Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 154: Mỹ thực

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 154: Mỹ thực


Nguyễn Thái hai mắt sáng lên, cũng không dài dòng.

"Xong!"

Ngửi lấy trong bình phiêu tán hương vị, Nguyễn Thái nhịn không được nở mày một cái.

Nguyễn Thái một bên lẩm bẩm, một bên bận rộn lọc lại mới tới tay bốn mắm một chút.

Ngửi lấy trong bình tản mát ra khó ngửi hương vị, Nguyễn Thái không khỏi xuất thần suy nghĩ một hồi.

Ân, vấn đề này chỉ cần thử nghiệm vài lần liền được.

Laa~! (Tới đây, tới đây!)

Nguyễn Thái cũng không nói nhiều, chỉ dùng hành động chứng minh mình vẫn còn đói.

Nghĩ thì nghĩ, nhưng động tác trên tay của hắn không chậm trễ chút nào.

Vụt~ vụt ~

Nói xong Nguyễn Thái liền chậm rãi từng muôi, từng muôi đem chất lỏng trong bình múc ra, chứa vào bên cạnh trống không bình gỗ.

Rất nhanh, hoàng hôn bầu trời cũng đã bắt đầu lặng lẽ buông xuống.

Để cho hai cái nhóc con chính mình bận rộn, Nguyễn Thái liền xoắn tay áo lên, nhanh chóng chạy vào bếp.

Vấn đề không lớn, hắn đã từng ngửi được hương vị thối hơn so với mùi này gấp mấy lần, hơn nữa còn đem nó nuốt vào bụng, thưởng thức một phen, cho nên thật đúng là vấn đề không lớn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Độ dai...

Nguyễn Thái vẫn chưa thỏa mãn liếm môi vài cái, vui vẻ cười lên:

Rắn nhỏ cùng Khả Lỵ nghe vậy, không khỏi ngẩng đầu lên, nghi hoặc nhìn hắn.

Ân, hẳn là từ lúc nếm thử cá trích thối a?

Nói làm liền làm.

Nhanh chóng từ trong balo lấy ra một khối tươi đẹp thịt cá đặt lên thớt.

Hô:

Đưa tay cầm lên một sợi thịt quan sát, Nguyễn Thái hơi hơi trầm tư, nói:

Cẩn thận phẩm vị trong bát mì sợi thiếu sót, Nguyễn Thái trầm tư suy nghĩ.

"Trước tiên làm thử một bát nếm thử xem hương vị như nào cái đã, không được thì cải tiến một chút."

"Sopia, Khả Lỵ, ăn cơm thôi!"

Chờ đem nước mắm trong bình múc sạch ra, chỉ chừa lại một đống xác cá, xác tôm, Nguyễn Thái mới hài lòng đem bình gỗ vứt sang một bên.

Ngửi ngửi~

Hơi nhẹ nhàng giữ chặt thịt cá, đao ảnh chớp qua.

Chẹp lưỡi vài cái, Nguyễn Thái nhẹ nhếch mép cười lên, thì thào:

Nguyên bản một khối to lớn, hồng hào thịt cá chớp mắt một cái liền bị hắn thái thành từng sợi thon dài sợi thịt.

"Ân, đã tốt hơn nhiều so với phía trước hăng gắt, h·ôi t·hối huong vị rồi."

Mà hai cái nhóc con đã đói bụng cả buổi, nghe được Nguyễn Thái kêu gọi cùng ngửi được phiêu tán trong không khí thơm ngát hương vị.

Ngoài dai, trong giòn, ngọt ngào mặn mà trong veo, có thể nói là một bát vô cùng mỹ vị, mì thịt cá!

Haizz~ Nếu có thể, hắn mới không muốn hao phí đầu óc đi mở mang thực đơn đây?

Đúng! Là nó!

Thấy vậy, Nguyễn Thái nhíu mày một cái, trong lòng than thở:

Khi hắn ăn hết bát thứ năm mì thịt cá, thì món thực này cuối cùng cũng hoàn thành!

"Đáng tiếc làm lợi ta, hắc hắc."

"Ăn cơm rồi!"

Ah~!

