Thâm Uyên Võ Đạo
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 78: Khí vận hóa thú
Chỗ bị nặng nhất chính là cái lỗ trên bàn tay phải và vết tét trên đầu cũng đang mọc ra thịt non, bao bọc gần như mới.
Người thiếu niên với khuôn mặt thanh tú hơi cười nhìn xem nàng một tí, rồi đi đến phòng ăn.
Trong lúc đó, Nhâm lão cùng Mặc Kiên có đến đây mấy lần để xem xét tình hình của hắn.
"Nhờ có dược hoàn, một ngày sau mình có thể hoàn toàn bình phục." Mặc Tân từ trên đầu giường lấy ra cái bình ngọc mà Phan Quân đưa cho hắn.
Với lại việc Hồng Đại Lực sử dụng ma khí đã bị Phan Quân nhìn thấy, chắc chắn đoạn thời gian sau này Hồng gia sẽ không dễ chịu mấy.
Nó hơi thè lưỡi, đôi mắt nhìn chăm chăm vào đứa bé đó. Tống Tiểu Đồng hiểu ý, hơi ngồi quỳ xuống, rút ngắn chiều cao giữa hai bên.
"Ừm, thiếu gia đi nhanh kẻo đói." Linh Nhi cười vui vẻ vẫy tay với hắn.
Nếu mình nói ra là Hồng gia phái người tập kích mình, sẽ khiến cả hai bên gia tộc bị kích thích. Từ đó dẫn đến quan hệ hai bên không c·hết không thôi.
Mặt ngoài quan hệ giữa Mặc gia và Hồng gia không tốt, nhưng cũng chỉ đến mức là như nước với lửa thôi.
"Mời cả nhà."
Đến đây, Mặc Tân không biết mình có nên nói ra hay không?? Đã Hồng Đại Lực c·hết, thì chắc chắn Hồng gia đã biết là hắn đã sử dụng ma khí để g·iết mình.
Cuối cùng hắn cũng tới được phòng ăn.
Hiển nhiên đã có người vệ sinh thân thể và thay đồ giúp hắn. Chắc hẳn là Linh Nhi làm. Mặc Tân sờ lên vạt áo trắng sạch thơm tho và nghĩ.
Nhâm lão bảo, dù b·ị t·hương nặng nhưng thân thể của Mặc Tân phục hồi rất nhanh, tình hình không đáng lo, cả hai mới yên tâm rời đi, không làm phiền hắn ngủ.
"Mọi thứ đều đang theo hướng tốt phát triển!! Có khí vận chí thú hỗ trợ, trong giai đoạn này, Mặc gia chắc chắn lên như diều gặp gió." Mặc Tân lẩm nhẩm trong lòng.
"Thôi, mọi người ăn cơm đi. Tứ di nương và ngũ muội của mấy đứa đã ăn trước rồi. Họ về phòng nhỉ ngơi rồi." Đại di nương vui vẻ mở tiệc, nàng ta mời mọi người trong nhà.
"Kẻ đó đã bị Lực cấp võ giả g·iết rồi!!" Mặc Tân vẫn quyết định che giấu việc này. Hiện giờ Mặc gia chính là thiếu thời gian, lực lượng toàn tộc còn quá yếu.
Sau lời nói của hắn, dưới mặt đất như có thứ gì được triệu hồi, nó đang len lỏi qua các lớp đất, lớp đá và lớp linh thạch bên dưới Mặc phủ.
Tất nhiên là tam thiếu gia Mặc gia vẫn không quên Định Thân đao. Thắt trên người con át chủ bài cứu mạng của mình. Vừa ra khỏi phòng, một âm thanh quen thuộc vang lên:
"Đùng." Một tiếng phá vỡ nền đất nhỏ, vang lên. Một con rắn màu vàng chui lên từ lòng đất.
"Tam ca, là ai dám đánh ngươi ra nông nỗi này? Ngươi cứ nói đi, ta trả thù cho ngươi." Mặc Lương căm tức hỏi hắn, nhất quyết phải trả thù cho ca ca mình.
Mặc Tân cũng đã rất đói, từ chiều hôm qua đến giờ hắn chưa có một hạt cơm nào vào bụng. Mở rộng ra ăn uống thả ga, lúc này tác phong của hắn cũng không kém cạnh gì với tứ đệ Mặc Lương.
