Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 9 : Thương Trường
Người quản sửng sờ, sắc mặt cực kỳ khó chịu mở miệng quay sang thanh niên bảo an, khó chịu nói:
Văn Nam khuôn mặt kinh ngạc, người này nói tiếng Hoa vậy nghĩa là hắn hiện tại tựa hồ đang ở Hoa Quốc chỉ là không biết nằm ở bộ phận nào khu vực.
— Thế ta bây giờ vừa mới thoát khỏi rừng rậm, tiếp đó liền lạc vào một tòa thương trường, vậy bây giờ nên làm cách nào thoát khỏi nơi này à.
Văn Nam lông mày co rụt, vừa mới mơ hồ sống sót từ linh dị sự kiện rời đi, đột ngột ngửi được thi xú vị không thể không khiến người khác nghĩ đến không hay chuyện.
Vị này g·iả m·ạo đại sư thì vẫn tiếp tục lập đàn làm phép, liên tục niệm chú các thứ, Văn Nam ở một bên nén cười tuy nhiên đối diện vị bảo an kia thì không nén được, hắn cuối đầu phốc cười một tiếng, bắt quá tựa hồ trong thấy tình huống không thích hợp nhanh chóng điều chỉnh nét mặt.
Lời nói của người đàn ông làm cho vị bảo vệ ngẩn người mở miệng:
— Tiền lương tháng này cũng không cần lấy
— Ầm~!
Dĩ nhiên đây là nói đùa lời nói, chỉ là không nghĩ đến người thanh niên gật đầu mở miệng:
— Ngươi... các ngươi, tốt lắm ngày mai ngươi cũng không cần đi làm, dù sao cũng chỉ mới làm ngày đầu tiên cơ bản không có tiền lương.
Thanh niên bảo an trầm mặc, quay đầu khoá cửa. Ánh mắt bình thản nhìn đứng đối diện Văn Nam.
— Đến khoá cửa lại, chỉ cần khoá cửa vật kia liền sẽ triệt để chạy không ra được.
Văn Nam sửng sờ, liếc mắt trong tay đối phương mang theo những vật này, đột nhiên ý thức được gì, kém chút hốt lên một câu. “Quỷ tiên sư, đồ lừa gạt!!”
Một bộ t·hi t·hể nằm trên đất, hay nói đúng hơn là một bộ không đầu t·hi t·hể, trên thân không mặc quần áo t·hi t·hể. Thân thể đang trong tình trạng thối rữa nặng.
Sự tình càng ngày càng thú vị, ban đầu Văn Nam chỉ định hỏi chuyện sao đó rời đi, bắt quá hắn hiện tại bản tính hóng chuyện trong người lại trỗi dậy.
Chờ đã, ở đâu xuất hiện mùi thi xú!?
— Tại sao phải khai đàn diệt quỷ, nơi này không phải rất ổn hay sao, chẳng lẽ nơi đây nháo quỷ!?
— Ở đây là trung tâm thương mại, anh hiểu tôi đang nói gì chứ!? (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong thương trường lúc này tụ tập rất nhiều người, Văn Nam vừa mới tiến đến liền phát hiện việc này. Phía ngoài thương trường đậu lấy vài chiếc xe sang trọng.
Bình tĩnh nói một tiếng cảm ơn, Văn Nam đi khẳng vào bên trong thương trường, lão bản cùng người đàn ông còn tưởng rằng hắn là nhân viên ở đây nên không nói gì.
Văn Nam quan sát người đàn ông đằng trước, trong lòng hiếu kỳ lén lút, đi theo bọn họ đằng sau tiến vào thương trường.
— Đúng vậy.
Vị này đại sư cầm lấy từng lá bùa phân phát cho đồ đệ của hắn dán lên khắp nơi.
Văn Nam khuôn mặt sững sờ, ánh mắt nhíu mày lạnh lùng nhìn lấy giả đại sư, khuôn mặt khó chịu mở miệng:
Hắn không lúng túng người bảo an sắc mặt thì lúng túng, Văn Nam sau một lúc đứng ngoài cửa quan sát, ánh mắt nghi hoặc theo người đàn ông năm mươi tuổi nhìn ra phía bên ngoài. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đột nhiên thành công sống sót trên máy bay, hơn nữa còn bị mang đến một nơi không biết, khắp nơi tựa hồ điều cực kỳ quỷ dị, Văn Nam cơ hồ cảm thấy tựa hồ rơi vào một âm mưu to lớn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Văn Nam ánh mắt mộng bức nhìn xem trong tay người thanh niên những thứ vật bình thường dùng để cúng bái dùng, hắn có một câu muốn hỏi lần nữa. “Thứ quỷ này không phải dùng để thờ cúng dùng, hơn nữa còn chỉ là bình thường vật, thật sự có tác dụng đuổi quỷ, quỷ là những thứ này thật sự có thể đuổi đi!?”
