Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 140: Vận Mệnh Rung Động
Tiếp đó Vương Huyền lại làm bộ hiếu kỳ gấp rút hỏi tiếp: " Nguyên do gì, mời vị huynh đệ này kể rõ cho tại hại được thêm phần hiểu biết được không ? "
Hắn một bộ dáng nghe ngóng thiên hạ chuyện bát quái, khắp khuôn mặt hiện rõ sự hiếu kỳ ham vui, giọng điệu cực kỳ chân thành và nhiệt huyết hướng người phía trước này mà hỏi.
Đạo rung động này cho Vương Huyền một loại cảm giác khác là kỳ dị, hắn cảm thấy đạo rung động này vừa cực kỳ quen thuộc, mà lại cũng vừa có đôi chút xa lạ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Người phía trước nhận thấy có người túm lấy bả vai của mình, lúc ban đầu cũng cảm thấy có đôi chút khó chịu và mất tự nhiên, nhưng khi hắn nhìn đến Vương Huyền một mặt kiếm lấy bát quái vui vẻ, giọng điệu lại cực kỳ chân thành và nhiệt huyết hướng mình hỏi thăm, thì thái độ cũng ngay lập tức chuyển biến, hắn giống như tìm được đồng đạo trong chốn giang hồ, thế là trong tức khắc trở nên cực kỳ nhiệt tình nói.
Hít sâu một hơi, Vương Huyền phất phất tay từ biệt với người nhân viên xinh đẹp này, rồi theo lối cũ bắt đầu di chuyển về bên phía khu vực trông giữ phi hành sủng thú.
Hít!
Vương Huyền một mặt hiếu kỳ, tiến lên phía trước bắt lấy bả vai của một người ở phía ngoài nhất rồi hỏi: " Vị huynh đệ này xin thứ lỗi một chút, ta tới muộn, không biết là ở đây đã xảy ra chuyện gì vậy, tại sao tất cả mọi người lại tập trung đông đúc ở đây như thế kia ? "
Một lát sau, Vương Huyền theo gót của nhân viên, thành công được người ta mang đi ra bên ngoài phòng đấu giá.
Đạo rung động mà hắn vừa cảm nhận được là đến từ bản mệnh đạo bảo lúc trước của hắn, cũng chính là Thế Giới Thần Vật hiện tại của Huyền Nguyên Thế Giới, Thời Gian Và Vận Mệnh Chi Bí.
Bây giờ đã là chín giờ rưỡi đêm, buổi đấu giá cũng đã kết thúc được khoảng gần ba mươi phút, đa số các quan khách đến tham dự buổi đấu giá hôm nay đều đã quay trở về nhà, cho nên đường đi hiện tại cũng khá là vắng vẻ.
Sau khi xử lý xong thủ tục nhận tiền đấu giá, tài khoản của mình cũng đã thành công được chuyển tiền vào, Vương Huyền lại theo đường cũ đi ra.
Người trước mắt này nhìn thấy Vương Huyền thái độ như vậy, thì hai mắt trong giây lát sáng rực, lòng hư vinh như được thoả mãn đến cực độ, hắn lại đưa tay lên giả bộ vuốt vuốt chòm râu, sau đó một mặt thần bí hướng Vương Huyền hỏi: " Ngươi biết Vũ Thiên Minh sao ? " (đọc tại Qidian-VP.com)
Người nhân viên nhìn thấy Vương Huyền bước ra, thì cũng ngay lập tức tươi cười tiến lên, ra hiệu cho hắn đi theo mình, vừa đi nàng vừa nói: " Tiên sinh xin thứ lỗi, tất cả cái khu vực này đều đã được bao phủ bởi trận pháp, cho nên phải làm phiền ngài tiếp tục đi theo ta, ta sẽ dẫn ngài ra tới bên ngoài kia. "
Vừa ra khỏi toà lầu các này, Vương Huyền lại bắt gặp người nhân viên lúc trước đã dẫn mình đến đây vẫn còn đứng chờ ở đấy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiếp đó, lấy người nhân viên xinh đẹp này dẫn đầu đi trước, hắn đi theo bước chân của người ta, cả hai bắt đầu di chuyển đi ra phía ngoài của phòng đấu giá.
