Thần Đầu Bếp Thân Yêu Của Em
Thời Ngô
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 16-4
Giang Mi Ảnhngồi trên bàn cơm,chống
tức cảm độngkhôngthôi.
sổ《Nhật kýẩm thực của Giang MiẢnh》 trong túi ra,tra nhân sủi cảo của mấy cái côăn
bản ca.
Thao tác nấuăn của HànĐống
của Giang Mi Ảnh,bốGiang chắp tay sau lưng,đi tới ớ rước mặt
Giang Mi Ảnhsinhsống lớn lênở phía Nam,chẳng nhẽanhcòn
Giang Mi Ảnhxấu hổ vạnphần,bàn
Trongđầu Giang MiẢnh chỉcóthể xuất hiện hai người.
Nắm taynhau rakhỏi thang máy,Hàn Đốngôm Giang MiẢnhtừ phía saunhư gấu,từng bước từng bướcđi vềphía trước.
Giang MiẢnh gật gậtđầu.¸
Giang MiẢnhchọc chọckhuỷu tay vềsau,nhỏ giọng nóivới HànĐống: “Anh buông ra.”
bếp.” Giang MiẢnh nhúnvai,bất đắc dĩcười cười.
độtnhiên tới vậy…” Giang Mi Ảnhmuốn lảng sangchuyệnkhác.
Giang MiẢnhtrợn tròn mắt,giọng nói dịu dàng: “Ngoan,bây giờ buông ra sẽ chỉtốtcho anh,không có hại gì.”
củaPhường Tam Vịcũng giống nhưtứtuyệt củathủđô,
“Một tủnguyên liệu
trai làghê gớm lắmđấy, connhóc con này…”
Khen HànĐống mặt đẹp
“Đừngvờ vịt,mẹvới bốconở trong nàynghe thấy
Mẹ Giangvốn tưởng ằng,chàng
manhthủđô.
MiẢnh với sựmong đợi.
rất cóquy luật nhịpđiệuđộc đáo của riêng anh,giống một tácphẩmnghệ
không biết “dáng thon” làđể khen côgái nhỏxinhđẹp chắc?
làcháu nấu,côấy ítnhiều cũng ănđược mấy miếng,chỉcần
hết rồi, khôngphải giấu.”
Chương 16-4
Giang MiẢnhcười bất lực: “Anh dínhngườichết mất.”
thuật,cũng giống người diễn tấu dương cầm,đang duyên dángđánh
xôn xao sau bữaăn.
“Gầnđây xảy ranhiều chuyệnnhưvậy,
sángquắc nhìn mẹGiang. Hìnhnhư...Hàn Đốngđúngthật
Trừhai người bọn họ,còn cóPhươngKhả Khả,cảPhù Thànhkhông còn ai cóchìa khóanhàcô nữa.PhươngKhả Khảtuy có chìakhóa dự phòng,nhưng cô ấy cũngchưa từng dùngđến, tương tự,Giang MiẢnhcũng cóchìakhóa nhàPhươngKhả Khả,đểphòng ngừa bất cứ tìnhhuống nào thayđốiphương.
bát, bưng nước bưng tràhầu hạ con sao?Còn nghĩcóbạn
“Bốthấy trong tủlạnhcủa
có sức sống.” Mẹ Giang lớn lên ởthủđô, tuy rằngđọc đủthứsách
Anh đứng ngoài cửa, nghethấy
sau mình,mở toàn bộcửa ra.
hai ngườiquen nhau,lòng cảm khái.
“Được,quýngài thầnđầu
thủđônhiều năm,nhữngchuyện thúvịvề trụsởchính
“Sao vậy?” HànĐống hônvànhtai Giang MiẢnh.
HànĐống vẫn luônchỉ vặnkhóa cửa mộtvòng là coinhưđã khóa xong.Giang MiẢnhcảm thấykhông an toàn,thường xuyên nhắcnhởanh.
thanhđạmít dầu mỡ,gần nhưcóthể ăn
Bố mẹGiang trông thấy
cô, đánhgiáGiang MiẢnhtừ đầuđếnchân, vui
thứvậy sao?”
lên, ánhmắtđã lộravẻ hài lòng.
nóinhiều lắm,chỉnói sựthật.
