Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 197: Học Bá Vương Huyền
Trông thấy điều này, Vương Huyền ánh mắt khẽ sáng rực một chút, trong lòng thầm nghĩ: " Bây giờ đã có thể nộp bài được rồi! "
Phải biết, Amulic thân phận cũng không có tầm thường một chút nào!
Cho nên, để kế hoạch của chính mình có thể được diễn ra ổn thoả, Vương Huyền liền chọn cách nổi trội để thể hiện ra tài năng của Amon, mà không phải là làm việc quái dị khác người, điều này có nguy cơ sẽ trực tiếp đi ngược với kế hoạch có sẵn của hắn.
" Quả nhiên. . . " Trông thấy cảnh này, Vương trong lòng liền nói thầm một câu.
Từng cái âm thanh soạt soạt của bút mực thỉnh thoảng cạ vào trên mặt giấy, liên tục vang vọng ở trong căn phòng yên tĩnh này.
Trong phòng thi tự nhiên lòi ra một tên học bá nộp bài trước đám người cả một đoạn lớn thời gian, cảm giác này cũng là không mấy dễ chịu! (đọc tại Qidian-VP.com)
Cặp mắt của ai nấy cũng đều chăm chăm trừng lớn mà nhìn thẳng vào Vương Huyền, khuôn miệng thì há to nhấp nhô liên tục, biểu cảm kia giống như thể là bản thân đang trông một cái quái vật gì kinh khủng ghê gớm lắm vậy.
Cái trường hợp hiện tại này cũng vậy.
Nghĩ đến điều này, Vương Huyền liền cầm tờ giấy khẽ giơ cao xem xét, còn ánh mắt thì khẽ đảo quanh một vòng, để xem thử tình hình làm bài lúc này của đám người.
Không cần phải suy nghĩ nhiều, chắc chắn là vế sau rồi! Bởi vì hành động này của Vương Huyền quá khác người!
" Đúng vậy! " Vương Huyền bày ra thái độ có chút tự tin, đối với Amulic giám khảo nhẹ gật đầu.
Khi người ta biết được cái tin tức này, phản ứng đầu tiên sẽ ra sao ? Là cảm thán kinh ngạc trước tài năng của Amon, hay là nghi ngờ hắn có cái gì đó mờ ám ?
Đúng thế, nhìn thấy người kia gần viết xong bài thi, Vương Huyền liền trực tiếp quyết định lúc này bản thân đã có thể nộp bài!
Nghe được lời tán thưởng của Amulic, Vương Huyền thoáng thấp đầu một chút, rồi chỉ đứng im mỉm cười mà không nói, thể hiện ra ngoài một cái thái độ ôn tồn lễ độ, không tự ti không kiêu ngạo, nhưng lại mang theo một cỗ tự tin vô hình.
Để mà nói thì số người ở trong cái phòng thi này hiện tại cũng khá đông, sắp xếp chỗ ngồi cũng khá là dày một chút, nhưng bây giờ lại chẳng hề có ai lên tiếng nói chuyện, hay là thử thực hiện những động tác mờ ám gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn thấy hành động giữa Vương Huyền và Amulic giám khảo, cả đám người trong nháy mắt liền hít một ngụm khí lạnh thật lớn, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một loại cảm giác cấp bách khẩn trương không hề nhẹ.
Từng tiếng bước chân nhẹ nhàng chậm rãi vang lên, Vương Huyền ở trong khung cảnh vạn chúng chú mục, thoải mái thong dong đi đến trước người của Amulic giám khảo, sau đó bản thân giơ hai tay ra, đưa bài thi của mình về phía Amulic giám khảo, người sau thấy vậy, liền vội vàng đưa tay nhận lấy bài thi.
Bởi vì, tất cả mọi người đều phát hiện, ở trên bục cao lúc này có một đôi mắt sắc như chim ưng, đang nhìn chằm chằm vào từng cái động tác của mỗi người ở phía dưới.
Lúc nào cần phải thể hiện cho người ta xem tài năng của chính mình, Vương Huyền hắn đều nắm khống rất rõ ràng!
Nó giống như việc mà từ rất lâu về trước, từng có một tên thiên tài nói rằng mình có thể tính nhẩm được tích phân ở trong đầu, nhưng mà nhận định đầu tiên của tất cả mọi người xung quanh khi nghe đến chuyện này, là nghi ngờ!