Vương Huyền nhìn lấy cái cằm trơn bóng không có một sợi râu của tên này, rồi lại nhìn kỹ bộ dáng tục tằng hiện tại của hắn, khoé miệng trong thoáng chốc không tự chủ được khẽ co giật, trong lòng âm thầm hô: " Thật không hổ là giang hồ đồng đạo, tục khí này quá mẹ nó nồng nặc và chân thật! "
" Vũ Thiên Minh nhìn thấy người thanh niên này cười đùa vui vẻ đắc ý như thế trước mặt mình, thì trong lòng ngay lập tức cảm thấy khó chịu, gương mặt giống như ăn phải phân nhìn chằm chằm lấy người thanh niên kia, đúng lúc này lại cực kỳ trùng hợp, trong nhóm mấy người chân c·h·ó của Vũ Thiên Minh lại có một người có chút quen biết với người thanh niên kia, mà người thanh niên kia lại cũng từng có một vài lần v·a c·hạm với Chúng Thần Điện, thế là chân c·h·ó ngay lập tức tiến lên. . . "
" Ồ, bắt nạt là bắt nạt như thế nào, nguyên do là vì sao mà bắt nạt, mời vị huynh đệ này có thể kể rõ thêm một chút có được được hay không ? " Vương Huyền lại quăng tới ánh mắt hiếu kỳ mà hỏi tiếp người này.
Người kia nghe Vương Huyền hỏi vậy, hắn nhìn quanh ngó dọc một cái, thoáng giả bộ vuốt râu trầm ngầm suy tư một lát rồi lại nói tiếp: " Nguyên do ? Nào có cái nguyên do gì chứ. . . a nếu như thật sự mà cần có nguyên do thì cũng có đấy! "
Vương Huyền một đường nhàn nhã dạo bước đi tới khu vực canh giữ sủng thú phi hành.
" Ha ha, khách khí khách khí, giang hồ đồng đạo, cớ gì nói đến chuyện tiền nong. " Người nay nghe từng tiếng tinh tinh vang lên, gương mặt càng ngày càng sáng, nhưng ngoài miệng vẫn là hô giang hồ đồng đạo chớ nên khách khí.
Hắn trực tiếp nhập vai diễn thật căng, thái độ hỏi chuyện cũng ngay lập tức giống như học sinh chăm chú hỏi bài thầy giáo, khuôn mặt mang theo một vẻ chân thành tha thiết cầu mong được giải đáp thắc mắc.
Nhìn lấy bầu trời đêm rực rỡ ở bên ngoài, thiên đăng vàng rực lốm đốm trôi nổi ở giữa không trung toả ra ánh sáng vàng xuyên phá mây mờ, gió đêm thanh mát thổi phất phơ quét ngang qua mặt nâng bay mái tóc, mùi cây cỏ nhẹ dịu thơm hương vương vấn nơi chóp mũi.
" Không đấu giá được đến Xích Văn Bá Sát Hổ mà không vui sao ? Cũng không hẳn là như vậy a, chỉ sợ là bản thân giận dữ bực bội vì bị người ta nhiều lần chụp bô ỉa lên đầu của Chúng Thần Điện đi. " Vương Huyền ánh mắt xẹt qua quang mang thâm sâu, khuôn mặt thoáng hiện lên ý cười cợt nhả, trong lòng thầm hô thái độ làm việc như thế kia bị người ta chụp bô ỉa lên đầu thì cũng là đáng đời. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn nhiệt tình và cần mẫn như vậy không phải bởi vì điều gì khác, mà là do diễn kỹ của Vương Huyền quá chân thật và quá cao siêu!
Từ ban nãy đến giờ Vương Huyền vẫn cứ bày ra một cái bộ dáng cực kỳ chân thành tha thiết mong được giải đáp thắc mắc, ánh mắt của hắn chiếu rọi ra từng ánh sáng long lanh như trẻ thơ hiếu học, tinh thần lại phô diễn ra cao độ tập trung chăm chú nghe người trước mắt giảng giải, như vậy mới khiến cho người kia một năm một mười nhiệt tình giải thích đầu đuôi sự việc cho hắn nghe.
