Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Cô Thôn Trường Đạo
Unknown
Chương 33: Khắp nơi đồ sát
Không có người cảm thấy tuyệt vọng, trước khi Hoa Châu dày xéo Bách Châu, Đại Vu đồng dạng trải qua vô số chiến trận, kinh nghiệm cùng đối sách đều có chỗ hung tàn.
Chính như thạch binh Hoa Châu vừa phá ra đội khiên, quân binh Đại Vu bỗng dựng lên vô số trụ cao, mỗi trụ cao đều phải dùng mấy quân binh đến chèo chống, trên đó chính là giăng lấy từng lớp lưới sắt xếp chồng lên nhau, tựa hồ muốn bắt chim trời.
Vốn dĩ không có chim trời, chỉ có mưa tên.
Đếm không hết mũi tên lao tới, dễ dàng bị lưới sắt bắt đi. Cục diện nhìn như chưa phân ra cao thấp, nhưng đây hết thảy chỉ mới là bắt đầu.
Thập Sát Càn Khôn vận hành, cốt vẫn là luân xa chiến, phía trước vẫn thường trực lấy ba chi binh đối địch, chỉ là lần này cung binh cùng tượng binh bị thay thế bởi vụ binh cùng hùng binh.
Vụ binh tập hợp lên một nhóm chừng mười quân binh, tất cả đều đang nắm lấy dây thừng to như cổ tay, ra sức kéo.
Phía cuối dây thừng, thình lình là một con vụ chừng ba người ôm, thân vụ cao hai trượng, mọc ra đầy chi chít gai nhọn.
Quân binh kéo dây thừng, chính là đem con vụ khởi động.
Chỉ thấy con vụ xoay tròn, cấp tốc chạy về phía trước, mỗi nơi nó đi qua, đế vụ đều xốc lên vô số bùn đất, rất nhanh bị gai nhọn nghiền nát, hoá thành bụi vần.
Chính chỗ bụi vần lại theo con vụ xoay tròn, số lượng vượt trên ngàn con, từ xa nhìn lại giống như từng cơn bão lốc, tưởng chừng có thể quét ngang hết thảy.
Truyền ngôn Hoa Châu đáng sợ không chỉ nằm ở quân đội thiện chiến cùng bày trận, chỗ kinh khủng còn là bọn hắn có thể chế tác ra rất nhiều cỗ máy thật sự biết cách g·i·ế·t người, thậm chí g·i·ế·t hàng loạt.
Như giờ phút này hơn một ngàn con vụ vừa thoát ly Thập Sát Càn Khôn đã đánh lên mịt mù bụi vụn, nếu tại trong sa mạc liền sẽ như bão cát một dạng, tiếng rít nghẹn ngào không dứt, càng mờ mịt càng hung hiểm.
Bụi mờ che khuất hết thảy, không rõ cái tên vụ binh là từ con vụ hay vụ mờ lấy đến, nhưng rõ ràng đều có thể đánh lên liên quan.
Thoáng chốc, hàng ngũ Đại Vu đã có người nhận ra hung hiểm, người còn chưa kịp cảnh báo, một đầu con vụ đã đánh tới, 'kinh' một tiếng va chạm như trời giáng xuống búa bổ, lập tức đem phụ cận mười mấy quân binh Đại Vu kết thành phòng hộ đánh bay ra ngoài, lúc rơi xuống đều không chịu nổi hốc ra vụn máu.
Rất dễ dàng phá tan đội khiên vừa được củng cố lại, nhưng cũng không dừng lại ở đó, tại đánh tan lớp đầu phòng ngự, con vụ được trớn tiếp tục lao đi, bên dưới đế vụ càn quét mặt đất, thân vụ lại xé nát hết thảy bị nó va vào, thế không thể đỡ.
Tiếng thảm liệt vang vọng, c·h·ế·t chóc trải dài.
Đòn này vừa ra, không rõ g·i·ế·t được bao nhiêu quân Đại Vu, chỉ biết cuộc chiến này đã điểm hơi hướng cái gọi là chém tận g·i·ế·t tuyệt.
Mà bụi mờ con vụ cuốn lên đến tận mây cao, từ trong Thập Sát Càn Khôn tiếp tục đi ra một loạt mãnh thú, có hổ, có sư tử, có trâu rừng. Những loại mãnh hổ này trên lưng đều có một binh lính cưỡi lên, rất nhanh lao tới tiền quân Đại Vu đang bị con vụ nghiền nát.
Đó liền là hùng binh tham chiến.
...
Ngoại thành đế đô Đại Vu bị quân Hoa Châu đánh không thể đỡ, tại Ô Đồn đồng dạng cũng là một mảnh diệt sát, chỉ là tình thế hoàn toàn ngược lại.