Cảm nhận được trong ngực hai bộ mềm mại thân thể, Nguyễn Thái một bộ vẫn chưa no bụng, cười nói:

Lại bổ sung thêm chút ít gia vị, một bát nóng hổi, mới mẻ mì thịt cá ra lò.

...

Dù sao món này cũng là hắn tự chế, giống như phía trước hắn làm món phở gân cá vậy.

"Ta liền biết mà, haizz."

Chắc chắn sẽ ngon hơn gấp mấy lần a?

Nhíu nhíu mày một chút, Nguyễn Thái chậc lưỡi cảm thán:

Nhớ tới cái kia, kinh thiên động địa hương vị, trong lòng Nguyễn Thái không khỏi hoài niệm một chút.

Haizz~ Đáng tiếc là trong tay hắn cũng không có cái gì chứa lượng đường cao cây quả, bằng không hắn liền có thể ép ép, làm chút đường ăn rồi.

Nước mắm...

"Chẳng lẽ khẩu vị lại biến lớn?"

"Ân, hương vị hải sản rất phong phú, ngọt ngào hương nấm kết hợp với tươi mới hải sản khiến cho nước súp hương vị vô cùng trong veo, lại thêm nước mắm hoà quyện vào bên trong, không chỉ khiến cho ba loại hương vị kết hợp lại với nhau, còn khiến bọn chúng thăng hoa lên tầm cao mới, mỹ vị!"

Nhưng... Hắn không có nguyên liệu a.

Nhưng... Nó không đạt đến ý nghĩ của hắn a.

Nhanh chóng đem nước ngọt đổ đầy nồi mai rùa, tiếp đó liền đem toàn bộ sợi thịt ném vào, trụng nước sôi.

Bất quá hắn đã có tâm lý chuẩn bị từ trước, cho nên hơ nhíu mày một chút liền buông xuống đũa gỗ, cầm lên muỗng gỗ, múc vào miệng.

Laa~ (Thật no a~)

Trong lòng không khỏi chờ mong một chút, Nguyễn Thái không nhanh không không chậm húp nhẹ một ngụm nước súp.

"Ân đâu, món mới Nguyễn Thái làm thật ngon a! Không cẩn thận liền ăn nhiều hơn hôm qua một chút rồi."

Nước mắm...

...

"Hắc hắc~ Các ngươi nhanh như vậy liền ăn no rồi, ta còn chưa no nữa đây."

Theo suy nghĩ không ngừng chuyển đổi, mạch lạc trong đầu hắn cũng càng ngày càng rõ ràng.

Cho nên hắn chỉ có thể khổ cực vắt óc suy nghĩ, nên như thế nào đem một khối thịt cá chêa biến thành đủ loại đặc sắc mỹ thực. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nói thật thì mùi vị phía trước thật đúng là cmn một lời khó nói hết.

Laa~? (Không đúng a? Ala ngươi đều nhanh hơn phân nữa nồi mai rùa, làm sao còn chưa no?)

Ân, vấn đề này thay đổi thành loại thịt dai hơn là có thể giải quyết.

Không nói cái này, vấn đề nước mắm đã giải quyết, kế tiếp liền bắt đầu nấu ăn a.

Nóng bỏng nhàn nhạt thơm ngát nước canh lúc này đã phủ thêm một loại mằn mặn, nồng đậm dư vị để cho Nguyễn Thái bất giác híp mắt lại, cẩn thận phẩm vị một chút.

Một loại đậm đà, mặn mà hương vị phiêu tán bị khứu giác của hắn cưỡng ép hút vào trong mũi.

"Chẹp~ Nên động thủ, lại dài nữa liền muốn thèm c·hết bụng nhỏ rồi."

Thon dài, trắng nõn sợi thịt nhìn như vô cùng dai giòn nhưng khi bị đũa gỗ gấp lên liền tạch tạch hóa thành một đống bột thịt.

Lần nữa đem bốc mùi bình gỗ mở ra, nhìn xem bên trong đục ngầu chất lỏng lại ngửi được trong không khí hôi thúi hương vị.