Giang MiẢnh gãi gãi mặt, rầu
gãi mặt,nhìnvề phíakhác gọi bố.Bốcô đangởtrong
giặtquầnáo, nấu cơm,rửa bát,bưng nước bưng tràhầu (đọc tại Qidian-VP.com)
Cuối cùng,tắt bếp,sủi
HànĐống bối rối làmtheo.
tủithân lại buồn sầu: “Sợmọi người lo lắng...Bố mẹbận
cảo đượcvớt ra đặt lên bàn.
Hàn Đống làthần đầu
Người còn lại…
Giang MiẢnhthở dàinhẹnhõm, xua xua tay: “Anhđứng ra phía sau cách em hai bước chân.”
tay lên cằm, nghiêngđầuquan sát từngđộng tác của anh, ánhmắt (đọc tại Qidian-VP.com)
Đống trâu bò nhưnào.Thời gian côsinh sốngởthủ đôkhông
Tuy ngoài miệng thanthởvậy, nhưng côvẫn mặc anhôm. Hai người cùng chânđi tới cửa,Giang Mi Ảnhcắmchìa khóavàoổ.
“Không muốn.”
“Mẹ con bé,lại nghe
cảmthấy chuyện này có gìvuivẻ cả,anhkhông giống
Giang Mi Ảnhcảmthấy vừa
vôtận.
cô mangtheo nét cười,khóe miệng hơi cong lên.
MẹGiang hànhđộng dứt khoát,muốn Giang MiẢnhthể hiệnthật.
bốGiang cảm động rơi nước mắt,bàquay đầu lạinhìn Giang
giờvậy?
mở quán mỳcủa mình.
diện vớiánhmắt của cô,trong mắt anhchứ sựdịu dàng
Giang MiẢnhưỡn vai,phàn nàn: “Anhnặngquá, tránhra.”
“Lúc em ra ngoài rõràngđã khóa cửa rồi mànhỉ?Anh khóa hay là emkhóa?Bây giờcửakhông chốt này…” Giang MiẢnhngẩng đầu hỏi anh.
“Hơn nữa…” Côliếc
HànĐốngnghe được lời cô,
“Em bắtđầu biểu diễnđi,quý côGiang Mi Ảnh.”
Hàn Đống ngoan ngoãn đến tủlạnh tìm nguyên liệu nấuăn,anh lấyquyển
“Dạ.” HànĐống không (đọc tại Qidian-VP.com)
Hàn Đốngđưa dĩa cho Giang Mi Ảnh,đối
bếp,mởtủ lạnhkiểm tra nguyên liệu nấu ăn.
Cólẽthấy đượcánhmắt
Giang MiẢnh không biết Hàn
giọng nói ngườiphụ nữtrung niên dịu dàng trí thức,hiểu rõ nói:
Đầu bên kia, bốGiangđã hỏiquátrình
MẹGiangvừa ngước mắt
cảnhnày thìliếcnhìn nhau,trong mắt cũng ngập tươi vui.
Hiện tại xem chừng hiểunhầm rồi.
“Ờm...Bố...Sao bốmẹlại (đọc tại Qidian-VP.com)
Hàn Đống suynghĩ: “Emkhóa,sau đócòn cứ nhắcđinhắc lại,dặn anh sau nàyphải vặnkhóa cửa haivòng.”
taythòra sau cửa,bắt được tay Hàn Đống,côkéo anhraphía
hạcô,còn đưađón cô đi làm,không tiếc lùi lại thời gian
dài, hơn nữavẫn luôn sốngở trong trường học, không giống bố mẹcô.
mẹ Giang tuyôn hòa,nhưngkhông chenđượcvào, bộdáng
nênvẫn luôn đượcquan tâm.
hết ngàyđó.
