Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 193: Đi Dạo Một Vòng, Thiên Sứ Tổ Điện

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 193: Đi Dạo Một Vòng, Thiên Sứ Tổ Điện


Hắn tiếp tục dạo bước ở trong dòng người mà tiến lên, quyết tâm trong ngày hôm nay phải nhìn hết những nơi quan trọng của khu vực trung tâm này một lần. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mở cái hộp gỗ kia ra, bên trong lẳng lặng nằm một cái viên đá kỳ dị đang tản phát ra một loại quang mang cực kỳ nhu hoà.

Nhưng mà khổ nỗi bây giờ trên thân hắn không có nổi lấy một đồng tiền, cho nên bản thân cũng chỉ có thể cất giấu trong lòng sự thèm thuồng rồi dứt khoát quay người bước đi.

Thời gian cứ thế mà chậm rãi trôi qua trong yên tĩnh, Vương Huyền một mặt chăm chú quan tưởng uẩn dưỡng tự thân tinh khí thần, khiến cho bản thân thoải mái dễ chịu, gần như đạt đến trạng thái nghỉ ngơi tĩnh sức, hoàn toàn thay thế cho việc ngủ nghỉ của chính mình.

Chính vì cái nghĩa cử thiêng liêng cao đẹp này của bản thân, mà người tộc trưởng này đều rất được toàn thể các cư dân của Amyth Tộc kính ngưỡng và tôn sùng.

Ngoài Thiên Sứ Tổ Điện ra, Vương Huyền còn có đi thăm qua một số những cái nơi khác nữa, chẳng hạn như là Arron Y Quán, Amer Tửu Quán, Tiệm Thợ Rèn Aluca, cùng với một số nơi ở của một vài nhân vật đặc biệt được ghi lại trong tư liệu,. . . (đọc tại Qidian-VP.com)

Vu ~ Vu ~ Vu ~

Chẳng được bao lâu sau, hắn đã theo đường lớn quay trở lại với căn nhà của Amon, qua một buổi sáng thì nơi đây vẫn là một cái khu vực hoang sợ vắng lặng như trước, đêm đen hôm nay lại vô tình tăng thêm cho nơi này thêm vài phần tĩnh mịch và yên ắng.

Có một điều cực kỳ trùng hợp là, người tộc trưởng đã từng phản tổ thành thuần huyết Thiên Sức Tộc này của Amyth Tộc cũng có tên là Athena, và nàng ta cũng là một phái nữ.

Chương 193: Đi Dạo Một Vòng, Thiên Sứ Tổ Điện

Dù sao, hiện tại tu vi của bộ thân thể này cũng hơi yếu, Vương Huyền muốn tận dụng một vài khoảng thời gian này, để mà nâng cao tu vi của chính mình lên, việc này có thể sẽ giúp ích cho hắn rất nhiều trong kế hoạch sắp tới đây.

Từng tiếng bước chân có chút cô độc, trầm nặng vang lên trong đêm tối yên tĩnh.

Nguyên bản là người tộc trưởng này có thể dựa vào điều đấy, để mà quay trở về chủ tộc, rồi nhận được bồi dưỡng và đào tạo chuyên sâu từ bên đó, đây có thể chính là một cái cơ hội đổi đời cực kỳ quý báu, mà rất nhiều tộc nhân của Amyth Tộc hay là những cái chi nhánh khác của Thiên Sứ Tộc đều rất mong ước có được.

Nhưng mà. . .

Phù ~

Đêm nay trăng sáng sao thưa, trời quang mây tạnh gió mát thổi mơn man. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bước vào trong nhà.

Sau khi thả viên Dạ Quang Thạch vào trung tâm của ngôi nhà, Vương Huyền lại kiếm một chỗ bắt đầu an tĩnh đã toạ tu luyện công pháp, hắn muốn dùng việc nhập định quan tưởng tu luyện này để thay thế cho giấc ngủ của chính mình.

Vương Huyền cuối cùng cũng là quá tự tin vào cước bộ của chính mình, mặc dù khu vực trung tâm của tộc địa Amyth Tộc quả thực là cũng không được lớn cho lắm, nhưng dù sao nó cũng cất chứa lấy hơn chục vạn con người.