Đem bình gỗ trên bếp dọn dẹp sạch sẽ, Nguyễn Thái xoa xoa cằm, suy tư buổi tối hôm nay nên làm món gì.

"Thật đúng là cmn thối a! Không hổ là từ "cá" lên men, ầy, hương vị thật hăng, chậc chậc~ Mặc dù hơi bốc mùi tí, nhưng mùi vị rất vô cùng chính tông, xem ra hôm nay phải tốn thêm chút sức rồi."

Lại qua gần chục phút, cảm nhận được hồng hào sợi thịt lúc này đã biến thành trắng nõn sợi mì, Nguyễn Thái mới nhanh chóng múc sạch ra bát gỗ.

Cả hai liền hưng phấn từ trong phòng chạy ra.

-----

Bất quá khi các nàng nhìn hắn cái kia nóng bỏng ánh mắt, hai người làm sao còn không hiểu?

Từ bên ngoài thì màu sắc vô cùng đẹp đẽ, cẩn thận ngửi lấy còn có thể ngửi được một loại tươi mới hương vị hải sản.

Laa~!

Nghĩ nghĩ một hồi, một đạo ý nghĩ chợt loé lên trong đầu.

Nhìn xem trên bếp bốn cái bình nước mắm, Nguyễn Thái vui vẻ hừ hừ lẩm bẩm:

Mềm mại, nát nhừ lại ngọt ngào thịt cá vào miệng liền tan, lại thêm phong phú gia vị khiến cho bát này thịt cá ăn vô cùng ngon.

Trải qua một phen ăn uống no nê, ba người giống thường ngày, thoải mái lười biếng nằm xuống ôm nhau, trò chuyện tiêu thực.

Giống như hắn nói vậy, chất lượng của đống nước mắm này quả thật là không tệ, chỉ cần hắn thêm chút ít tỏi, ớt, chút đường, cuối cùng là một quả chanh hoặc tắc.

Chậc chậc~ Hương vị đó, tuyệt!

...

Cũng không thể bỏ quá muộn, như vậy thì thịt sẽ chưa chín, sẽ dai hơn.

Ân, sắc, hương đều đủ, cũng không biết vị như thế nào.

Chà~ Nói đến cách lần trước hắn ngửi được mùi thối khó ngửi như vậy đã là bao lâu rồi ta?

Hài lòng gật đầu:

Nhẹ hô một tiếng, Nguyễn Thái liền cầm lên một bình nước mắm để lên mũi ngửi một hồi.

Mà đáp lại hắn chính là hai cái nhóc con, mềm mại kêu to. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 154: Mỹ thực

Không khỏi đỏ mặt lên, thẹn thùng cúi đầu xuống.

Mặc dù hương vị vô cùng khó ngửi, nhưng cảm giác vào miệng cũng không tệ lắm.

Đáng tiếc, lần này hắn phải thấy vọng rồi.

Nguyễn Thái cẩn thận bưng lấy nặng trĩu nồi mai rùa từ trong phòng bếp đi ra.

Món gì ăn với nước mắm...

Cộng nào cộng nấy cũng đều nhỏ dài, bằng nhau, giống như mì sợi vậy.

Suy nghĩ tung bay, công việc trên tay hắn lúc này cũng đã đến hồi cuối.

Nói cho cùng thì đống sợi thịt này là làm từ thịt, mà không phải làm từ bột mì, trên căn bản độ dai là không cách nào cùng mì sợi so sánh.

"Hắc hắc~ Kế tiếp đã có thể nấu một nồi to rồi."

"Cũng không biết mấy con sinh vật kia từ đâu học được cách làm nước mắm, hơn nữa còn lên men không tệ, hơn nữa thời gian cũng không kém nhiều lắm, đã có thể mở nắp ăn rồi." (đọc tại Qidian-VP.com)

Nước súp đã ngon như vậy, như vậy sợi mì đây? (đọc tại Qidian-VP.com)

Sụp~ soạt~

Kế tiếp liền tới thời gian, không thể bỏ vào quá sớm, như vậy liền sẽ để cho mì sợi chín hoàn toàn, không có bất kỳ độ giòn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 154: Mỹ thực