Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 80: Thâm Sơn Tửu Quán

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 80: Thâm Sơn Tửu Quán


Ánh mặt trời đã hoàn toàn xuống núi. Thời gian trôi qua như một cái chớp mắt của thần linh, hoặc đơn giản chỉ là thằng viết truyện tua nhanh kim đồng hồ.

Tứ thiếu gia chẳng để ý mấy đến lời hắn nói, chỉ cho là lời nói vu vơ thôi. "Vào thôi, tam ca." Hắn gọi Mặc Tân nhanh chân lên đi vào trong.

Cả hai huynh đệ 'vũ trang đầy đủ' đi ra khỏi nhà. Nhìn xem Mặc Lương sẽ còn cảm thấy có chút bình thường.

Vì thế hôm nay hắn không những mang theo Định Thân đao mà còn mang theo cả Thiết Thực đao nữa.

Ôi c·hết, quên rồi, hiện tại cả gia tộc đang phải giả bộ sống tiết kiệm. Mình bất chợt thưởng người ta một lượng bạc, chẳng phải là tạo ra sơ hở sao.

Mặc Tân giữ gìn lễ nghi, hơi lùi người về sau, tránh thoát khỏi tay nàng: "Ta cắt ngắn lại, để đổi gió." Người thiếu niên há mồm là nói láo.

"Nghi tỷ, ai là người tổ chức buổi tiệc này vậy?" Mặc Tân rất tò mò, hắn sờ lên cái đầu tóc ngắn của mình.

"Ừm, cảm ơn ngươi." Mặc Tân gật đầu cảm ơn một tiếng. Trước tiên bước vào trong.

Nên tạo ra một thời kỳ thắt lưng buộc bụng vì Mặc gia bị hao tổn quá nhiều nội tình của gia tộc, không thể không có thời gian suy yếu.

Quan hệ của ta và ngươi tuy tốt, nhưng còn chưa đến mức có những hàng động thân mật đến thế. Cô nương à, ngươi phải biết giữ mình chứ. Thân cận quá mức sẽ khiến ngươi không lấy được chồng a.

Vừa mới bước vào bên trong, Mặc Lương đã thấy ca ca mình bị một cô nương ngán đường. Vẻ mặt nàng vui vẻ khi nhìn thấy Mặc Tân.

Trong phủ có thể không che giấu, nhưng ra ngoài đường ít nhiều gì cũng phải làm bộ, ít nhất là cho mọi người thấy, hiện tại Mặc gia rất nghèo.

Người thiếu niên vẻ mặt khó xử nhưng trong ánh mắt cũng toát ra sự thèm muốn nhìn vào khối bạc này.

"Vẫn ổn chứ, không những không c·hết thực lực còn tăng cao." Mặc Lương vừa nói vừa gồng cơ bắp, để lộ ra thân thể lực lưỡng của mình. Thể hiện ra tình trạng hiện giờ của hắn.

Đương lúc hắn không biết làm sao thì, người thiếu niên vẻ mặt bối rối: "Dạ thưa khách quan, số tiền này quá lớn, tiểu nhân không dám nhận ạ."

"Tam ca, ngươi đi đánh trận hay sao mà mang nhiều đao thế??"

Ngoại hình xinh xắn ngọt ngào, lại có phần cuồng bạo. Chính là Bạch Nghi.

Trong khố phòng hiện tại chất đầy v·ũ k·hí, áo giáp. Tất cả đều nhờ công của Tụ Kim Đỉnh, nhân bản mỗi thứ vài cái. (đọc tại Qidian-VP.com)

Còn Mặc Tân thì đúng nghĩa vũ trang đến tận răng. Sau lưng treo chéo một thanh đao, bên hông lại vắt một thanh khác. Trong người thì bí mật mang một bộ th·iếp thân hộ giáp.

"Thật!" Mặc Tân kinh nghiệm phong phú, vẻ mặt thản nhiên gật đầu. Đồng thời trong nội tâm của hắn rất cạn lời.

"Cái gì, Hồng gia cũng sẽ có mặt ư?" Mặc Lương mặt mày sỗ sàng, hơi không hài lòng với cái tin mình nghe được.

Vừa lấy lại khối bạc, tứ thiếu gia Mặc gia cũng không quên diễn ra vẻ keo kiệt, hừ một tiếng phẩy tay vào trong. Hắn không thèm để ý đến ánh mắt u oán của người thiếu niên giữ cửa.

"Nếu đã xong xui hết rồi, vậy thì đi thôi kẻo muộn giờ."

Hao hụt nhiều tài phú như vậy, vậy mà cả phủ vẫn ăn sang mặc sướng sẽ làm những người khác cực kỳ nghi ngờ, các gia tộc khác có những suy đoán không nên có.

