Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 119: Vương Huyền Hảo Tâm

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 119: Vương Huyền Hảo Tâm


Vương Huyền nhìn thấy bóng dáng Ky'thik đi xa, con ngươi của hắn khẽ đảo một vòng, tiếp đó hắn đưa ánh mắt thâm thuý nhìn về phía cái nhà giam kia.

Vì cái kế hoạch này mà bản thân hắn phải tan hết gần như gia sản của mình, để mà trả thù lao cho mấy cái người kia, thậm chí ngay cả phần thưởng lần trước chính mình còn chưa cầm nóng tay, đã phải trao ra ngoài cho người ta, bản thân có thưởng mà chẳng dùng được lại còn phải gánh lấy tiếng xấu thúi người, điều này khiến cho Ky'thik càng nghĩ càng bực bội.

Thời gian lại trôi qua thêm hơn bốn tiếng đồng hồ, Vương Huyền vẫn cứ kiên trì bám theo sau Ky'thik.

Lúc này thì tộc địa của Ngư Nhân Tộc đang là thời kỳ yếu ớt nhất, chỉ cần bản thân Ky'thik nhẹ thao tác một chút nữa thôi, là cả cái tộc địa sẽ trở nên cực kỳ hỗn loạn, như vậy thì hai tộc Cự Giải Tộc và Cự Quy Tộc tiến công Ngư Nhân Tộc sẽ có hệ số thành công cao hơn, đến lúc đó chức vị tộc trưởng cũng sẽ dễ dàng đến tay hắn hơn.

Kỳ thật, Ky'thik đi tới cái nhà tù này cũng là có ý định giải cứu lấy hai người Ca'xiz và Ho'zat thật, nhưng hắn giải cứu lấy bọn họ cũng không phải là vì bản thân cảm thấy hối hận, có lỗi, hay là tình nghĩa huynh đệ thắm thiết gì.

" Vậy được, mọi chuyện trước mắt cứ quyết định như vậy đi, ta quay trở về tộc địa của mình trước, các ngươi cứ việc chờ lấy tin tức tốt của ta đi. " Ky'thik quay đầu qua nói với con cua khổng lồ, sau đó bản thân hắn cũng không thèm nghe con cua khổng lồ đáp lời, mà nhanh chóng phóng đi về phương xa, hướng về phía tộc địa của mình mà bơi.

" Aizz, lão già họm hẹm c·hết tiệt, thế mà lại cấm đoán không cho ta đi vào thăm tù! " Ky'thik nhìn lấy nhà giam phía bên kia, cực độ phẫn nộ nói thầm.

Trải qua ngày hôm kia cả hai người Ca'xiz và Ho'zat b·ị b·ắt về sau, bọn họ đều bị tộc trưởng đ·ánh đ·ập cho một trận cực kỳ tàn nhẫn, nhưng lão ta cũng không hề xử quyết hai người này, lão già kia dự định giữ lấy hai người bọn họ để mà từ từ h·ành h·ạ cho hả cơn giận của mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

" Thời cơ báo thù của ngươi sắp tới rồi, chuẩn bị hành động đi! " Ky'thik thoáng khàn giọng nhẹ nói, âm thanh có chút mơ hồ không rõ.

" Có điều bây giờ. . . " Ky'thik nhìn qua mười lăm người vũ trang đầy đủ, khuôn mặt nghiêm cẩn cảnh giác ngó nhìn xung quanh, bất chợt hắn thoáng thở nhẹ một cái, trong lòng cũng có chút bất lực với cái tình huống này.

Ky'thik nhìn đến chỗ này trong chốc lát, sau đó hắn thẳng hướng bơi vào phía trong, đẩy ra một cái cây rong dài ngoằng, xuất hiện trước mắt hắn là một cái khu vực doanh địa bộ lạc rộng lớn, khắp nơi đều là kiến trúc lộn xộn được xây dựng bằng đá tảng, giữa khu vực trung tâm đang chễm chệ lấy một cái kiến trúc khổng lồ bất quy tắc, cái kiến trúc này chính là nơi ở của tộc trưởng Ngư Nhân Tộc.

Vương Huyền một đường tiến mạnh, chẳng mấy chốc thì hắn đã đuổi kịp được bóng dáng của Ky'thik, tên này đang cố gắng lượn một vòng lớn rồi mới quay trở lại tộc địa của mình để tránh hiềm nghi.

