Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 157: [Rươi] bảy món?
Thay vào đó là một đám xuyên qua mặt nước, mọc thẳng lên trời, mềm mại cành tảo.
"Trước tiên đem đống [Rươi] này sơ chế đã lại tính."
Vì sao?
Khụ khụ, vấn đề kéo xa, trở lại mạch truyện.
Ngửi ngửi trong không khí tán phát ra mỹ vị hương thơm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cách~
Nói đùa, chút cực khổ này có thể đổi lấy cực phẩm nguyên liệu nấu ăn, hắn tình nguyện lại lên mấy chục lần.
Tiếp đó hắn liền nhịn không được thở dài. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bất đắc dĩ, Nguyễn Thái chỉ có thể vui mừng sử dụng đống này trời ban nguyên liệu nấu ăn.
Chỉ thấy rắn nhỏ cùng Khả Lỵ đang mở to hai đôi trong suốt, long lanh giống như bảo thạch mắt to, nội tâm Nguyễn Thái không khỏi rung động một chút.
Nghe vậy, hai cái nhóc con nhu thuận gật đầu một cái nhưng các nàng cũng không có rời đi.
Bây giờ thì không còn nữa.
Hắn cũng không chờ bao lâu, nhiệt độ nước sôi bên trong mai rùa đang lấy mắt thường có thể thấy, nhanh chóng giảm xuống.
Khi hắn vừa dứt lời, cửa gỗ đột nhiên mở ra, cót két vang lên một tiếng.
Nhưng, cmn ai biết hắn chỉ thử vận may một lần vậy mà thu được một đống tươi non [Rươi Tảo Nước]?
Laa~? Laa~! (Ala~ Hôm nay nấu cái gì đó? Thơm quá a!)
Nóng bỏng ánh nắng mặt trời xuyên qua vành rộng nón lá, tươi sáng tầm nhìn để cho Nguyễn Thái lướt qua một vòng liền đem cảnh tượng xung quanh, toàn bộ thu vào mắt.
"Ầy~ Các ngươi a~"
Hai người hành động quá đột nhiên, đee cho Nguyễn Thái phản ứng chậm một nhịp.
"Ha~ Một hồi lại nói cho các ngươi, ân, thời gian cũng không kém nhiều lắm, đã có thể ăn rồi, các ngươi trước tiên ra ngoài ngồi chờ một chút a."
"Ha~ Hành trình mới, xuất phát."
Thời gian lần nữa bắt đầu gia tốc.
Nhìn xem thành quả trước mặt, Nguyễn Thái lau lau trên trán vài giọt mồ hôi, hài lòng lẩm bẩm:
Kế tiếp chỉ cần vớt ra, để khô là có thể chế biến rồi.
Cẩn thận nhìn xem dưới thuyền đã cao vài chục cm cành tảo, Nguyễn Thái chậc lưỡi lẩm bẩm:
Bởi vì vừa mới bắt lên cho nên độ tươi của tụi nó cũng không cần nói nhiều, rất tươi.
Cmn, nhiều [Rươi Tảo Nước] như vậy, mỗi món đều làm chẳng phải là xong chuyện?
Buổi sáng sau khi cùng hải ly thương nhân giao dịch, hắn còn dự định buổi tối hôm nay ăn một chút thịt rừng, thay đổi khẩu vị một chút.
Ào~ ào~ ào~
Hơn nữa còn là hiện bắt hiện làm, cho nên hương vị của chất thịt có thể là nó vô cùng tuyệt hảo, bất quá còn cần hắn sơ chế một phen mới được.
Buổi trưa hắn còn xoắn xuýt đống [Rươi] này nên làm món gì tốt đây?
Tiếp đó hắn liền nghiêng đầu sang nhìn xem sau lưng đã rút nhỏ rừng tảo, khoé miệng nhẹ nhếch, cười nhạt:
Bước này là dùng để cho sạch bẩn, rụng hết lông tơ trên người.
"Ân đâu, thật thơm quá."
"Hahaha~ Xem ra hôm nay lại là một ngày thu hoạch phong phú, bất quá nhiêu đây đã đủ rồi, không cần thiết đuổi tận diệt tuyệt."
Bất quá hắn chỉ lẩm bẩm ngoài miệng mà thôi, nếu như số lượng của đám [Rươi Tảo Biển] này nhiều hơn một điểm mà nói.
Cảm nhận được nhiệt độ thích hợp, Nguyễn Thái nhanh tay nhanh chân đem [Rươi Tảo Nước] một mạch đổ vào, tiếp đó dùng một thanh que gỗ, chậm rãi khuấy động.
Chậc chậc~ Mặc kệ nhìn bao nhiêu lần, đôi mắt của các nàng vẫn mỹ lệ như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chớp mắt một cái, trời đêm liền buông xuống.
Vội vàng để cho thuyền nhỏ tiếp tục chậm rãi tiến lên, Nguyễn Thái vội vàng bắt tay vào xử lý [Rươi Tảo Nước].
"Haizz~ Số lượng thật cmn nhiều, biết vậy bắt ít một chút rồi, khi không tự mình làm khổ mình."