— Đúng vậy, nơi đây dạo gần đây đột nhiên m·ất t·ích rất nhiều người, lão bản của tòa này thương trường thỉnh sư phụ ta đến đây giúp hắn khai đàn đuổi quỷ. (đọc tại Qidian-VP.com)
— Xin hỏi, nơi này là đâu, còn có các người đang làm gì?
— Có phải ngươi vừa cười có đúng không!? Người thanh niên này q·uấy r·ối ta làm phép, nếu có chuyện gì ai chịu chấp nhiệm!?
Người đàn ông cầm lấy trong tay dụng cụ, khuôn mặt trở nên nghiêm túc mở miệng.
Căn cứ an toàn phương hướng. Văn Nam do dự phút chốc vẫn không tiến đến bắt chuyện. Hắn muốn thông qua những người khác tìm hiểu xem rốt cuộc mình đang ở nơi nào.
— Xin lỗi, ta không phải cố ý muốn cười, mặc dù ta vẫn chưa cười nhưng sự thật ta rất muốn cười, bởi vì vị này đại sư vừa rồi nhìn cực kì hài hước, mọi người không cần đừng để ý đến ta, ngoài ra vị này quản lý tựa hồ hiểu lầm gì đó, ta không phải nhân viên nơi này bởi vậy cũng chẳng có tiền lương để mà cầm lấy. (đọc tại Qidian-VP.com)
— Vì sao này quản lý đang nói gì vậy, cửa ngài đã bảo ta khóa lại, ngoài ra ta cũng chỉ mới làm ngày đầu tiên, nếu ngày mai thật bị đuổi đi cũng không sao cả, dù gì cũng chỉ là đi làm ngày đầu tiên mà thôi!
Người thanh niên khuôn mặt kinh ngạc, mở miệng:
Đợi đến người thanh niên đi gần tới, Văn Nam chặn ngang đường người thanh niên, mở miệng nói một câu tiếng anh :
Quản lý ở bên cạnh khuôn mặt cấp tốc biến đổi chỉ vào Văn Nam thét lớn:
Văn Nam một mình lẫm bẩm đi xung quanh, ánh mắt chăm chú nhìn lấy tòa nhà cao tầng, do dự phút chốc cuối cùng quyết định đi đến.
Có người yếu bóng vía càng là sợ hết hồn mở miệng:
Tụ tập phía ngoài, Văn Nam nhìn chăm chú một đàn ông dáng dấp hơi lùn, phía bên cạnh đi theo một người đàn ông chí ít khoảng bốn mươi năm mươi trở lên người đàn ông khác.
— Ngươi còn dám mở miệng ăn nói bừa bãi! Việc này ta không làm!
— Ngươi là thành viên thuộc bộ phận nào!? Mà cũng không cần biết, ngày mai cuốn gói rời đi nơi này, rõ ràng đi làm không mặc đồng phục còn ở đây lớn lối làm ảnh hưởng đại sư trừ quỷ.
Cũng có thể là hắn suy nghĩ nhiều, có thể không biết vì lí do gì hắn thành công khống chế Quỷ Chi Phối, tiếp đó trong lúc mơ màng vận dụng quỷ vực rời đi cũng nói không chừng.
Người thanh niên bảo vệ lắc đầu:
Vừa mới từ linh dị sự kiện thoát khỏi còn chưa kịp thoát thân, Văn Nam sắc mặt trong nháy mắt cực kì kém cỏi. Khuôn mặt đen xuống.
— Ai? Là ai vừa nãy đang cười!?
Văn Nam bình tĩnh gật đầu, khuôn mặt buồn bã mở miệng:
Âm thanh vang vọng, tựa hồ là một vật gì đó vừa rơi xuống mặt đất.
Đương nhiên Văn Nam không dại dột một miệng, mà chỉ là gật đầu xem như hiểu, tiếp đó mở miệng:
Hắn đột ngột nghĩ đến không vui vẻ ký ức, tựa hồ trong cơ thể vật gì đó cũng kích động lên một giây.
Tựa hồ nghĩ đến cái gì đó, quản lý tiếp tục mở miệng:
— Cửa này trên cửa khoá lại, nếu thật có quỷ, đem quỷ khoá lại ở bên trong, vậy đến lúc đó có người muốn ra bên ngoài, vậy phải làm sao bây giờ!?
Không cần suy đoán Văn Nam cơ hồ liền thình dung ra được rất nhiều chuyện, thấp lùn người là lão bản, bên cạnh hắn thì là một vị gọi thầy phong thủy, người này là học trò của thầy phong thủy, là một đám lừa gạt, mục đích chỉ sợ là l·ừa t·iền của vị lão bản kia.