Bởi vì bản thân Ky'thik là huynh đệ chí thân của Ca'xiz, nên lão già kia sợ hắn đi vào thăm tù thì sẽ nhân cơ hội thả lấy cả hai người bọn họ ra, cho nên trực tiếp cấm đoán hắn, không chừa cho hắn một cái chỗ trống nào để thương lượng.

Quả thật là vận mệnh đang chiếu cố lấy ta!

Với một tên có kinh nghiệm trải đời đến độ rách nhừ cả cuộc đời như Vương Huyền hắn đây, thì bản thân cũng không khó để đoán được trong đầu tên Ky'thik này đang đánh lấy cái chủ ý gì.

" Tới! Tới! Tới! "

. . . . .

" Chính là ý đó! " Ky'thik gọn gàng dứt khoát đáp, sau đó hắn vội vàng phi nhanh ra căn phòng, chỉ để lại tên Ngư Nhân Tộc kia bơ vơ trong phòng một mình.

" Ba ngày sau là ngày mà cái lão già họm hẹm kia dẫn người đi ra ngoài thực hiện hành động săn bắt hàng tháng, đến lúc đó thì cũng chính là cơ hội vùng lên của ta, thành hay là bại thì phải nhìn đến lần này. " Ky'thik chậm rãi lủi thủi bước về căn phòng của mình.

" Thôi kệ vậy, làm được khâu này thì tốt, kế hoạch có thể dễ dàng thành công hơn, nhưng nếu như không cứu được hai người Ca'xiz và Ho'zat cũng không sao, kế hoạch cũng không có bị biến chuyển gì nhiều. " Ky'thik trong lòng âm thầm tự an ủi với bản thân, sau đó hắn dứt khoát quay đầu rời khỏi cái khu vực giam giữ này, trở lại căn phòng của mình nằm chờ cơ hội tới.

. . . . .

Lúc này đây, Ky'thik vẫn cứ là một cái vẻ mặt thậm thò thậm thụt, hắn tiến gần tới một cái khu vực trông khá là đồ sộ và âm u, nơi này chính là nhà giam của Ngư Nhân Tộc, đây cũng chính là nơi mà huynh đệ chí thân của hắn, Ca'xiz cùng với thanh mai trúc mã Ho'zat bị giam. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhà giam này hiện tại đang có khoảng chừng hơn ba mươi tên Ngư Nhân Tộc có tu vi từ Tam Giai trở lên đứng nghiêm cẩn trong coi, ba mươi người này cũng không phải cùng một lúc trông coi, mà là chia làm hai ca thay phiên nhau túc trực.

Chương 119: Vương Huyền Hảo Tâm

Vương Huyền nhìn lấy thân ảnh của cả hai biến mất ở bãi loạn thạch này, chính hắn thì cũng lựa chọn phương hướng biến mất của Ky'thik mà đuổi theo.

Đi tới đi tới, bỗng nhiên Vương Huyền nhìn thấy Ky'thik bắt đầu lấp ló, tên này đang núp ở sau một căn phòng óc nào đấy, dáng vẻ lén lút thậm thụt quan sát lấy hoàn cảnh xung quanh, phát hiện xung quanh đã không có một bóng người nào, hắn lao nhanh vào căn phòng óc này.

Tên Ngư Nhân Tộc này vừa nghe Ky'thik dứt lời xong thì vội vàng hỏi lại: " Ý gì ? "

Ky'thik tới đây để cứu lấy hai người này, là nhằm mục đích thả hai người bọn họ ra, cho bọn họ tự do di chuyển chạy trốn, hoặc có thể là vì tự thân báo thù cũng càng tốt, đến lúc đó chỉ sợ là lão già tộc trưởng kia sẽ vì bắt lấy hai người Ca'xiz và Ho'zat lại, mà dốc rất nhiều lực lượng tinh nhuệ của Ngư Nhân Tộc đi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Con cua khổng lồ nhìn thấy Ky'thik đã đi xa, bản thân cũng không có ý định lưu luyến gì thêm ở đây nữa, nó quay đầu rời, trở về tộc địa của mình để báo lại hết thảy tình huống ở đây cho tộc trưởng của mình nghe.

Trong phòng, tên Ngư Nhân Tộc này sau khi đối thoại xong với Ky'thik, vẻ mặt của hắn trong chốc lát biến hoá cực kỳ đặc sắc, lúc thì lâm vào một mảnh xoắn suýt do dự, lúc thì kiên định vững chãi lập trường, thỉnh thoảng hắn còn lấy móng vuốt của mình cạ cạ vào bộ vảy quanh thân, sau một hồi dày vò do dự, ánh mắt của hắn dần dần trở nên sắc bén, vẻ mặt mang theo một tia quyết tuyệt và dứt khoát.

