Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 144: Lão Tử Họ Vương

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 144: Lão Tử Họ Vương


" Riêng bản thân ta thấy đây cũng chẳng qua là hiểu lầm giữa bọn ta và các hạ mà thôi, có thể là các hạ không biết được chuyện tên Diệp Bình Thiên này ngày thường láo xược chủ động khiêu khích gây sự với Chúng Thần Điện của bọn ta, hôm nay hắn bị bọn ta bắt được rồi dự định dạy cho một bài học, bị các hạ vô tình đi ngang qua hiểu lầm là bọn ta ỷ thế hiệp người, các hạ chỉ là làm người hiệp nghĩa thấy chuyện bất bình rút đao tương trợ thôi mà phải không ? "

Khoảng chừng hơn ba tháng trước, Thần Chủ của Chiến Tranh Thần Điện - Chiến Tranh Chi Thần có ghé qua tổng bộ của Chúng Thần Điện bọn hắn, ngày hôm đó cuồn cuộn sát phạt chi khí r·úng đ·ộng thao thiên, phong hoả lôi điện loé giật liên tục, tiếng gào thét thảm thiết vang vọng không gian mênh mông, trong một đêm đó có mấy vị thần linh của Chúng Thần Điện bị một mũi thương vàng kim xuyên qua, huyết vũ bắn tung toé nhuộm đỏ cả một mảnh bầu trời, rất nhiều cái thế giới cũng vì đó mà vẫn diệt.

" Nếu như mọi việc ở đây chẳng qua cũng chỉ là hiểu lầm, thì ta cũng không có ý trách cứ gì các hạ, giữa người với người vẫn luôn luôn có một số hiểu lầm nhất định xảy ra, ta cũng hiểu thấu đáo được việc này, cho nên hiện tại ta không có ý định truy cứu gì với các hạ cả, các hạ bây giờ cũng có thể trực tiếp quay người rời đi, mấy người bọn ta chắc chắn sẽ không làm khó dễ cho các hạ. "

" Với cả con mẹ nó đầu óc ngươi có bị bệnh không vậy ? Bản thân ta còn chưa kịp tỏ thái độ gì, thì ngươi đã tự biên tự diễn, tự hỏi tự trả lời một cách trơn tru như vậy, ngươi đây là thật sự trong đầu có hố hay sao ? Ngày hôm nay ngươi mà không cho ta một lời giải thích hợp lý, thì tất cả các ngươi cũng đừng hòng có một người nào có thể rời đi khỏi đây! " Vương Huyền một cái miệng đóng mở liền mạch xối xả, hắn trực tiếp phun cho Vũ Thiên Minh đối diện máu c·h·ó đầy đầu, vừa mắng hắn vừa tiếp tục khoác tay lên vai của Diệp Bình Thiên, thể hiện ra tình hảo hữu thân thiết.

" Lão tử ở đây nói cho ngươi biết, lão tử họ Vương, hơn ba tháng trước mới vừa giác tỉnh thế giới thành công! "

" Con mẹ nó chứ ngươi có bị điếc hay không vậy, ta đã bảo là ta và Diệp Bình Thiên, Diệp huynh đệ đây là bằng hữu, ngươi ức h·iếp Diệp huynh đệ đây cũng là đang ức h·iếp Vương Huyền ta, ngươi thử nói xem chuyện này có liên quan đến ta hay không hả ? "

Mặc dù hắn sợ hãi Chiến Tranh Chi Thần thật, nhưng mà người thanh niên trước mắt này còn chưa đủ để làm hắn phải sợ, cho dù người thanh niên này có sở hữu huy hiệu thân phận màu vàng kim cao quý đi chăng nữa cũng chằng nhằm nhò gì, bởi vì Vũ Thiên Minh hắn vừa cảm nhận được khí tức sinh mệnh của người thanh niên trước mắt này mới chỉ đạt đến cấp D mà thôi, yếu hơn bản thân hắn quá nhiều!

Hắn vừa mới nhìn thấy cái gì kia! Trưởng thành hình Thần Khí! Mà lại phẩm chất của nó cũng không thấp!

Mặc dù ngoài miệng Vương Huyền mắng cực kỳ trôi, mắng cực kỳ ác, nhưng trong lòng hắn lại đang âm thầm khen lấy khen để tên Vũ Thiên Minh này, thật sự đúng là người tốt, diễn viên quần chúng phối hợp hết sức chuyên nghiệp, Vương Huyền cũng âm thầm cảm tạ tên này đã tạo cơ hội cho bản thân hắn có thể gắn kết với nhân vật chính nhiều hơn.