Thực ra đây chính là giả tượng mà Mặc gia tạo ra. Đừng quên, Mặc gia đã phải bỏ ra một số tiền rất lớn để bồi thường cho sự tổn thất của dân chúng ở phố Tam Thủy.

"Thật không?" Thiếu nữ đôi mắt long lanh nhìn kỹ từng nét trên mặt hắn.

"Chỗ nào thế tam ca?" Mặc Lương đã háo hức muốn đi lắm rồi. Hắn sợ mình đến muộn, trở thành tâm điểm bàn tán của mọi người.

Nghe vậy, Mặc Lương hiếu kỳ: "Huynh từng uống rượu rồi à?"

Mặc Tân có phần không hiểu ra sao?? Chỉ là tham gia một bữa tiệc thôi mà, liên quan quái gì đến chuyện hai người có chồng.

Không mang Hắc Ngưu giáp là vì bộ giáp này có phần cồng kềnh, không thích hợp giấu trong người. Không ẩn nấp và kín đáo như th·iếp thân hộ giáp.

Giờ phút này, Bạch Nghi mới để ý đến đầu tóc ngắn ngủn của hắn. "Ôi, tóc người bị sao thế?" Nàng ta không chút tị hiềm, nhón chân đưa tay sờ đầu tóc của hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chỉ trong một thời gian ngắn dang tiếng của quán rượu đã truyền khắp Thạch Sơn trấn, thậm chí còn lan qua một số trấn khác. Nhiều người mộ danh mà đến, chỉ để thử một ngụm rượu của nơi này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Người thiếu niên đưa hai tay cẩn thận nhận lấy tờ thư, "Đúng rồi ạ, mời hai vị quý khách vào trong." Thằng nhóc đọc chưa đầy vài giây đã trả lại tờ thư, rồi nhường chỗ cho bọn hắn đi vào.

"Ta nào dám không nghe lời Nghi tỷ. Yên tâm sự có mặt của ta ngay lúc này đã nói rõ nhiều điều." Mặc Tân hơi nhức đầu vuốt trán, cam đoan với nàng.

Tay phải của hắn vẫn còn quấn băng vải, nhưng v·ết t·hương gần như sắp khỏi hẳn cho nên Bạch Nghi cũng không hỏi gì về việc này.

"Không có, chỉ là ta thích vị cay nồng thôi." Mặc Tân suýt thì nữa thì nói lộ, bất quá mặt hắn không đổi sắc nói dối.

"Không có, nhưng phải mang theo v·ũ k·hí đầy đủ phòng khi mình bị tập kích! Phòng bệnh tốt hơn là chữa bệnh mà."

"Ừm, vậy thì được. Nói chung bữa tiệc hôm nay không phải Lâm gia hay Bạch gia tổ chức. Nên có thể Hồng gia cũng sẽ tham gia đấy. Lát nữa các ngươi cẩn thận với bọn họ." Bạch Nghi nhắc nhở hai người. Sợ cả hai không biết rồi lại đánh nhau thì hỏng việc.

Nghe vậy, nàng ta không để ý đến nữa mà lái sang chuyện khác. "Chỉ có một mình ngươi tới thôi à?" Bạch Nghi thấy Mặc Tân lẻ bóng liền hỏi ra.

"Đến khố phòng lấy một bộ th·iếp thân hộ giáp chứ gì nữa!" Mặc Tân bình thản nói ra.

Ánh đèn của Hỏa Linh Đăng soi đường cho người đi lại. Ánh đèn lấp ló rọi ra khung cảnh buổi đêm náo nhiệt của Thạch Sơn trấn.

"Đứng như ngươi nói, thơm bùi mà lại không có sự khó chịu. Hợp với hầu hết người, nhưng ta lại càng thích cay nồng hơn." Mặc Tân ngửi một hơi cho ra đánh gia của mình.

"Không phải, còn có tứ đệ ta nữa. Kìa, hắn kia kìa." Mặc Tân đáp lại câu hỏi của nàng, xoay người chỉ vào Mặc Lương. Người sau thì tươi cười đi đến:

"Là Thẩm gia tổ chức đó." Nàng ta đáp lại.

Mái tóc bị cắt theo kiểu bất quy tắc. Tuy nhìn vẫn rất đẹp trai, tóc ngắn khiến dung mạo của hắn càng thêm sáng sủa. Nhưng nhìn còn khá kỳ lạ.

"À, cái này có được không?" Mặc Tân chẳng biết giấy mời là cái gì, nhưng hắn mang theo phong thư Bạch Nghi gửi cho hắn.

Sau khi ăn tối xong, Mặc Tân có ngỏ lời rủ đại tỷ và nhị tỷ đi tham gia trận tụ hội này. Nhưng hai người đều lắc đầu, bọn họ tuổi không nhỏ, lại đã có gia đình, không thích hợp với mấy trận tụ hội này.

