Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 1: Chiến Tranh Tín Ngưỡng

Chương 1: Chiến Tranh Tín Ngưỡng


Giữa hư không vô bờ, hàng nghìn hàng vạn đại lục bằng phẳng chậm rãi trôi nổi qua lại như những vệ tinh không đích đến.

Bên trong các mảnh đại lục có vô số các chủng tộc đang tranh bá thảm liệt, các tồn tại đáng sợ đua nhau bày mưu tính kế, những vị thần minh cao cao tại thượng vui vẻ xem trò hề của sâu kiến...

Mọi thứ được vận chuyển một cách có trật tự bao đời nay...chỉ là tất cả đều không biết, tai họa ngập đầu đang đến.

" G·i·ế·t !!! "

" A a a a !!!"

" Các dũng sĩ, vì thần minh ! Chúng ta sẽ dọn sạch kẻ địch trước mắt...cho ta...g·iết !!! "

" Grào !!!"

" Uuuuuu~~!!!"

Tại một mảnh đại lục có hình thù kỳ dị trông như một con cá đuối, ở nơi này các bộ lạc, các đế chế vì tín ngưỡng của mình mà liên tục khởi xướng c·hiến t·ranh, vì thần minh mà chiến.

Đại lục phía đông, tại một mảnh bình nguyên rộng lớn tột cùng đang có hai bộ lạc chuẩn bị khai chiến.

Hai phe cùng với đông đảo nhân mã đứng ra hai bên, ở giữa cách một bãi đá rộng lớn dùng làm giao giới.

Lúc này ở phía bắc bãi đá, một chi q·uân đ·ội to lớn bắt đầu dàn trận.

Quân đội vô cùng hung hãn, các chiến binh tay cầm trường thương sắc bén, trên người mặt một màu áo choàng đen, bộ mặt bị bao trùm bởi những lớp mặt nạ làm từ xương cốt, chỉ để lộ ra đôi mắt hung tàn như mãnh thú.

Hú u u u u ~~~

Tiếng tru kéo dài phát ra từ phía dưới chân những chiến binh, đó là vật cưỡi của họ.

Từng con từng con sói khổng lồ điên cuồng gầm gừ, bộ lông đen tuyền kết hợp với áo choàng đen tạo ra một không khí u ám uy nghiêm, răng nanh bén nhọn không khác gì lưỡi cưa lộ rõ ra ngoài, không ai dám nghi ngờ những chiếc răng này có thể dễ dàng xé nét bất kỳ kẻ địch nào.

" Tộc trưởng đến ! "

Một tiếng thét dài, theo sau đó là một thân ảnh cao ba mét cưỡi trên một con sói đen ba đầu đi ra từ trong đám chiến binh.

Kẻ đó cũng mang theo một chiếc mặt nạ nên khó mà nhìn thấy được khuôn mặt, nhưng chỉ với thân hình to lớn đó đã đủ để biết kẻ này không dễ trêu chọc.

" Tộc trưởng, bộ lạc Thiên Tượng đã tập trung ở phía tây bãi đá "

Thấy tộc trưởng đi đến, liền có một chiến binh đứng ra báo cáo.

" Theo trinh sát của chúng ta, bọn chúng dẫn theo hơn ba chục ngàn chiến binh đồ đằng "

"..."

Tộc trưởng chờ đợi giây lát thấy thuộc hạ không nói tiếp thì cau mày hỏi ngược lại.

" Có vậy thôi à ? "

" Ngạch, cái này..."

" Đúng là chỉ có vậy thật "

Tộc trưởng nghe vậy liền hung ác liếc về phía hắn, giơ chân lên đá ra một cước.

Phốc !

" a — "

Tên thuộc hạ trực tiếp bị đá thẳng vào ngực, thân thể ngay lập tức từ trên lưng sói ngã xuống mặt đất, lực lượng to lớn làm hắn lăn vài vòng mới ngừng lại.

" Đồ ngu, chỉ có chiến binh đồ đằng ? Vậy chiến thú của bọn hắn c·hết hết rồi à ? "

Tộc trưởng nghĩ đến liền vô cùng phẫn nộ, tay phải nắm chặt lấy một thanh cự phủ, giơ lên cao liền muốn một bổ xuống chém c·hết tên thuộc hạ ngu dốt này.

" Tộc trưởng tha mạng — —"

Bị lưỡi rìu sắc bén nhắm vào, khuôn mặt của chiến binh ở dưới mặt đất ngay lập tức trở nên tái nhợt, vội vàng lớn tiếng cầu xin tha thứ.

Trong bộ lạc, tộc trưởng chính là chiến binh mạnh nhất, cũng là một trong những người có quyền lực nhất, tộc trưởng muốn g·iết người chẳng có mấy ai ngăn cản được.

" Đi c·hết "

Vút !!!

Tên thuộc hạ chỉ thấy khuôn mặt bị ngọn gió sắc bén thổi đau rát, lưỡi rùa vạch phá không khí như hóa thân tử thần đòi mạng, hai mắt hắn nhắm chặt như đã nhận mệnh.

" Mạng ta hết rồi " Hắn lẩm bẩm trong tuyệt vọng.

Bất quá xem ra tên này vẫn chưa hết số, lưỡi rìu to lớn sắc bén sắp chạm đến mặt của hắn thì bị một âm thanh kêu ngừng lại.

