Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 247: Thất Sơn

Chương 247: Thất Sơn


Mười năm sau, hội nghị Liên Minh đi đến thống nhất tổ chức Sinh Tử Đài chọn ra Minh Chủ tại địa vực Tứ Linh Cộng Sinh, một khi Minh Chủ được chọn ra, trụ sở Liên Minh cũng liền đặt tại địa vực Tứ Linh Cộng Sinh.

Không rõ Thiên Cơ lần này nghiên hướng Tứ Linh có bị Động Môn để lộ ra cho các thế lực khác biết hay không, nhưng hết thảy đều đồng thuận việc này, Dị Tông theo đó cũng được nhận lấy ba chỗ đặc quyền.

Thứ nhất, Dị Tông được đặc cách ba danh ngạch không nằm trong Top 1000 Bảng xếp hạng Tu Chân giới để tham gia tranh tài. Thứ đến, Dị Tông được nhận một lần phủ quyết mệnh lệnh của Minh Chủ mà không cần nhìn lý do. Cuối cùng, ngoài trụ sở Dị Tông tại địa vực Tứ Linh Cộng Sinh, Liên Minh phải cấp ra cho Dị Tông được tuỳ chọn một địa vực khác làm lãnh địa.

Nói là ba chỗ đặc quyền, người trong cuộc lại thấy Dị Tông giống như cố ý chấp nhận nhận lấy thua thiệt để đánh đổi về điều kiện, mà theo bọn hắn thấy vấn đề lớn nhất nằm ở chỗ Dị Tông được tuỳ chọn một địa vực khác, cũng không rõ bọn hắn nhắm đến chuyện gì.

Càng để ý là những điều kiện này đều bị Ba Lạc Quy Phong đề điểm lập đến Huyết Thiên Thệ, bất kỳ thế lực nào vi phạm đều bị Thiên Đạo huỷ diệt căn cơ, tận diệt nhân mạch, nói rõ người Dị Tông đều có chuẩn bị về sau.

Rất nhanh sau thống nhất thông qua, Liên Minh liền cắt cử bộ phận đệ tử cùng khí tài chuyển đến địa vực Tứ Linh Cộng Sinh xây dựng Sinh Tử Đài cùng trụ sở Liên Minh, trong đó trụ sở Liên Minh hoạch định dựng lên hai mươi hai toà sơn phong, lấy chủ phong làm Phủ Minh Chủ, các sơn phong còn lại dựng thành Ngoại Phong làm nơi đặt phân tông của hai mươi mốt thế lực.

Có lẽ đối với Phàm nhân, mấy mươi năm liền là cả một đời người, nhưng tại Tu Chân giới không có chỗ cho cảm khái, mấy mươi năm như một tách trà nóng, rất nhanh liền sẽ đến.

...

Lý Tinh Vân đứng trước một toà thành bỏ hoang, vây quanh lấy hắn là vô số khí tức hủ bại đứt gãy, giống như bị Pháp Tắc cực kỳ cường đại chém phá. Hắn cau mày hướng mắt nhìn về một cái hố trời treo ở trên không, ánh mắt chăm chú lấy miệng hố thỉnh thoảng phách ra pháp mang, đem hủ bại đứt gãy ra càng lợi hại.

Nguyên cũng ngay lập tức nói ra:

"Tinh Vân, ta cảm thụ được hố trời ẩn giấu một loại nguy cơ cực kỳ khủng bố, chúng ta vẫn là nên đi địa vực Hủ Bại làm chuyện cần làm trước khi Sinh Tử Đài diễn ra."

Sự tình tham gia Sinh Tử Đài tranh đến chức vị Minh Chủ đã được Lý Tinh Vân nói cho Nguyên, cũng vì thế mà Nguyên rất hứng thú chuyện này, Thất Lạc Sơn muốn vị trí Minh Chủ, hắn càng muốn Lý Tinh Vân một tay lập xuống công lao này, qua đó gián tiếp giúp hắn làm một số chuyện.

Có thể hắn không rõ nguyên cớ toà thành này tràn ngập khí tức hủ bại, mục đích của hắn cùng đệ tử Lý Tinh Vân càng liên quan đến địa vực Hủ Bại, không có nghĩa là hắn xem nhẹ cảm thụ nguy hiểm của mình.

Đối với Nguyên ra vẻ nguy cơ, không hiểu sao Lý Tinh Vân lại dâng lên một cái trực giác nơi này có một cái cơ duyên vạn năm cũng khó xuất hiện trở lại, lập tức nói:

"Sư phụ, ta lại dự cảm bên trong cất chứa một loại hấp dẫn vô hình, không hiểu sao thôi thúc ta phải tiến vào xem xét một lần."

Nguyên trầm ngâm một nhịp, cẩn trọng nói:

"Mỗi người dự cảm không giống, như ta đi vào trong đó, thật có khả năng vạn kiếp bất phục.

