Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 133: Địa Mục Suy Tư

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 133: Địa Mục Suy Tư


Vũ Trụ Tinh Bích, Huyền Nguyên Thế Giới, Thiên Mộc Thành.

Lúc này đã là lúc mà nhà nhà đang an giấc nồng, người người đang đắm say về mộng tưởng vĩ đại của bản thân, khắp đường làng ngõ xóm hiện tại đang là một mảnh tối thui như mực.

" Thoải mái! " Ngắm nhìn tiền tài được cộng ngay lập tức vào tài khoản của mình, Vương Huyền vui sướng nhẹ hô. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng lúc này, giữa đêm khuya thanh vắng tăm tối như thế, mà căn phòng nhỏ này vẫn còn đốt lấy ánh đèn dầu le lói trong đêm khuya, ánh đèn le lói hắt ra ánh sáng yếu ớt giữa bóng tối vô tận, khiến cho căn phòng nhỏ này cực kỳ nổi trội giữa không gian đêm tối tĩnh mịch, nó giống như là một đốm sáng nhỏ đang khoác lên trên mình một cái áo choàng bóng đêm huyền bí, toát lên đôi chút vận vị đặc biệt.

" Phải làm sao để cải cách lại nền văn minh thành trì này đây ? Nên làm như thế nào để cho nó có thể tiếp tục nhanh chóng phát triển hướng tới huy hoàng rực rỡ đây ? " Địa Mục đau lòng nhức óc suy nghĩ, hắn lấy tay nhẹ nhẹ xoa huyệt thái dương của chính mình, để cho bản thân thêm vài phần tập trung và tỉnh táo.

Địa Mục đã vì cái vấn đề cải cách văn minh này mà đã không ngừng trằn trọc suy tư suốt mấy tuần lễ liền mà chẳng hề có lấy một chút thời gian ngủ nghỉ gì, nếu không phải là bởi vì chính mình có tu vi cao thâm chống đỡ, bản thân hắn đã sớm đột tử từ chín mươi đời tám mươi kiếp trước.

Sau khi dọn sạch đống giấy trên bàn, Địa Mục đang chuẩn bị như dư định leo lên trên giường để mà chợp mắt nghỉ ngơi một chút, nhưng bất chợt hắn lại phát hiện trên bàn gần cây đèn dầu có một đoàn kiến đang tuần tự theo bước di chuyển, bọn nó nối đuôi nhau vững vàng thành hàng mà tiến tiến lùi lùi cắp lấy thức ăn chạy về tổ.

Trong một căn phòng gỗ đơn sơ trang nhã nào đấy ở Thiên Mộc Thành, hiện tại đang le lói ra ánh sáng mờ đục.

Trên bàn đặt lấy một cây đèn dầu nho nhỏ phản chiếu ra ánh sáng màu vàng ấm áp, giữa mặt bàn là dày đặc những tờ giấy khác nhau, nhưng tất cả bọn chúng đều có một cái đặc điểm chung giống nhau, là phía bên trên đều chằng chịt những chữ viết.

Thời gian dần dần trôi nhanh, bây giờ cũng là lúc đêm đã về giữa khuya, Địa Mục trằn trọc suy tư một lúc lâu mà không tìm được một chút giải pháp nào cả, bản thân hắn lúc này cũng đã có đôi chút nhức đầu choáng váng và cảm thấy hết sức buồn ngủ, mí mắt cực kỳ trĩu nặng như đeo chì liên tục chớp nhắm.

" Aizz, thật sự là không có bất kỳ một giải pháp nào khác hay sao ? " Suy tư một hồi mà không có đáp án, Địa Mục cũng có chút nhức đầu và chán nản.

Từ xưa đến nay vật cực tất phản, thịnh cực tất suy, nếu như Địa Mục không nhanh chóng tìm giải pháp cải cách lấy nền văn minh thành trì này, thì chẳng mấy chốc nữa thôi văn minh sẽ đạt đến đỉnh cao của nó, rồi sẽ bắt đầu từng bước từng bước hướng tới con đường suy thoái.

Tiếp đó hắn lại đi theo đường cũ rời đi khỏi khu vực gửi bán đấu giá này.