“Con quản bọn ta tới làm gì.” Giọngđiệu
kìa!” Giang Mi Ảnhvỗvỗ cánhtay Hàn Đống.
cái.”
Một người trâu bòđối tốt với connhư vậy?”
sạch.”Nghĩ một lát,anh lấythêmví dụ,“Tuần trước, cháu
con rấtnhiều đồ,dạo này cótiến bộ hử?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếukhôngphải kẻbámđuôi nhưTạHòa Kim,hay trộm... Vậythìchỉ cóthểlà hai người kia.
Giọng nói anhtrànđầy ýcười:
Đứng thẳng người lên, HànĐốngkhó hiểu hỏi: “Có chuyện gìvậy?”
Giang MiẢnhxấu hổgãi
giốngnhưtin tức tìnhyêu, làđềtài mọi người bàn tán
nữ cường cực kỳ, “Conđừng giấu nữa,mang ra đây bốmẹ nhìn
Cuối cùng, mởcửa ra, Giang MiẢnh mừng rỡkêu vào trongphòng: “Bốmẹ,lâu lắm rồikhông gặp,sao bố mẹlại tới đây?”
Bốmẹ nhàGiangđã làmviệcở
Vừa nói lời này,bốGiang lập
“Chàng trai, mặtđẹp dáng thon,rất
“Mẹkhen anhdángthon
Hàn Đống hỏi: “Hay làcóai tới?”
mắt anhmở to.Bốmẹ Giang MiẢnh? Tớiđây từ bao
Giang MiẢnh mím môi,ánh mắt
bếpthiên tài củaPhường TamVị,cũng làcậuchủ,
“Không,anh chờem mở cửa “nói sau”.” HànĐống làm nũng bằng giọng điệunghiêmchỉnh.
Vẻmặt mẹ Giang cứng lại: “Khôngphảichứ?
MẹGiangịtức cười,“Cậu ấy sẽgiặt quầnáo,nấu ăn,rửa
Giang Mi Ảnhđờmặt ra,thấy
bất ngờ hôlên,bà đứng dậy,quay đầunhìn anh, saukhithấy
Nhưng HànĐống không
chút?”
kiađều làcháu mua à?”
làm bát sủi cảothập cẩm,côấy ănđược năm cái.”
BốGiang gọi HànĐốngqua
“Thật hay giảvậy?” Mẹ Giang
rộn nhưvậy.”
rĩnói: “Nếukhông...Con biểu diễncho bốmẹxem
Giọng Giang MiẢnhtuy rấtnhẹnhàng, nhưng trong giọng nói kèm sự nghiêm túc,Hàn Đống biếtđiều thu tay lại.
dángthon, Giang MiẢnh tứckhắcvui nởrộ.
mắtḻvềphía Hàn Đống,“Khôngphải còn cóanh ấy sao…”
Giang MiẢnhcau mày,khóhiểu “hở” một tiếng.
phải người săn sóc.
“Ồ,có bạn trai tuyệt nhỉ?”
trai trốnnhàbỏ đi trong cơn giận dữkhông xu dínhtúi, tínhkhíchắc
Sắp xếpổnthỏa, Giang MiẢnh sửa sang lại quầnáo trên người,vuốtphẳng các nếpnhăn trênquầnáo, sauđótập thửvài lần, khuôn mặt nở nụcười.
“Rất nhiềuạ.Chỉ cần
“Hiện tại MiẢnhcó thểănnhiều
này,Tiểu Ảnhnhàta cóthểăn được năm cái sủi cảo!”
mừng nói: “Cóbéo lên, sắc mặt cũng ètốt,khỏe mạnh hơn.”
Vừa xoaychìakhóa, côchợtnhận ra cóchỗ khôngđúng lắm.
thơ,nhưngthỉnh thoảngvẫn nói ranhững lời khẩuvịlưu
“Lạiđây lại đây.”
hỏichuyện,Giang MiẢnhbị mẹkéođi nóichuyện.
màkhông nóivới mẹ một tiếng?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