Vương Huyền cảm nhận được áp lực đè nặng ở trên thân, thế là thoáng kích hoạt lên Thần Giáp của mình chống cự lấy cỗ uy áp này, ánh mắt của hắn thì lại sắc bén trực tiếp đối mặt với Vũ Thiên Minh, bàn tay trực tiếp hất ra cánh tay đang của Vũ Thiên Minh đang khoác lên vai mình, trong miệng quát lên: " Cút! "

Vũ Thiên Minh giả bộ trấn định, giọng nói tràn ngập sự phẫn nộ chỉ vào Diệp Bình Thiên: " Hắn! "

Thần linh trong ấn tượng của Vũ Thiên Minh hẳn là tồn tại bất tử bất diệt, không gì không làm được, thế mà ngày hôm đó liên tiếp có mấy vị thần linh bị cây trường thương trong tay của Chiến Tranh Chi Thần xiên như xiên gà, bản thân không có một chút sức lực phản kháng nào, điều này trực tiếp xé nát ảo tưởng mỹ hảo về thần linh trong lòng của Vũ Thiên Minh hắn.

Mặc bản thân phẫn nộ quát lớn như vậy, nhưng sâu trong thâm tâm của Vũ Thiên Minh hiện tại đang cực kỳ hoảng.

Hôm nay vô tình đá phải tấm thép cứng!

Thấy cảnh này, Vương Huyền cũng không tỏ thái độ gì, khuôn mặt hắn cực kỳ bình tĩnh cao giọng nói: " Ngươi nhìn sao mà ra được thái độ chống cự hay thế hả ? Đây là thái độ bên ngoài ghét bỏ bên trong vui mừng giữa bằng hữu thân thiết với nhau, lão bằng hữu thường xuyên gặp mặt trao đổi lẫn nhau đến chai cả mặt mới có được biểu hiện như thế này! "

Nghĩ đến tình cảnh kinh khủng của ngày hôm đó, nội tâm của Vũ Thiên Minh lúc này tràn ngập một mảnh sợ hãi, mặc dù hắn không được trực tiếp chứng kiến trận tràng cảnh kia, bản thân cũng chỉ được người khác cho xem lại hình chiếu, nhưng mà khung cảnh kia vẫn mãi in sâu vào trong tâm trí của hắn, không thể nào mà phai mờ đi được, bởi vì nó thật sự quá kinh khủng!

Vừa nói Vũ Thiên Minh còn vừa thuận tiện lộ ra một chút khí tức sinh mệnh cao giai của bản thân mình cho Vương Huyền xem, ý đồ doạ sợ Vương Huyền, nhưng mà lại thoáng nghĩ đến tấm huy hiệu màu vàng kim kia, Vũ Thiên Minh cũng không có lựa chọn làm chuyện này quá tuyệt, trong chốc lát bản thân hắn từ từ chuyển giọng nói.

Có điều vừa nói xong câu này, Vương Huyền lại không có ý định cho Vũ Thiên Minh mở miệng tiếp, bản thân hắn trực tiếp quăng ra tấm bài nặng ký hơn để sớm kết thúc việc này, tranh thủ thời gian còn đi trao đổi chuyên sâu với người mang nhân vật chính mệnh cách là Diệp Bình Thiên đây.

Vương Huyền nghe vậy nhìn qua Diệp Bình Thiên, thì quả nhiên phát hiện ở sâu trong ánh mắt của tên này đang phát tán ra tín hiệu chống cự mãnh liệt.

Cái người gọi là Vương Huyền này chỉ mới có tu vi ở cấp độ D mà thôi, đối với bản thân Vũ Thiên Minh hắn mà nói, tu vi cấp độ như thế là quá thấp, thế mà bản thân người ta đã có thể sỡ hữu được Thần Khí như vậy, thì đoán chắc thân phận có thể là rất không tầm thường! (đọc tại Qidian-VP.com)

Lực lượng là nguồn gốc của mọi sự tự tin!

Bản thân hắn mặt không đỏ tim không gấp, nói láo há mồm liền mạch mà ra.

