Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 56: Ngày thường
Mềm mại, tươi non chất thịt vừa vào miệng liền tan mất, chi để lại vài miếng giòn rụm làn da, hơi nhai nuốt vài cái, liền răng rắc vỡ tan, tiếp đó là nồng đậm vị cay từ bên trong chất thịt chảy ra, không ngừng kích thích thần kinh đầu lưỡi, từng đợt từng đợt nước bọt không tự chủ được tiết ra, tham lam hút lấy cái này mỹ thực hương vị.
Mà hắn cũng bị bụng nhỏ giày vò một hồi, đã vô cùng đói, nhìn xem Sopia từng ngụm từng ngụm lớn nuốt xuống thịt cá, hắn cũng nhanh chóng gia nhập vào càn quét mỹ thực tổ đội, bắt đầu thả cửa ăn uống.
Tiếp đó vụt một tiếng, từ trên người hắn bay xuống, đuôi nhỏ cuốn lại, nhanh chóng cầm lên một cái nĩa, không kịp chờ đợi cắm xuống một miếng thịt, hé ra miệng nhỏ, cắn xuống. (đọc tại Qidian-VP.com)
La~
Lại vài chục phút trôi qua, một người một rắn đã đem 3 đạo mỹ thực quét sạch không còn một mảnh, chống lên bụng to nằm xuống sàn gỗ, ợ một hơi.
Haizz~ Đáng c·hết rào cản ngôn ngữ.
La~
Ngày bình thường còn không có gì, nhưng cmn, bây giờ bên ngoài đang ào ào mưa dông, ngủ ở đây chẳng khác nào chịu tội cả, hơi ngủ một tí liền bị thuyền nhỏ lắc lư, sơ ý liền có thể đụng trúng vách thuyền, đến lúc đó đừng nói là ngủ, không bị đụng tới chấn động não là may lắm rồi, còn muốn ngủ?
Nhìn xem Sopia bụng đã phình to lên mấy lần, đang thoải mái nằm trong ngực mình, hắn chậc lưỡi vài tiếng cản thán, liền đứng dậy đi về phòng ngủ.
Mỹ thực vào miệng, từng đợt hương vị không ngừng bùng nổ để cho chưa từng ăn qua mỹ thực tiểu rắn trắng lâm vào ngốc trệ, hai mắt đột ngột trợn to, mềm mại miệng nhỏ nhịn không được há ra, kinh ngạc nhìn xem trước mặt nồi thịt cá này.
Hô hấp vài hơi dài, cố gắng lấy lại bình tình, hắn cưng chìu vuốt vuốt nàng một chút.
Một cái mềm mại, uyển chuyển màu trắng rắn nhỏ từ khe cửa bò vào, nhìn thấy hắn đang mân mê khúc gỗ, hai mắt sáng lên, vui vẻ hướng hắn bò tới.
Thưởng thức xong, hắn gật gật đầu, ra hiệu cho Sopia có thể ăn rồi.
"Xem như hỏi không rồi, bất quá thời gian cũng không trễ, nên ăn cơm."
Bị hắn xoa dịu một phen, cảm nhận được trên đầu ấm áp, nàng nhịn xuống đói meo bụng nhỏ, hai mắt long lanh, tội nghiệp nhìn hắn.
La~ La~
Nhìn thấy được cái này quen thuộc mỹ lệ thân hình, khóe miệng nhịn không được, tự chủ nhếch mép lên cười một chút, tiếp đó vội vàng bỏ xuống đồ vật trên tay, đứng dậy đi về phía nàng.
Dầu thì có dừa ép thành dầu dừa, để thực đơn của hắn càng thêm đa dạng.
Cũng đúng, hắn nói, nàng cũng nghe không hiểu, lấy cái gì trả lời. (đọc tại Qidian-VP.com)
Về phần tại sao không ngủ ở đây?
Thấy Sopia không có trả lời, hắn bất đắc dĩ gãi gãi đầu nói.
Nhìn xem trước mặt thành phẩm, hắn nhịn không được gấp một miếng bỏ vào miệng.
Sopia nhìn xem trước mặt một bàn mỹ thực, nhịn không được hưng phấn, vui vẻ kêu lên, nếu như không phải hắn cản lại, chắc nàng đã nhào vô miệng lớn cắn nuốt, hưởng thụ tay nghề của hắn rồi.
Nhưng tại hắn không nhìn thấy góc nhìn, Sopia trong mắt một tia giảo hoạt ánh sáng lóe lên rồi biến mất, hí hửng dùng muỗng múc một ngụm canh uống.
La~ (đọc tại Qidian-VP.com)
"Sopia a, ngươi đói bụng chưa, muốn ăn gì không?"
Trở về phòng ngủ ngủ không được sao, tại sao phải chịu khổ đây?
Nằm xuống, nhìn xem trên đầu trần gỗ, hắn cảm thán một hồi, đang tại hắn suy nghĩ kế tiếp làm gì thời điểm, đột ngột một cổ cảm giác quen thuộc truyền đến, phát giác được cái gì, sắc mặt hắn hơi biến đổi, vội vàng cúi đầu nhìn xuống, kêu to một tiếng.
Nói xong, từ trong balo lấy ra một viên nâu to trái cây, cầm lên dao găm dùng sức đâm xuống, cắt nát dày cui phần vỏ, lộ ra bên trong mềm mại thịt quả.
Chương 56: Ngày thường
Từng đạo ngọt ngào, thanh thanh mùi sữa hương thơm từ bên trong bay ra, hơi ngửi một hơi, Nguyễn Thái nhẹ nhàng đem thịt quả cùng nước quả đổ xuống nóng bỏng nồi thịt, nguyên bản cay nồng hương khí chậm rãi dịu lại, mang theo một tia thơm ngát.