" Cảm ơn vị huynh đệ này đã giải đáp thắc mắc giúp ta, giang hồ gặp mặt không có gì nhiều, tặng huynh đệ một chút trà nước xem như duyên phận. " Vương Huyền hướng về phía người trước mắt này nói câu cảm tạ, sau đó kéo ra bảng thông tin quét hình hắn một cái, rồi chuyển cho hắn một khoản tiền đáp tạ.
Vương Huyền sau khi tặng người này một khoản phí cảm ơn xong, bản thân cũng hiểu rõ đây là một cái tình tiết cẩu huyết bát quái không có gì đáng để xem, thế là hắn dự định quay người rời đi khỏi chỗ này, đến chỗ của nhân viên trông giữ nhận lấy Tuyết Dực Ưng.
" Chuyện phía sau chính là như bây giờ đấy. " Người này một năm một mười ba la bô lô kể hết đầu đuôi sự việc một lần cho Vương Huyền, thái độ của hắn cực kỳ nhiệt tình và cần mẫn.
Vương Huyền nghe vậy, hiểu ý nhẹ gật đầu bảo: " Không sao. "
" Ta nói cho ngươi nghe, nguyên do là như thế này, tên Vũ Thiên Minh kia đấu giá không được Xích Văn Bá Sát Hổ, người mang lửa giận không có chỗ phát tiết, dọc đường bực bội gương mặt cứ hằm hằm lấy sát khí mà đi ra khỏi phòng đấu giá, trùng hợp lúc này có một người thanh niên cũng đi ngang qua mặt hắn, mà trái với Vũ Thiên Minh gương mặt bực bội, người thanh niên này trên khuôn mặt đều là một vệt vui sướng, ý cười lan man. "
Có điều chỉ vừa mới đạp bước tới nơi, khuôn mặt của Vương Huyền đã ngay lập tức hiện lên một vệt cổ quái, theo lý mà nói là thời gian bán đấu giá đã trôi qua lâu như vậy rồi, thì khu vực trông giữ phi hành sủng thú này đáng nhẽ ra phải rất vắng người rồi mới đúng.
Nhưng mà lúc Vương Huyền chỉ mới có dự định quay người rời đi một cái, người cũng chỉ quay qua được mỗi một cái đầu, toàn thân vẫn còn ở chỗ cũ chưa kịp di chuyển, thì ngay lập tức một đạo rung động khẽ vang trong đầu của hắn.
Nhưng hiện tại xuất hiện ở trước mặt Vương Huyền, là một mảnh khá đông người, đám người khoảng chừng trên ngàn nhân số đang tụ tập lại bàn tán với nhau, cả đám đứng xếp thành một vòng tròn vây quanh lấy một cái khu vực nào đấy, ở phía giữa cái vòng tròn này hình như là được người ta để trống ra một cái không gian khá lớn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 140: Vận Mệnh Rung Động
" Thời Gian Và Vận Mệnh Chi Bí ? Vận mệnh rung động! " Cẩn thận cảm ứng được một chút, Vương Huyền bỗng nhiên không tự chủ được nhẹ thốt lên.
" Aizz, vị huynh đệ này tới trễ không biết là phải rồi, ngươi chính là đã bỏ lỡ rất nhiều kịch hay a, ta nói cho ngươi nghe, ở phía trước lại chính là đang diễn tiếp lấy chuyện xưa muôn thuở, Chúng Thần Điện lại bắt đầu cậy thế h·iếp người, bọn họ tiếp tục gây chuyện bắt nạt người hiền lành không có bối cảnh chỗ dựa. "
Sau khi nghe được người này giảng giải chi tiết tỉ mĩ như vậy, Vương Huyền cũng đã nắm rõ được đầu đuôi câu chuyện, đại khái là Vũ Thiên Minh sau buổi đấu giá bản thân cảm thấy cực kỳ khó chịu không có chỗ phát tiết, trùng hợp một người thanh niên vui cười hồn nhiên đi ngang qua chọc cho hắn càng tức thêm, lại trùng hợp ở trong đội của Vũ Thiên Minh có chân c·h·ó nhận biết thanh niên này, mà thanh niên này trước đó lại từng có v·a c·hạm với Chúng Thần Điện, thế là thanh niên liền trở thành đối tượng phát tiết bực bội của Vũ Thiên Minh.
" Đúng vậy, chính là hắn! " Người này nhẹ gật đầu.
Ông!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.