Tiếp đến hắn mỉm cười sáng lạng hướng về Vương Huyền nói: " Ừm, không tệ! "
Là một con người sống cẩn thận, Vương Huyền trước khi làm một việc gì, đều sẽ cố gắng suy xét thật kỹ về việc đó, phân tích đầy đủ các yếu tố có lợi và có hại ở bên trong, cảm thấy nó thật sự phù hợp với mình, lúc này hắn mới tiến hành triển khai.
Khi nhìn thấy đáp án của câu đầu tiên trong bài thi, hắn khẽ gật đầu một cái, sau đó lại nhanh chóng lướt xuống phía dưới một lượt, đáp án đều đúng!
Thấy cảnh này, Amulic có chút hài lòng liên tục gật gù. (đọc tại Qidian-VP.com)
Âm thanh cát chảy nhỏ nhẹ vang lên, từng cái hạt cát trong đồng hồ cát đang chậm rãi chảy xuống dưới đáy, thời gian cũng vì thế mà chậm rãi trôi đi.
Một giờ đồng hồ sau, đồng hồ cát trên bàn hiện tại cũng đã chảy xuống được một phần ba tổng số cát.
Cộp ~ Cộp ~ Cộp ~
Soạt ~ Soạt ~ Soạt ~
Cho nên, hiện tại cả cái căn phòng này, ngoại trừ tiếng bút viết lên giấy và tiếng hô hấp đều đều ra, thì gần như là yên tĩnh như c·hết, không có người dám thở mạnh lấy một tiếng.
" Bài thi của ngươi ta đã nhận rồi, bây giờ ngươi có thể quay về chỗ ngồi của mình ngồi chờ trước một lát, sau khi tất cả mọi người thi xong, ta sẽ dẫn ngươi đến chỗ tiếp theo để tiếp tục tiến hành phần thi thứ hai. "
Cộng thêm với thái độ mà Amulic đối với Vương Huyền kia, khiến cho nội tâm của bọn họ cảm thấy chính mình cần phải làm cái gì đó, nếu không chỉ sợ chính mình sẽ có khả năng mất điểm trong mắt của giám khảo.
Chương 197: Học Bá Vương Huyền
Theo như cả tháng trời này Vương Huyền tìm hiểu đầy đủ các nguồn thông tin, thì lúc khảo hạch Y Sư, không có người nào chỉ với trong vòng chưa đầy một giờ mà có thể hoàn thành xong được phần thi lý thuyết cả, tất cả mọi người đều là từ hơn một giờ trở lên mới có thể hoàn thành.
Trùng hợp, lúc này hắn chỉ vừa mới khẽ đảo qua thôi, thì đã thấy người ngồi kế bên mình đã làm đến nửa trang cuối của đề thi.
Vừa nhận lấy bài thi xong, Amulic giám khảo liền nhịn không được mà đưa mắt thoáng xem xét bài thi một chút.
Nghe được lời nói của Vương Huyền, Amulic giám khảo vẫn còn chưa kịp thể hiện ra điều gì, thì những người tham gia khảo hạch khác ở trong gian phòng lúc này đều ném qua một cái ánh mắt kinh dị khó tin nhìn lấy hắn.
Hít!
Xì ~ Xì ~ Xì ~
Điều này khiến cho bọn họ không thể không thành thật, nghiêm túc tập trung mà làm bài, ai nấy cũng đều cặm cụi xuống dưới bài thi mà viết, cho dù có vài người không biết một chút cơm cháo gì trong bài thi, cũng đều cố gắng cặm cụi ra dáng một chút mà viết.
Vương Huyền cố tình làm như vậy, cũng là để tránh cho việc bản thân bị người ta trông quá kỳ dị, bớt đi nhiều phiền phức có thể quấn lấy thân mình.
" Amulic giám khảo, ta muốn nộp bài trước thời gian! " Có quyết định, Vương Huyền liền đứng dậy, khẽ hô lên một tiếng.
Mà khi có một cái hành động cực kỳ khác người xảy ra, thì thông thường người ta sẽ lựa chọn nghi ngờ về nó nhiều hơn là nhận định phóng khoáng về nó.
