Thâm Uyên Võ Đạo
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Quyển 2: Huyết thủ- Chương 68: Thành quả một tháng
"Ngươi có nắm chắc không?" Nghe được con mình nói thế, nhưng Mặc Kiên vẫn có phần chưa yên tâm hẳn.
…
Cho nên phải rất cẩn thận trong việc này, có không ít cường giả chính là bị thuộc hạ mình đâm lưng. Rơi vào kết cục vạn kiếp bất phục.
"Hai đứa con trai, chào buổi sáng." Gia chủ Mặc gia mới sáng đã dùng mặt cười đối mặt với bọn nó.
"Nhưng thực lực của huynh còn yếu, nếu vào Thạch Sơn rừng rậm sẽ rất nguy hiểm." Mặc Lương vẻ mặt nghiêm trọng, nhắc nhở hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặc Tân nhanh chân làm một phát tắm rửa buổi sáng.
Mặc Tân thấy có người đã có mặt trước cả mình.
Ngoại hình hắn vốn tuấn tú, bây giờ lại thêm mấy gợn tóc màu đỏ, nhìn xem rất hư hỏng, rất hoang dại.
Trên đường, có những người hầu đã dậy sớm đang làm công việc của mình.
"Ca có muốn tham gia cùng chúng ta không? Có gì-."
Tam thiếu gia Mặc gia đã hoàn tất phần tu luyện chiến kỹ buổi sáng. Cảm nhận được mồ hôi làm nhớp nháp cơ thể, cảm giác khó chịu.
Đây chính là dấu hiệu của thân thể biến dị, cơ thể buộc phải thay đổi để tương thích nhất với công pháp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Còn hai anh em Mặc gia thì đang sóng vai nhau đi dạo trong khuôn viên nhà. Hai thằng đi dạo để tiêu bụng.
"Mọi người yên tâm, thực lực hiện tại của ta tuy không mạnh, nhưng đã đủ sức tự vệ. Điều này phải cảm ơn truyền thừa của vị tiền bối kia."
Đây là những chiêu thức bên trong chiến kỹ {Cửu Trọng Đao Pháp}.
"Không, ta thích đi một mình hơn." Không chờ tứ đệ nói hết, Mặc Tân cắt lời và từ chối hắn.
Mặc cho không mạnh, nhưng tự vệ đã rất đủ. Dù sao hắn hiện tại vẫn chưa có năng lực gì uy h·iếp Linh cấp cao thủ.
Hai tay hắn làm kí hiệu, 'công pháp đổi tu thành công'.
Hết thảy đều dựa vào công pháp cùng chiến kỹ cao thâm trợ giúp.
"Đệ dự định hội họp với đội nhóm thám hiểm của mình. Bắt đầu mở ra kiếp sống lao vào Tùng Liên sơn mạch trui rèn bản thân."
Quyển 2: Huyết thủ- Chương 68: Thành quả một tháng
Nhờ đó tinh thần lực của hắn cũng đạt được rèn luyện, tuy vẫn là Hồn cấp sơ giai, nhưng tinh thần lực đã vững chắc hơn trước rất nhiều.
"Đã ngươi nói thế thì ta tạm chấp nhận, nhưng chỉ cần có lần nào ta nghe tin ngươi b·ị t·hương khi từ Tùng Liên sơn mạch trở về.
Làm sao để thuộc hạ vừa sợ mình, vừa trung thành với mình, với có thể đưa ra những quyết định có lợi cho mình, hay là nên nói cái gì thì giúp chủ nhân đạt được mục đích thăm dò đối thủ...
Bản thân hắn cũng đã nghe qua chiến tích của tam ca.
Bồi dưỡng thuộc hạ không phải là một chuyện đơn giản. Nó là một môn học vấn cao thâm.
Người đó tác phong ăn uống cẩu thả, nhìn trông như c·hết đói đầu thai.
Một tên thiếu niên cầm đao đi ra ngoài sân. Hắn thân hình thẳng tắp, tinh thần sáng láng.
Nếu lại kết hợp với chiến kỹ, hắn đoán chừng mình có thể diệt sát bất kỳ một tên Thạch cấp tầng 5 võ giả nào.
Hắn cắn cái một miếng to của cái đùi thịt thơm phức trong tay, lại quay sang bưng một chén canh húp sồn sột.
"Tứ đệ, dạo này ngươi dậy sớm thế?!" Hắn cười cười trêu ghẹo người thiếu niên có ba phần giống hắn.
