Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 146: Trò Chuyện Cùng Diệp Bình Thiên
Vũ Thiên Minh nghe thế, nội tâm trong thoáng chốc vui mừng cực kỳ, trong lòng thầm nghĩ quá tốt, đi theo Nhà Đấu Giá Như Mộng xử lý chuyện ẩ·u đ·ả, thì bản thân hắn có thể trốn thoát một kiếp này, tránh thoát được người tên là Vương Huyền, cái tên có thể là con trai của Chiến Tranh Chi Thần trước mắt này. (đọc tại Qidian-VP.com)
" Có điều báo đáp ân tình gì đó thì Diệp huynh đệ cũng không cần phải làm như thế đâu, Vương Huyền ta đây cũng chỉ là vô tình đi ngang qua, thấy chuyện bất bình rút đao tương trợ một chút mà thôi, việc này cũng chẳng qua chỉ là một việc nhỏ, Diệp huynh đệ cũng không cần đem việc này đặt nặng ở trong lòng làm gì. "
" Được! " Thế là Vũ Thiên Minh không một chút do dự mà nói, giọng nói của hắn cực kỳ dứt khoát và kiên quyết, nếu cẩn thận nghe kỹ còn có thể nghe ra được một chút vui mừng và giải thoát. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đang lúc Vương Huyền miên man suy nghĩ lung tung thì một cái âm thanh từ phía sau gọi tới, đánh tan đi từng dòng suy nghĩ lung tung của hắn: " Tại hạ Diệp Bình Thiên, ngày hôm nay đa tạ vị công tử này đã ra tay tương trợ, ân tình ngày hôm nay tại hạ đã nhớ kỹ, ngày sau có cơ hội tại hạ nhất định sẽ báo đáp ân tình ngày hôm nay, nếu như bây giờ đã không còn chuyện gì khác nữa thì tại hạ xin được phép lui về trước. "
Nhìn lấy đoàn người ai nấy cũng đều cưỡi lấy phi hành sủng thú rời đi, người mặc giáp lưng hùm vai gấu này lúc này mới quay người lại ra hiệu cho nhóm binh sĩ mặc giáp bắt đầu áp giải lấy ba người Vũ Thiên Minh rời đi, bọn họ cũng lấy tốc độ rất nhanh biến mất ở khu vực trông giữ sủng thú phi hành này.
" À mà Diệp huynh cũng không cần phải gọi ta là Vương công tử, hay là công tử gì gì đó đâu, như vậy quá xa cách, chúng ta cứ các luận các đích đi, Diệp huynh lớn hơn ta, ta kêu Diệp huynh một tiếng huynh cũng không quá đáng chứ ? "
Thế là hắn phất tay cho mấy người ở bên cạnh nhanh chóng tiến lên, bắt gọn lấy mấy người Vũ Thiên Minh, sau đó bản thân lại ngay lập tức quay đầu qua hô to với tất cả mọi người đang đứng ăn dưa xem kịch vui ở xung quanh: " Vụ việc ẩ·u đ·ả ở đây cũng đã tạm thời được xử lý, thủ phạm gây ra ẩ·u đ·ả cũng đã bị chúng ta bắt lại, tất cả mọi người cũng mau chóng giải tán đi thôi, bây giờ thời gian cũng đã là khuya rồi. "
Hiện trường một nhóm trên ngàn người cũng vì thế mà trong thoáng chốc bay hơi mất hút, từng con phi hành sủng thú bay phá trời cao biến mất ở phía không trung xa xa.
Thấy được nét mặt này của Diệp Bình Thiên, trong lòng của Vương Huyền cũng thoáng có chút vui mừng, câu nói kia hắn cũng phải nói chơi cho vui, trong câu chữ có chọn lọc rất nhiều yếu tố, có thể tạo được sự đồng cảm giữa hai người bọn họ, từ đó kéo gần khoảng cách với nhau hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)
" Ha ha, bàn giao thì không dám, ta giữ Diệp huynh lại đúng thật là có vài chuyện muốn nói với Diệp huynh, có điều trước khi nói chuyện trước hết làm vai ly cho ấm bụng cái đã, người xưa cũng đã nói miếng trầu mở đầu câu chuyện, ta đây không có trầu đành mời Diệp huynh trước một ly. " Vương Huyền nhiệt tình hớn hở cười nói, rồi cũng tuần tự rót cho mình một ly rượu.