Trước mặt hắn lúc này đã không còn là rậm rạp, to lớn [Rừng Đước] nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Nhiệt độ quá cao, vẫn cần phải chờ nguội một chút mới được."
Đưa mắt nhìn lấy trước mặt giỏ sọt không ngừng nhảy vọt, vùng vẫy [Rươi Tảo Biển] Nguyễn Thái thở phào một hơi:
Chỉ dùng hơn chục phút, dày đặc một đám [Rươi Tảo Biển] liền bị Nguyễn Thái hắc hắc chỉ còn lại lẻ tẻ vài con.
Nguyễn Thái đưa tay ra, chậm rãi vớt ra từng đám [Rươi Tảo Biển] nhẹ nhàng, cẩn thận đưa tay rửa sạch trên người bọn nó dơ bẩn cùng rong rêu.
Cẩn thận đem to lớn mai rùa bưng ra, nhìn xem bên trong không ngừng sôi trào nước sôi, Nguyễn Thái nhíu nhíu mày một chút, chậc lưỡi nói:
Gãi gãi đầu, Nguyễn Thái suy tư một hồi liền hạ quyết định.
Nụ cười ôn hòa trên mặt hắn lúc này cũng càng thêm rực rỡ.
Kèm theo đó là một cổ cảm giác thèm thuồng, đói khát, khiến cho Nguyễn Thái không thể không tăng nhanh động tác xào nấu.
Ngoại trừ đoạn đầu chăm chú tẩy rửa, tránh cho [Rươi Tảo Nước] chất thịt không bị hư hao hơi tốn thời gian ra thì mấy bước kế tiếp ngược lại vô cùng đơn giản.
-----
Chương 157: [Rươi] bảy món?
Công tác chuẩn bị đã hoàn tất, chờ tới buổi chiều liền có thể thưởng thức cái này cực phẩm nguyên liệu nấu ăn.
Nguyên bản an nhàn tình cảnh chớp mắt một cái liền bận rộn lên.
"Chậc chậc~ Cũng không biết nếu tiếp tục tiến lên còn có thể đi tới được nữa không?"
Sau khi xác nhận đám [Rươi] này hoàn toàn sạch sẽ, Nguyễn Thái nhếch mày cười nhẹ một cái.
Chỉ có điều, nên làm thể nào để xử lý đống [Rươi Tảo Biển] này khiến cho hắn không khỏi nhức đầu một phen.
"Ân." (x2)
Thuyền nhỏ rì rào vạch ra sóng nước, chậm rãi tiến về mênh mông lục sắc mặt biển.
Bất quá hắn cũng không nói gì thêm, lắc đầu cười nhẹ:
"Hô~ Cmn, cuối cùng cũng xong, ân, cũng nên đến bước kế tiếp rồi."
Đồng thời cũng quên vỗ vỗ, trấn an bụng nhỏ của mình một chút.
Hắn chắc chắn sẽ tham lam nhiều vớt thêm một điểm.
Hơn một tiếng sau.
"Hô~ Hoàn mỹ!"
Phủi phủi tay vài cái, Nguyễn Thái ngẩng đầu lên quan sát xung quanh.
Cực khổ?
Nguyên bản dồn cục, lít nhít khối dính lấy mắt thường có thể thấy nhanh chóng tan rã ra.
Mà Nguyễn Thái lúc này đang tại trong phòng bếp, hai tay không ngừng bận rộn chuyển động, khuấy điều, nấu chín đồ vật trước mặt.
Ngược lại vô cùng thuần thục, nhanh chóng tiến lên cầm lấy trên bàn bát đĩa cùng thức ăn, vù vù vài cái liền chạy ra ngoài.
"Nào nào~ Yên tĩnh một chút a, muốn ăn còn phải chờ một hồi mới được."
Chả rươi, rươi kho, lẩu rươi... Chỉ cần cái nào có thể nấu với rươi, hắn đều sẽ nấu một món.
Cười cười vài cái, Nguyễn Thái chậm rãi trở thuyền nhỏ, dùng sức đem hai cái đầy ấp giỏ sọt kéo lên.
Bụng nhỏ của hắn đã nhịn không được ùng ục, rột rột kêu lên.
Theo Nguyễn Thái không ngừng điên cuồng bắt lấy [Rươi Tảo Biển].
Nghe được sau lưng vang lên hai cái nhóc con âm thanh, Nguyễn Thái dừng muôi một chút, quay người lại.
Nhìn xem trong sọt đầy ắp, không ngừng ngọ nguậy [Rươi Tảo Biển] Nguyễn Thái vui vẻ cười không ngậm được mồm: (đọc tại Qidian-VP.com)
Bất quá bởi vì số lượng vô cùng nhiều, chỉ riêng một bước này thôi cũng đã hao tốn rất nhiều thời gian của hắn.
Hơi thưởng thức một hồi, Nguyễn Thái mới lấy lại tinh thần, ôn nhu nhìn xem các nàng, nhẹ nhàng cười nói:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.