" Mặc dù là các hạ là Chiến Tranh Thần Điện thân phận cao quý thật, nhưng vô duyên vô cớ xen vào chuyện của người khác thì cũng không được hay lắm đâu! "

Chương 144: Lão Tử Họ Vương

Nhìn lấy người thanh niên cầm trên tay huy hiệu màu vàng kim biểu trưng cho thân phận trước mắt này, mặc dù trong lòng của Vũ Thiên Minh cũng có đôi chút hoảng sợ, nhưng ngoài mặt hắn vẫn trấn định nói: " Đây là ân oán cá nhân giữa Diệp Bình Thiên và Chúng Thần Điện bọn ta, các hạ cố tình xen vào là ý gì ? " (đọc tại Qidian-VP.com)

Thế là Vũ Thiên Minh bước lên gần sát Vương Huyền, rồi nói vào tai của hắn: " Hậu quả của việc xen vào chuyện riêng của người khác như thế này là rất nghiêm trọng đấy! Mời các hạ cân nhắc cho kỹ lưỡng về hành vi của mình ! (đọc tại Qidian-VP.com)

Mặc dù thân phận của Vũ Thiên Minh hắn cũng rất không tầm thường, nhưng phải biết, với cái cảnh giới bây giờ của hắn đây, mà bản thân trên người còn chưa có nổi một cái Thần Khí, chứ đừng nói gì là phẩm chất cao trưởng thành hình Thần Khí, điều này cũng đã diễn tả được rất nhiều ý tứ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chúng Thần Điện ngày hôm đó một mảnh khóc rống t·ang t·hương, may mắn lúc đó Chiến Tranh Chi Thần dường như cũng kiêng kỵ thứ gì đó, nên không cử quân diệt gọn Chúng Thần Điện bọn họ, nếu không lúc này cũng không còn có Chúng Thần Điện tồn tại ở trên thế gian. (đọc tại Qidian-VP.com)

Rồi tiếp đó hắn chỉ vào Vương Huyền nói: " Và các hạ đây là bằng hữu ? Các hạ cũng đừng xem mấy người bọn ta như là đồ ngớ ngẩn để mà lừa gạt như vậy chứ! Các hạ nhìn xem khi các hạ khoác tay lên vai của tên Diệp Bình Thiên này thì ánh mắt của hắn tràn ngập vẻ chống cự, thế mà các hạ lại nói hắn và các hạ là bằng hữu, đây không phải làm xem chúng ta như đồ đần mà lừa gạt thì là cái gì ? "

Vũ Thiên Minh giọng nói hùng hồn, ánh mắt hắn sáng rực như sao, khí thế lăng nhiên, câu từ có lý có cứ mà nhẹ quát đối Vương Huyền, hắn làm vậy cũng là nhằm tìm về lại cho mình một chút tự tin, áp chế đi trong lòng sợ hãi đối với Chiến Tranh Chi Thần.

Vũ Thiên Minh bên này trực tiếp bị Vương Huyền chửi cho choáng váng, hắn nhìn lấy hộ tráo gánh chịu uy áp đang bao quanh Vương Huyền, rồi nhìn lấy bờ môi đang liên tục khép mở kia, khuôn mặt phẫn nộ quát: " Các hạ đây là có ý gì, làm người cũng đừng nên quá đáng như vậy chứ! Giang hồ gặp mặt ta khuyên các hạ làm việc nên chừa lại một đường lui, ngày sau gặp lại còn dễ bề nói chuyện! "

Càng nói, Vũ Thiên Minh giải phóng ra khí tức sinh mệnh cao giai càng nhiều, đa số các khí tức này đều tập trung vào trên người của Vương Huyền, thậm chín hắn còn phóng thích ra uy áp của bản thân, mục đích cũng đã quá rõ ràng, phô trương thanh thế doạ lui Vương Huyền, bầu không khí của hiện trường cũng vì thế mà trông thoáng chốc trở nên căng cứng.

Nghe được Vương Huyền đáp, kết hợp với huy hiệu vàng kim có hai cây trường thương giao nhau trên tay kia, Vũ Thiên Minh trong nháy mắt giật mình tỉnh hẳn lại, trạng thái bản thân không còn là lý trí bị che đậy như lúc trước nữa, bởi vì trong nội tâm của hắn giờ đây đang hiện ra một mảnh tràng cảnh kinh khủng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 144: Lão Tử Họ Vương