Bước những bước chân khoan thai đến phòng ăn.
Một tháng trôi qua Mặc Tân chỉ mới luyện được thức thức nhất là Quang Thiểm.
Chỉ tính riêng lực lượng của cơ thể đã đạt tới một tấn, ngang ngửa với Thạch cấp tầng 5 sơ kỳ.
Còn về tu vi của hắn, hiện tại đã đạt đến Thạch cấp tầng 3 đỉnh phong.
Tuy chỉ mới đạt đến cấp độ nhập môn, nhưng sức t·ấn c·ông không thể coi thường.
"Hai tên này thiên phú không tệ, đều đã trở thành Thạch cấp tầng 1 võ giả." Mặc Lương xoa bụng mình, giọng nhàn nhã nói ra.
Tóc của tứ thiếu gia Mặc gia có vài cộng tóc chuyển sang màu đỏ. Nhìn trông cực kỳ bắt mắt.
Trong thời gian rảnh rỗi ngắn ngủi đó, hắn nhìn xem hai thằng con trai trò chuyện.
"Lương nhi nói chính xác đấy, tu vi của ngươi còn chưa mạnh. Tốt nhất là nên đi theo đoàn. Gặp chuyện cũng có thể chiếu cố cho nhau."
Sau khi ba người ăn xong bữa sáng, không thấy ai tới phòng ăn nữa.
Sức mạnh được uẩn dưỡng và tích lũy bên trong Định Thân đao đã đủ để tiêu diệt Linh cấp tầng 1.
Sạch sẽ, thơm tho thay đồ đi kiếm đồ ăn sáng. Bên hông của hắn còn không quên treo một thanh đao có vỏ đao.
"Hahaha, tam ca. Hôm nay là việc vui." Mặc Lương miệng dính mỡ, vui mừng khôn xiết, đập đôi đũa xuống bàn, nói ra.
"Lợi hại!!" Mặc Tân ca ngợi hắn một tiếng rồi lại ngồi xuống bàn dùng bữa.
Đã ba mươi ngày trôi qua nhưng tu vi của hắn tăng lên có chút chậm, là do hắn đã dành hầu hết thời gian để tu luyện chiến kỹ, cùng rèn luyện cơ năng của cơ thể. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Hahaaha, tam ca, ngươi làm như mình ở trong quân đoàn nào vậy!!" Mặc Lương cười vào mặt hắn, còn bày đặt dùng kỷ luật trong quân đoàn.
"Ẽo." Âm thanh mở cửa gỗ xuất hiện trong một buổi sáng tốt lành như vầy.
Thấy có người quan tâm đến mình, hắn cảm thấy quá hạnh phúc.
Tay phải nắm chặt đao. Thần sắc nghiêm túc.
Tốc độ có thể sánh ngang với một ít Thạch cấp tầng 6 võ giả.
Ánh mắt Chuẩn Đế cường giả lơ đễnh liếc qua đầu tóc hắn.
Vậy thì lần sau tuyệt đối phải kiếm cho mình đồng đội. Nếu không ta không cho ngươi đi." Mặc Kiên cuối cùng cũng chấp nhận, nhưng vẫn không quên cảnh báo hắn.
"Cha, yên tâm. Trong truyền thừa có vài món đồ bảo mệnh. Ngài đừng lo lắng."
Bản thân Mặc Tân lúc rảnh thì dùng tinh thần lực để uẩn dưỡng gia tăng sức mạnh của nó.
Chính là Định Thân đao. Một tháng nay, mỗi khi ra ngoài hắn đều mang theo thanh đao này bên mình. Nó đã trở thành vật bất ly thân.
Cả hai bên lại nói chuyện, cười đùa tí tửng trong bữa sáng.
Đi phát bạc để bồi thường cho các n·ạn n·hân và dân chúng bị thiệt hai trong sự kiện đánh nhau với Hồng gia.
Chiến kỹ {Bách Hiển Quyền} Mặc Tân đã tu luyện đến cảnh giới Tam Quyền Quy Nhất.
Lại một buổi sáng tinh mơ, sương sớm vẫn còn chưa tan.
"Cha, chào ngươi."*2
Môn đao pháp này có tổng cộng chín thức.
"Tuân lệnh lão cha." Mặc Tân đứng dậy, giả bộ nghiêm người bảo vâng.
Thậm chí có thể đánh ngang tay với tầng 6 sơ kỳ, cực kỳ mạnh mẽ.
Qua một tháng hắn không những khỏe bệnh mà còn khiến cho thực lực tăng cao.
