Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 121: [Hạt Xâm]

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 121: [Hạt Xâm]


Chỉ cười nhẹ, gật đầu một cái liền kéo lên hai người, bắt đầu một vòng mới tầm bảo.

Hai cái yêu kiều, cùng với giống như chuông bạc tiếng cười không ngừng vang lên, để cho hắn không khỏi ngây người nhìn xem vài phút.

"Xong!"

Chớp mắt một cái đã là buổi chiều.

"Ầy, lỗi ta, lỗi ta, nhưng nếu như ta nói ra liền không còn cảm giác chờ mong, kinh hỉ a~"

Chỉ dùng 5-6 phút liền có mỹ mỹ vào tay một viên bóng đất.

Ba người mãn nguyện cười lên.

Phía trước hắn ước tính phải hơn một tháng thời gian mới hoàn thành kế hoạch, bây giờ chỉ dùng không tới một tuần liền kết thúc.

Hơn nữa, hắn còn phát hiện một cái chỗ thú vị, chuẩn bị mở mang tầm mắt một chút.

Công dụng: Có thể uống (Phương pháp) sau khi uống có thể nhỏ nhẹ tăng lên sức mạnh, đồng thời tăng lên chút ít Thổ nguyên tố thân hòa (Lam Phẩm).

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Nguyễn Thái chậm rãi quan sát đồ vật trên tay, hướng hai nàng nở nụ cười, nói:

-----

Hạ xong quyết định, Nguyễn Thái cũng không dài dòng gì nữa.

"Vật gì a?"

Laa!!!

Nghe được Nguyễn Thái giải thích xong viên này đen xì, sần sùi hạt giống công dụng.

Laa~! (Xong!)

Nhìn thấy đồ vật trong tay, hô hấp của Nguyễn Thái không tự chủ được mà dồn dập, gấp rút lên, cười to:

-----

Theo mảnh đất cuối cùng rớt xuống.

Nhìn xem hai người manh manh bộ dáng, Nguyễn Thái cũng không nhịn được nữa, tiếng lên bóp lấy các nàng mềm mại khuôn mặt vài cái, cười nói:

Dù sao ba bọn hắn cũng không có ai mắc bệnh sạch sẽ, mỗi ngày không tắm liền toàn thân khó chịu.

Nguyễn Thái thần thần bí cười lên:

Lắc lắc đầu, Nguyễn Thái không nghĩ nữa, lẩm bẩm:

Rắn nhỏ cùng Khả Lỵ thấy hắn vui vẻ như vậy, trong lòng tò mò không thôi, vội vàng hỏi hắn:

Laa~! (Đi thôi!)

Nhìn xem thành quả trước mặt, rắn nhỏ cùng Khả Lỵ không khỏi tự hào một chút. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ahhh!!

Nghe tới đây, rắn nhỏ cùng Khả Lỵ không khỏi tò mò, vội vàng hỏi hắn.

Đáp lại hắn chính là hai tiếng, tức giận âm thanh.

Laa~? (Ala~ Ngươi muốn đi đâu? Chờ một chút a~ Chúng ta sắp xong rồi.)

"Được rồi, ta liền cùng các ngươi chơi một chút, chờ xây xong liền dẫn các ngươi đi xem một thứ."

Laa~ (Ngươi nói đúng Khả Lỵ, có còn hơn không.)

Hơn một tiếng sau.

"Chậc~ "

"Oa~! Nghe thật lợi hại!"

Sau khi trải qua một phen hỗn chiến, Nguyễn Thái chung quy hai quyền khó địch bốn tay.

Giới thiệu: Một loại đặc thù quả thực, có thể tụ tập trong đất phong phú dinh dưỡng tạo thành 'trứng' mà trưởng thành.

Vài giây trôi qua.

Chỉ có thể run rẩy lẩy bẩy giơ tay đầu hàng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không thể không cảm thán thế sự vô thường a.

Phẩm chất: Trắng ~ Lam (Trắng)

Nhìn xem cách đó không xa, một rắn một loli đang vui vẻ nặn lấy lâu đài cát.

Có được rõ ràng thông tin, chỉ trải qua mấy lần xa lạ đào bới, Nguyễn Thái rất nhanh liền quen thuộc, hiểu rõ nên như thế nào, làm sao nhanh chóng đào được bóng đất.

Nguyễn Thái nhẹ nhõm thở ra một hơi, nói:

Laa~! (Hừ! Không nói thì thôi, hẹp hòi.)

Hơi lấy lại tính thần, Nguyễn Thái hô nhẹ một tiếng:

Cấp bậc: 1 ⋆

Gãi gãi đầu vài cái, luân phiên bị rắn nhỏ cùng Khả Lỵ công kích, Nguyễn Thái chỉ có thể cười xòa nhận sai:

Rất nhanh, một toà cao 2-30 cm, nho nhỏ lâu đài liền bị ba người tạo ra.

Mà Nguyễn Thái chỉ có thể bất lực, run rẩy lau đi trên mặt dịch thể.

Khả Lỵ ngược lại nhìn thoáng hơn một chút, đưa tay chạm lấy rắn nhỏ, cười nhẹ an ủi:

Nhìn thấy hai nàng vui vẻ hắn, cũng không đánh nhiễu.

Chương 121: [Hạt Xâm]

Không thể lãng phí được.

"Sopia, Khả Lỵ, các ngươi lại chơi một hồi a~ Ta đi xung quanh xem một chút!"

Đạp lên mềm mại bãi cát, Nguyễn Thái ba người mang lấy nón lá, chậm rãi hưởng thụ mát mẻ gió biển thổi tới.

