Thâm Uyên Võ Đạo
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 66: Át chủ bài
Tạm biệt hai tên hộ vệ canh giữ khố phòng, hắn nhanh chân trở về phòng mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong quá trình đó, Mặc Tân đi đến bên giường tứ đệ.
Nghe đến đây Mặc Lương hai mắt ước ao, "Tam ca, ngươi có chỗ hơn người gì mà lại được một vị cường giả để ý thế? Giá mà ta không b·ị t·hương."
"Ừm, ngươi làm gì thì làm đi. Lát nữa có việc gì, ta gọi sau."
"Hơ…Hơ…Hơ."
Chợt hắn nhớ đến cái gì, đổi lại lời nói: "Mà thôi, không phiền ngươi. Để ta tự đi."
"Thôi, đệ dưỡng bệnh đi, ta không làm phiền đến đệ nữa."
Mặc Lương đang mắt nhắm mắt mở nằm trên giường.
'Mẹ nó, bà điên. Ngươi chờ đấy, ngươi chờ đấy cho ta! Cái thù hôm nay ta sẽ nhớ mãi. Mất mặt, quá mất mặt!'
Thấy được cái thùng lớn có gia huy của Bạch gia, đó là mục tiêu của hắn.
Chương 66: Át chủ bài
"Mà thôi, tứ đệ. Ta kể cho ngươi nghe, chuyện hôm nay ta và lão cha đến phân bộ của Thất Tinh các."
Hơi thích ứng một tí ánh sáng, đưa mắt quan sát xung quanh.
"Mời thiếu gia vào trong ạ." Một tên từ trong ngực lấy ra chìa khóa, mở khóa khố phòng, ra hiệu cho hắn vào.
"Dạ, thiếu gia tìm ta ạ?!!" Thiếu nữ xinh xắn thò đầu ra, từ căn phòng bên cạnh, trong tay còn cầm một quyển tạp ký.
Còn được hắn nhận làm đệ tử dự bị.
Thân thể mệt mỏi hơi căng đau. Hắn chẳng buồn mắng chửi Bạch Khả Khanh.
"Đều là do nữ nhân điên Bạch Khả Khanh. Không hiểu sao nàng ta đối với huynh có ác cảm rất lớn. Đương không rượt ta chạy trối c·hết."
"Ừm, ngươi đi khố phòng, tìm đống v·ũ k·hí mới được giao tới vào chiều nay, ôm một thanh đao đến phòng ta." Mặc Tân ra lệnh cho tiểu nha hoàn.
Có đánh nhau hay không thì không biết, chỉ biết là tam thiếu gia của chúng ta cuối cùng cũng chạy ra khỏi Bạch gia.
"Gặp qua thiếu gia." Hai tên hộ vệ ở trước khố phòng cung kính hành lễ.
Bóng hình đó vô tình lọt vào đôi mắt của Mặc Tân. Khiến hắn hơi dừng lại ở chỗ không xa.
"Ừm, ta đã quyết định rồi, nơi nào nàng sẽ không có ta. Chỉ cần thấy được nó ta ngay lập tức cút."
"À, lúc trước Tứ di nương có cho ta một đơn thuốc, hỗ trợ rất lớn khả năng phục hồi của thân thể. Ta viết ra cho ngươi, lát nữa ngươi bảo Nhâm gia gia nấu cho ngươi uống nhé!"
Tam thiếu gia cầm lên một thanh đao, vung vài đường đao pháp cơ bản.
Để khôi phục thân thể, đồng thời bổ sung đầy đủ lượng linh khí trong các huyệt đạo.
…
Rồi lại an ủi: "Biết đâu ngươi cũng hợp mắt duyên hắn thì sao!! Thiên phú chúng ta có thể không lại, nhưng nghị lực chưa chắc đã kém."
Mặc Tân đã về nhà từ lúc một canh giờ trước.
"Làm cái con khỉ!! Nàng ta là đồ điên. Trước tiên cảm ơn ngươi. Ta đi trước. Hôm nào sẽ cảm tạ sau."
"Tam ca b·ị t·hương à, sao mặt ngươi tái nhợt thế?" Hắn cũng rất hiếu kì với tình trạng của Mặc Tân.
Gặp đại tỷ phu Vương Thiên Nhất. Hiểu rõ hơn về tam đại phú hộ và tam đại võ đạo thế gia.