Trong đó một người tựa hồ cảm nhận được bị chú ý, người thanh niên nghi hoặc quay đầu nhìn lấy lén lút đứng sau cửa Văn Nam, ánh mắt chợt co rụt.
Văn Nam thấy được một người thanh niên, trên tay cầm lấy tất cả điều là dụng cụ cúng tế, trong lúc nhất thời không biết định làm gì.
Rõ ràng tiếng cười của thanh niên bảo vệ làm cho giả đại sư cực kì bất mãn, hắn quay đầu mở miệng:
Văn Nam dĩ nhiên biết được mình bị thanh niên bảo vệ nhìn chăm chú. Hắn cũng không quan tâm, ánh mắt toàn đặt lên người vị kia đã mặc lên thân đạo bào, hiện tại nhìn đã có chút giống một vị đại sư.
Ở nơi này trị an tựa hồ rất thấp, Văn Nam chỉ thấy được hai người mặc bảo an y phục nam thanh niên đứng một bên quan sát lấy năm mươi tuổi người đàn ông.
Văn Nam ở một bên cơ hồ đã muốn cười ra tiếng, nếu như tòa này trung tâm thương mại thật sự có quỷ, vậy cũng không phải một đóng giả bùa có tác dụng.
— Có vật gì vừa rơi xuống!?
Rõ ràng lạc đường đến được đây, Văn Nam điều bị trí tưởng tượng phong phú của người thanh niên làm cho nguyên bản nghĩ đến làm sao giải thích thân phận thật điều không dùng đến.
— Còn lề mề chậm chạp gì chứ, còn không nhanh khóa cửa, đứng ở đó làm gì, ngươi ở đó thì thầm cái gì chứ!?
Ít nhất lấy được đáp án muốn biết, Văn Nam do dự mở miệng, lần này hắn mở miệng nói một câu tiếng Hoa, mặc dù chẳng ra sao cả nhưng ít nhất người khác có thể nghe hiểu là được rồi.
Văn Nam sửng sờ, người quản lý hiểu lầm hắn là nhân viên ở nơi này, bất quá bị đột nhiên ăn chửi mắng Văn Nam cũng sẽ không dễ dàng chịu thiệt, hắn dùng tiếng Hoa yếu kém của mình đáp trả:
Giả đại sư khuôn mặt cấp tốc đỏ bừng, ngón tay trỏ tay phải chỉ vào Văn Nam, la lên:
Chỉ là đang lúc người quản lý muốn tiếp tục mở miệng, một tiếng vang thật lớn cắt đứt lời nói của hắn.
Người quản lý sắc mặt đỏ bừng chỉ vào Văn Nam cùng thanh niên bảo vệ, mở miệng:
Người thanh niên gật đầu mở miệng:
Bị đột nhiên không biết từ đâu nhô ra Văn Nam bị làm cho sợ giật mình, người thanh niên rõ ràng không kịp phản ứng nhưng rất nhanh lấy lại tin thần, do dự mở miệng:
Một người đàn ông khác trên thân mặc đồng phục hét lớn:
Một đám người đi đến xem rốt cuộc là thứ gì tạo ra âm thanh vừa rồi. Chỉ là đi đến nơi đó sau khi, có người càng là hét lớn.
Lặng lẽ quan sát mấy người bọn họ một lút lâu, mặc dù hắn đã bị phát hiện nhưng không ngại Văn Nam da mặt dầy, chỉ cần ta không lúng túng vậy lúng túng là người khác.
Chương 9 : Thương Trường
— Ngươi cái này đại sư làm gì vu oan cho ta! Rõ ràng ta đây là đang nén cười. Còn có nếu ta thật sự cười đi chăng nữa đó cũng không phải chuyện rất bình thường sao!? Dù sao lần đầu thấy hài hước như vậy chuyện trong đời khó nén cười cũng phải đi.
— Xin hỏi nơi này thuộc thành thị nào của Hoa Quốc.
Ánh mắt đột ngột dừng lại, đột nhiên giả đại sư quay đầu trong thấy đang nén cười Văn Nam, tức giận nói:
Chương 9 : Thương Trường
— Ngươi làm bảo vệ cái kiểu gì đấy, để người lạ vào thương trường không được cho phép, bây giờ còn không mau đuổi hắn rời đi, có tin ngày mai ngươi cũng giống hắn hay không!?
Người thanh niên phát hiện Văn Nam đương nhiên toàn trình quan sát Văn Nam cũng thấy được. Hơn nữa không biết vì cái gì Văn Nam cảm thấy người thanh niên này trên thân có cổ mùi thi xú.
— Ngươi chẳng lẽ là người ngoại quốc mới đến nơi này được một khoảng thời gian!?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.