Bản thân hắn đã từ bỏ luyện tập {Tản Viên Thánh Kình} từ hai ngày trước.
Bọn họ thấy Mặc Tân liền cúi người chào hỏi, Mặc Tân cũng vẻ mặt vui vẻ gật đầu với họ.
"Có thật không?" Mặc Tân cũng hơi mừng rỡ, hỏi xác nhận lại.
Từng nhát chém, chặt của hắn cắt qua màn sương sớm. Chiêu chiêu chuẩn xác lại mạnh mẽ.
"À, chuyện hai tên dược đồng mà ngươi thu phục sao rồi?" Mặc Tân ngắm cảnh vật trong nhà mình, vẫn không quên hỏi tứ đệ.
Mặc Lương miệng nhai nhồm nhoàm nhưng vẫn tròn vành rõ chữ nói ra.
Thời gian nhanh như hỏa tiễn, chỉ một cái chớp mắt đã trôi qua một tháng.
Luyện cũng không có tác dụng gì, thà dành thời gian để làm thứ khác thì hiệu quả hơn.
Lại cố gắng uẩn dưỡng một đoạn thời gian dài, chắc chắn sẽ biến thành một con bài mạnh mẽ sẽ cứu mạng hắn trong tương lai.
Mặc Tân mặt không đổi sắc, tim không đạp nhanh nói ra.
Mặc Tân gật gù. Đưa chén canh lên miệng húp một cái. Thưởng thức hương vị thơm ngon.
Mặc Kiên từ tốn trần thuật sự thật và kinh nghiệm sống của hắn.
"Tứ đệ, ngươi có dự định gì cho tương lai chưa?" Mặc Tân múc một muỗng canh vào chén.
Một hồi sau, một người đàn ông cao lớn, khuôn mặt hơi đầy đặn, cặp lông mày toát ra vẻ bá khí.
Mặc Tân ở trong sân luyện tập đao pháp, rèn luyện kỹ năng chiến đấu của mình.
"Vậy ngươi định an bài bọn hắn thế nào??" Mặc Tân như có như không hỏi thăm.
{Quỷ Ảnh Bộ} thì đã đạt đến cảnh giới nhập môn, tốc độ rất nhanh, vừa có thể chớp nhoáng né chiêu, vừa có thể tốc độ nhanh di động.
Mặc Kiên thảnh thơi ngồi chung với hai đứa nó, chờ người hầu dọn đồ ăn lên.
Bồi dưỡng không tốt, sẽ nuôi ong tay áo, nuôi mấy loại vượt biên...Nuôi kẻ vô ơn.
Nhờ chăm chỉ luyện tập chiến kỹ, thực lực của hắn tăng lên rất nhiều.
"Thật, tu vi của ta vẫn là Thạch cấp tầng 7 hậu kỳ nhưng chiến lực có thể đã ngang ngửa với Thạch cấp tầng 8 đỉnh phong."
Bây giờ cơ thể của hắn đã phần nào theo kịp với giác quan, cùng với đã tạo lập được phản xạ cơ bắp.
Hoàn thành xong một lần luyện đao pháp buổi sáng. Mặc Tân lại bắt đầu luyện tập thân pháp, quyền pháp.
Nhiệt độ hơi lạnh lẽo, trên những tán cây còn lưu những giọt sương ban mai.
Mặc Tân cười vui vẻ nói ra.
Chỉ riêng có {Tản Viên Thánh Kình} là không có manh mối gì, luyện mãi cũng không được cái gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Nhồm nhoàm, nhồm nhoàm."
Cả ba cũng không nán lại. Mặc Kiên thì đi lo chuyện của gia tộc.
Mặc Lương đắc ý vểnh mặt nói ra. Rốt cục hắn cũng đem toàn bộ thân thể và kinh mạch cải tạo lại một lần. (đọc tại Qidian-VP.com)
Điều đó khiến hắn cực kỳ thèm thuồng, ai mà chẳng muốn vang danh, có thiếu niên nào mà không muốn bị người tôn xưng là thiên tài.
Mặc Kiên cả tháng chăm chỉ tu luyện, rèn luyện cơ thể khiến cho thân hình mập mạp có phần giảm bớt.
Một tháng trôi qua, cảnh sắc bên trong Mặc phủ cũng chẳng biến đổi mấy.
Dần dần mặt trời lên cao, chiếu ánh nắng buổi sáng xuống mặt đất, xua tan màn sương mù mờ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.