Hiện trạng chúng ta Cộng Sinh, một người vong tất định người còn lại diệt, cho nên ta trước ở ngoài, trừ khi sự tình đi hướng cực kỳ bất lợi, ta sẽ không tiếc bất cứ giá nào mang ngươi ra ngoài."

Có Nguyên làm bảo đảm, Lý Tinh Vân vẫn là kinh ngạc Nguyên thận trọng. Vốn dĩ năng lực Nguyền Rủa của Nguyên vô hình bị hắn xem như một tồn tại cường đại vượt qua giới hạn Tu Chân giới, thậm chí Tông chủ Thất Lạc Sơn đứng trước Nguyên cũng là không đáng nhắc tới, chỉ sợ bên trong thật sự tồn tại sự tình rất đáng sợ.

Nhưng đạo lý một lần hoặc vĩnh viễn, nếu hắn không biết nắm lấy cơ hội này, cho dù là một phần vạn cơ hội nhỏ bé, đó cũng là sự tình ngắm sao băng, vụt qua liền qua đi.

Tại Nguyên thoát ly ra ngoài, Lý Tinh Vân không ngần ngại vận lên Tinh Giáp Hộ Đạo hư không bước tới hố trời, một đạo pháp mang cũng ngay lập tức phách tới, vậy mà đem một cách tay Lý Tinh Vân chém rụng, cả người theo đó bay rớt xuống dưới.

Lý Tinh Vân kh·iếp sợ nhìn tầng phòng hộ cùng Tinh Giáp sụp đổ, cánh tay cũng vô pháp ngay lập tức nối trở về. Nguyên đem một màn này nhìn lấy, biểu hiện đồng dạng âm trầm không nói.

Lý Tinh Vân gầm lên một tiếng đau đớn đem cánh tay thu hồi, đỉnh đầu thoát ra Thất Sơn Cửu Bí chấn động khoảng không, càng trực tiếp san phẳng hơn nửa kiến trúc toà thành hủ bại.

Nguyên nhìn khí thế dũng mãnh của Thất Sơn lại có chút lấy làm tiếc, Thất Lạc Sơn lấy Thất Sơn làm môn đạo trấn tông vẫn không phải chân chính Thất Sơn, bọn hắn dùng Cửu Bí Cửu Hồn Cửu Bộ trấn giữ Thất Sơn, cái này chẳng khác nào vay mượn ngoại đạo, nằm trong chính mình nhưng không thuộc về mình.

Có lẽ hiện trạng Lý Tinh Vân dùng Thất Sơn Cửu Bí rất thuận tay cùng không gì không thể phá, một khi hắn bước vào Thập Bí, hoặc xa hơn là Uẩn Thần liền sẽ phát hiện hạn chế cùng bó buộc trong đó.

Theo Lý Tinh Vân đem Thất Sơn Cửu Bí phóng xuất ra ngoài, trong đó Lục Sơn thình lình là sáu ngọn núi được tiêu ký theo thứ tự là Tường, Cấm, Tiễn,

Bàng, Liên, Vẫn, ngọn núi thứ bảy liền là do Cửu Bí dựng lên Thất Sơn nằm ở trên cao nhất, lại cùng nhau vận hành lên.

Chỉ thấy thân ảnh Lý Tinh Vân lần nữa xuất hiện nơi miệng hố trời, Nhất Phong Tường liền dựng lên một dãy Trường Sơn chọc thủng tầng mây, mặc dù bản thể Nhất Phong Tường so với hố trời cực kỳ phóng đại, hắn vẫn không dám xem thường đạo pháp mang kia.

Tại thêm một đạo pháp mang đang đánh tới, Nhị Phong Cấm đã tiếp nối thiết lập nên một vùng kìm hãm đậm đặc giống như Hãm Vực, cho dù loại kìm hãm này chỉ có thể hãm lại đạo pháp mang một phần trăm giây, chừng đó cũng đã đủ Tam Phong Tiễn bắn ra vô số thạch chông đánh tới.

Phách, oanh.

Pháp mang dễ dàng xé rách Nhị Phong Cấm lại chấn Tam Phong Tiễn ra thành vụn bụi tiếp tục phách lên Nhất Phong Trường Sơn, theo một t·iếng n·ổ tung hợp với hố trời vang vọng càng khuếch đại ra tiếng âm rung trời, Trường Sơn theo đó rạn ra từng vết nứt, nhưng cũng không có sụp đổ.

Lý Tinh Vân loé lên một tia kinh hỷ, hắn không có cân nhắc qua một bàn tay chưa thể nối trở lại, càng không có thể ý Nhị Phong cùng Tam Phong bị phế, Nhất Phong Trường Sơn cũng không ngoại lệ rạn nứt, thân người đã tiến nhập vào hố trời.

Cũng có thể hắn tin tưởng mình còn có ba ngọn núi cùng Thất Sơn Cửu Bí làm chỗ dựa.

Chương 247: Thất Sơn