Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 252: Chỉ là người đi ngang qua (Kiếm Tang)

Chương 252: Chỉ là người đi ngang qua (Kiếm Tang)


Đối với tên tu sĩ Uẩn Thần mà nói, đây còn là lần đầu tiên hắn thấy đối thủ của mình ngay tại Đồng Bi Kiếm mà không bị cuốn theo bi thương, đâu đó càng có cảm giác người này như đang cảm ngộ nó.

Không, không phải cảm ngộ, mà là cảm thụ.

Nếu nói cảm ngộ là một dạng từ trong ý cảnh cảm ngộ ra thứ của riêng mình, cảm thụ là một loại thưởng thức lấy hoàn cảnh, từ đó biến nhân sinh trong mình càng thêm sâu sắc.

Nói một cách đơn giản, nếu như Mạc Thiên Cổ Trường Tồn đem Đồng Bi Kiếm cảm ngộ, cho dù hắn dực dựng ra được một loại Đồng Bi Kiếm khác biệt với nguyên bản Đồng Bi Kiếm, thậm chí uy lực có thể lớn hơn, nhưng suy cho cùng đều không thể thoát khỏi cái bóng của người sáng tạo ra Đồng Bi Kiếm.

Đổi lại Mạc Thiên Cổ Trường Tồn chỉ đơn thuần xem đây là một dạng trải nghiệm trong muôn dạng sắc thái nhân sinh, không vì đó mà lúc nào cũng cưỡng ép mình phải luôn có chỗ hơn người, cũng không vì vậy mà hối thúc mình phải chạy theo những thứ không thuộc về mình, đó mới là chỗ đáng sợ của một tên tu sĩ.

Bởi hắn có cái ngạo của mình, bởi hắn tin tưởng Thần Thông Pháp Tắc của mình có thể thắng được đối phương.

Một câu 'ngươi rất mạnh' như một lời khẳng định trực giác trước đó của tên tu sĩ Uẩn Thần không sai, hắn vừa động thủ cũng là đem một chiêu lợi hại nhất ra đối ứng, cũng xem như kiêu nhân đối đãi kiêu nhân.

Như Mạc Thiên Cổ Trường Tồn không hề xuất thủ, hai tiếng 'kiêu nhân' không có nửa điểm không hợp.

Tên tu sĩ Uẩn Thần nghĩ là vậy, đối với Mạc Thiên Cổ Trường Tồn sớm nhận ra đối phương không có sát ý mới quyết định không động để chuyên tâm cảm thụ Đồng Bi Kiếm, có lẽ Đồng Bi Kiếm cực kỳ mạnh, nhưng sự tình để hắn lưu tâm không phải uy lực của một kiếm này, mà là ở chỗ...

Mạc Thiên Cổ Trường Tồn lắc đầu, chuyện này vốn dĩ không hợp với bản tâm của hắn, một khi hắn vận lên thành chiêu thức, có chín phần sẽ phản phệ mà không thể cứu vãn.

Hắn có thể đi đến một bước này, thành tựu như ngày hôm nay, bản tâm không đổi liền là nhân tố quyết định.

Không nghĩ chuyện này.

Tên tu sĩ Uẩn Thần cảnh lúc này mới ôm quyền:

"Ta gọi Kiếm Tang, không rõ danh xưng của đạo hữu?"

Mạc Thiên Cổ Trường Tồn suy nghĩ một hồi, lúc này mới nói ra:

"Ta gọi Mạc Thiên Cổ."

Ngoài Trần Khánh Ngân cùng Ba Lạc Na Trát, đây còn là lần đâu tiên Mạc Thiên Cổ Trường Tồn nói ra tên thật của mình.

Có thể cái tên 'Mạc Thiên Cổ' đang làm dậy sóng Tu Chân giới, có thể cái tên này đang được Liên Minh hay cả Diệt Tinh Bảng truy lùng bằng được, cũng có thể cái tên này một khi xuất hiện sẽ đẩy thời kỳ bộc phát càng thêm khốc liệt, nhưng hắn tin tưởng một người như Kiếm Tang có thể xuất ra được một loại Thần Thông như Đồng Bi Kiếm, cũng hẳn xem nhẹ việc để lộ ra tin tức này.