" Được! Vậy thì đi thôi! " Người đàn ông mặc giáp nghe được ý tứ thúc giục của Vũ Thiên Minh, thì cũng ngay lập tức lấy lại tinh thần, mặc dù trong lòng cảm thấy chuyện này có chút kỳ quái, nhưng dù sao nhiệm vụ của bản thân là trên hết, hắn cũng không thể để cho phía bên kia chờ lâu được.
Nhưng mà ngay lúc Diệp Bình Thiên vừa quay người, một cái cánh tay lại khoác lên vai của hắn, đi kèm theo đó là tiếng nói của Vương Huyền: " Ây da, Diệp huynh đệ chớ vội đi, ta còn có đôi câu muốn trò chuyện cùng Diệp huynh đệ đây nữa mà. "
Sau khi Diệp Bình Thiên an toạ ở bên phía đối diện bàn đá, Vương Huyền tay phải khẽ phất một cái, trên bàn đá ngay lập tức nhiều ra thêm một bàn trái cây và rượu ngon, chúng nó đều là đặc sản của Huyền Nguyên Thế Giới, bây giờ bị Vương Huyền lấy ra để chiêu đãi Diệp Bình Thiên. (đọc tại Qidian-VP.com)
" Không biết công tử đây còn có chuyện gì muốn nói với ta. " Lấy lại bình tĩnh, Diệp Thiên Bình quay đầu lại, nhẹ nhàng đáp lời Vương Huyền, giờ phút này hắn nhìn người thanh niên trước mắt này cũng thuận mắt hơn rất nhiều, không còn là vẻ lạnh nhạt không thân cũng chẳng quen như lúc trước nữa, bởi vì từ người thanh niên này, hắn giống như đã nhìn thấy được hình bóng của chính mình lúc trước kia.
" Xin tự giới thiệu lại một chút, ta tên là Vương Huyền, lần tiên gặp mặt hân hạnh được làm quen! " Có điều khi nghe được câu nói của Diệp Bình Thiên, Vương Huyền cũng chưa vội nói ra ý đồ của chính mình, mà hắn đầu tiên là đưa tay ra, sau đó lại giới thiệu bản thân trước đã.
Nghe được Vũ Thiên Minh thẳng thừng hô lên đáp án như vậy, người mặc giáp lưng hùm vai gấu này thoáng có hơi sửng sốt một chút, trong lòng hắn không ngờ tới được người này thế mà lại có thể phối hợp đến mức độ như thế.
" Ha ha, Diệp huynh đệ cũng không cần phải khách sáo với Vương Huyền ta như thế làm gì, đi, chúng ta đi qua bên đó ngồi nói chuyện cho tiện. " Vương Huyền tay trái khoác lấy bả vai của Diệp Bình Thiên, khuôn mặt tràn đầy tiếu ý đưa tay phải ra chỉ về một cái đình nghỉ mát ở phía xa, ý bảo cả hai bọn họ cùng qua bên kia để trò chuyện.
Diệp Bình Thiên nghe vậy, thoáng suy tư một chút rồi cũng nhẹ gật đầu, thế là cả hai bọn họ cùng nhau dạo bước đi qua cái đình nghỉ mát bên kia.
Hiện tại ở chỗ trông giữ phi hành sủng thú này cũng chỉ còn lại lẻ tẻ vài người nán lại ở đây vì một vài lý do đặc biệt nào đấy.
Có điều làm một người nhân viên chuyên nghiệp, tố dưỡng nghề nghiệp của bản thân cũng rất cao, người đàn ông mặc giáp ngay lập tức phản ứng lại, rồi nhanh chóng đáp lời người trước mắt này: " Đã như vậy thì mời các hạ đi theo chúng ta một chuyến, Nhà Đấu Giá Như Mộng bọn ta có chuyện cần xử lý với hành vi gây rối phá hư quy củ vừa rồi của các hạ, mời các hạ tận tình hợp tác cho. "
Đêm khuya trăng sáng trời sao, dưới một cái đình nghỉ mát nhỏ của Nhà Đấu Giá Như Mộng, trên một cái bàn bán tròn đang ngồi lấy hai người thanh niên, một người trong đó chính là Vương Huyền, người còn lại thì chính là Diệp Bình Thiên.
