Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 64: Trở về

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 64: Trở về


"Hắc, uống thử xem, hương vị cũng không tệ a."

Tiếp đó dùng đuôi nhỏ của mình nhẹ nâng lên bát gỗ, nghiêng xuống uống.

La~

Không nghĩ tới vị trí của hắn trong tim của nàng lại lớn như thế, đương nhiên hắn không nghĩ tới không có nghĩa là vị trí của Sopia trong tim của hắn cũng không lớn, ngược lại là vô cùng lớn, đối với con rắn nhỏ, vừa tham ăn, lại lười biếng này hắn vô cùng ưa thích.

Haizz~ không nghĩ, về sau phí thêm chút sức, làm một cái mới a.

Đem mai rùa bắt lên, thêm nước, hắn lại hí hoáy một hồi, không tới chốc lát, hai bát nóng hổi nước trà xuất hiện trước mặt một người một rắn.

"Ân, khụ khụ, Sopia, ngươi nhịn thêm một chút nữa a. chờ ta xử lý xong v·ết t·hương liền nấu cơm"

"Hô~ haha~ là ngươi a, Sopia, kém chút làm ta hết hồn, uầy, để ngươi lo lắng rồi, ta cũng không có xảy ra chuyện gì, bất quá, cảm ơn ngươi a~"

"Cmn! Vật gì, nhanh như vậy!"

"Chắc ngươi chờ ta cũng nhanh đói bụng rồi a? Cùng về nhà nào, ân, hôm nay liền ăn tiệc!"

Đây cũng không phải trà thường, mà là trà mật cây, hương vị như thế nào, hắn cũng không biết nữa, nhưng chắc chắn sẽ không quá kém.

Trở lại thuyền nhỏ, nhìn xem trước mặt quen thuộc cảnh tượng, hắn hơi vui mừng một chút, nhanh chóng mở ra cửa gỗ đi vào bên trong.

Đột ngột bị Nguyễn Thái tập kích, khiến cho Sopia ngượng ngùng một chút, nho nhỏ thân rắn hơi xiết lại, quay đầu lại chôn vào ngực hắn, đến nỗi phía trước lo lắng cảm xúc cũng trải qua hắn trận này trấn an, nhanh chóng bị xoa dịu đi.

Nhìn xem tiểu rắn trắng dùng nàng hai viên mỹ lệ mắt rắn lo lắng nhìn mình, cả khuôn mặt đều là sầu lo cảm xúc, nội tâm ấm áp không thôi, lại thấy nàng không rời thần sắc, hắn vội vàng trấn an nàng, ngượng ngùng gãi gãi đầu, cười nói, tiếp đó ôn nhu đem nàng bế lên, hôn nhẹ một ngụm.

Nhìn xem trong bát không ngừng bốc lên khí nóng, vàng nhạt nước trà, Sopia nghẹo đầu xem hắn một cái, nhìn thấy hắn mặt mặt thỏa mãn, nghi hoặc kêu lên, có ngon như vậy sao?

La?

Từ trên trời rơi xuống không ai khác chính là hắn quen thuộc tiểu rắn trắng, nhìn xem Sopia trong ngực mình dùng nàng kiều nhỏ thân thể quấn chặt lại mình cường tráng lồng ngực, Nguyễn Thái buông lỏng một hơi, nhẹ nhõm thở ra, vội vàng lau đi trên trán mồ hôi lạnh.

Một ngụm nóng hổi trà mật vào bụng, để linh hồn của hắn sảng khoái kém chút bay lên, ấm áp nước trà xuyên qua yết hầu, thấm nhuần dạ dày, xua tan đi thân thể lạnh lẽo, kết hợp với mật cây ngọt ngào hương vị tràn ngập khoang miệng, để hắn nhịn không được, thỏa mãn hà một hơi.

Đi theo hắn gần một tháng nón lá tại trong trận bão tố này bị sóng biển cuốn đi, mặc dù ngoại hình hơi kém một chút, nhưng dùng vẫn rất tốt, cứ thế một kiện bền chắc nón lá bị mất đi, hắn không tiếc không được.

"Ha~ Cuối cùng cũng về, ầy, Sopia ngươi đợi một chút a, ta còn phải xử lý một chút đã."" (đọc tại Qidian-VP.com)

La~ (đọc tại Qidian-VP.com)

Theo cửa gỗ đóng lại, nguyên bản ồn ào mưa to phút chốc nhỏ lại, nhìn xem trước mặt đen thui buồng thuyên, tâm thần của hắn cuối cùng cũng buông lỏng ra, tiếp đó hắn chậm rãi, nhẹ nhàng đem quấn tại trên vai rắn nhỏ để xuống, bắt đầu cởi đi trên người quần áo.