" Huynh đệ tình thân sao ? Nếu là huynh đệ tình thân thì ta chẳng có đời nào mà đi bán đứng Ca'xiz, để bắt hắn về cho ngươi cả cái lão già c·h·ó c·hết kia! " Ky'thik trốn ở một góc không ngừng nói tục phỉ nhổ, hắn cực độ phẫn nộ ra sức chửi bới lấy tộc trưởng của Ngư Nhân Tộc.

Một đường đi tới, xung quanh dần dần xuất hiện thêm rất nhiều bóng dáng của Ngư Nhân Tộc khác, bọn họ vừa nhìn thấy mặt của Ky'thik thì đã vội vàng tránh né, đi đường vòng, sau đó cả đám lại tụ tập với nhau thành nhóm rồi châu đầu ghé tai bàn tán chỉ trỏ về phía Ky'thik.

" Ta thật không hiểu nổi cái lão già họm hẹm c·hết tiệt kia đang nghĩ cái mẹ gì trong đầu nữa, bản thân ta là người đã trực tiếp bán đứng hai người Ca'xiz và Ho'zat một cách triệt để như vậy rồi, thì tại sao ta lại còn có lý do để đi cứu hai người đó cơ chứ. "

Trong phòng đang nằm lấy một tên Ngư Nhân Tộc chán chường, tên này vừa nhìn thấy có người vào phòng của mình, thì trong thoáng chốc giật thót mình bật dậy, khi mà hắn thấy rõ người đến là Ky'thik sau đó, thì bản thân mới buông lỏng thở nhẹ một hơi rồi nói: " Ngươi đến tìm ta là có việc gì ? "

Sau khi tên Ky'thik này đột nhập vào căn phòng đầu tiên của tên Ngư Nhân Tộc kia, thì suốt từ nãy đến giờ, hắn vẫn luôn không ngừng lén lút di chuyển tiếp cận đến từng cái căn phòng khác, trải qua một hồi cặm cụi cần mẫn tên này đã đi dạo hết hơn hai trăm căn phòng, mỗi một căn phòng hắn đều dừng lại không quá một phút.

Ky'thik nhìn thấy cảnh này, cả người trong nháy mắt thoáng trở nên có hơi chút khó chịu và mất tự nhiên, ánh mắt của hắn xẹt qua một tia phẫn nộ và sát ý, trong lòng âm thầm thề: " Các ngươi cứ chờ đấy, ta đã nhớ kỹ mặt từng tên một trong số các ngươi, chờ một ngày ta thành tộc trưởng, hừ! Đến lúc đó các ngươi sẽ hối hận vì những hành vi ngu muội của mình ngày hôm nay. "

Lúc quan sát tới cái ánh mắt này, cộng thêm với những gì diễn ra dạo gần đây của bí cảnh Cal'melt, Vương Huyền nhạy bén ý thức được, cơ hội đoạt lấy đánh giá Xuất Sắc của chính mình đã tới, trong lòng của hắn cũng vì điều này mà thoáng có chút vui mừng. (đọc tại Qidian-VP.com)

" Việc này ngươi không làm được, nhưng ta là người hảo tâm! Ta có thể giúp ngươi một tay, khặc khặc khặc. " Vương Huyền khặc khặc cười quái dị liên hồi.

" Lại là cái ánh mắt tràn ngập sự tham vọng kia, quả thật không hổ là người dám bán đứng huynh đệ chí thân của mình để đổi lấy một chút tài nguyên tu luyện, đúng thật là một nhân tài! " Vương Huyền đứng núp ở một bên kỹ càng quan sát hai tên Ngư Nhân Tộc và Cựu Giải Tộc trước mặt này, bỗng nhiên hắn lại phát hiện được ánh mắt của Ky'thik lại loé lên vô tận tham vọng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vương Huyền đang nhẹ bơi ở kế bên, nhìn thấy cảnh này thì khẽ lắc lắc đầu, tiếp đến hắn bắt đầu tăng tốc theo sát với Ky'thik, bởi vì tên này cũng đã trong thoáng chốc tăng nhanh tốc độ, mục đích là để nhanh chóng rời khỏi nơi đây, tránh xa khỏi mấy người lắm mồm kia.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 119: Vương Huyền Hảo Tâm