Giống như trước đó Mạc Thiên Cổ Trường Tồn bình tĩnh trước Đồng Bi Kiếm, Kiếm Tang vừa nghe đến cái tên 'Mạc Thiên Cổ' đều một dạng như thường, với hắn mà nói, có thể gặp được Mạc Thiên Cổ, có thể kết giao cùng Mạc Thiên Cổ, đó không phải may mắn của hắn, mà nên là chuyện đương nhiên.

Hắn khinh thường cùng Liên Minh ngồi một chỗ, sau đó đem cái tên 'Mạc Thiên Cổ' ra luận bàn.

Kiếm Tang nói:

"Ngươi nghe qua Cấm Khu sao?"

Mạc Thiên Cổ Trường Tồn lắc đầu, hắn từng nghe Liêu Thiên Hương nói qua sự tình Vạn Tắc Đồng Nguyên phá ra Cấm Kỵ, về việc có liên quan đến Cấm Khu gì đó hay không cũng không có thông tin đi đối ứng.

Kiếm Tang bình thản nói:

"Liên Minh truy nã ngươi không đơn thuần chỉ dừng lại ở việc ngươi thu mua số lượng lớn thảo dược, mà là nghi ngờ ngươi có không gian độc lập.

Cấm Khu là địa phương tồn tại Chiến Trường Viễn Cổ, nơi đó khắp nơi đều là tàn tích Pháp Tắc bất đồng, nếu không có không gian độc lập liền không thể đi vào."

Nghe đến không gian độc lập, tâm tình Mạc Thiên Cổ Trường Tồn nảy một cái, chẳng lẽ không gian Thái Cực của hắn chính là không gian độc lập?

Lâu nay hắn một mực đánh đồng không gian Thái Cực chỉ như một dạng Pháp Vực của tu sĩ Uẩn Thần, chẳng trách thời điểm hắn dùng không gian Thái Cực che đậy thu mua dược liệu, với thủ đoạn của Liên Minh vẫn vô pháp tra ra hành tung của hắn.

Nhưng thái độ của Kiếm Tang giống như không có để ý không gian độc lập, cái này để hắn càng không hiểu thấu Kiếm Tang.

Tên này là đến từ đâu?

Rõ ràng Mạc Thiên Cổ Trường Tồn không thừa nhận cũng không phủ nhận chuyện không gian độc lập, hắn hỏi lại:

"Ngươi đi theo ta chỉ là để nói những việc này?"

Kiếm Tang một dạng bình thản:

"Trước đó tại Vương Các, ta nhìn ra trên người ngươi có vết tích của Phá Tắc, càng có khí tức của Khai Thiên.

Những thứ này tại Chiến Trường Viễn Cổ rất có hữu dụng."

Tâm Mạc Thiên Cổ Trường Tồn tiếp tục nảy một cái, giống như hắn đứng trước mặt Kiếm Tang không có bất kỳ điểm nào có thể che giấu, không tính vết tích của Phá Tắc hắn chưa thể xử lý, nhưng hắn thu tới khí tức Khai Thiên trong Thí Luyện Tháp đã rất nhiều năm cũng không thể qua mắt đối phương?

Chẳng trách Kiếm Tang rất dễ dàng đuổi theo hắn.

Nhưng ngẫm lên ý tứ của Kiếm Tang, đây là muốn cùng hắn đi vào Cấm Khu?

Phát giác Mạc Thiên Cổ Trường Tồn như hiểu ý, Kiếm Tang không ngại nói thẳng:

"Tu sĩ tại Tu Chân giới đều vĩnh viễn không thể bước ra Thập Bộ Đăng Tiên, mà Cấm Khu là con đường duy nhất.

Ta có thể chờ ngươi bước vào Đăng Tiên cảnh lại quyết định."

Chờ?

Mạc Thiên Cổ Trường Tồn như nghẹn lại, đây là đối phương ngầm thừa nhận đã là tu sĩ Đăng Tiên, chẳng trách.

Có thể hiện tại hắn chưa cấp thiết nghĩ quá xa chuyện Đăng Tiên, nhưng Tu Chân giới vận động không ngừng, biến đổi không ngừng, có rất nhiều chuyện không thể tận lực tránh được.

"Có thể nói cho ta biết lai lịch của ngươi sao?"

Kiếm Tang tiếp tục bình thản:

"Chỉ là người đi ngang qua."

Chương 252: Chỉ là người đi ngang qua (Kiếm Tang)