"Ân? thịt cá thơm mềm, chậc, cái này cay xong liền ngọt, cực hạn kích thích lên thanh thanh mùi sữa, quá ngon."
Cuối cùng chính là món chính, một đống thượng hạng thịt cá, chỉ dùng để nướng há không lãng phí?
Nhìn thấy bộ dáng tham ăn của nàng, hắn nhịn không được cười lên, xoa nhẹ đầu của nàng một chút, để nàng yên tĩnh một chút, không cần gấp gáp.
Cho nên bây giờ nguyên liệu phong phú, hắn cũng không thể bạc đãi bụng nhỏ của mình nữa.
-----
Phía trước không phải hắn không muốn nấu nhiều, tốn thời gian chỉ là chuyện nhỏ, chuyện lớn chính là hắn không có nguyên liệu a, ngoại trừ thịt cá với thịt cá, hắn còn có cái gì?
"Hô~ Chờ ta thêm chút gia vị nữa liền có thể ăn."
Nghe được âm thanh, Nguyễn Thái dừng lại động tác trên tay, quay đầu nhìn xem.
(Ở đây lược bớt 10 ngàn từ)
Hơn một tiếng thời gian trôi qua, một bàn sặc sỡ mỹ thực xuất hiện trước mặt hắn.
Thấy nàng dời đi ánh mắt, hắn thở nhẹ một hơi, buổi trưa hắn tiêu hao thể lực đã rất nhiều rồi, lại không bổ sung một chút, chắc chắn không thể đút cho con rắn tham ăn này ăn no bụng.
Nhìn xem Nguyễn Thái duỗi xuống to lớn cánh tay đón mình, Sopia vui vẻ không thôi, híp mắt lại kêu một tiếng liền bò lên, đến nỗi Nguyễn Thái hoi nàng cũng nghe không hiểu, chỉ muốn dính dính hắn thôi.
Cuối cùng là một bát lớn nóng hổi canh rau, để người nhịn không được muốn uống một ngụm ấm người. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Từ từ đã nào, phải chờ thêm một chút mới có thể ăn."
Thấy hắn gấp xong miếng đầu, hai mắt nhắm lại một hồi để cho Sopia nhịn không được gấp gáp lên, không ngừng vòng quanh cổ hắn, không tới chốc lát liền thấy hắn nhìn mình gật đầu có thể ăn, để nàng nhịn không được kinh hỉ kêu lên.
Nghe hắn lời nói, Sopia mới thu hồi lại tầm mắt, quay đầu lại tiếp tục thưởng thức mỹ thực.
Đang tại hắn bận rộn thời điểm, chốt gỗ nhẹ mở ra, vang lên nhỏ nhẹ tiếng vang.
Hai đôi to tròn, mỹ lệ như ngọc thạch, cùng Sopia yếu đuối cảm xúc trực kích tâm linh của hắn, để tim hắn run rẩy vài lần, mềm nhũn xuống, cmn, quá kawaii~
Bị Sopia nhìn chòng chọc, hắn nhịn không được chảy ra một giọt mồ hôi, làm gì a, ăn cơm lại làm cũng không muộn a. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhẹ nhàng ôm lấy tiểu trắng, nằm xuống giường nhỏ, hơi ngáp một chút, hắn liền nhắm mắt lại, chìm vào giấc ngủ.
"Chậc chậc, cũng không biết cái này mềm mại thân thể làm từ gì, ăn no như vậy cũng không có việc gì."
Không nói, nấu cơm đã.
Đúng vậy, lần này hắn cũng không còn nấu một món để ăn, mà nấu một bàn thịnh soạn mỹ thực, đãi đãi Sopia một chút, thuận tiện thỏa mãn bụng nhỏ thèm ăn.
Nĩa, là hắn lượng thân vì nàng chế tạo, để cho nàng có thể dễ dàng ăn uống hơn, đương nhiên muỗng uống canh cũng có, bằng không mỗi lần ăn uống đều dùng đuôi cầm, vô cùng bật tiện.
Thở dài một hơi, hắn liền mang lên Sopia, bận rộn nấu ăn.
Đương nhiên nồi này thịt cá vị cay sẽ không vì hắn đem [Đài Sữa] bỏ vô mà giảm bớt, ngược lại ăn càng thêm ngon.
"Thời gian này thật phong phú a, tê~ Sopia, ngươi còn chưa no nữa à!!!"
Gia vị thì có quả đau đớn, mọng chua, hành cứng... Đủ loại quả dại, cây rừng, khiến cho hương vị món ăn càng thêm phong phú.
Ợ~ La~
Một đống rau trộn kết hợp với mật cây, tạo thành một đĩa lớn ngọt ngào, mát mẻ salad.
Nàng tưởng rằng buổi sáng món kia đã là món ngon nhất nàng từng ăn rồi chứ, không nghĩ tới lại còn có món ăn ngon hơn, nghĩ tới đây, nàng quay đầu lại, dùng mình đôi kia giống như bảo thạch hai mắt nhìn chằm chằm hắn, trong mắt tràn đầy nóng bỏng, như muốn một ngụm đem hắn nuốt vậy, ầy, đúng nghĩa đen luôn.
Không tới chốc lát, một người một rắn liền đi tới cạnh nhau, nhìn xem dưới chân rắn nhỏ, hắn duỗi tay xuống để nàng bò lên, thuận tiện hỏi một câu.
"Xong, có thể ăn rồi."
Cạch~
"A~ ha ~ ha, ăn cơm trước đã."
Một nồi thịt cá kho, nồng đậm hương cay không ngừng bốc ra, kích thích mãnh liệt khứu giác.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.