…
Con người càng là được lợi lớn, thân thể được tẩm bổ, nhiều loại bệnh tật sẽ tự động biến mất, có quá nhiều lợi ích…
Thời tiết bắt đầu trở lạnh, có vẻ như trời sắp vào đông. Dù cho mặt trời hợp một góc chín mươi độ với mặt đất, nhiệt độ vẫn không còn gắt như trước.
Đồng thời thực lực của khí vận chi thú cũng đạt đến Thạch cấp đỉnh phong. Vừa có thể làm bạn chơi đùa, vừa có thể bảo vệ ngũ muội. Có nó Mặc Lan sẽ đỡ buồn chán hơn
"Đệ b·ị t·hương nặng như thế mà vẫn bảo là không sao à??" Đại tỷ và nhị tỷ quýnh lên, tràn đầy lo lắng nhìn xem chỗ tay phải được quấn đầy băng vải.
Địa điểm chủ yếu là những chổ có bóng râm, Mặc Lan thì đã ngủ trong lòng nàng. Cô bé nhỏ đã ngủ say sau khi nghe mẹ mình hát ru.
Con rắn nhỏ gật gật đầu, tuy chỉ mới được sinh ra, nhưng nó đã có được trí thông minh không tầm thường, đã có thể nghe hiểu được tiếng người.
"Ừm đi đi." Mặc Tân nhìn xem con rắn nhỏ lại chui vào lòng đất, một ít lâu lại không thấy đâu nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mở nắp ra, bỏ tiếp một viên dược hoàn vào miệng. Ngồi xếp bằng luyện hóa dược lực. Vết thương ở phổi đã hoàn toàn hồi phục, vết nứt trên da dẻ đã mờ đi phần nào.
"Cái gì?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 78: Khí vận hóa thú
"Haha, ngươi cũng đã thành hình rồi!! Nhanh hơn ta dự tính." Mặc Tân cười khúc khích vì cảm thấy nhột. Đưa tay ngăn chặn lại cử động của con rắn nhỏ.
Thân hình con rắn nhỏ nhắn, đường kính thân thể chỉ có hai xen ti mét, dài khoảng năm mươi xen ti mét.
Không để cho hai mẹ con đợi lâu, "đùng" một con rắn vàng nhỏ bé phá đất mà lên. Nó đưa đầu qua đưa đầu lại, như đang tìm kiếm mục tiêu của mình.
Trưa hôm sau, Mặc Tân mới khoan thai tỉnh dậy. Người thiếu niên mặc một bộ quần áo sạch sẽ màu trắng, khuôn mặt sạch sẽ.
Một hồi sau, "Phù, đã khỏe hơn rồi!!" Mặc Tân thành thạo xuống giường, ngay lập tức đứng lên ngồi dậy mấy cái, chẳng có một tí vẻ nào là bệnh tật.
May mà có dược hoàn, chứ không đống v·ết t·hương trong người hắn ít nhất phải tĩnh dưỡng từ hai đến ba tháng. Có nhất giai dược liệu trị bệnh, cũng sẽ chỉ rút ngắn thời gian đến một tháng mười mấy ngày mà thôi.
"Thiếu gia, ngài tỉnh rồi ạ!!?" Linh Nhi tình cờ thấy được hắn, cô nàng vẻ mặt mừng rỡ nhìn xem người thiếu niên trước mặt.
Nhưng hắn cũng đã biết tại sao khí vận hóa thú nhanh như vậy. Là do đống linh thạch chất thành núi bên dưới Mặc gia. Nhờ có lượng linh khí dồi dào bồi đắp mới khiến khí vận phát triển nhanh đến như thế.
"Ngươi đi tìm Mặc Lan chơi đi. Nhiệm vụ của ngươi là làm bạn với nàng ấy." Mặc Tân vuốt ve đầu con rắn nhỏ, giao nhiệm vụ cho nó.
Trong lúc đó, Tống Tiểu Đồng ẳm một đứa bé gái phấn điêu ngọc trác đi dạo trong sân nhà.
"Thật, ta không sao thật mà, nhờ có dược hoàn của Lực cấp võ giả hết đó." Mặc Tân đưa Phan Quân ra làm lá chắn.
Mọi người đều tụ tập đầy đủ tại đây. Thấy hắn đã tỉnh lại, cả nhà không thiếu có những lời hỏi thăm về tình trạng sức khỏe của hắn. Hắn đều đáp là không có vấn đề gì, đã khỏe hơn rồi, vấn đề không đáng lo…
"Mà tại sao, ngươi b·ị t·hương nặng thế? Thậm chí tay phải còn b·ị đ·âm thủng." Nhâm lão vẻ mặt nghiêm nghị nhìn xem hắn, vừa lo, vừa đau lòng.