" Tộc trưởng chờ đã "

" Hắn cũng không phải cố ý làm vậy "

" Ừm ?! " Tộc trưởng nghi hoặc đem rìu chiến thu về, đặt ở trên vai, ánh mắt không gì khác hồng hoang mãnh thú nhìn về phía một thân ảnh đang vạch ra đám người đi đến đây.

Kẻ đó thân hình khá thấp bé nếu so với những chiến binh xung quanh, toàn thân bị che khuất bởi áo choàng đen tuyền, khuôn mặt cũng bị một lớp vải che khuất lộ ra hai đôi mắt sáng rực.

Trên tay hắn cầm một chiếc cốt trượng, phía trên đầu trượng được đính lấy một bộ xương đầu của loài sói, hắn vừa đi vừa dùng gậy chống đỡ mặt đất phát ra âm thanh " Cộc cộc "

" Tư tế, ngươi đến rồi "

Thấy rõ kẻ đến là ai, tộc trưởng liền ngay lập tức thu lại vẻ mặt hung tàn sau chiếc mặt nạ xương cốt. Cố làm giọng điệu của bản thân trở nên nhẹ nhàng, hắn hiếu kỳ hỏi rõ tình hình.

" Vậy ý của Tư tế là sao ?"

" Rất đơn giản..."

Sau bộ áo choàng đen phát ra âm thanh trầm thấp, theo đó bước đến bên cạnh tên chiến binh ngã dưới mặt đất, giơ lên cốt trượng hướng về phía đối phương.

" @%$# "

Theo những câu chú ngữ kỳ dị xuất hiện, một luồng ánh sáng đỏ tươi như máu bốc lên trong hai hốc mắt của xương đầu sói.

" Thanh trừ "

Một tiếng quét khẽ vừa ra, ánh sáng đỏ tươi ngay lập tức bắn ra bao trùm thân thể tên chiến binh dưới mặt đất.

" A ~~~" Tên đó bị ánh sáng đỏ tươi bao quanh cảm thấy thoải mái không tả được, cả người nhẹ nhàng như muốn bay lên, cổ họng không nhịn được phát ra âm thanh rên rỉ khiên người ta xấu hổ.

" ??? "

" Chuyện gì xảy ra ? Chuyện này là sao ? Hắn thế nào ? "

Thấy cảnh này, trên đầu tộc trưởng xuất hiện rất nhiều dấu chấm hỏi, há mồm liền phun ra ba ngàn câu hỏi vì sao, thể hiện đầy đủ câu thành ngữ " ngu si tứ chi phát triển".

" Đơn giản thôi "

" Hắn bị đối phương yểm phép thuật vào người "

" Tư tế của bọn chúng làm ?"

" Không sai được "

Tộc trưởng nghe vậy ngẩn người ra vài giây, nhếch miệng cười lạnh.

" Ha ha — — "

" Xem ra là muốn truyền tình báo giả "

" Bất quá bọn khốn đó cũng quá ngu đi, sơ hở rõ ràng đến thế kẻ mù cũng có thể nhìn ra."

Hắn không tính kẻ ngu, phải biết có thể làm đến chức tộc trưởng cũng không phải chỉ rượu vào võ lực mạnh mẽ là có thể làm nổi, tứ chi của hắn phát triển nhưng đầu óc cũng phát triển không kém.

"..." Tư tế áo choàng đen không đáp lời, ánh nhìn thâm thúy thông qua lớp vải hướng về phía xa xôi, trong lòng thầm suy nghĩ " Kẻ ngu ? Làm gì có tư tế là kẻ ngu chứ, các ngươi đang bày trò gì đây ? "

" Ha ha ha ha — — "

Tiếng cười càn rỡ hung tợn văng vẳng khắp nơi, q·uân đ·ội mạnh mẽ uy nghiêm, tiếng tru dài của dã thú tạo nên một không khí hào hùng bá đạo.

Hú u u — —

Theo những tiếng tru kéo dài vang vọng, thời gian dần dần trôi qua, từng nhóm chiến binh cưỡi sói đen từ phương xa tụ tập lại với nhau, số lượng ngày càng đông đảo, sát khí ngưng tụ thành thực chất.

" Báo cáo tộc trưởng, ngũ đại quân đoàn đã tập hợp đầy đủ, chỉ còn thiếu vài đội đi săn không đến kịp..."

Một người thân mang giáp đen, vác theo đại đao, thân hình cường tráng tách ra đám người, vừa đến cạnh tộc trưởng hắn liền lớn tiếng xin mệnh lệnh.

" Tổng số chiến binh tín ngưỡng đồ đằng đã đạt đến hơn năm mươi ngàn người, có hay không bắt đầu khởi xướng t·ấn c·ông ? "

" Mời tộc trưởng ra lệnh "

Tộc trưởng liếc qua dưới trướng thủ hạ đắc lực, gật gù vài cái chỉ thẳng vào hắn.

" Làm tốt lắm "

" Quỷ Thủ "

" Ngay bây giờ dưới ánh nhìn của Lang Thần vĩ đại, ta ra lệnh cho ngươi chỉ huy đệ bát Lang Nha quân đoàn dẫn đầu t·ấn c·ông "

Chương 1: Chiến Tranh Tín Ngưỡng