Tiếp đó hắn lại thao tác nhẹ một thoáng bảng thông tin, chuyển qua một ít tiền cho vị nhân viên này, xem như là khích lệ tinh thần nhiệt tình của hắn, Điểm Chiến Công thì Vương Huyền có thể thiếu, nhưng mà tài nguyên tiền mặt bình thường thì đối với hắn cũng chỉ là một con số mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Buổi đấu giá của Nhà Đấu Giá Như Mộng này phải tầm sáu giờ tối mới chính thức bắt đầu tổ chức, mà thời gian bây giờ cũng mới gần mười giờ trưa, cho nên hiện tại Vương Huyền đang muốn dạo chơi một vòng toà cự đảo này, đợi đến thời gian gần tối sẽ quay trở lại Nhà Đấu Giá Như Mộng để tham dự cuộc đấu giá lần này.

Người nhân viên lúc nãy trông thấy Vương Huyền đi ra, thì ngay lập tức tiến lên vui vẻ chào: " Tiên sinh là đã thực hiện xong thủ tục đăng ký gửi bán rồi sao ? " (đọc tại Qidian-VP.com)

Cười cười nói nói, hắn đưa phi hành sủng thú Tuyết Dực Ưng trao trả lại cho Vương Huyền.

Một đạo nổ vang chấn động đầu óc của Địa Mục, hắn nhìn lấy đàn kiến đang đều bước di chuyển kiếm thức ăn về tổ, một loại cảm giác thông suốt tự nhiên dâng lên, trong đầu hắn thoáng chốc rộng mở suy tư, từng luồng suy nghĩ chớp nhoáng như điện xẹt vụt tắt, bàn tay kích động run rẩy làm rớt đi một chồng giấy dày lúc nào mà không hay.

Bên phải cái bàn là một cái tủ sách to lớn, chất chứa lấy rất nhiều chồng sách dày cộp, những cuốn sách này đa số đều nhăn nheo nhàu nát do bị người thường xuyên lục xem.

Hai cuốn sách kỹ năng cấp E kia, hắn trực tiếp bán đi thì thu về được hết thảy là 1100 Điểm Chiến Công, cộng thêm cái số này vào, thì hiện tại tổng tài khoản của Vương Huyền đang có là 129118 Điểm Chiến Công.

Oanh!

Thời gian thay đổi trôi nhanh, Địa Mục đã không còn là một chàng thanh niên trai trẻ như lúc trước nữa, hiện tại trên gương mặt của hắn đã loáng thoáng dài ra một vài túm râu li ti, gương mặt góc cạnh hiện lên một vệt trầm ổn già dặn, khí chất cả người cũng hiện lên một cỗ trầm lắng phong sương, hắn thân cao hai mét tám, cả người cơ bắp từng khối rõ ràng, làn da màu nâu đồng cổ khoẻ mạnh, ánh mắt phản chiếu ra trí tuệ quang mang thâm thuý.

Theo Địa Mục thấy, nền văn minh thành trì này có tiềm lực phát triển rất thấp, nếu cứ theo đà này mà tiếp tục phát triển hướng tới, thì thời gian chẳng được bao lâu nữa, nền văn minh này sẽ phát triển chạm đến đỉnh của mình, rồi từ đó kẹt c·h·ế·t ở ngưỡng bình cảnh này.

Loạn thạch từng bụi từng bụi lổm ngổm mọc dại, thỉnh thoảng có vết nứt không gian chớp mở rồi chợt đóng, hư không lôi điện chớp giật, liệt hoả dung nham thoáng chốc vụt cháy.

Lúc này đây, Vương Huyền đã thành công gửi bán đấu giá lấy năm cuốn Sách Kỹ Năng Cấp D của chính mình, còn hai cuốn sách kỹ năng cấp E, thì thị trường tiêu thụ của nó hơi rộng một chút, giá cả của bọn chúng đều đã được định sẵn rất chắc, có đấu giá cũng chẳng tăng được bao nhiêu, nên Vương Huyền trực tiếp gửi bán trên mạng luôn.

. . . . .

Vương Huyền cũng thuận tay nhận lại Tuyết Dực Ưng, sau đó hắn lại phất tay chào tạm biệt với người nhân viên nhiệt tình này.

Chương 133: Địa Mục Suy Tư (đọc tại Qidian-VP.com)

Tinh!

Vương Huyền bước tới nhẹ gật đầu: " Đúng thế, cảm tạ vị huynh đệ đây đã trông giữ phi hành sủng thú giùm ta. "

Trong căn phòng nhỏ đơn sơ trang nhã này, hiện tại đang có một người đàn ông Địa Linh Tộc ngồi trên một cái bàn dài trằn trọc suy tư.