Từng hạt năng lượng nhỏ bé ẩn chứa ở trong không khí, theo tần suất hô hấp thổ nạp của Vương Huyền mà tiến dần vào trong cơ thể của hắn, chúng nó theo công pháp dẫn dắt bắt đầu tuần hoàn du tẩu toàn thân, tẩm bổ cường hoá toàn bộ phương vị cho bộ thân thể hiện tại này.

Vương Huyền tìm hiểu những thứ này, thì đều là nhằm mục đích phục vụ cho kế hoạch sắp tới đây của chính mình.

Trong đó có một nơi được gọi là Thiên Sứ Tổ Điện, đây là một cái ngôi tổ điện thiêng liêng nhất của toàn bộ tộc nhân Amyth Tộc, tổ điện là một chỗ chuyên dùng để thờ phụng lấy thiên sứ, cũng chính là chủ tộc của bọn họ.

Ở bên trong này hiện tại cũng không có đèn chiếu gì, cho nên bây giờ khắp nơi của căn nhà đều là một mảnh tối đen như mực, đưa tay không thấy được năm ngón.

Cũng không phải là Vương Huyền không có tiền, mà thực ra là chủ nhân trước kia của bộ thân thể này không hề có tiền, hắn quanh năm suốt tháng chỉ cô độc ru rú một góc ở trong nhà, làm vườn bình thản kiếm sống qua ngày, bản thân rất ít tiếp xúc với thế giới ở bên ngoài, cho nên đến tận bây giờ, tiền bạc cũng chả tích s·ú·c được một đồng một cắc bạc nào.

Nhưng mà đến cuối cùng, người tộc trưởng này vẫn là lựa chọn từ bỏ cái cơ hội quý báu đó, để mà ở lại gắn bó với Amyth Tộc cùng với quê hương cố hữu của chính mình, trấn giữ và phù hộ cho nó đến tận những giây phút cuối cùng của cuộc đời.

" Thịt Song Giác Trư, một cân ba mươi tiền đồng, ba cân tám mươi tiền đồng, mua số lượng càng lớn giảm được càng nhiều! Mời vào, mời vào, mời vào! "

Bọn họ còn lập ra một bức tượng dành riêng cho hắn, rồi đặt ở vị trí trung tâm nhất của Thiên Sứ Tổ Điện để mà ngày đêm cung phụng, ghi nhớ công ơn vĩ đại của người tộc trưởng này, cũng dạy cho thế hệ con cháu mai sau không thể quên đi ơn nghĩa của thế hệ cha ông đi trước mở đường.

Dạ Quang Thạch cũng không phải là vật liệu cao đoan cao quý gì, nó chẳng qua là một viên đá hết sức bình thường mà thôi, người bình thường thậm chí còn có thể thoải mái nhặt nó ở một số nơi sinh sản ra loại vật liệu này.

Mặc dù cái màn khiêu chiến này không phải chỉ dựa vào ngạnh thực lực là có thể thông quan, nhưng mà có thực lực dù sao vẫn luôn tốt hơn là không có thực lực.

Màn khiêu chiến này, Vũ Trụ sẽ chỉ ban phát thân phận cho người khiêu chiến mà thôi, rồi sau đó cũng không có trợ giúp gì thêm nữa, những hoạt động còn lại đều phải dựa vào người khiêu chiến đi tiến hành, chính vì thế mà bây giờ trên người Vương Huyền cũng là có chút túng quẫn.

Dù sao, hiện tại trên người của hắn cũng chả có lấy một cắc bạc nào, muốn kiếm lấy một chỗ tá túc ở trong một cái khu vực phồn hoa nhộn nhịp như vậy, cũng không phải là một chuyện dễ.

Mặc dù suốt cả một ngày hôm nay, Vương Huyền vẫn còn chưa tham quan được hết cả cái khu vực trung tâm này, nhưng hầu như đại đa số các cái địa điểm quan trọng hắn đều đã đến qua ít nhất là một lần.

Vương Huyền dạo bước ra khỏi khu vực trung tâm, đi vào trên con đường lớn lúc trước, sau đó lại theo lối cũ khi sáng bắt đầu quay trở về nơi ở của chính mình.

Đêm khuya trăng thanh gió mát phất phơ.

" Rượu Atila vừa mới ra lò, một vò hai cân năm mươi tiền đồng không trả giá! "

Đêm khuya vắng vẻ, nơi này đã không còn chỗ tá túc cho bản thân, nên bất đắc dĩ hắn cũng đành phải quay trở về gia viên của chính mình mà thôi.

