Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 79: Khiêu chiến, bắt đầu!
Vài chục phút trôi qua.
"Hô~ 48 phút sao." (đọc tại Qidian-VP.com)
Mượn nhờ xung quanh dòng nước trôi nổi lên, tiếp đó chậm rãi hướng cửa hang bơi đi.
Cảm nhận được chảy xiết dòng nước không ngừng xuyên qua cơ thể, hơi suy nghĩ một chút, Nguyễn Thái buồn bực quay người rời đi, trở lại hang động bên trong.
Lại qua vài phút, tràn ngập nước biển hang động cuối cùng cũng trống rỗng, chỉ để lại mình hắn cùng rắn nhỏ loi đứng trơ trụi bên trong. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đương nhiên cũng không phải tác giả biên ra, mà là có căn cứ, hơn nữa lấy Nguyễn Thái điều kiện cơ thể hoàn toàn có thể đạt đến nín hơi hơn một tiếng.
Đang tại Nguyễn Thái một bên rèn luyện một bên cảm nhận trong ngực dưỡng khí, phòng ngừa luyện tập quá sức mà hao hết oxi, xung quanh nước biển lúc này đột ngột hạ xuống, từng chút một từ bên cạnh hắn lướt qua, lao ra ngoài.
Nghĩ đến liền làm.
Bất quá tất cả đều nằm trong dự tính của hắn cả rồi, cho nên bây giờ hắn chỉ cần chờ đợi nước biển rút đi, bắt đầu một vòng mới sóng thần liền được.
'Cũng không biết cảnh tượng bên ngoài bây giờ như thế nào a, nếu không thì... Ra xem một chút?'
Đến nỗi đi ra ngoài thám hiểm, dò xét một chút?
'Hô~ Thật cmn lạnh a, tê~ thật vất vã ngủ một giấc liền đem nhiệt độ cơ thể điều lên, bây giờ liền chịu khổ rồi."
Mặc dù bây giờ sóng thần đã vô cùng cường đại, nước biển giống như liên miên bất tận, từng đợt từng đợt trào lên, nhưng chỉ cần vượt qua đoạn thời gian đầu nguy hiểm nhất sóng thần xung kích là hắn có thể nói an toàn hết 80% rồi.
'Khụ~ khụ~ Giống như không có gì để làm a?'
Cái kia phải dựa vào năng lực của bản thân rồi, mặc dù vượt qua sóng thần xung kích, nhưng đầy trời nước biển cũng không phải nói chơi.
Theo băng lãnh nước biển bao trùm toàn thân, cảm nhận dòng nước lạnh lẽo không ngừng cọ xát cơ thể, từng đợt cảm giác lạnh lẽo xông thẳng lên não, để Nguyễn Thái nhịn không được lạnh run một cái.
Mà hắn bây giờ trải qua hơn một tháng rèn luyện, dễ dàng liền có thể nín hơi hơn một tiếng!
Cảm nhận được trên thân mực nước đang nhanh chóng rút đi, không tới chốc lát liền rút ra một đoạn khoảng trống không gian, mà hắn cũng nhân cơ hội này thở ra một ngụm, thuận tiện nhìn xem thời gian một cái, thì thào. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lại qua vài phút, nguyên bản từ xung quanh truyền tới cảm giác băng lãnh chậm rãi dịu đi, không còn giống như phía trước lạnh lẽo như vậy nữa, Nguyễn Thái mới hài lòng gật đầu vài cái, tiếp đó bắt đầu suy nghĩ kế tiếp nên làm gì.
"Ân~ Chỉ mới đợt thứ nhất mà đã khó như vậy, cũng không biết mấy đợt phía sau như nào, bất quá chắc hẳn càng kinh khủng hơn."
Kinh khủng hơn chính là, nguyên bản nhìn như tuyệt vọng nín thở kỷ lục thời gian, nhẹ nhõm bị hắn rèn luyện vượt qua, hơn nữa còn bị hắn kéo dài tới hơn 45 phút thời gian!
Không chỉ có nguy cơ bị chôn sống, còn có nguy cơ bị c·h·ế·t đuối, có thể nói, chỉ có thằng ngu không có não mới núp vào đây liền an toàn, gối cao không lo.
Đến nỗi còn lại 20%? (đọc tại Qidian-VP.com)
"Bất quá... Như vậy mới thú vị chứ."
Chậm rãi mượn nhờ sức nước rèn luyện cơ bắp của mình.
Vài giây trôi qua, Nguyễn Thái không nhanh không chậm cuối cùng cũng bơi tới trước của khe hẹp, bắt đầu đưa mắt ra nhìn về phía xa.
