bị hắn khám phá nữa đây.
"Ahh~ !"
Nghe được Nguyễn Thái âm thanh, Khả Lỵ lúc này mới phản ứng trở lại.
Nói xong, Nguyễn Thái mới xê dịch thân hình một cái, đem tay trái từ trong người Khả Lỵ rút ra.
"Ầy~ Không có gì ngại ngùng, dù sao chỉ có một cái đệm cỏ, lại thêm buổi tối nhiệt độ vô cùng lạnh lẽo, ngươi không ôm ta, ôm ai?"
Mở ra nặng nề hai mắt, nhìn xem trước mặt u ám không gian, Nguyễn Thái ngáp một cái, tính toán đưa tay lên dụi dụi mắt vài cái, lại cảm giác tay trák giống như bị vật gì đè, không thể động đậy.
"Hắc~ hắc, lần này không trễ giờ, Grimm hẳn sẽ không gấp a~ Haizz~ Cũng không biết con hải ly này còn ổn không, hi vọng nó khỏe mạnh a."
Đúng, cứ làm như vậy đi!
Không phải hắn không muốn cho Khả Lỵ tạo một cái phòng riêng, dù sao nàng vừa mới gia nhập, cùng hắn cũng không quen thuộc bao nhiêu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đi sang hòn đảo kế bên, tiếp tục khám phá?
Chương 102: Giao dịch
"Ngủ ngon."
Laa~ (Buổi sáng tốt lành~Ala.)
Chỉ có thể trong lòng vui m... Khụ khụ, bất đắc dĩ ngủ chung giường lớn, trái ôm... Hầy, nói chung là chỉ thể để cho Khả Lỵ chịu thiệt một hồi rồi.
"Ân?"
"Buổi sáng tốt lành, Sopia~"
Quyết định xong xuôi, Nguyễn Thái liền mở to hai mắt, nhìn chọc chọc trần nhà, suy tư kế hoạch kế tiếp.
Nghi hoặc ân một tiếng, Nguyễn Thái cúi đầu nhìn xuống, nhìn thấy Khả Lỵ hai tay hai chân ôm chặt tay mình, khóe miệng không ngừng ngây ngô cười lên để cho hắn kém chút nhịn không được vui vẻ cười lên.
Rắn nhỏ cùng Khả Lỵ đáp lại, mang theo tâm tình vui sướng, chậm rãi ngủ thiếp đi.
Sau khi đóng xong thuyền mới thì làm gì đây?
Thả xuống tính toán nâng lên tay trái, Nguyễn Thái đưa mắt nhìn xem trên đầu nho nhỏ khẽ hở, trên mặt khóe miệng nhu hòa cười lên cái, trong lòng nghĩ:
"Hô~ Hôm nay hẳn là ngày giao dịch a, cũng không biết hải ly thuơng nhân có đồ gì tốt không."
Chẳng lẽ vừa gặp mặt liền đem người ta đưa lên giường, hắn cũng không phải thuật sĩ luyện đồng a!
Bất quá không sao, chất lượng nguyên liệu chế tạo thuyền mới vô cùng tốt, hắn chỉ cần suy nghĩ chính là làm sao sử dụng những nguyên liệu này thôi.
Lại nói, hắn còn muốn cùng rắn nhỏ rèn luyện phòng ngự nữa đây, cũng không thể dạy hư trẻ nhỏ a!
Ngẩng đầu lên nhìn xem bầu trời một cái, nhè nhẹ nắng sáng ôn hòa bao phủ cả người, để hắn hơi hưởng thụ một chút liền từ trong balo lấy ra [Đá Giao Dịch].
Một đêm bình tĩnh trôi qua.
Chưa chờ Khả Lỵ tỉnh tảo lại tinh thần, Nguyễn Thái nhẹ nở nụ cười, chào hỏi:
Rắn nhỏ cùng Khả Lỵ lúc này mới bất đắc dĩ quay người chạy đi, bắt đầu vui vẻ dạo xem xung quanh có vật gì.
Nhìn xem hai người mềm mại, mảnh khảnh thân thể, Nguyễn Thái xùy cười một tiếng, xua tay ra hiệu các nàng đi chơi, cũng không cần giúp hắn.
Thấy vậy, trong lòng Nguyễn Thái vui mừng không thôi, vội vàng đem trên vai tảng đá ném xuống, nhanh chóng móc ra [Đá Giao Dịch].
Rắn nhỏ gật đầu đáp lại, liền dẫn theo một mặt hoang mang Khả Lỵ rời giường.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.