Không dừng lại, hắn nhanh chân kéo dài một đoạn khoảng cách nữa so với Bạch phủ rồi mới dừng lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặc Tân chia sẻ câu chuyện của hắn ngày hôm nay với tứ đệ
Ngoại trừ phần mặt ra, thì các phần cơ thể còn lại của hắn chưa thể cử động được.
Trong thùng nằm yên vị ba thanh đao cùng một thanh trường thương cán dài.
Mặc Tân nổi đóa, hùng hùng hổ hổ nói ra. Mắt hắn chạm nhau với ánh mắt hóa lửa của Bạch Khả Khanh, liền cảm tạ Bạch Nghi rồi nhanh chân cút khỏi Bạch gia.
Bên trong có rất nhiều áo giáp, giáp toàn thân, giáp b·án t·hân, kiếm, đao, cung, thương, kích…
"Ngươi gặp Khả Khanh rồi à?"
Mặc Tân nói xong liền bước đi đến khố phòng. Đây là nơi Mặc gia cất giữ áo giáp và binh khí.
Đôi tay của Bạch Khả Khanh sắp tóm lấy phần vải của cổ áo hắn. Thì bất chợt, một bàn tay trắng nõn khác, nhanh hơn một bước chộp lấy tay nàng.
"Vút, vụt…" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Hahaha, tam ca nói đúng. Nói đến sự kiên trì ta trước giò chưa phục ai. Khụ Khụ."
Mặc Tân lần lượt thử hết cả ba thanh đao, cả ba thanh có khối lượng tăng dần đều.
Ở trong này hắn thoải mái nói chuyện mà không sợ ai nghe lén, bởi vì căn phòng này cũng được làm từ vật liệu cách âm.
Tứ thiếu gia ho khan vài cái. Mặc Tân lo lắng cho hắn, vội đỡ vuốt ngực hắn.
Không để Linh Nhi đi ôm mấy thanh đao là vì mấy thanh đao đó sẽ khá nặng. Nàng chỉ là người bình thường, chưa chắc đã nhấc lên nổi.
Nhâm gia gia đã đi tu luyện rồi, ông lão cũng muốn sớm ngày đổi tu công pháp thành công.
Mặc Tân không cam lòng nói ra, quá mất mặt hắn.
"À, lúc nãy có một đống v·ũ k·hí được giao đến đây, là món đồ mà ta và đệ đệ đã đặt làm. Ta muốn vào lựa một thanh đao trong đó." Mặc Tân nói ra mục đích của mình khi đến đây. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn liền đến nơi đây, nhờ Nhâm gia gia nấu một chén đại bổ thuốc.
Mặc Tân chửi đổng trong lòng.
Gặp Bạch gia, làm quen nhiều thế hệ trẻ của họ.
"Đã ổn rồi tam ca, tuy rằng khắp người vẫn vô cùng đau nhức nhưng đã đỡ hơn so với hôm trước." Tứ thiếu gia Mặc gia, mặt mày hơi nhăn nhó, chậm rì rì nói ra.
Mặc Tân lấy ra một đơn thuốc, để trên bàn. Dùng một chén trà để đè lại nó, phòng hờ bị thổi bay.
Hai người này là thuộc hạ của Đinh Dũng, có Thạch cấp tầng 5 tu vi. Chứ không phải người nằm trong đám hộ vệ vô dụng kia của Mặc phủ.
"Tỷ nói đùa. Tuy không đánh bại được ngươi, nhưng cản ngươi. Ta thừa sức!!!"
Tam thiếu gia Mặc gia đi trở về phòng mình. Trước khi vào phòng, "Linh Nhi, ngươi ở đâu?"
Nàng ấy cười mỉm nhìn xem vẻ mặt hơi điên dại của Bạch Khả Khanh. Quá tò mò, quay sang hỏi Mặc Tân: "Ngươi làm cái gì mà sao nàng ta không thể không bắt ngươi thế?"
"Hắn bảo hắn rất thích thái độ của ta. Vị đại nhân đó xưa này không chọn người có thiên phú thể chất, chỉ chọn người có thiên phú nghị lực." Mặc Tân giải đáp cho hắn.
Đúng như Địa Cương gia gia nói, Lý thúc thúc tay nghề thật tốt.
Đưa từng bước chân chập chững, đi về Mặc phủ trong trí nhớ của mình.
Hai vị mỹ nhân tỏa ra sức nóng như trăm trượng núi lửa đang đối trọng nhau.