Đến nỗi trong lòng hắn đang nghĩ gì, chỉ nhìn hắn kéo lên khoé miệng thôi cũng rõ.

Ầy, trước khi đứng lên, Nguyễn Thái cũng không quên đem đã bị mình bóp nát thành vụn đất bóng đất thu thập một chút.

Nghe được Nguyễn Thái cảm thán, rắn nhỏ không khỏi tiếc nuối kêu:

Laa~! Laa~ !(Đúng vậy a! Không chỉ hương vị ngon, lại còn có thể tăng cường lực lượng nữa!"

Lại cùng hai người dính dính, đùa giỡn một hồi, Nguyễn Thái mới thu thập cảm xúc, nhu hòa nói:

"Xem ra vận may hôm nay đã dùng hết rồi, nên trở về."

Đây chính là chất lượng cao đất trồng a!

---

Mà rắn nhỏ cùng Khả Lỵ nghe hắn giảng giải cũng không tiếp tục làm khó hắn nữa, vui vẻ kéo lấy tay hắn gia nhập vào nặn lâu đài cát.

Rắn nhỏ cùng Khả Lỵ không hẹn mà kinh hỉ kêu lên:

Lúc này tong tay Nguyễn Thái đã không còn viên kia đen xì bóng đất.

Tách~ rắc ~ rắc ~

"Hắc hắc~ Đây chính là đồ tốt a, hơn nữa ăn rất ngon, không đúng, phải là làm nước uống rất ngon mới đúng, không chỉ như vậy..."

Laa~! (Tính ngươi thức thời!)

"Tốt!"

Nguyên bản hắn dự định mang theo hai người đi tới trung tâm tắm rửa một cái liền trở về, dù sao thời gian cũng không còn sớm.

[Hạt Xâm]

"Thời gian cũng không sớm, lại đi tới bãi cát tìm xem một hồi, coi có bảo bối gì không, không có liền về trung tâm tắm rửa xong về a."

Nhìn xem nhô lên gò đất đều bị đào hết, không có bỏ sót.

Đưa mắt nhìn xem phía xa rì rào mặt nước, trong lòng Nguyễn Thái không khỏi cảm khái:

Đây chính là bọn hắn tốn hơn chục phút thời gian mới xây xong lâu đài a!

"Haha~ Quả nhiên là nó!"

Mà nghe được Nguyễn Thái tiếng hô, Sopia cùng Khả Lỵ ngẩng lên đầu nhỏ, nhoẻn miệng cười lên, phất phất tay:

"Hắc hắc~ Một hồi các ngươi liền biết."

Chỉ cần rửa tay, vệ sinh thân thể một chút là được rồi, ngày mai lại tắm cũng không muộn.

Nhìn thấy động tác quen thuộc của mình bị sử dụng mà không xin phép bản quyền, Nguyễn Thái khó chịu chậc lưỡi một cái.

"Chà~ Thật không nghĩ tới chỉ dùng mấy ngày khám phá hoàn tất tòa đảo nhỏ này a~"

Không nói hai lời liền đưa tay xoa mạnh đầu các nàng, giương lên khoé miệng, nói:

"Ân! Ân!"

Nói xong, hai cái nhóc con liền nhịn không được hưng phấn, kêu gọi hắn nhanh chóng tiếp tục đào đất a.

Chà xát quần vài cái, Nguyễn Thái ôn nhu đưa tay lên, lau đi bụi cát trên mặt các nàng, nhẹ nói:

Nhìn xem hai người mang lấy lấm lem khuôn mặt vui vẻ cười nói, khoé miệng của hắn hơi hơi kéo lên, cười nhạt.

Nguyên bản phải loay hoay, hao tốn hơn chục phút mới đào được [Hạt Xâm] chớp mắt một cái liền bị hắn rút ngắn hơn phân nữa thời gian.

...

Khụ khụ... Kéo xa, trở lại mạch truyện.

"Hihi~ Dù sao cũng hơn không có thu hoạch ~)

Không chiếm được trả lời, rắn nhỏ cùng Khả Lỵ tức giận hừ nhẹ một tiếng:

Laa~? (Đây là cái gì a?) (đọc tại Qidian-VP.com)

Cũng hơn hai giờ rồi thì phải.

---

Nhìn thấy Nguyễn Thái bộ dáng đáng thương, rắn nhỏ cùng Khả Lỵ đưa mắt nhìn nhau, hai lòng lau đi khoé miệng nước, cười lên.

"Hô~ Thu hoạch hôm nay thật phong phú, chí ít cũng gần 10 viên [Hạt Xâm] a!"

"Ah~ Đúng vậy đó, chỉ còn vài góc nữa liền xong rồi, nếu không thì ngươi cũng giúp một tay a."

Thay vào đó là một cục nâu xám, bất quy tắc tròn méo đồ vật, nhìn vô cùng giống... Hạt giống?

Nhưng... Các nàng chơi vui vẻ như vậy liền để các nàng chơi a.

"Đây chính là thu phí."

"Ân! Nguyễn Thái là quỷ hẹp hòi!" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Chẳng lẽ là sinh vật nào đó?"

Cùng rắn nhỏ hai người chậm rãi đào ra đi đống đất cuối cùng, lần nữa thu hoạch một viên [Hạt Xâm]. (đọc tại Qidian-VP.com)

-----

"Ầy~ Đi thôi, ta dẫn các ngươi đi xem một chỗ thú vị a~"

Laa~! (Đáng tiếc chỉ có 2 viên là Lục Phẩm, một viên Lam cũng không có!)

Nghĩ tới đây, hai nàng liền bắt trước Nguyễn Thái, đưa tay, đuôi lên, lau trán vài cái, vui vẻ hô lên:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 121: [Hạt Xâm]