Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 95: [Bọ Đá Phát Quang]
Sàn ~ sàn ~
Nếu như không phải tay phải cũng hắn b·ị t·hương, nói không chừng lúc này hắn đã hai tay hai kiếm.
"Ầy~ Nên thu thập một chút [Cây Sắt Khổng] liền đi tới đối diện rừng đá nhìn xem một chút a~"
[Bọ Đá Phát Quang] (Ấu trùng)
Nhìn xem không ngừng nhè nhẹ run động mười mấy đống tảng đã, Nguyễn Thái thở một cái, cả khuôn mặt đều tràn đầy cảm khái, nói:
"Hắc hắc~ Đã các ngươi đưa tới của, vậy ta liền thu nhận."
Ân, trước tiên liền thu thập cái [Cây Sắt Khổng] để hắn nhớ mãi không quên a.
"Thú vị!"
Lắc lắc đầu một cái, Nguyễn Thái liền buông tha chúng nó, thu thập cảm xúc một chút, thì thào:
Trước khi rời đi, hắn cũng không quên hướng đám kia mệt mỏi [Bọ Đá] nói tạm biệt, đương nhiên, hắn cũng không quên trả thù lao cho chúng nó, chính là một cây... [Cây Sắt Khổng].
Lúc này Nguyễn Thái mới nhẹ nhõm thở phào một hơi, nhưng căng thẳng cơ thể không có buông lỏng chút nào, ngược lại càng căng chặt hơn.
(Xem phim phóng sự, lên mạng tìm lại không có thông tin của ấu trùng đom đóm, để ta đau đầu một hồi, cmn, ta tìm thông tin ấu trùng, chứ không phải đom đóm!)
Ực~
"Ha~ Không nghĩ tới ở đây lại có ấu trùng đóm đóm nữa, chậc chậc, thật may mắn a, đang lo nguyên liệu chế tạo thuyền mới không biết đâu kiếm, không nghĩ tới liền xuất hiện trước mặt."
Bất quá hắn cũng biết đám này [Bọ Đá] đã bị hắn ép khô, một giọt cũng không còn, cho dù hắn tiếp tục dùng "kiếm gỗ" chọc chúng nó, chúng nó cũng sẽ không để ý tới hắn.
Nhau nhau dừng lại cắn xé hàm răng, tức giận quay đầu nhìn hắn.
[Bọ Đá]: T_T (Và hẹn đừng gặp lại)
"Hô~ Xem ra không có nguy hiểm gì."
Vài chục phút sau.
!!!
Theo khoảng cách càng ngày càng gần, Nguyễn Thái cũng càng thêm nhìn rõ mấy con sinh vật này là động vật gì, trong lòng không khỏi tấm tắc một phen.
"Thì ra là vậy."
Dù sao hắn cũng chỉ là cần một chút keo của bọn chúng để chế tạo thuyền mới cho mình, không chỉ không có cảm ơn bọn chúng, còn tàn nhẫn g·iết hại chúng nó.
Cũng chính là cây to nhất cũng là cây duy nhất cấp bậc đạt tới Lục phẩm [Cây Sắt Khổng] vội vàng chạy tới, không nói hai lời liền đem nó thu vào.
Kinh ngạc a?
Nhìn xem mười mấy con lớn chừng bàn tay [Bọ Đá] bất động nắm xuống đất, Nguyễn Thái bùi ngùi không thôi, đừng a, nhanh như vậy liền mệt rồi?
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Nguyễn Thái ngây người một chút.
Cẩn thận chăm chú nhìn xem trước mặt mười mấy đống không ngừng rung động tảng đá. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đập vào mắt là mười mấy đống từ bất đống tảng đá hỗn hợp mà thành sinh vật.
Cái này tạo hình kỳ lạ cùng độc đáo để hắn nhịn không được kinh ngạc, trong lòng kêu lên.