Ngọt ngào hương vị trong chốc lát tràn ngập khoang miệng, đánh thẳng vào vị giác cùng với từng đợt ấm áp chậm rãi xuôi dọc cơ thể, để nàng nhịn không được thoải mái, hai mắt híp lại kêu lên một tiếng, khắp khuôn mặt đều là b·iểu t·ình thỏa mãn.

Cúi đầu nhìn xuống thân thể của mình, lại nhìn xem tiểu rắn trắng đang dùng nàng đôi kia mắt to mong đợi, đói khát nhìn mình... sủng vật, Nguyễn Thái lúng túng ho vài tiếng, vội vàng kiếm váy cỏ mặc lên, tiếp đó nhanh chóng chạy xuống tầng hầm.

Cho nên khi thấy Sopia vì hắn lo lắng như vậy, trong lòng hắn vừa vui, vừa đau, hai loại cảm xúc không ngừng lẫn lộn, để hắn xoắn xuýt một hồi, haizz, thật đần a, muốn chờ ta cũng không cần phải ra ngoài chịu đựng gió bão chờ a, cũng không biết về buồng nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Hô~ Cuối cùng cũng trở về."

"Haizz~ Đáng tiếc."

Nhìn xem trước mặt lắc lư thuyền nhỏ, hắn nhẹ nhếch mép lên, mỉm cười.

Đang tại hắn chuẩn bị leo lên thuyền lúc, một đạo hình ảnh từ trên bay xuống, hướng hắn nhào tới, cảm nhận được phía trên có sinh vật lao tới, Nguyễn Thái ngẩng đầu lên, cảnh giác nhìn xem. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhìn thấy Nguyễn Thái ôn nhu như vậy, tiểu rắn trắng cảm thấy mình chịu chút khổ cũng đáng, mặc dù nàng nghe không hiểu hắn nói gì, nhưng hai bên cảm xúc đã nói ra hết, không cần ngôn ngữ để diễn đạt, mặt nhỏ kéo lên, vui vẻ kêu một tiếng.

"Ực~Thoải mái~"

Lại hí hoáy vài phút, bếp lửa đã bị hắn đốt lên, ấm áp ngọn lửa chậm rãi xua tan đi trong không khí lạnh lẽo.

Chưa chờ hắn nhìn rõ, sinh vật kia tốc độ vô cùng nhanh, chớp mắt đã lao tới trước mặt hắn, nhìn xem gần trong gang tất thân ảnh, hắn nhịn không được giật mình kêu lên, tiếp đó không chờ hắn phản ứng lại,cái kia lao vụt thân ảnh đã nhào vào ngực hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Từng kiện từng kiện ẩm ướt quần áo từng chút một bi hắn lột xuống, lộ ra bên trong cường tráng thân thể, nhìn xem trước mặt ướt nhẹp quần áo, Nguyễn Thái thở dài một hơi, đáng tiếc than.

"Ah!??"

Hơn mười phút sau.

Lắc lắc đầu vung đi tiếc than ý nghĩ, Nguyễn Thái mang theo Sopia, ôm lên không ngừng nhỏ nước quần áo đi vào phòng bếp.

Chương 64: Trở về

Trong tưởng tượng đau đớn cũng không có xuất hiện, ngược lại là một cổ mềm mại, trơn mượt cảm xúc đánh tới, để hắn hồi thần trở lại, cúi đầu quan sát.

La~

Nhìn hắn chạy trốn bộ dạng, Sopia tiếc nuối kêu một tiếc, ầy, nhanh lên a, bảo bảo nhanh đói c·hết rồi.

Cảm nhận được Sopia tâm tình dần dần bình ổn lại, nhìn xem nàng hư nhược bộ dáng, hắn hơi đau lòng, nhẹ vuốt ve nàng một chút, Sopia một bộ lo lắng tình cảm là hắn chưa từng nghĩ tới, phải nói hai người cũng chưa quen biết được bao lâu, nói rõ ra thì cũng chỉ mới 3-4 ngày mà thôi.

Chờ hắn xử lý xong trên tay v·ết t·hương đã là vài phút sau, nhìn xem Sopia hai mắt lom lom, đáng thương nhìn mình, hắn cười lên vài tiếng, xoắn tay áo lên, bắt đầu nấu ăn.

Cẩn thận đem bát gỗ đặt trước mặt Sopia, Nguyễn Thái nhẹ nói, tiếp đó liền tự mình chậm rãi uống xuống.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 64: Trở về