Trước đó Mạc Thiên cắt cử vạn quân Viễn Nam quân đóng tại Ô Đồn, về sau lại thêm vạn quân hợp tới, lập tức đem thế từ kiềm chân Ám Doanh chuyển sang đồ sát.
Hai vạn quân san phẳng một chỗ hoang sơn chưa tới hai dặm vuông, nói thế nào đều có chút phô trương.
Chỗ phô trương ấy, bây giờ giống như người ta nấu bữa cơm, chính mình lại mang tới thịt cá.
Hai vạn quân tiến nhập Ô Đồn về sau, bên trong bỗng nhiên toả ra sương mù nồng đậm, sau đó rốt cục không còn nhìn thấy bất cứ hình ảnh nào về đội quân đó nữa.
Hai vạn quân cư nhiên biến mất, có lẽ một số người Ám Doanh biết, nhưng mãi về sau hậu thế vẫn không cách nào đi giải cứu nguyên nhân trong đó, chỉ có thể lưu truyền một vài cảm thán:
"Trời sương g·i·ế·t địch, người không thấy
Ô Đồn mở cửa, đón ma thây
Hai vạn quân, người đâu phải ít
Hư không tiêu thất, chốn tầng mây?"
...
Ba mươi năm qua, Cấm Sơn càng có chỗ nghiêm ngặt. Mặc dù Cấm Lệnh còn tại, nhưng thật chất binh quyền Cấm Sơn đều là do yếu nhân Ám Doanh đến quản.
Cũng có thể xem Cấm Sơn hiện tại là một phân bộ của Ám Doanh.
Khoan để nói Ám Doanh mưu đồ sâu xa, nhưng Lý Hân một thân đóng hai vai, nói thế nào đều không tránh khỏi đều có tâm tư.
Có điều loại tâm tư mưu lợi này, tốt cho Ám Doanh, lại không có hại cho Đại Vu.
Giờ phút này án tại Cấm Sơn chính là Yến Nhi, nàng cùng một số tướng lĩnh đứng tại ngọn núi cao nhất trong Cấm Sơn, có thể đại khái bao quát được phạm vi năm dặm bên ngoài.
Rất nhiều dân tị nạn không hẹn mà tụ tập tại bên ngoài, bị các nàng nhìn đến rõ.
Có thể đến bây giờ toàn bộ Bách Châu đều không rõ mục đích thật sự của Hoa Châu là gì, nhưng nếu nói thế lực nào muốn khống chế Cấm Sơn nhất, chỉ có thể là Đại Thường.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Đại Thường mưu đoạt Việt đồ, Ám Doanh lại biết được chỗ đáng sợ của cổ trùng, làm sao thiếu nghiên cứu qua?
Như trước đó Mạc Thiên Cổ Trường Tồn bất chợt bắt gặp quân binh Đại Vu bí mật bắt lấy dân chạy nạn, đây cũng là do Lý Hân thúc đẩy cho Ám Doanh có cơ hội nghiên cứu cổ trùng, từ đó tìm cách đối ứng.
Thật sự không có cách đối ứng, nhưng tại Yến Nhi nhiều lần thử nghiệm, Ám Doanh vẫn có cách khắc chế cổ trùng, không cho chúng xâm nhập tấn công.
Đối với Ám Doanh, khắc chế cổ trùng liền đủ. Nếu Đại Thường ỷ lại duy nhất vào cổ trùng, Đại Thường đến bao nhiêu, Ám Doanh liền có thể chém g·i·ế·t bấy nhiêu.
"Hộ pháp, loạn phiến Cấm Sơn ba mươi năm trước, Triệu Cận Đông đến cuối mới là xuất hiện."
Nhớ năm đó nếu không có chính Yến Nhi phòng bị Dạ Hàn Độc, Việt đồ đã bị Triệu Cận Đông cầm đi. Vốn cho rằng Triệu Cận Đông đã c·h·ế·t, hắn có thể giữ được một mạng, hẳn là nhờ cổ trùng?
Cái này cũng như nhắc nhở Ám Doanh một chuyện, Triệu Cận Đông có thể thông qua cổ trùng sống tốt, tuyệt không chủ quan.
Đúng là như vậy, nửa ngày sau, theo ồ ạt quân Đại Thường đánh vào Cấm Sơn, Ám Doanh rất dễ dàng đem từng tên chém g·i·ế·t, cổ trùng cũng không có cơ hội thôn phệ cắn xé, đều bị Ám Doanh bắt đi.
Nhưng tuyệt nhiên vẫn không thấy Triệu Cận Đông.