Hai mắt của nó linh động, toàn thân có vảy là màu vàng, khuôn mặt vui vẻ thè lưỡi. Như một quả t·ên l·ửa, bắn vọt lên người Mặc Tân, quấn quít quấn lên cổ hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ôi cơm ngon quá!!"
"Dù sao cũng cảm ơn ngươi. Ta đi phòng ăn kiếm cơm đây! Ngươi làm gì thì làm đi." Mặc Tân không phủ nhận công sức của nàng ta, phẩy tay tạm biệt.
Chợt, rắn vàng ngửa đầu lên, liền thấy một vị mỹ phụ ôm một đứa nhỏ đã ngủ, đang nhìn xem bản thân nó.
Tứ thiếu gia Mặc gia ở bên cạnh, trợn mắt nhìn hắn. Trong lòng âm thầm khinh bỉ, vậy mà chê ta ăn uống như quỷ c·hết đói, xem ra ngươi mới là!
"May mắn quá!!" Nghe con trai mình nói vậy, Mặc Kiên thở phào.
Khí vận chi xà, nhảy lên tay nàng, rồi lại trườn vào chỗ Mặc Lan. Tứ di nương cười từ ái, đứng lên.
Mặc Tân chợt cảm thấy khung cảnh này hơi quen thuộc, cười đáp: "Đúng thế, cảm ơn ngươi đã chăm sóc ta."
"Có vẻ là vậy! Lát nữa ngươi theo ta thắp cho mẹ ngươi một nén nhang." Mặc Kiên hơi cười, bảo tam thiếu gia Mặc gia theo mình đến phòng thờ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lại tiếp tục ẵm theo Mặc Lan và một con rắn đi dạo trong thời tiết có những cơn gió mát, khung cảnh êm đềm hiển hiện trong một góc tường nhỏ của Mặc phủ.
Khung cảnh bên trong Mặc gia vẫn vậy, khác mỗi là nồng độ linh khí trong này càng lúc càng được cải thiện. Cây cối trong này cũng được thơm lây. Sinh mệnh lực tràn đầy, nói không chắc có thể thành tinh cũng nên.
Giác quan của Tống Tiểu Đồng có phần bắt được một số thông tin, khuôn mặt đẹp đẽ có chút nhếch miệng lên.
Về cơ bản ở trạng thái bình thường, sẽ không ai có thể nhận ra được sự hiện diện của khí vận chi xà. Chỉ khi nào Mặc Tân điều khiển đại trận cho phép, khí vận chi xà mới có thể xuất hiện. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khi ngồi dậy, Mặc Tân ngay lập tức xếp bằng cảm nhận tình hình của cơ thể. Sau một lát hắn mở mắt: "Thân thể đã hồi phục được 43% đúng như Phan Quân nói, Trung Thể dược hoàn là nhị giai đan dược. Nhầm, phải là dược hoàn chứ."
Con rắn này chính là khí vận đã hóa thú của Mặc gia. Khí vận chi xà thè lưỡi, ra sức liếm láp dung nhan của hắn, có vẻ như nó cũng biết do ai mà nó được sinh ra.
"Đúng đấy, Tiểu Tân mạng lớn. Hắn được nhị tỷ phù hộ đó." Tam di nương cũng thở ra một hơi, còn chắp tay tạ ơn mẹ của Mặc Tân.
Trước khi ra cửa, hắn phải thay băng vải trên tay phải. Nhưng nhìn kỹ lại băng tay sạch sẽ, đã có người thay giúp mình rồi. Mặc Tân liền cười cười, đẩy cửa ra ngoài.
Đương lúc hắn định cho khí vận chi xà về lại lòng đất, thì hắn chợt nhớ đến ngũ muội.
"Đây là việc mà Linh Nhi phải làm ạ! Thiếu gia không cần cảm ơn." Linh Nhi hơi ngượng ngùng đáp lại.
Số lượng võ giả ít ỏi. Nhưng với đống tài nguyên dư dả, không mấy lâu nữa, Mặc gia sẽ trở nên cực kỳ cường thịnh. Nhịn một chút cũng được, thà là yên ổn còn hơn là c·hiến t·ranh.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.