Nếu lần trước đánh với Hồng Minh, hắn cũng có th·iếp thân hộ giáp thì cũng sẽ nhẹ nhõm hơn nhiều, không đến mức toàn thân bị trọng thương.

"Hì hì, Mặc Tân ngươi cũng xuất hiện rồi. Ngưới dám từ chối ta? Ta thế nhưng là tốn trăm cay nghìn đắng mới cản lại Khả Khanh tỷ đó." Bạch Nghi cười khúc khích, rồi lại tố khổ với hắn.

Mặc Tân cởi áo ra, mặc vào bộ hộ giáp. Rồi lại mặc áo vào lại. Bộ hộ giáp hoàn toàn bị áo ngoài che khuất, cảm giác an toàn thẳng tắp tăng lên.

"Không chắc, nhưng không ngoại trừ khả năng đó." Bạch Nghi lắc đầu rồi lại gật đầu.

Trang phục của hai anh em mặc trên người lại có chút tương phản với dung mạo tuấn tú ấy. Vải vóc chỉ là hàng bình thường, đường may tuy tinh xảo nhưng lại không làm nổi bật lên bộ đồ này.

"Thẩm gia cơ à." Ánh mắt của Mặc Tân hơi lấp lóe, lần trước hắn từng gặp một đoàn người của Thẩm gia tại phân bộ Thất Tinh các rồi.

Người thiếu niên cười nồng nhiệt: "Chào các vị quan khách, tiểu nhân là giữ cửa ở đây. Quý khách muốn đi vào, vậy phải xuất trình giấy mời ạ."

Chương 80: Thâm Sơn Tửu Quán

Hắn đã có chút sợ mình bị tập kích giống như hôm qua. Hắn chẳng mang một cái v·ũ k·hí hay bộ giáp nào cả, b·ị đ·ánh cho suýt thì c·hết.

"Được, còn ngươi?" Bạch Nghi nhìn xem cử động kỳ lạ của hắn, gật đầu đáp.

Nghe nói mới mở một tháng trước, đồ ăn ngon, hương vị rượu càng là độc nhất. Chẳng những thơm ngon lại còn có lợi cho tu luyện.

Tam thiếu gia Mặc gia gãi đầu từ chối hiểu, gọi lên Mặc Lương. "Trước khi ra khỏi nhà, ta phải đến chỗ này trước đã."

Mặc Tân nhìn xem bản hiệu của nơi này tên là 'Thâm Sơn Tửu Quán'.

"Ôi, hương rượu thơm quá." Mặc Lương ngửa mũi, khịt khịt mấy cái. Cảm thán một câu: "Đệ vốn cũng chẳng thích rượu mấy, nhưng đây là lần đầu tiên ta muốn nếm thử vị của nó."

Nhìn lại càng giống quần áo của dân chứng bình thường, chứ không phải của một vị phú gia công tử nhiều tiền. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau một lát, cả hai đi đến một tòa tửu quán ba tầng, nơi này tọa lạc tại một ngả tư có đông đúc người qua lại.

"Đúng đó, là đại thiếu gia của Thẩm gia tự thân đứng ra tổ chức buổi tiệc này." Bạch Nghi cung cấp thông tin cụ thể hơn về người chủ trì trận yến tiệc hôm nay.

Mặc Tân ở trong khố phòng lựa ra một bộ th·iếp thân hộ giáp. Cấp bậc đạt đến nghìn rèn, chất lượng không tệ. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Được rồi, huynh cũng đưa cho ta một bộ đi." Mặc Lương cũng bắt chước ca ca mình, hắn cảm giác Mặc Tân nói rất có lý.

"Tứ đệ, ngươi có muốn một bộ không?"

Điều này đã khiến đệ đệ hắn tò mò. Mặc Lương nhìn hắn vũ trang đầy đủ, hỏi:

Hai huynh đệ đi tới cửa thì bị một người chặn lại. Đó là một người thiếu niên, còn khá nhỏ tuổi, chắc chỉ tầm mười hai mười ba tuổi thôi.

Mặc Lương nào sẽ bỏ qua cơ hội tốt này, nhanh tay thó lại khối bạc bỏ lại trong túi tiền dẹp lép. "Đã ngươi không muốn, ta cũng sẽ không ép buộc ngươi. Ta chỉ nói giỡn với ngươi thôi. Ngươi đừng tưởng thật."

Ngoại hình của hai anh em Mặc gia xuất chúng, khí chất tự tin. Vì thế có rất nhiều chú ý đến bọn hắn.

"Tỷ, dạo này ngươi khỏe không?" Tứ thiếu gia nhe răng hỏi thăm nàng ta.

Chỉ cần cố gắng qua giai đoạn này, thì sẽ trở lại như cũ thôi.

Mặc Lương thì quen tay thưởng cho đứa nhỏ một lượng bạc, nhưng chợt hắn nhớ ra cái gì đó.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 80: Thâm Sơn Tửu Quán