" Vụ việc này bên phía Nhà Đấu Giá Như Mộng chúng ta sẽ ngay lập tức xử lý, rồi sau đó lại trả về cho chư vị một câu trả lời công đạo, đảm bảo cho chư vị ở đây luôn có thể cảm thấy an tâm khi tham gia hoạt động đấu giá ở Nhà Đấu Giá Như Mộng chúng ta! "
" Thế nào, bây giờ chúng ta có thể ngay lập tức đi xử lý vụ việc ẩ·u đ·ả này được rồi sao ? " Vũ Thiên Minh nhìn thấy người đàn ông mặc giáp có chút sững sờ lặng người, thì giọng nói hơi có chút gấp rút vang lên, ý tứ muốn thúc giục người đàn ông mặc giáp này mau chóng thực hiện nhiệm vụ của mình, nhanh chóng đưa bản thân hắn rời khỏi nơi đây, tránh xa người tên là Vương Huyền này.
Nghe được lời nói này của Vương Huyền, Diệp Bình Thiên thoáng có chút sững sờ, câu nói thấy chuyện bất bình rút đao tương trợ, khiến cho trong lòng của hắn bỗng nhiên dâng lên một loại cảm giác đồng cảm mãnh liệt, ngày xưa chính bản thân hắn cũng là như thế, đã từng vì câu nói này mà nỗ lực cố gắng rất nhiều. . .
" Diệp Bình Thiên, lần đầu tiên gặp mặt hân hạnh được làm được làm quen! Hôm nay quả thực là cảm ta Vương công tử đây đã ra tay tương trợ Diệp mỗ. " Diệp Bình Thiên thấy vậy, cũng đưa tay ra bắt tay với Vương Huyền rồi đáp lời.
" Aizz, Đi đi đi, đi thôi, tưởng chừng là chút nữa sẽ có kịch hay để mà xem, ai mà ngờ được bên phía Nhà Đấu Giá Như Mộng lại tới sớm như vậy chứ, thật là. . . " Nghe thấy được người mặc giáp đen này có ý tứ đuổi khéo, thế là đám người tụ họp ăn dưa cũng trong giây lát bắt đầu phân tán nhau ra ai về nhà nấy, cuộc nháo kịch này cũng chính thức kết thúc từ đây.
Diệp Bình Thiên thấy vậy cũng nhận lấy chén rượu rồi đặt ở trên bàn nhưng chưa vội uống, hắn ngẩng đầu lên đối mặt với Vương Huyền nói: " Không biết Vương công tử đây giữ tại hạ lại là có chuyện gì cần phải bàn giao vậy ? "
" Diệp huynh mời! " Vương Huyền rót ra một chén rượu óng ánh dịu mượt, rồi đưa sang cho Diệp Bình Thiên.
Bản thân Vũ Thiên Minh hắn cũng không muốn chính mình giống như mấy người nhà họ Trịnh kia! (đọc tại Qidian-VP.com)
" Kỳ quái! " Nhìn thấy Vũ Thiên Minh dứt khoát hô to đáp ứng như thế, trong lòng của người đàn ông mặc giáp lưng hùm vai gấu này cũng âm thầm hô to kỳ quái, cả người cũng trong giây lát chợt sững lại một chút, bản thân hắn chưa từng gặp phải người nào b·ị b·ắt mà còn có thể vui mừng như người ở trước mắt này, mặc dù người trước mắt này đã cật lực che giấu rất kỹ sự vui mừng của chính mình, nhưng trong mắt của một người đàn ông có tuổi như hắn đây, thì người này che giấu cũng không có bí ẩn đến như thế, điều này quả thực là quá kỳ quái.
Vương Huyền dõi mắt trông theo đám người Vũ Thiên Minh đi xa, trong lòng âm thầm cũng cảm thấy có chút tiếc nuối, hắn tiếc nuối bản thân thế mà không đòi được một lời giải thích hợp lý từ cái tên Vũ Thiên Minh này, khụ khụ. . . đừng hiểu nhầm, đây cũng chỉ là ác ý thú vị của hắn mà thôi, ai bảo tên kia suốt ngày cứ treo ở trên miệng giải thích hợp lý làm gì cơ chứ!
Chương 146: Trò Chuyện Cùng Diệp Bình Thiên
Nói xong câu đó, Diệp Bình Thiên nhanh chóng quay đầu, dự định đi qua nhận lấy phi hành sủng thú của mình rồi cấp tốc rời đi khỏi nơi này, dù sao thì bây giờ cũng đã là hơn mười giờ khuya, bản thân hắn còn phải tranh thủ thời gian quay trở về nghỉ ngơi rồi tu luyện nữa.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.