Cấp bậc: 1 ⋆
Lau lau trên trán vài giọt mồ hôi, Nguyễn Thái biết mình đã đến lúc rời đi, nhẹ thì thầm một câu.
Chỉ tốn một chút thời gian, đổi lấy một cái hoạt bát sinh mệnh, lời không?
Tiếp đó, hắn liền nhanh chóng đi tới một con [Bọ Đá] bên cạnh, đem "kiếm gỗ" chặn ngang trước mặt nó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đương nhiên nếu như nói ngoài hình, thì hắn có thể nói giống nhau đến 80% nhưng nói đến cấu tạo cùng đặc tính.
"Cmn! Đống đồ vật này là sinh vật gì a! Chẳng lẽ là trong tiểu thuyết thạch quái, hoặc chẳng hạn như sinh vật tương tự?"
Mà [Bọ Đá] đây?
Thở ra một hơi, Nguyễn Thái điều chỉnh hô hấp nhẹ lại, cẩn thận từng li từng tí đi về phía trước.
Mười mấy con [Bọ Đá] bị hắn đùa giỡn cùng nghiền ép phía dưới, cuối cùng cũng không chịu được mệt mỏi nữa, nhau nhau bãi công.
Chương 95: [Bọ Đá Phát Quang]
Công dụng: Không thể ăn, ấu trùng tiết ra niêm dịch chất dính vô cùng mạnh.
Đáng tiếc, mặc dù nặng nề vỏ đá cho chúng nó cứng cáp phòng ngự nhưng cũng đại đại hạn chế tốc độ di chuyển cũng nó, chỉ có thể không ngừng vang lên âm thanh chà xát, nhưng ngay cả 10 cm cũng không chạy ra được.
---
Mục đích của hắn chính là mấy con [Bọ Đá] này chất keo, cũng không phải là tính mạng của tụi nó.
Nhìn xem chắn ngang trước mặt to lớn thân cây, nhịp tim của hắn bất giác đập nhanh hơn một chút.
Theo Nguyễn Thái âm thanh kết thúc, mười mấy con [Bọ Đá] lúc này mới chậm chạp phát hiện bên cạnh mình lúc này đã xuất hiện thêm một vị khách không mời.
"Tạm biệt, Ciao ~"
Hahaha~
Nói là rừng, nhưng cũng chỉ có 2-30 [Cây Sắt Khổng] mà thôi, rất nhanh liền bị hắn thu thập sạch sẽ.
Không kịp để ý mấy con sinh vật trước mắt này là gì, Nguyễn Thái vội vàng lắc đầu lấy lại tinh thần.
Ngược lại cũng không tốn bao nhiêu thời gian, dù sao nguyên một rừng cây đều bị nhổ tận gốc, hắn chỉ việc thu vào balo là được rồi.
Hai mắt nhanh chóng loạn chuyển, ngoại trừ trước mắt đống này nhìn như vô hại tảng đá thì cũng không có phát hiện nguy hiểm gì khác. (đọc tại Qidian-VP.com)
Có lúc, nam nhân này vô cùng cao lớn, giống như trời sập xuống cũng có thể treo lên, nhưng cũng có lúc, nam nhân này giống như tiểu hài tử, vui tư đùa giỡn, để cho nàng sùng bái cùng không biết nói gì, chỉ có thể cảm khái kêu nhẹ một tiếng.
-----
Liếm liếm khô khốc bờ môi một cái, Nguyễn Thái nhẹ nuốt một ngụm nước bọt, cẩn thận đưa đầu lên nhìn xem.
Giới thiệu: Một loại ấu trùng có thể tiết ra niêm dịch gắn chặt các mảnh đá lại với nhau, tạo thành vỏ đá để bảo vệ bản thân cho đến khi trưởng thành.
"Hoàn tất, nên đi"
Chậm rãi đem lực chú ý dời xuống.
Mặc dù g·iết bọn nó lại lấy ra chất keo thì sẽ nhanh hơn, nhưng hắn cũng không thích cách làm như vậy.