"Mỹ nhân, tha cho ta đi." Mặc Tân giả bộ đau khổ cầu xin, nhưng chân vẫn không dừng lại, thậm chí còn nhanh hơn mấy phần.
Trời dần chuyển vào chiều. Ánh mặt trời vẫn còn khá nóng nực.
Bạch Nghi như một vị cứu tinh xuất hiện, khuôn mặt xinh xắn lúc này cực kỳ hào khí.
Tam thiếu gia bước vào trong. Ánh đèn Hỏa Linh Đăng được thắp lên, phát sáng soi bừng cả một căn phòng.
"Vậy là thiếu gia không cần ta nữa à?" Linh Nhi khó hiểu nói ra.
Hai người họ làm việc cẩn thận cân nhắc, lại trung thành với Mặc Kiên nên được giao cho trọng trách trấn thủ nơi này.
Ánh mắt hừng hực vô cùng, nhiệt độ trong không khí tăng lên một mảng lớn.
Bạch Nghi hai mắt cũng nổi hỏa, tính tình của nàng vốn cũng không phải hiền hòa. Ánh mắt hiếu chiến nhìn xem Bạch Khả Khanh.
Hai người bọn họ vừa mừng vừa sợ: "Cảm ơn tam thiếu gia khen ngợi!!"
"Ừm, tạm biệt ngươi tam ca." Mặc Lương hai mắt lim dim, không đầy một lát lại th·iếp đi.
"Không tệ, rất thuận tay, khối lượng tuy nặng nhưng không ảnh hưởng mấy đến hành động, ngược lại sẽ gia tăng trọng lượng của đòn t·ấn c·ông."
Đây là dấu hiệu kiệt sức, linh khí trong huyệt đạo đã khô cạn hoàn toàn.
Cảm nhận được thân thể mình kiệt sức có chút nghiêm trọng.
Mặc Tân tiếp cận cái thùng, mở ra nắp. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Hai thanh làm v·ũ k·hí chính, một thanh làm tất sát át chủ bài." Hắn định ra số phận của ba thanh đao này.
Nào là gặp được nhiều người.
"Haha, chỉ với tu vi Thạch cấp tầng 7 trung kỳ cũng dám thách thức ta."
"Tiểu Nghi, ngươi nghĩ ngươi có thể đánh bại ta?!" Bạch Khả Khanh hơi nổi giận với tỷ muội mình.
"Các hoa văn trên cán đao được điêu khắc rất tỉ mỉ, không tăng sức t·ấn c·ông nhưng tăng sĩ diện. Chất lượng của ba thanh đao lần lượt là trăm rèn, nghìn rèn và nghìn rèn."
Mặc Tân hài lòng ôm theo hai thanh đao có khối lượng thấp nhất đi về phòng.
Trảm, chém, thọc, đỡ…
"Nói đến chuyện này ta lại giận." Chuẩn Đế cường giả trán hơi nổi gân xanh.
"Há há, Mặc Tân chuẩn bị chịu c·hết đi." Bạch Khả Khanh cười toe toét, vươn tay sắp nắm lấy cổ áo hắn.
"Ừm, các ngươi làm tròn nhiệm vụ. Là nhân tài của Mặc gia chúng ta." Mặc Tân hài lòng cười, khen ngợi hai người hắn.
Khuôn mặt hắn không còn một giọt máu, đưa tay dựng tường nhà bên đường, đứng thở không ra hơi.
"Xin lỗi, Khả Khanh tỷ. Nhưng hắn gọi ta một tiếng tỷ, theo lý ta không thể thấy c·hết mà không cứu."
Mặc Lương cười to nói ra, vì cử động có chút mãnh liệt dẫn đến v·ết t·hương của hắn đau nhói.
Có đầy đủ hết thảy các loại v·ũ k·hí và giáp, chất lượng đều đạt đến trăm rèn, chỉ có một hai kiện là đạt đến nghìn rèn.
Gặp qua Lực cấp cường giả, hiểu rõ được sự đáng sợ của hắn.
Đứng nghỉ ngơi một hồi, hắn hồi phục một tí sức lực.
"Tứ đệ, cảm giác thân thể của ngươi như nào?" Mặc Tân quan tâm hắn.
Mặc Tân khống chế bước chân nhỏ nhẹ, rời khỏi dược phòng.
Mặc phủ buổi chiều.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.