Lúc này đây hắn đang cực kỳ uể oải và suy sụp, bản thân chỉ muốn ngay lập tức đi ngủ, nhưng tín niệm kiên định của chính mình vẫn cứ cứng rắn chống đỡ cho hắn thức thêm một chút, để dọn sạch đống giấy trên bàn lại một cách thật ngăn nắp, bởi vì những thứ này đều là tài liệu quý báu, gia tài vô giá của chính Địa Mục hắn.

" Văn minh thành trì hiện tại mặc dù đang phát triển rất tốt, nhưng mà bản thân ta thấy nó vẫn còn đang có lấy rất nhiều khuyết điểm của chính mình, rất nhiều cơ cấu quyền lực vẫn chưa được phát triển hoàn thiện, các phân cấp nghề nghiệp vẫn còn chưa được phân định rõ ràng, các hình thức phát triển kỹ thuật vẫn chưa được thông suốt chuyên nghiệp, . . . " Địa Mục đau đầu lẩm bẩm phàn nàn, mặc dù là hắn đang phàn nàn, nhưng đây cũng là đang cố tình liệt kê kể rõ những thiếu sót của nền văn mình thành trì, nhằm từ đó tìm thấy ý tưởng mới mẻ sáng suốt rồi bắt đầu cải cách lại nó.

Địa Mục chật vật đau khổ suy tư cải cách lấy nền văn minh thành trì này như vậy, thì cũng là có nguyên nhân của nó cả, mặc dù hiện tại nền văn minh thành trì này đang phát triển rất tốt, nhưng mà hắn đã phần nào nhìn ra được tương lai hướng đi của nền văn minh này.

Bay lượn ở trên trời hít gió hóng mát một hồi, Vương Huyền lại tấp vào những toà đình đài lầu các khác, bắt đầu từ từ nhàn nhã tham quan hết toà cự đảo này một lượt.

Người nhân viên này vừa nghe được âm thanh thông báo vang lên, kiểm tra một chút thì phát hiện tài khoản của mình vừa có thêm một khoản tiền, trong giây lát hắn vui mừng kích động, khuôn mặt đều cười thành hoa cúc nói: " Ha ha, cảm tạ vị tiên sinh đây khen thưởng, đây chính là sủng thú Tuyết Dực Ưng của ngài lúc nãy. "

Bây giờ là lúc đêm khuya thanh vắng, tiết trời mát mẻ âm u, gió mạnh thoáng thổi lung lay lấy từng cành cây ngọn cỏ, lá khô xào xạc rơi xuống bị làn gió cuốn thành một vòng lốc xoáy, ánh trăng chiếu rọi xuyên thấu tầng mây đen nhánh phủ chiếu đại địa tạo ra loang lổ tảng sáng.

Đạp lên Tuyết Dực Ưng tiếp tục phi nhanh dạo bước trong mây, Vương Huyền một đường bay lượn trời cao, một đường quan sát phong cảnh non xanh nước biếc của toà cự đảo này.

Vừa bước ra khỏi cánh cổng, Vương Huyền được nhân viên bảo an hướng dẫn cho đi trở về theo đường đến lúc trước, cũng báo cho hắn biết là ngoại trừ con đường đó ra, thì những con đường khác đều không được phép đi, bởi vì mấy cái khu vực khác tạm thời còn chưa mở ra, người không phận sự thì không được phép tiến vào.

Vương Huyền nghe vậy cũng hiểu ý nhẹ gật đầu, tiếp đo hắn phối hợp đi theo con đường kia trở lại khu vực trông giữ phi hành sủng thú.

Có điều mặc dù có tu vi cao thâm chống đỡ, nhưng trải qua quãng thời gian dài giày vò bản thân lâu như vậy, hiện tại chính Địa Mục cũng cảm thấy có đôi chút mệt mỏi và sụp đổ.

Đúng vậy, người đàn ông đang ngồi ở trước bàn giấy dày dặc này chính là Địa Mục. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mười lăm phút sau, Vương Huyền đã làm xong hết thủ tục đăng ký gửi bán đấu giá của mình, nhờ có nhân viên cực kỳ lanh lẹ và chuyên nghiệp, mà thủ tục gửi bán của hắn cũng được xử lý một cách rất nhanh gọn và trơn tru.

Một lát sau, tinh thần của Địa Mục hưng phấn cực độ, trạng thái mệt mỏi cũng bị hắn trong thoáng chốc đánh tan, bản thân lại nhanh chóng ngồi vào bàn, châm mực rồi lại bắt đầu tô tô vẽ vẽ lên những tờ giấy trắng khác.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 133: Địa Mục Suy Tư