Nhìn xem Nguyễn Thái cùng mười mấy con [Bọ Đá] chơi đến quên trời đất, trên mặt nhàn nhạt cười mỉm, để cho rắn nhỏ bất đắc dĩ không thôi.
Thật ra bị một loại niêm dính dịch thể kết nối, chấp vá lung tung lại với nhau, tạo thành giống như loài ốc vỏ ngoài, hắn tạm gọi là vỏ đá!
Nhìn xem bị trống trơn đi một mảnh đất trống, phát hiện mình không có bỏ sót cái gì.
Khác biệt duy nhất chính là đám này ấu trùng càng bự hơn, cũng càng có tính công kích hơn.
Ở thế giới trước, hắn cũng từng gặp qua ấu trùng đom đóm, đặc tính cũng giống nhau, đều là tiết ra một đống niêm dịch, chấp vá ra một cái nặng nề vỏ đá liền chậm rãi chờ đợi trưởng thành.
Không nói hai lời, cả đám liền lao về phía hắn, tính toán đuổi đi cái này kẻ ngoại lai. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tức giận đùng đùng đụng tới "kiếm gỗ" tiếp đó cơ thể nhanh chóng tiết ra một đống dịch nhầy, chớp mắt liền bao phủ cả vùng bị nó quấn quanh.
Chỉ nhìn một hồi, Nguyễn Thái liền nhìn ra một chút manh mối, hai môi khẽ mở, thì thầm nói:
Lúc này hắn mới chậm rãi, từng chút một thu thập ngã đổ đầy đất tài nguyên gỗ.
Cầm lên dưới đất một cây nhìn vô cùng thuận mắt "kiếm gỗ" Nguyễn Thái híp mắt nhìn xem một đám [Bọ Đá] nhau nhau lao tới, vui vẻ cười lên, nói:
"Hô~"
Việc như vậy... Tha thứ hắn làm không được.
Hơi châm chước một hồi, Nguyễn Thái liền chậm rãi dời bước, từ bên cạnh đi ra, tính toán khoảng cách gần quan sát đám sinh vật này.
Không còn để ý tới hắn nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phẩm chất: Trắng
Nhìn xem trên thân "kiếm gỗ" chất dính đang nhanh chóng kết tủa thành từng đoạn màu trắng keo dính, Nguyễn Thái hài lòng không thôi.
Mặc dù bị dày đặc lớp đá che mất tầm nhìn, không thể nhìn rõ phía dưới.
Đem đông khô chất keo thu hồi, Nguyễn Thái càng thêm hăng hái đùa giỡn mười mấy con [Bọ Đá].
Một tay ỷ thiên kiếm tung hoành ngang dọc, một tay đồ long đao vô địch thiên hạ.
Khụ khụ... Kéo xa, trở lại mạch truyện.
Lần đầu tiên liền đã thành công, khỏi nói trong lòng hắn lúc này đã vui vẻ bao nhiêu.
Mấy con [Bọ Đá] trước mắt này ngoại trừ tên càng thêm thẳng thừng ra, thì giống như hắn nói vậy, bọn này là ấu trùng đom đóm!
Nhưng hắn vô cùng chắc chắn suy nghĩ của mình, nếu như hắn nghĩ không sai thì những đống bất quy tắc, nhìn vô cùng hỗn loạn lớp đá này.
Laa~ (A~ Nam nhân~)
Biết tụi nó có lợi cho mình chẳng phải là được rồi sao?
Vậy thì chính là hai loại động vật khác nhau, đương nhiên cũng không cần để ý nhiều như vậy làm gì.
Khoé miệng kéo lên một cái, Nguyễn Thái cười nhạt, lẩm bẩm một câu.
Thấy vậy, nụ cười trên mặt Nguyễn Thái càng thêm rạng rỡ, vội càng thu hồi "kiếm gỗ" lùi ra phía sau.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.