Bây giờ thời gian còn lại cũng còn gần 40 tiếng, nếu như hắn tính không sai, như vậy kế tiếp hắn phải đối mặt chính là hơn 20 tiếng khiêu chiến nín thở!
Phải biết ở thế giới trước, hắn từng là một cái nổi danh thám hiểm gia, từng nhằm qua đủ loại hoàn cảnh mà rèn luyện cơ bắp, n·ộ·i· ·t·ạ·n·g của mình, hiển nhiên, phổi cùng tim là hai hạng mục bị hắn đưa vào danh sách quan trọng nhất.
Cảm nhận được nhiệt độ cơ thể nhanh chóng giảm xuống, sắc mắt của hắn hơi biển đổi, vội vàng hoạt động thân thể một chút, tránh cho cơ bắp đột nhiên chuột rút, bất quá cũng may cơ thể hắn đủ cường tráng, rất nhanh liền thích ứng dòng nước nhiệt độ.
Vứt đi tạp nhạp trong đầu, Nguyễn Thái không còn suy nghĩ lung tung nữa, thành thành thật thật bơi trở về, nhìn xem khô ráo hang động lúc này đã bị nước biển lắp đầy, hắn chỉ hơi lắc đầu một chút liền bắt đầu vận động thân thể.
Chậm rãi xoay động cơ thể vài cái, nhìn xem cơ thể cũng không có xảy ra bất lương phản ứng, Nguyễn Thái mới nhẹ nhõm thở ra trong lòng một hơi, tiếp đó cảm thán một chút, xúi quẩy suy nghĩ.
Ám đen nước biển giống như nước thoát cống, không ngừng ào ào hướng về cửa hang thoát đi.
Lau đi trên mặt giọt nước, Nguyễn Thái cúi đầu trầm tư, xem ra hắn phải chuẩn bị thêm một chút a, bằng không hơn 1 tiếng nín hơi cùng với phía trước chuẩn bị chưa chắc có thể vượt qua kế tiếp cuồng bạo sóng thần.
Sờ sờ lồng ngực vài cái, cảm nhận được không khí trong phổi vẫn còn nhiều, đầy đủ chèo chống hắn nín hơi hơn một tiếng, thời gian vô cùng dư dả.
Trong tưởng tượng sóng biển cuộn trào, tàn phá bừa bãi cũng không có, ngược lại là một màn yên tĩnh màn nước màu đen không ngừng từ trước mặt vút qua, cọ rửa thân thể của mình.
Kỷ lục thế giới ở thế giới trước của hắn là 28 phút 32 giây, bị hắn ngạnh sinh sinh kéo ra hơn gấp đôi thời gian!
Chương 79: Khiêu chiến, bắt đầu!
Đương nhiên việc gì cũng phải dự tính đến xấu nhất, cho dù nước biển không có rút đi, hắn vẫn còn biện pháp khác.
'Cũng đúng, bầu trời tối đen như vầy, lại thêm nước biển bao trùm nữa, có thể nhìn thấy mới có quỷ a."
Bằng không, một khi lặn xuống hơn một trăm mét đáy biển, đừng nói là dưỡng khí có đủ hay không, liền nói cơ thể có chịu được nước biển thủy áp hay không a.
Hơi trầm tư một chút, Nguyễn Thái cũng không dằn được tính tò mò của mình, huống chi chỉ cần hắn hơi chú ý một chút, cũng không có vấn đề gì lớn cả.
Đây chính là tư bản mà hắn dùng để vượt qua [Đại Phong Bạo] bằng không, hắn bị ngu rồi mới chui vào đây núp a?
'Không nghĩ, trở về làm nóng người một chút a, bằng không chờ một hồi thân nhiệt hạ xuống nữa liền hết chơi."
Ân, khả năng này vẫn rất cao, nhưng, có cá thì làm sao chứ, hắn lấy gì bắt?
Không sai, ngươi không có nhìn lầm, chính là hơn một tiếng thời gian nín thở! (đọc tại Qidian-VP.com)
Cmn! Ngươi chưa nghe qua câu, không tìm đường c·h·ế·t sẽ không c·h·ế·t sao?
Nghĩ tới đây, khóe miệng của hắn nhẹ kéo lên, cười nhạt một cái, thâm thúy con ngươi cũng theo tâm tình của hắn, giống như bó đuốc phừng phực cháy lên.
Suy nghĩ hồi lâu, phát hiện mình bây giờ gì cũng không thể làm, Nguyễn Thái trong lòng lúng túng một phen, theo thói quen gãi gãi ướt nhẹp đầu tóc.
Nhưng cảnh tượng đập vào mắt để hắn thất vọng không thôi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.