Nếu như hắn mà trực tiếp nộp bài từ ba mươi phút trước, chỉ sợ bây giờ bản thân cũng không phải là bị đại chúng chú mục đơn giản như vậy. . .
Vương Huyền lúc này đã làm xong bài thi của mình, bây giờ hắn đang cố gắng dùng tốc độ chậm như rùa bò để quan sát lại bài thi một lượt, chờ đợi lấy một vị anh tài nào đó có thể cùng chung tốc độ làm bài với chính mình, để mà bản thân còn có thể mau chóng nộp bài.
Khục, bởi vì hắn không muốn sống lạc loài! Làm người lập dị nhất trong nhóm! Sống như vậy quá táo bạo!
" Vâng! " Vương Huyền lễ phép nhẹ gật đầu một cái, sau đó quay người lui trở về chỗ ngồi của mình, chờ đợi tất cả mọi người hoàn thành phần thi.
Mặc dù hắn muốn xây dựng lên hình tượng của Amon trở nên xuất sắc nổi tiếng, nhưng lại không muốn quá mức sáng chói, chỉ độ vừa phù hợp với nhu cầu của bản thân là được rồi.
" Ồ, ngươi đã hoàn thành xong bài thi của mình rồi sao ? " Nghe được âm thanh của Vương Huyền, Amulic giám khảo có chút ngoài ý muốn nhìn về phía hắn.
" Được rồi! Vậy thì ngươi lên đây nộp bài cho ta đi! " Amulic giám khảo thoáng nhìn Vương Huyền thật sâu một cái, rồi sau đó gật đầu bảo với hắn có thể đi lên nộp bài.
" Mọi người còn lại hai phần ba thời gian để làm bài! " Nhìn thấy đồng hồ cát đã chảy được một phần ba, Amulic giám khảo liền cao giọng thông báo thời gian cho đám người.
Nhưng trên thực tế, nếu như không phải là Vương Huyền cố tình câu kéo, thì bài thi của hắn đã hoàn thành xong từ ba mươi phút trước nữa rồi!
Bởi vì làm như thế có thể chứng minh ra tài năng của hắn là vượt trội hơn người ta, nhưng cũng không quá mức biệt lập, khiến cho người khác nghi ngờ bản thân.
Nghi ngờ rằng tên thiên tài này đang khoác lác, nghi ngờ tên thiên tài này là dùng mánh khoé, nghi ngờ tên thiên tài này sử dụng thủ đoạn mờ ám, thậm chí có người còn trực tiếp nghi ngờ tên thiên tài này có bệnh hoạn! (đọc tại Qidian-VP.com)
Kể cả Vương Huyền cũng là như thế, lúc này hắn cũng chỉ có thể nghiêm túc cặm cụi viết đáp án vào trong giấy thi mà thôi, không thể làm điều gì khác hơn. . .
" Vâng! " Vương Huyền nghiêm túc gật đầu đáp lại, sau đó bước chân ra khỏi chỗ ngồi của mình, đi lên trên chỗ bục cao của Amulic giám khảo.
Nhìn thấy Vương Huyền tự tin như vậy, Amulic giám khảo ánh mắt có chút lấp loé hào quang kỳ dị, gương mặt thoáng hiện lên tràn ngập vẻ tán thưởng, hướng về hắn cảm khái nói: " Chỉ với một giờ đồng hồ mà đã có thể hoàn thành xong phần thi lý thuyết của khảo hạch Y Sư, ngươi người này không hề đơn giản a! "
Vậy thì thử hỏi mà xem, đã từ trước đến giờ đều chưa từng có một người nào hoàn thành bài thi trước một giờ đồng hồ, thế nhưng hôm nay lại có một tên có thể hoàn thành việc này chỉ với ba mươi phút thời gian, chuyện này nó khác thường đến như thế nào ? (đọc tại Qidian-VP.com)
Tổng thời hạn của phần thi lý thuyết này là khoảng chừng ba giờ đồng hồ, nhưng bây giờ chỉ với một giờ đồng hồ, Vương Huyền liền đã làm xong hết thảy bài thi của chính mình rồi, có thể nói là tốc độ làm bài của hắn rất nhanh.
Đây đã là xu hướng tâm lý chung rồi! Rất khó để mà sửa đổi được!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.