Gió đêm lạnh buốt cứ vi vu thổi qua bên tai, Vương Huyền vẫn cứ bình tĩnh dạo bước mà đi trên con đường lớn.

" Tam Vĩ Thảo, một cây hai mươi bốn tiền vàng, ai muốn mua cũng có thể thương lượng lại giá cả một chút. "

Hoà nhập vào trong dòng người nhộn nhịp nơi đây, Vương Huyền đi dạo qua từng cái đường làng ngõ ngách của khu vực trung tâm tộc địa này một phen, theo đó mà từng tiếng rao hàng bán quán cũng dồn dập đổ xô vào trong tai của hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghe đồn là trong ngôi tổ điện này, có cất giữ và cung phụng lấy một giọt tinh huyết của một vị tộc trưởng đời nào đấy của Amyth Tộc, người này đã từng phản tổ trở thành thuần huyết Thiên Sứ Tộc.

Không nói một lời, Vương Huyền liền đem viên đá ra thả ở trong trung tâm của căn nhà, theo quang mang nhu hoà của viên đá phổ chiếu, cả cái căn nhà nhỏ này cũng trong thoáng chốc nhẹ sáng lên giữa đêm đen tĩnh mịch.

Nhìn xem các hàng quán ven đường, Vương Huyền cũng nổi lên một chút lòng thích thú, muốn vào đó thưởng thức một chút phong tục mỹ thực của Amyth Tộc.

Đến trung tâm tộc địa của Amyth Tộc xong, Vương Huyền liền bắt đầu đi dạo nhìn ngó chung quanh một vòng, ý đồ để cho chính mình có thể sớm ngày quen thuộc hoàn cảnh ở nơi này, nhằm mục đích phục vụ cho kế hoạch sau này của bản thân.

Vương Huyền lần theo trí nhớ quen thuộc của bản thân, bắt đầu đi đến bên một cái kệ tủ được làm bằng gỗ, tiếp đó hắn kéo một cái ngăn kéo của kệ tủ ra, lấy ra từ trong đó một cái hộp gỗ.

Hắn muốn bản thân có thể chuẩn bị thật đầy đủ tất cả mọi thứ, rồi mới bắt đầu bắt tay vào thực hiện kế hoạch, nhằm đảm bảo tất cả mọi thứ đều phải đạt đến hiệu suất và kết quả đáng mong đợi nhất.

Chính vì thế, cho đến tận mãi đêm khuya của ngày hôm nay, bản thân hắn vẫn còn chưa đi hết được một phần mười những địa điểm cần đến nữa.

Theo thời gian càng chuyển dần về tới đêm khuya, đoàn người ở trên đường đã bắt đầu dần dần lui tản, ai nấy cũng đều đã bắt đầu thu dọn để quay trở về gia viên của chính mình, khung cảnh phồn hoa náo nhiệt lúc thái dương còn tỏ trong nháy mắt biến mất trong đêm tối hiu quạnh.

" Ta cũng phải nên trở về nhà thôi. " Nhìn thấy cảnh tượng như thế này, Vương Huyền thoáng suy tư trong giây lát, rồi cũng bắt đầu dạo bước trở về căn nhà nhỏ của Amon.

Đạp ~ Đạp ~ Đạp ~

Thở hắt ra một hơi, Vương Huyền liền bắt đầu tĩnh tâm ngưng thần, hô hấp cũng biến thành đều đặn có tiết tấu, chỉ thoáng qua vài hơi thở thời gian, hắn liền chính thức tiến vào trạng thái nhập định.

Viên đá này có tên là Dạ Quang Thạch, là một loại vật dụng dân dụng bình thường của người dân Amyth Tộc, ở chỗ này thì người ta rất ít khi dùng ánh lửa để mà chiếu sáng, đa số đều dùng những vật liệu thuần thiên nhiên như là Dạ Quang Thạch này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vu ~ Vu ~ Vu ~

" Aizz, ba đồng tiền làm khó một người quân tử, người xưa quả thực chưa bao giờ nói sai! " Vương Huyền lắc lắc đầu khẽ than nhẹ một tiếng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 193: Đi Dạo Một Vòng, Thiên Sứ Tổ Điện